Maydare.
Cái tên của thế giới mà ai đó đã gào lên.
Đại vương quốc Ruschia ở phía nam.
Ngay cả vùng đất của cây thạch nam Deliafield tọa lạc ở miền cực đông cũng đón chào một buổi sáng tuyệt đẹp.
Vào những ngày như thế này, tôi - người đã rèn luyện ma thuật từ tờ mờ sáng sẽ thường ngó lơ quyển sách ma pháp của mình và cứ thế thả hồn ra ngoài theo khung cửa sổ.
Đêm qua tôi đã có một giấc mơ về một thế giới kì lạ.
Giấc mơ kể về một cô gái yếu đuối và nhàm chán chỉ biết kiềm chế bản thân lại vì cô bạn thân của mình và còn không thể nói ra lời yêu với chàng trai mà cô thầm thương trộm nhớ từ lâu.
“Đúng là một cô gái ngốc nghếc mà. Đáng lẽ cô nên tặng người mình thích một chai tình dược rồi cướp lấy cậu ấy từ tay tình địch mới phải chứ. Nếu là mình thì mọi chuyện hẳn đã xảy ra như vậy rồi.”
Dù chỉ là một "người vô danh" trong giấc mơ nhưng cũng chân thành gửi lời chia buồn sâu sắc với cô ấy. Và cuối cùng mọi chuyện lại kết thúc rất tệ hại khi một gã đàn ông xuất hiện từ đâu đó chẳng ai biết đã giết chết tất cả càng khiến nó trở nên giống một giấc mơ hơn.
"Makia, con dậy chưa thế?"
“Vâng, thưa cha.”
Người vừa gõ cửa và bước vào là một quý ông lịch lãm với bộ râu và mái tóc đỏ như rượu.
Ông ấy là cha tôi, Elliot O’Drielle.
“Hôm nay là sinh nhật lần thứ 11 của con nên ta định ra khu chợ để xem nhưng có lẽ sẽ tốt hơn nếu chúng ta đi mua quà cùng nhau.”
“Tất nhiên rồi! Con dậy sớm chỉ vì chuyện đó thôi đấy.”
Tôi nhảy xuống từ thành cửa sổ, chạy đến bên tấm gương đang dựa mình vào bức tường và bắt đầu sửa soạn trong sự háo hức.
Nhân tiện thì tôi là Makia O’Drielle và hôm nay chính là kỉ niệm 11 năm ngày cô nàng phù thủy nhỏ này ra đời đấy.
Xung quanh đôi mắt quả hạnh với những đường cong hướng lên là đôi mi khép chặt cùng với hàng lông mày dài như thể muốn ôm trọn lấy con ngươi đặc biệt mang trong mình màu sắc mình của biển cả của gia đình tôi vậy.
Mái tóc dài đỏ hồng của tôi còn được trang trí thêm bằng một chiếc ruy băng. Và mỗi khi đung đưa nó cứ phản chiếu ra một thứ ánh sáng tuyệt đến nỗi Mẹ tôi còn bảo rằng nó chẳng khác gì một lớp nhung cả.
Tôi là một cô gái rất xinh đẹp đấy nếu phải tự nhận xét về chính mình nhưng lại có một nếp nhăn giữa hai hàng lông mày khi khuôn mặt giãn ra cũng phần nào khiến tôi trong táo tợn hơn nhỉ.
“Nii…”
Đó là lí tại sao khi tôi cố tình nở một nụ cười thì nó sẽ ngay lập tức trở thành một nụ cười đầy quỷ quyệt.
Khi cố nâng khóe miệng của mình lên bằng tay để cố nặn một nụ cười thật tươi thì chỉ khiến hàm răng trắng và thẳng-một-cách-hoàn-hảo của tôi trông thật giả dối và đáng sợ mà thôi. Mà có được điều này cũng phải kể đến loại kem đánh răng đặc biệt của bà nội.
Và nhờ vậy mà mọi người thường nói thế này.
Với cái này thì con sẽ sớm trở thành nữ phù thủy hắc ám của nhà O’Drielle trong tương lai thôi.
“Được rồi, chuẩn bị hoàn tất.”
Tôi khoác lên một chiếc áo choàng đen bên bộ váy đỏ thẫm và kiểm tra lại chiếc nhẫn đang nằm trên ngón giữa ở tay phải của mình.
Rồi sau đó tôi chạy như bay ra khỏi phòng và lao thẳng xuống khỏi chiếc cầu thang xoắn ốc của dinh thự. Và mẹ đã đợi sẵn ở cửa.
“Makia, con có chắc là mình không quên thứ gì nữa chứ? Nếu bị lạc, hãy gọi Freddy. Còn nếu bị con bắt cóc vì sắc đẹp của mình thì đừng ngần ngại sử dụng sức mạnh.”
“Vâng, thưa mẹ. Con sẽ thiêu chúng cho đến khi bỏng mới thôi”
Mẹ lấy ra một thỏi son màu hoa anh đào và nhẹ nhàng thoa lên đôi môi nhỏ nhắn của tôi. Đây chính là bùa may mắn của tôi mỗi khi ra ngoài đấy.
Sau đó bà ấy nhẹ nhàng hôn lên má tôi và thì thầm:
“Nghe này con yêu. Không được vòi vĩnh cha con quá chỉ vì là sinh nhật con đâu đấy. Nhưng nếu có thứ gì khiến con thực sự muốn có nó thì đừng ngần ngại đấu tranh. Một phù thủy xuất sắc là một người phụ nữ luôn có được thứ mà cô ta muốn. Đó cũng là cách ta có được cha con đấy.”
“Aww, con muốn cha nữa cơ.”
“Không được đâu con yêu, cha con là chồng yêu của mẹ chứ. Nhưng sáng nay nhưng quẻ bói mách bảo với ta rằng Makia sẽ tìm được thứ mà con muốn nên ta rất trông chờ xem con sẽ mang thứ gì về nhà đây.”
Thứ mà mình muốn ư….
Nhảy lên xe ngựa, tôi tiếp tục phóng tầm mắt ra xa về phía những vùng đất mênh mông đến tận chân trời và tự hỏi bản thân rằng nó là thứ gì nhỉ?
Vùng đất hoang dã này có tên là “Deliafield”. Và tòa dinh thự với lớp mái như một mũi giáo đang đứng sừng sững ở ngay trung tâm vùng đất này chính là nơi ở của chúng tôi - gia tộc O’Drielle.
Gia tộc O’Drielle - một gia tộc nam được giao cai quản vùng Deliafield là gia tộc với những ma pháp sư đáng kính và tôi là người con gái duy nhất của gia đình.
Cả cha và mẹ đều là những ma pháp sư và phù thủy đang kính nể.
Và tôi cũng sẽ nhập học và một học viện ma pháp khi đủ 16 tuổi rồi sau khi tốt nghiệp thì tôi sẽ làm việc dưới tư cách một pháp sư hoàng gia một khoảng thời gian và rồi sẽ kế nghiệp cha mình trở thành một nữ bá tước.
“Con có muốn gì không, Makia?”
“Con muốn hạt giống cây mandrake mới rồi thêm những giọt sương tinh khiết nhất của bình minh và tơ nhện cầu vồng nữa, và còn cả sô cô la, caramen,...--”
Tôi vừa vung vẩy đôi chân của mình vừa liệt kê ra những nguyên liệu cần cho bình thuốc mà tôi đang tập bào chế gần đây, tất nhiên là kèm theo những loại kẹo yêu thích nữa. Cha chỉ biết gượng cười và nghiêng đầu.
“Những thứ đó ta có thể mua cho con ngay cả khi không phải là sinh nhật mà. Đúng là con thực sự rất yêu ma pháp nhỉ, Makia? Lúc ta bằng tuổi con, ta đã từng rất ghét học ma thuật….lẽ nào sáng nay con dậy sớm cũng là để học ư?”
“Bởi vì ma thuật là tuyệt nhất! Càng thực hiện nhiều thì con càng có thể thực hiện nó. Và con cũng chẳng muốn trượt khỏi học viện ma pháp đâu nên phải cố gắng hết sức kể từ bây giờ”
“Ahaha! Sao con phải lo lắng về kì thi chứ? Với tài năng của mình thì con sẽ dễ dàng vượt qua ngay lần đầu tiên thôi.”
“Mmm, con không rõ lắm nhưng vẫn rất lo lắng.”
Sao lại vậy nhỉ? Ngay từ khi còn bé, tôi đã mang theo trong mình một mối lo kì lạ về kì thi đầu vào của học viện ma pháp.
Cô gái tẻ nhạt trong giấc mơ của tôi đêm qua cũng rất lo lắng về kì thì của một ngôi trường nào đó.
Chắc có lẽ nó đang thể hiện ra những điều tôi đang lo trong vô thức thôi nhỉ.
“Con được thiên phú cho tài năng đặc biệt. Gia tộc chúng ta chính là hậu duệ của “Phù thủy đỏ thẫm” nổi tiếng nhưng có vẻ như con, Makia đã được thừa hưởng rất nhiều sức mạnh của người đó như bà nội đã nói. Vậy nên con cứ bỏ bê việc học hành một chút và tự hỏi xem bản thân thực sự muốn gì cũng không sao đâu. Người ta thường nói rằng phù thủy sẽ có được thứ mình muốn bất chấp mọi thứ mà”
“Thứ con thực sự muốn….Umm….”
Tôi vòng tay lại và uốn éo cái cơ thể nhỏ bé này để suy ngẫm.
Dù cha đã nói vậy nhưng tôi hiện vẫn đang rất say mê với ma thuật và mấy thứ như búp bê, quần áo hay giày dép thì cũng đã có quá đủ rồi.
Nhưng, đúng là tôi có một ước mơ.
Tôi đã mang theo nó từ khi bắt đầu nhận thức được. Một thứ khao khát kì lạ rằng “tôi muốn gặp một người”
Tôi chẳng biết người đó là ai, ở đâu hay thậm chí là tại sao tôi muốn gặp họ.
Có lẽ do việc sinh ra ở một vùng quê lại còn ở trung tâm của một nơi đâu đâu cộng thêm việc không có anh chị em gì nên thứ tôi muốn chỉ đơn giản là một người bạn cùng tuổi thôi nhỉ?
==========================
Bác nào có link illu thì cho mình xin với nhé, kiếm mãi không ra