Trans: wiee
Edit: Tamm
--------------------------------------------------
Saki Takane là một cô gái bí ẩn.
Theo như lời một bạn cùng lớp đã nói, thì chưa một ai từng thấy cô ấy cười.
Có người khác lại nói, người nói chuyện với Saki Takane thì sẽ gặp phải tai họa.
Và lại có người nói rằng, cô thực chất là một người mẫu toàn thời gian cho một tạp chí thời trang nổi tiếng.
Hoặc cô có liên hệ với người trong thế giới ngầm.
Thậm chí còn có tin đồn rằng cô bí mật tiến hành các thí nghiệm sau khu nhà phụ của trường.
Vân vân và mây mây...
Gần như là một truyền thuyết đô thị phải không? Nhưng, bên cạnh cái truyền thuyết đó mà nói, Saki Takane chỉ là một nữ sinh bình thường.
Một người là trung tâm của vô số lời đồn thổi tại trường cao trung Kamimura thuộc tỉnh Niigata.
"Này, có thật là cậu có sugar daddy không, Takane-san?"
Hoàn toàn ngẫu nhiên khi tôi, Kengo Mashima nghe được lời đồn như vậy.
Đó là sau lễ khai giảng vào ngày 7 tháng 4.
Trong khi đi quanh một vòng sân trường, tôi nghe thấy tiếng của một nhóm khoảng 4 người đang ở trong góc tối của khu để xe đạp.
"Có đứa bạn kể với tớ vậy đấy."
"Mình thắc mắc nó có phải sự thật không?"
"Cậu nghĩ sao? Liệu tin đồn đó là thật hả?"
Ba cô gái lần lượt đặt câu hỏi.
Không cần phải nói, người còn lại ở đó chính là Saki Takane.
Với khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng muốt, sống mũi thẳng mịn, cùng đôi mắt màu ruby sắc sảo.
Thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai đầy vẻ nữ tính.
Mái tóc bạch kim đầy nổi bật đung đưa nhẹ nhàng trong gió xuân.
Khuôn mặt vô cảm ấy như toát ra vẻ đẹp hút hồn mọi ánh nhìn.
Khuôn mặt ấy dường như đang muốn nói lên điều gì đó.
"Tớ không có làm điều đó."
Hẳn rồi, làm sao một cô gái xinh đẹp như vậy có thể làm điều đó chứ.
Tuy nhiên, hẳn tụi con gái sẽ không thỏa mãn với câu trả lời như vậy.
"Không sao hết, bọn tớ không nói ai biết đâu!"
"Bọn tớ chỉ tò mò chút thôi."
"Cậu gợi ý một chút cũng được mà! Nhỉ?"
"Bởi thế nên..."
"Tớ không có...!"
Khi nhận thấy được sự run rẩy trong lời nói của cô gái ấy.
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi hét lên.
"Kỷ luật đây!!!"
Tiếng hét vang tới bãi để xe, cả bốn người, bao gồm cả Saki Takane đều giật mình.
Tiếng hét vang lên cả ba tầng của trường, đến cả đàn chim sẻ đang đậu trên dây điện gần đó cũng hoảng hốt bay tán loạn.
"G-Gì thế, cái gì vậy?!"
"Kanaya Rika lớp 2C! Komachi Shizuku! Hanadate Mai! Vi phạm điều một khoản [Đồng phục] của nội quy học sinh! Chiều dài của váy buộc phải che đến đầu gối! Váy các cậu có vẻ ngắn quá nhỉ?! Để tôi giáo huấn các cậu một trận!"
Cả đám giật mình quay mặt nhìn tôi.
"Tới rồi, Ác ma kỷ luật!"
"C-chạy thôi! Bị cậu ta bắt thì tụi mình phải chịu trận Hội trưởng thuyết giáo đấy!"
"Riêng Rika Kanaya và Hanadate Mai, các cậu sẽ phải bị giáo huấn một lần trong tháng này! Lần đầu là giáo viên nhắc nhở! Lần hai là nộp bản tường trình! Cứ mỗi lần váy ngắn hơn gối là nộp một bản!"
"Gahh..!! Cậu ta cầm thước kẻ kìa!!"
"Tớ chạy trước đây!!"
Khả năng chạy trốn của mấy đứa này ghê gớm thật.
Trong chớp mắt mà đã chuồn hết rồi...
"...Chạy nhanh thật, bộ không mặc váy qua đầu gối thì chết ai à."
Tiếc là dù tôi có than vãn thì họ cũng chạy rồi.
Nhờ vậy mà giờ chỉ còn có tôi và cô ấy ở trong bãi để xe.
"Giờ thì, Takane Saki lớp 2B"
"....!"
Cô ấy giật bắn người khi nghe thấy tôi gọi tên.
Quay lại phía tôi vẫn là khuôn mặt vô cảm ấy.
Kiểu này thì thật khó để biết cổ đang nghĩ gì.
"Độ dài váy vừa đến đầu gối nhỉ? Và đơn giản thế này đúng là đẹp nhất. Được rồi, tôi xin phép."
"Hể?"
Saki Takane nhìn tôi với đôi mắt mở to, như thể đôi mắt ấy đang muốn hớp hồn mình vậy.
"Sao vậy?"
"Cậu không thuyết giáo tớ à?"
"Không phải cậu thấy rồi sao? Đối tượng cần thuyết giáo đã chạy rồi."
"Cậu đã nghe cuộc nói chuyện lúc nãy phải chứ?"
"Tôi chẳng nghe gì cả."
"Cậu thực sự... đã nghe mà."
Takane Saki nhìn tôi chăm chú. Làm tôi phải quay đi vì chẳng thể chịu đựng được ánh mắt ấy cứ nhìn chằm chằm vào mình.
Thật là, mình chẳng bao giờ giỏi nói dối hết.
"...Xin lỗi, không phải tôi cố ý nghe lén đâu. À không, chỉ là cái cớ thôi."
"Cậu đã giúp tớ phải không?"
"Xin lỗi vì đã can thiệp vào cuộc trò chuyện của cậu nhé."
"Không... chỉ là tớ thấy cậu hơi kỳ lạ thôi."
"Kỳ lạ?"
"Nếu cậu đã nghe cuộc nói chuyện lúc nãy, thì phải kỷ luật tớ mới đúng chứ..."
Takane Saki nói vậy một cách thẳng thừng.
Nhưng tôi, mặt khác lại rất rõ ràng.
"...Tại sao chứ, cậu nói rằng không làm điều đó phải không? Chẳng việc gì tôi phải kỷ luật cậu cả."
Người được đề cập, Saki Takane, đã phủ nhận những tin đồn không có cơ sở đó.
Chuyện này kết thúc được rồi.
"Không gì đáng tin hơn lời của nhân chứng cả."
Nên tôi nói vậy vì nghĩ đó là đương nhiên.
"...Lần đầu tiên có người nói với tớ vậy đấy..."
Không hiểu sao cô ấy lại ngạc nhiên như thế.
Mà khuôn mặt cô ấy vẫn vô cảm như mọi khi nên chắc chỉ có tôi đang hiểu nhầm nhỉ?
Dù gì đi nữa thì...
"Vì vẫn còn công việc ở ủy ban nên tôi đi đây."
Tôi cúi người chào cô ấy rồi rời đi.
Ngay lúc đó, tôi nghe được lời cô thì thầm, "...Cảm ơn cậu nhé".
"Không cần bận tâm đâu."
Sau đó tôi rời đi.
---Những người trò chuyện cùng Saki Takane sẽ gặp tai họa.
Câu chuyện vớ vấn ấy đột nhiên nảy ra trong đầu khi tôi trên đường trở về lớp học.
....Thật nực cười, chẳng phải cậu ấy vẫn có thể nói chuyện bình thường đấy ư.
Đương nhiên là chẳng có cái 'tai họa' nào xảy ra với tôi cả, và tôi còn quên cả mấy lời đồn thổi như vậy... cho đến một tuần sau.
Vụ việc xảy ra vào giữa tuần lễ 'Chào Mừng' do các thành viên ban kỷ luật tổ chức.
"...Này, tớ nghe bảo rằng Takane-san thích cậu đấy."
Đó là một buổi sáng thứ hai giữa mùa xuân, ngay trước cổng trường.
Senami Yuka, một cô gái nhỏ nhắn ở lớp 2A, nói vậy với tôi với nụ cười nhếch mép khó chịu.
Tôi ôm đầu thở dài.
Rồi.. rồi... ra là vậy.
Quên mất rằng tôi phải đang đứng trực ở cổng vào 7 giờ sáng. Để kiểm tra đồng phục và tác phong học sinh.
Tôi thở dài thườn thượt, chẳng phù hợp với buổi sáng trong lành chút nào.
"Hể, cái phản ứng đó là sao...?"
"Tôi không biết cậu nghe từ đâu, nhưng cái tin đồn đó là trò lừa bịp thôi."
"Hểee?! Cậu chắc chứ?"
"Đương nhiên rồi."
Tuy nhiên, Yuka Senami chẳng bị thuyết phục.
"Sao cậu lại chắc như thế?"
"Vì sao ư? Tôi nghe mấy thứ điên rồ như này nhiều rồi. Nhìn đi."
Đúng lúc đó, người đang được đề cập tới, Takane Saki đang trên đường tới trường.
"...Là Takane-san nhỉ?"
"Đúng rồi, là cậu ấy đấy."
Vì tôi đã giải thích nhan sắc xinh đẹp của cô ấy rồi nên lần này bỏ qua vậy...
Cô vẫn rất xinh đẹp. Ngày nào cũng vậy.
Dù là tâm điểm bàn luận của đám học sinh, nhưng cô vẫn bị sự cô độc bám lấy, một dáng vẻ đến trường toát ra đầy vẻ nghiêm trang, thậm chí nó còn có thể ví như thần thánh trong tranh vẽ.
"Tôi đang nghĩ vài điều về cô ấy."
"Gì cơ?"
"Tại sao mấy tin đồn đều là về Takane Saki?"
"Ha, vậy cậu nghĩ sao?"
"Đầu tiên, Saki Takane rất xinh đẹp."
"Sao cậu có thể thẳng thắn nói vậy trong khi nghiêm túc chứ, Mashima-Kun...?"
"Tôi nghe nói cô ấy rất nổi tiếng với bọn con trai, có tin đồn hồi năm nhất, có cả đám nam sinh đã tỏ tình cô ấy."
"Ha-ha-ha, không đời nào, Kể cả Takane Saki cũng không nổi tiếng đến vậy đâu."
"Lời đồn chỉ là lời đồn thôi."
"Chính xác là cả chục thằng. Cô ấy đã từ chối tất cả."
"Gì chứ?!"
Tôi không biết có cái văn hóa đếm số lời tỏ tình bằng chục đấy.
...Dù sao thì.
"Cô ấy đúng là bí ẩn thật."
"Bí ẩn ấy à?..."
"Saki Takane là một người cô độc, trầm lặng và mặc dù có hình tượng rất cao, nhưng cô cũng tiết lộ rất ít về bản thân - chính điều đó đã dẫn đến những lời đồn đại."
"Với tôi, cô ấy chỉ giống như đang không suy nghĩ..."
"Dù sao đi nữa, cô ấy vẫn rất nổi tiếng."
Một bông hoa nằm trên đỉnh.
Tôi vừa bật ra những lời chợt nảy ra trong đầu, nhưng nó hợp lý hơn tôi tưởng.
Một bông hoa cô độc trên đỉnh cao mà không ai có thể chạm tới được... Đó là Takane Saki.
"Ngược lại, tớ thì sao?"
"Cái gì về cậu cơ?"
"Là một tên hội trưởng ban kỷ luật nghiêm túc, cứng nhắc và đáng ghét."
"Ồ... không chắc nữa...?"
"Không cần nịnh nọt, tôi biết điều đó."
Thành thật đến mức ngu ngốc và vô cùng nghiêm túc - đó là đánh giá dành cho tôi.
Có lẽ cũng vì vậy mà tôi được giao trọng trách Hội trưởng ủy ban kỷ luật vào năm thứ hai. Và tôi đã cằn nhằn, 'chấn chỉnh' rất nhiều học sinh.
Tôi biết rằng mình hoàn toàn trái ngược với sự nổi tiếng ấy và chẳng ai ưa mình.
Một bên là hoa khôi của trường và một bên là Hội trưởng kỷ luật bị mọi người ghét cay ghét đắng.
"Đời nào có chuyện tôi sánh được với cô ấy được chứ."
Chúng tôi sống ở hai thế giới riêng biệt. Ngay từ đầu đã là vậy rồi.
...Không khó để tưởng tượng những khó khăn mà Takane Saki đã phải trải qua khi đối mặt với những tin đồn thất thiệt.
Bỗng tôi nghĩ về điều đó với chính mình...
"Không đâu...? Tớ không nghĩ mọi chuyện sẽ như vậy~?"
Tôi nhướn mày khó chịu.
"À thì, là do~, tớ có linh cảm con gái chăng...?"
Tôi nhíu mày lại nhìn Senami Yuuka đang đảo mắt xunh quanh.
"...Mà chờ đã. Ai đã nói với cậu về lời đồn? Đó không thể là cậu, phải không?"
"Không phải, nhầm rồi! Không phải tớ... À không? Có phải không nhỉ...?"
"...Sổ tay học sinh, Khoản 1, "Các nguyên tắc hàng ngày. Luôn giữ phẩm giá trong mọi lời nói, hành động, cách cư xử. Đồng thời không được thô lỗ, lan truyền tin đồn chưa xác thực để mua vui! Nếu cậu là người tạo ra nó, vui lòng tham khảo cho..."
"Là bạn tớ! Tớ nghe từ một người bạn, nhưng tớ không nhớ rõ là ai nữa! Nhưng đó là sự thật! Không phải tớ đâu!"
"Hiểu rồi."
...Nhưng điều tồi tệ là nó ở khắp mọi nơi.
Nếu những gì Yuka Senami nói là sự thật, có vẻ tin đồn lại bắt đầu lan truyền.
Với tư cách là thành viên ban kỷ luật, tôi không thể để điều đó xảy ra được.
"Được rồi, nếu cậu đã khăng khăng như vậy, tôi sẽ tiến hành kiểm tra."
"Hể? Ý cậu là gì khi nói kiểm tra chứ...?"
'─Chào buổi sáng, Saki Takane-san, tôi đột nhiên nghe đồn rằng cậu có tình cảm với tôi."
"Cậu đang làm cái quái gì thế hả...!?!?!"
Yuka Senami xanh mặt nhảy ra, cố bịt mồm tôi lại. Tiếc là tôi cao hơn cô ấy hẳn 20 centimet. Nên chuyện đó không xảy ra.
Bên cạnh đó, có một lý do tôi phải xác nhận chuyện đó với Saki Takane ngay bây giờ.
"Ồ, cái gì thế kia?"
"Takane-san đang bị Hội trưởng ủy ban kỷ luật tra hỏi."
"Tớ nghe nói rằng Takane-san thích Mashima-kun mà?"
"Đùa chứ, chắc cậu nghe nhầm rồi. Ngược lại may ra còn tin được."
"Không, ngược lại cũng không thể đâu, cái tên Ác ma kỷ luật đó ư?!"
Như mong đợi, lũ học sinh ngoài đường bắt đầu chú ý đến tôi.
Đúng như dự đoán... Đúng vậy, cái tình huống này đúng như tôi dự đoán.
Tin đồn, bán tín bán nghi, nó kích thích sự quan tâm của mọi người và lan truyền nó.
Nếu đúng như vậy thì Saki Takane sẽ thẳng thừng phủ nhận nó ngay trước mặt công chúng, như hôm trước.
Sau đó, dù tin đồn có lan rộng đến mấy cũng sẽ bị loại bỏ một lần và mãi mãi.
Đây là kế hoạch thả mồi bắt cá lớn của tôi.
"...Saki Takane, tôi hỏi cậu lại một lần nữa, tin đồn này có phải thật không?"
Những người xung quanh nghiêng người về phía trước khi tôi hỏi lại câu hỏi.
Tốt lắm, cứ chú ý vậy đi.
Tiếp theo sẽ là Saki Takane phủ nhận một cách kiên quyết, và tôi sẽ nhân cơ hội này diệt cỏ tận gốc.
"Ồ."
Ngay sau đó Saki Takane mở miệng.
Cô vẫn bình tĩnh trước một đám đông như vậy, không một chút kích động nào.
Và rồi, cô ấy cất tiếng bằng một giọng ngọt ngào...
"T-t-t-t-t...tại sao cậu lại hỏi mình vậy chứ?"
..Hửm?[note59754]
Có lẽ mọi người cũng có phản ứng giống tôi.
Chỉ có mình Yuka Senami ôm đầu với nửa vẻ thích thú, dù tôi cũng chẳng biết tại sao.
"..Saki Takane?"
"Ch-chuyện, chuyện, chuyện?! Chuyện gì thếe?"
"Trả lời tôi..."
Khuôn mặt Saki Takane vẫn xinh đẹp và vô cảm như một bức tượng, nhưng... Giọng cô lại run rẩy, toàn thân run rẩy. Trông như một con thỏ đang sợ hãi vậy.
...
"...Cậu muốn biết sao tôi lại hỏi như vậy nhỉ?"
"Hic.."
Cái âm thanh như tiếng nấc đó có phải câu trả lời không vậy, Saki Takane?
"Tình trạng tràn lan những tin đồn vô căn cứ có thể coi là dấu hiệu cho thấy nếp sống đạo đức trong trường đang bị xáo trộn."
"Hic."
"Cậu có đang nghe không vậy , Saki Takane?"
"Cậu có biết ai đã phát tán những tin đồn sai lệch này không?"
Saki Tanake dừng lại một lúc rồi tỉnh hẳn.
"Kh-không... tớ không biết ai có thể tung ra những tin đồn như vậy."
"Vậy là nó không phải sự thật?"
"..."
Miệng cô mím chặt lại.
Cô ấy đang hành xử kì lạ gì vậy.
Má cô ấy đỏ bừng lên dù nét mặt vẫn vô cảm, xét thường ngày mà nói thì hôm nay tính cách của cô ấy kì lạ thật.