TAKAMI NO KAGO

chương 01

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translate: MeoRung

Editor: MeoRung

================================

Jinno Hibiki là một học sinh bình thường ở một ngôi trường cao trung.

Điểm số chỉ ở mức trung bình.

Môn giáo dục thể chất cậu không tốt cũng không kém.

Nếu ai đó tìm những điểm mà cậu tốt hơn ta người khác, thì nó sẽ có một thực tế rằng “Chỉ may mắn hơn người khác một chút”

Chẳng hạn như thời tiết trên đường đi học của cậu khá tốt, y như những gì cậu ta hóng; khi cậu mua 5 que kem, cậu ta sẽ trúng thưởng một que; mặc dù cậu ta không thắng cho đến khi trò Janken* kết thúc, đó không có nghĩa là cậu ta không thắng một hai lần.

(Note: Janken -> Oắn Tù Xì;Kéo Búa Bao)

Vâng, đó là kiểu may mắn.

Ngay cả bản thân cậu đôi khi cũng nghĩ rằng “Huh? Chẳng phải mình có hơi may mắn quá không?”, một cách kin đáo.

Và hiện giờ cậu ta đang ở “Thế giới khác”

Ngày hôm đó, Hibiki đang trên đường trở về nhà như thường lệ, khi đó cậu ta bị tấn công bởi cơn chống mặt.

Cơn chống mặt của cậu rất mạnh, tầm nhìn của cậu tối lại và cậu không thể đứng vững.

Khoảnh khắc tiếp theo, cậu ta đã ở trong một thế giới mà mình không hề biết.

Đó là một nơi mà bạn sẽ nhận ra là thế giới khác chỉ trong chớp mắt.

Thứ nhất, có tới tận 2 mặt trời trên không trung.

Trong số tất cả người xung quanh, có cả Kemonomimi nói chuyện với những con thằn lằn đi bằng hai chân.

“Đây là đâu? Mình đã bất tỉnh từ khi nào?”

Khi Hibiki nhìn xung quanh, cậu thấy những tòa nhà và sàn nhà được làm bằng đá.

Giống với các thị trấn từ bối cảnh Fantasy thời trung cổ trong một quyển tiểu thuyết.

“Này anh bạn! Cậu đang ở giữa đường đấy!”

“Eh!?”

Có một chiếc xe ngựa ở phía sau Hibiki, do cậu đang ngán đường nên nó không thể đi qua.

“T-tôi xin lỗi, tôi sẽ đi ngay.”

Trong khi cậu ta đang run rẩy vì bị một ai đó hét lên đột ngột, Hibiki ngay lập tức di chuyển.

“Vì Chúa Cứu Thế, đây là một tên quê mùa của vương quốc!”

Người lái xe khịt mũi khi đang lái chiếc xe ngựa, đi ngang qua Hibiki.

Trong khi Hibiki chỉ có thể nhìn chằm chằm khi nó rời đi, với một khuôn mặt ngơ ngác.

“Mình đang ở nơi quái nào thế này?”

Hibiki, cuối cùng đã nắm bắt được vấn đề, cậu đã nhận ra gần mình không mặc đồng

phục học sinh.

“Trang phục quái lạ gì thế này?”

Nếu cậu ta phải nói ra, nó trông giống trang phục dành cho mạo hiểm giả trong Game.

Một tấm áo choàng bằng da che phủ chiếc áo sơ mi, trong đó có một cái băng bịt đầu(cũng bằng da) đang che chắn cái đầu.

Như món kèm theo, một thanh kiếm được bọc ở một bên eo của cậu ta, và một chiếc túi da buộc vào phía bên kia. Có khoảng 20 đồng xu mỗi loại ở bên trong chiếc túi.

Có lẽ đây là tiền xu của thế giới này.

“Vâng, sẽ không tốt cho lắm nếu không có tiền. Nhưng trước hết mình nên làm gì đây? “

Truyện Chữ Hay