"Tất cả chú ý, tiêu diệt kẻ địch. Mục tiêu phía trước là một thực thể sống không xác định."
Vô số đĩa bay đang lao ra từ phi thuyền. Không thể nào đếm được rốt cuộc là có bao nhiêu cái nữa.
Ở Gaia, vệ thần là tồn tại mạnh nhất. Thực ra, tôi là một vệ thần do bởi có khả năng sử dụng mana một cách thoải mái miễn phí nữa. Con người cũng có thể chuyển hóa được mana nhưng cũng chỉ là một phần nhỏ thôi. Nên còn lâu họ mới có thể đọ được với tôi.
Vệ Thần giống như đấng toàn năng vậy, không có bất kì giới hạn lượng mana mà tôi có thể chuyển hóa được cả. Tuy nhiên nếu tôi lạm dụng quá nhiều thì sẽ gây hại cho Gaia. Lượng mana sẽ bị cạn kiệt và chẳng sinh vật nào có thể tồn tại tiếp được nữa. Chúng tôi là những Vệ Thần và nếu chúng tôi làm điều đó thì lại hoàn toàn đi ngược lại mục đích hành nghề.
Tuy nhiền giờ tôi đang ở ngoài vũ trụ, ở đây mana luôn dồi dào. Ngay lúc này trong cơ thể tôi lượng mana đang chảy cuồn cuộn nên chẳng có méo gì phải sợ cả.
Giờ đây mình đang ở lớp nhân vật đã được cheat tất cả các chỉ số.
Tôi tập trung lượng mana chảy ở bên trong không gian nén vào bên trong cơ thể và giải phóng hết tất cả trong một lần.
"Gahooo!!"
Chùm những tia mana đậm đặc đã được phóng ra cùng với tiếng gầm. Đây chính là chiêu [Dragon Breath]. Cũng không tệ đấy chứ. Nếu mà gia tăng thêm chút mana nữa thì cũng phải ngang tầm với một khẩu đại bác siêu cấp như kiểu trong mấy bộ anime mobile suit rồi.
Đĩa bay nào bị trúng chiêu đều đã bị thổi bay thành tro. Tôi tiếp tục phóng chiêu hướng vào phi thuyền nhưng không gây tổn hại nhiều nhặt gì cho lắm do ở cự li xa. Tuy vậy vẫn đủ làm cho chiếc phi thuyền rung lắc. Bỗng nhiên từ nó một chùm sáng không rõ là gì được phóng ra.
Phiền phức lại đến rồi đây..
Tôi vừa chuyển từ trạng thái tấn công sang phòng thủ.
Tôi cố gắng tiếp cận phi thuyền nhưng những chiếc đĩa bay chung quanh cứ phóng đạn rần rần. Đạn dạng kiểu như tia laze, uy lực của nó có thể sánh ngang với hỏa thuật cấp cao và có khả năng gây bỏng nặng nếu tiếp xúc.
Tôi biết ngay thể nào cũng vướng phải rắc rối mà lại.
Những tia sáng không xác định phóng ra đó đã biến thành hình một thanh trường kiếm. Nó giống như một loại "máy cắt" vậy.
Chùm sáng đụng vào kết giới phòng thủ của tôi và sau đó nhanh chóng xé toạc phòng thủ trong vòng chỉ vài phút ngắn ngủi.
"Nghiêm túc đấy à?"
Tôi nghiêng đầu để tránh cái "Máy cắt" này. Nó lướt qua cổ và làm rách vài cái vảy của tôi.
Ghê thật, thậm chí còn chưa tiếp xúc trực tiếp thế mà uy lực của nó đã đủ sức phá vỡ rào chắn phòng thủ của mình rồi, chưa tính cả bộ vảy cứng này nữa.
Tôi nhìn lại thì thấy chiếc phi thuyền đang chuẩn bị khai hỏa lần nữa.
"Hyaa.. Chết tiệt."
Tôi cố gắng hết sức phòng thủ.
"Hyaaa!"
Lần này mình sẽ cố làm chệch hướng đi của nó. Và thế là chùm sáng bị bật ngược lại và xẻ đôi đám đĩa bay.
Phải hơn vài triệu đĩa bay bị tiêu diệt chứ ít.
Thời khắc này chính là cơ hội cho tôi xuất chiêu nhưng đám đĩa bay còn lại nào để cho tôi làm vậy.
Tôi đã phải hứng chịu đợt tấn công khốc liệt trong vài phút liền.
"Gì thế này?"
Tôi muốn né tránh nhưng không thể.
Tôi cố né người và thế là một cánh phía trên và một ở phía dưới đã bị bắn nát không thương tiếc.
"Khốn kiếp. Sự phối hợp hoàn hảo các cặp cánh của mình đã bị thụt giảm xuống mất 10 bậc rồi."
Trong khi vẫn còn đang trúc trắc, tôi cố gắng hết sức cử động bốn cánh còn lại.
Như thế này cũng đủ cho tôi né được mấy đợt tấn công. Tôi vừa né một tia bắn màu đỏ từ phi thuyền mẹ thì ngay sau đó lần nữa bị bao vây bởi đám đĩa bay.
Chiến thuật rất đơn giản nhưng cũng rất hiệu quả đấy.
"Tất cả, khai hỏa!"
Đợt này tôi không thể né tránh được rồi. Tất cả điều tôi thấy lúc này là những tia bắn đến từ khắp nơi. Tôi đã mất đi hai cánh rồi nên trốn tránh trong hoàn cảnh này là bất khả thi.
Chỉ một điều tôi có thể làm bây giờ là tiếp tục thiết lập phòng ngự.
"GAAAAA!"
Đòn tấn công từ đám đĩa bay không thể nào phá vỡ được phòng thủ của tôi nhưng điều đáng quan ngại lại đến từ phi thuyền mẹ kia kìa, nó đã gây nên một vết bỏng xém sâu nặng lên tôi. Đi tong mất một nửa cái chân trái.
Mình vẫn còn sống sao? Thật khó tin.
"Quả thật là một Vệ thần thật khó để giết chết ngươi."
Tôi cảm thấy bất mãn khi cứ phải nghe cái giọng nói máy móc từ cái phi thuyền mẹ chết tiệt kia.
"Ồ, đấy là do quân số của ngươi không đủ muỗi để giết ta thôi."
"Ngươi phát điên rồi à? Giờ ta có thể cho ngươi thăng thiên luôn đấy."
"Nếu mà các ngươi đã nghĩ vậy, thì tiếp hiệp hai nào."
"Cái gì?"
"Bọn mày không nghe rõ lời ta nói à? Bắt đầu hiệp hai đi."
"Ngươi điên rồi cái tên Lười biếng này. Tiếp tục chiến đấu không phải là một lựa chọn khôn ngoan."
Bọn chúng trở nên lúng túng. Nếu bạn nhìn thấy cơ thể tả tơi của tôi lúc này, thì chẳng kì lạ gì khi chúng nói thế. Thế nhưng như tôi đã nói trước đó, cơ thể rồng này là được hình thành bởi mana.
Ở ngoài không gian này, vũ trụ đã cung cấp cho tôi nguồn mana vô tận. Thế nên chẳng hề hấn gì khi cơ thể bị tổn thương cỡ nào, tôi vẫn có thể tái tạo lại cơ thể.
"Không thể nào Không thể nào!"
Ngay tức thì, cơ thể của tôi
đã hồi phục trở lại. Sau đó tôi tập trung lượng mana khổng lồ trong bộ vuốt. Từ năm móng vuốt sắc nhọn của tôi, phóng ra những ánh sáng màu vàng. Kĩ thuật này chỉ có anh hùng-kun sử dụng.
Đòn tấn công của tôi va chạm vào phi thuyền và làm tan chảy mọi thứ trên đường đi. Tôi cũng gửi kèm thêm những đầu đạn sáng chói đến cả đám đĩa bay và thậm chí có thể điều khiển chúng nữa. Bẻ cong quỹ đạo, bất kể thế nào thì tôi cũng muốn tiêu diệt hết lũ bọn chúng. Sau khi đám đĩa bay chịu tổn thất nghiêm trọng, tôi tiến hành chuyển sang 'đập' phi thuyền mẹ.
"Không thể tin được! Tất cả đầu đạn, bắn hết hỏa lực!"
Vô số đầu đạn phóng ra từ phi thuyền.
Tôi chỉ việc chống lại bằng cách tập trung lượng mana dày đặc lên phòng ngự của mình mà thôi.
Những phát bắn không thể nào phá được phòng thủ của tôi. Ngay giờ tôi chuyển từ trạng thái phòng thủ sang biến thành một mũi nhọn đi xuyên vào mưa đạn.
Tôi di chuyển như mũi khoan. Đâm xuyên qua khẩu cannon và thẳng tiến vào phi thuyền.
Thực mà nói nó rất rộng và bức tường được làm hoàn toàn bằng kim loại.
Có rất nhiều đầu đạn phóng ra. Nhưng không phải là để tấn công như lần trước mà là phòng thủ.
"Lũ bây không thể ngăn cản ta được nữa rồi!"
Tôi lao xuyên qua bức tường mục đích tiến vào trung tâm phi thuyền.
Và cuối cùng tôi cũng tìm thấy đội ngũ phi hành đoàn của chúng. Chúng có kích cỡ tầm con người và đang mặc trang phục phi hành gia. Hình dạng của chúng lai giữa loài giáp xác và loài bò sát. Xấu xí, và nghiêm trọng hơn là chúng bốc mùi như mùi cá chết vậy. Thế mà sao chúng dám tự xưng là loài tiến hóa bậc cao được chứ nhỉ?
Tôi dễ dàng nghiền nát chúng dưới chân mình và, Rắc! Chất lỏng từ cơ thể chúng văng lộp bộp khắp nơi.
Sau khi cuồng loạn và phá hủy mọi thứ bên trong phi thuyền, tôi lại bay ra ngoài.
Tôi chứng kiến mấy vụ nổ diễn ra và chiếc phi thuyền rung lắc.
"Nguy hiểm! Tình trạng của phi thuyền đang nguy kịch. Tất cả vũ khí đều bị hư hại trừ khẩu cannon chính. Cho khẩu đại bác chính vào vị trí sẵn sàng."
Phi thuyền hình như đã tự tổ chức lại và tránh được sụp đổ. Sau đấy, một con với cái mõm quá khổ từ đâu chui ra.
Hình như đó là thủ lĩnh của bọn chúng. Vâng, trận chiến cũng lên đến đỉnh điểm rồi.
Tôi bắt đầu tập trung mana xung quanh tôi. Tôi đã thu được rất nhiều mana. Thu lại và nén lại càng nhiều càng tốt trong tầm kiểm soát của cơ thể. Lượng mana trong cơ giờ càng trở nên tinh khiết và đậm đặc
hơn.
Đúng lúc tôi hoàn tất xong thì bọn chúng cũng nạp đạn xong.
"Vị trí súng chính, KHAI HOẢAAAAA!"
Chùm sáng khổng lồ được phóng ra từ nó, những đĩa bay còn lại tiếp xúc với ánh sáng đều bị nghiền nát thành bụi.
Uy lực của phát bắn này rất rõ ràng và việc bị phản chấn lại thì thật là một ý tồi mà.
Nhưng tôi sẽ không thua lúc này đâu.
"GAAAHHOOOOOOO!"
Tôi giải phóng hết mana. Đây là một chiêu Drangon Breath siêu cấp vĩ đại độc nhất ở vũ trụ. Phát bắn và hơi thở rồng của tôi va chạm vào với nhau.
Tôi cần phải gia tăng thêm lượng mana xuất ra nếu không sẽ bị đẩy lùi lại.
"Hyaaaaa!"
Hơi thở của tôi dần dần đẩy lùi chùm sáng.
"Không thể nào!" (Phe địch)
Tôi gia tăng thêm mana giải phóng nhiều hơn nữa nhưng năng lượng của kẻ địch cũng gia tăng theo.
"Không thể nào, Không thể nào,Không thể nào!"
Rõ ràng dù sao thì cũng sẽ thất bại sẽ biến mất không dấu vết.
"Ta không thể thua ở đây được!"
Tập trung tất cả lượng mana trong cơ thể, tôi sử dụng để nạp thêm năng lượng tiếp chiêu.
Dần dần, dragon breath đã đẩy lùi chùm sáng và bật ngược là phi thuyền địch.
"Không thể nào, Không thể nào,Không thể nào!"
Khoảnh khắc chùm sáng nã vào phi thuyền địch, một giây sau sự yên tĩnh bao trùm lên tất cả.
Sau đó một kẻ địch mặc quân phục đi ra. Chắc là tướng?
"Không thể nào! Thế mà chúng ta lại bị đánh bại bởi loài bậc thấp hơn.. Không thể tin được! Kua sdjhoakwil@#8!!!!"
Cùng với tiếng la cha chết của hắn, phi thuyền mẹ sau hắn đã bị thổi bay và nổ tung. Vụ nổ diễn ra như châm ngòi cho một chuỗi nổ diễn ra sau đó. Và thế là gã ta bị xóa sổ không dấu vết.
Vụ nổ diễn ra như trong phim điện ảnh vậy.
Giống như kiểu mặt trời bị nhúng chìm trong biển nước vậy.
Thế là, cả không gian trở lại với vẻ tĩnh lặng vốn có của nó. Tôi tự hỏi liệu lời hắn ta nói phút cuối là gì nhỉ. Đừng bảo là gã gọi tiếp viện đến nhé và chúng mới chỉ là quân trinh sát do thám mà thôi nên chưa có đe dọa thực sự gì.
Được rồi..
Tôi mệt lắm rồi..
Cổ họng tôi đau quá..
Sự mệt mỏi đột ngột ập đến và cùng với cả cơn buồn ngủ với cả cảm giác có chút thành tựu này nữa.
Tôi sẽ ngủ....Ngủ....Chắc chắn sẽ ngủ..
Tôi đã trở về Gaia với tất cả sức lực còn lại.
"Lần này mình muốn ngủ 50 ngàn năm quá...."
Ở chiêu cuối cùng tôi có lẽ đã dùng quá nhiều mana. Quan trọng hơn nữa là mình phải đòi phần thưởng từ gã Pride đã..
Năm phút sau, Nọa Vệ Thần, đã biến mất không dấu vết.
Translated by Hanyu fan
Sau đây là phần lảm nhảm của thằng tác giả, mình khuyên các bạn nên bỏ qua :))))) Thật đấy :))))
Author notes: Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi câu chuyện đến giờ phút này. Cuối cùng thì cũng đã câu chuyện cũng đã kết thúc. "series Chú rồng lười biếng đang gắng sức làm thật chăm" đã được hoàn thành xong. Mặc dù chúng ta đã đề cập đến một project anh hùng và như vậy, nhưng mà đấy chỉ là tưởng tượng sau đó của chúng ta mà thôi. Đây chỉ là truyện được viết khi tôi rảnh rỗi sinh nông nổi mà thôi nên có mấy tình tiết không quan trọng cho lắm vẫn được đề cập đến.
Tôi không biết liệu có làm thêm bộ project nữa không hay viết tiếp nữa. Nhưng mà nếu bạn thấy series mới có tên của tôi thì hãy ủng hộ nhé. Và cũng đừng trông mong nhiều quá, thật đấy. Có vài lỗi đánh máy và những lỗi khác nữa nhưng cũng vui vì mọi người cùng giúp nhau cải thiện