In-Cho: Tớ
Ya Marda: Yamada
Hiệu trưởng: Yoshida-kun
Nhân vật phụ: Sawatari-kun
「Dàn diễn viên ngoài diễn viên chính ra sẽ thế này… Giờ thì chúng ta sẽ chọn ra dàn diễn viên chính!」
『Waaaaaa!』
{Chuyện là, không hiểu sao mình có cảm giác dàn diễn viên chẳng lệch đi đâu được… có lẽ số phận đã sắp đặt.}
「Vai 『Juliet』 được nhắc tới trong tựa... Cậu nhận vai này được không Asakura-san?」
『Hay quá ~』
「Ơ tưởng chúng ta sẽ tự ứng cử chứ!?」
「Thế cậu còn muốn gì nữa hả Andou-kun? Nếu cậu có ý kiến thì xin hãy giơ tay lên, được chứ? A, lẽ nào cậu muốn đóng vai “Juliet”…? Xin lỗi nhưng dù là chính miệng tác giả kịch bản nói vậy, tôi phải nói rằng vai nữ chính rất khó…」
「Không, ý tôi không phải vậy! Chẳng phải những diễn viên khác được quyết định thông qua bình bầu sao? Thế tại sao đến Juliet thì đột nhiên quyết định Asakura-san sẽ nhận vai luôn?」
「Andou-kun, nghĩ lại đi... Juliet được cho là cô gái xinh đẹp nhất trường, tôi nói có phải không?」
「Phải...」
「Vậy cậu sẽ cảm giác thể nào nếu tôi nhận vai này thay cho Asakura-san, cô gái xinh đẹp nhất trường?」
「Nghe sai sai」
「Tốt... Andou-kun, giờ cậu đứng yên ngoài nhìn cho tôi nhờ!」
「Ể. Tại sao!?」
[Ồ, nhưng mình hơi hiểu được lý do tại sao rồi. Đúng là không có một cô gái nào khác phù hợp với vai này.]
「Nhưng còn ý kiến của Asakura-san---」
「Asakura-san cậu muốn đóng vai 『Juliet』 không?」
「Mmmm... mình cũng không biết nữa ---」
「Nếu cậu đóng vai này, tớ sẽ làm cho 『Andou-kun』 đóng vai Romeo cho dù phải dùng đến vũ lực.」 *thì thầm*
「Mình sẽ nhận vai đó!」 *vẻ mặt nghiêm trọng*
「Nhanh rứa?! Ể, cô ấy đồng ý hai chân hai ta mặc dù vừa nãy cô ấy còn lưỡng lự!」
「Cuối cùng là vai 『Romeo』. Có ai muốn đóng vai Romeo không?」
{Bình thường thì sẽ chẳng có ai đủ tự tin để tự ứng cử chính mình... Nếu vậy, một khi đã đến nước dùng bỏ phiếu để chọn người, Andou-kun sẽ tự động được bỏ phiếu bởi 『Đám con gái còn lại』 và 『Lũ con trai ẻo lả』 đúng theo kế hoạch của mình!}
「Tớ! Tớ muốn đóng vai Romeo!」
Mọi người trong lớp, 『...Ể (Ya, Yamada!? Đọc không khí tí đi!) 』
{Yamadaaaaa! Ngươi lại làm loạn rồi! Cứ thế này thì Andou-kun sẽ không bao giờ tự ứng cử và chúng ta sẽ phải ghép ngươi và Asakura-san trong vở kịch 『Kẻ cô độc』 và Juliet!}
「Cơ mà chẳng phải cậu có vai khác rồi hay sao?!」
「Cậu có thể cho phép một người nhận hai vai mà?」
「Không, cậu không đủ sức đâu!?」
「Ể, ể? Ể? Yamada-kun... cậu định đóng vai Romeo thật sao?」
「Ừ! Nó là vai chính đó, vai chính luôn. Hơn nữa nữ chính là Asakura-san đó cậu biết không? Bởi vậy tớ sẽ đóng vai này!」
「H-Hả? Yamada-kun sẽ... đóng vai Romeo? R-Ra vậy... cảm ơn cậu, Yamada-kun.」
(Haa, phải chi là Andou-kun thì hay biết mấy...)
「Ừ! Asakura-san! Cùng hợp tác và biến vở kịch này thành một tiết mục vui nhộn nhé!」
「Ừm, Yamada-kun? Cậu quên đây là vở kịch buồn à?」
{A... Phải rồi. Những lúc thế này Yamada không thể hiểu suy nghĩ đối phương... Thế là toi rồi. Cứ thể này kế hoạch lợi dụng vở kịch để làm Asakura-san và Andou-kun gần gũi nhau đã tiêu tan thành mây khói.}
「Thôi thì nếu ai không tự nguyện thì vai của—」
「... Tôi có ý kiến.」
「Ể? 」
「--- Hả? A-Andou...-kun?」
「Ừ-Ừm vai Romeo... tôi muốn nhận vai đó」
「Ồ-Ồ... Vậy thì tốt quá, nhưng—」
{Không thể nào... Andou-kun tự ứng cử chính mình sao? Tại sao? Vì Asakura-san? Không đời nào. Đừng nói là...}
「--- A! K-Không phải như cậu nghĩ đâu! Không phải là vì kịch bản của tôi mà tôi phải đóng vai Romeo đâu! Chỉ là tôi rất muốn tham gia kịch bản do chính tay mình viết, vậy thôi!」
{Andou-kun, có lẽ cậu... Thôi tạm thời để lý do cậu ta tự ứng cử sang một bên đã. Thế này thì dàn diễn viên là---}
「N~~~nếu là thế... đành vậy thôi. Yamada-kun, cậu có phiền khi Andou-kun lấy vai Romeo không?」
「Không, tớ phản đối.」
{Như tôi đã nói đó, Yamadaaaa! Cậu thật sự chẳng biết đọc không khí gì cả!}
「Ya-Yamada-kun... Vì Andou-kun đã nói cậu ấy sẽ nhận, cậu nên nhường...」
「Hả!? Cậu nói vô lý thế lớp trưởng? Những lúc thế này chẳng phải ta nên tổ chức bình bầu dân chủ hay sao? Nếu cậu ấy không được bầu thì Andou đóng vai Romeo không được tính!
Không được tính! Không được tính! Không được tính! Không được tính! Không được tính! Không được tính! Không được tính! Không được tính!」
{Grr... Tên chết dẫm Yamada đang làm chuyện bé xé ra to!}
「Không chọn thì bầu... Cũng được thôi. Thế thì lớp ta cùng bỏ phiếu công bằng cho vai Romeo được chứ? 」
「... 」
[Tại sao vụ này tự dưng lại rất mất thời gian chỉ vì mình muốn đóng vai Romeo?]
Romeo
Andou 28 lượt bầu
Yamada 0 lượt bầu
「Và theo kết quả bỏ phiếu công bằng này, Romeo sẽ được đóng vai bởi không ai khác ngoài Andou-kun!」
『Wooohooo! 』
「TẠI SAOOOOOOOOOO!」
「Ehehe, Andou-kun! Cùng cố gắng hết mình nha?」
「Ừ-Ừ...」
(Mình nhẹ hẳn cả người vì Andou-kun được bầu đóng vai Romeo! Nhưng mà tự dưng hôm nay cậu ấy lại tự nguyện tham gia... Chắc là vì tự tay mình chắp bút viết kịch bản nên cậu ấy không thể buông dễ dàng được.)
[Không biết tại sao... Dù mình không hề có ý định đóng vai chính, khi mình nghĩ tới lúc Asakura-san đóng vở kịch bên cạnh Yamada, mình vô thức giơ tay lên... Khá chắc lúc đó mình đã nghĩ rằng, “Ta sẽ không để Asakura-san rơi vào tay kẻ khác.” Nhắc mới nhớ, mình viết bừa kịch bản này nhưng đọc lại kĩ, mình nhận ra mình đã hình tượng hóa nhân vật chính Juliet giống như Asakura-san...
Nhưng liệu mình có quyền độc chiếm 『Asakura-san』?
「Được rồi, tớ nghĩ chúng ta đã quyết định xong dàn diễn viên. Những người còn lại sẽ chịu trách nhiệm nhân sự sau cánh gà.」
[Hmm, tất cả các vai đều được phân rồi...? A!]
「Khoan đã lớp trưởng! Chúng ta chưa quyết định ai sẽ『dẫn chuyện』!」
「Ể? Ồ! Phải rồi... Với một kịch bản thế này, chúng ta sẽ cần một người dẫn chuyện cho những diễn biến tình tiết. Có ai muốn đóng vai người dẫn chuyện không?」
{Hmm. Nói thật là mình sẽ là người đóng một vai như vậy, nhưng vì số phận đã sắp đặt mà mình sẽ đóng vai In-Cho...}
『... 』 *im lặng*
「Đủ rồi, không ai tự nguyện à?... Xem ra ta phải dùng đến cách này rồi. Andou-kun, ai trong lớp mình cậu nghĩ phù hợp với vai 『người dẫn chuyện』 nhất?」
「Ể, tại sao tôi phải là người đưa ra quyết định!?」
「Ồ, không phải cậu đang ấp ủ 『những tình cảm hết sức nồng nàn』 với kịch bản cậu đã viết sao?」
「Ự...」
[Chết tiệt! Cô ấy đang trả đũa vụ mình nghi ngờ thái độ Asakura-san vừa nãy... Nếu vậy, mình phải nhanh chóng tìm ra người xứng đáng làm vật tế cho vai người dẫn chuyện, đằng nào thì mình chỉ là một 『tên cô độc』, mọi người khác trong lớp ngoài Asakura-san chỉ là 『người lạ』 với mình. Lương tâm mình sẽ không cắn rứt nếu mình chỉ định họ.]
「Ừm... Thế thì 『Momoi-san』 làm đi.」
「Ể... ỂỂỂỂỂỂ!? MÌNH ÁÁÁÁÁ!???」