「Andou-kun, nhìn nè! Ở đây có nhiều light novel ghê!」
「Ừ, dạo gần đây cả tầng 9 này được tu sửa thành Hiệu sách Hinokuniya[note12967] . Ngạc nhiên là ở đây họ có lựa rất nhiều đầu light novel hay.」
「Mình không hề biết có một hiệu sách tuyệt vời ở tầng 9 của trung tâm mua sắm này đâu nhé!」
[Asakura-san, tớ rất mừng vì cậu đang rất vui vẻ. Đã hai tiếng từ khi chúng ta vào khu trung tâm mua sắm này sau giờ trưa, nhưng chúng ta đã đi ngó tất cả các cửa hàng từ tầng thấp nhất... Cậu không thấy mệt hả...]
-Hồi tưởng-
Tầng 2 – Khu giày dép
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Đôi giày này dễ thương ghê!」
「Ừ, cậu nói đúng」
[... Dễ thương sao? Nó chỉ là đôi giày màu trắng thôi mà?]
Tầng bốn – Khu thời trang phái nữ
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Bộ váy này dễ thương ghê!」
「Ừ, cậu nói đúng」
[...Dễ thương sao? Nó chỉ là một bộ váy đen thôi mà?]
Tầng 5 - Khu thời trang phái nữ
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Bộ váy này cũng dễ thương ghê!」
「Ư, Ừ, cậu nói đúng.」
[...Dễ thương sao? Nó khác chỗ qué nào với bộ vừa nãy? Mà khoan, tại sao lại có tận hai tầng dành cho thời trang phái nữ vậy?]
「Phù... Vậy là chúng ta ghé qua gần hết các khu nhỉ.」
「Ừ.」
[Ồ! Asakura-san, cậu cuối cùng cũng đã thỏa mãn rồi à? Thêm một tầng thời trang phái nữ nữa là tớ đi chết luôn mất. Xem nào, tầng tiếp theo là---]
「Vậy thì chúng ta ghé qua tầng bốn một lần nữa nhé?」
「Lại nữa?!」
Tầng 7 – Khu chén bát đĩa
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Bộ chén trà này dễ thương ghê! 」
「Ừ. Tất. Nhiên. Rồi. 」
[Asakura-san... tớ đã quá mệt vì phải chiêm ngưỡng tất cả đống bát chén này rồi... Thiệt là, dù cậu có ngắm đi ngắm lại bao nhiêu lần đi chăng nữa thì họa tiết trên chúng sẽ không khác đi đâu cậu biết không?]
Tầng 8 – Khu nội thất
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Chiếc sofa này dễ thương ghê! 」
「Nó dễ thư-ơng thiệt, thật tuy-ệt vời.」
[Dễ thương... ‘Dễ thương’ ở chỗ nào cơ chứ?]
***
[--- Và thế là, trong lúc bị Asakura-san kéo đi lòng vòng, mình có cảm giác rằng cô ấy đang hỏi dò ý kiến của mình về đủ mọi thứ. Ví dụ như là nếu mình mua một căn nhà thì mình sẽ chọn nội thất trang trí như thế nào...]
(Ufufu♪ Hôm nay mình được đi mua sắm với Andou-kun. Một buổi hẹn hò tuyệt vời! Bằng cách hỏi cậu ấy nhiều thứ, mình có thể dùng câu trả lời của cậu ấy để tham khảo cho lần hẹn hò sau nên mặc đồ gì... hoặc nếu, tụi mình... nếu thôi, nếu tụi mình chung sống cùng nhau, không biết hai đứa sẽ chọn vật dụng nội thất như thế nào... kiểu như là vậy đó! Bởi vì Andou-kun đang ở đây, mình có thể tưởng tượng ra rất nhiều thứ hay ho! Hơn nữa, ở điểm dừng cuối cùng, hai đứa sẽ ghé thăm một hiệu sách rất lớn!)
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè! Họ có một góc dành riêng cho Narou[note12968] ở dãy sách này!」
「Ồ, không thể tin được! Tập mới nhất của 『Mushoku-tte, sore wanaideshou!』[note12970] !」
「Andou-kun, cậu cũng đọc 『Mushoku-tte, sore wanaideshou!』 hả?!」
「Ừ, tớ đọc gần như hết những tác phẩm đứng top. 『Mushoku』cũng rất hay mà!」
「Chuẩn không phải chính! Nó rất hay! Mình thích bộ đó nhất trên 『Narou』!」
(Aaa... mặc dù chỉ là một thời gian trước thôi, mình không được nói chuyện về 『Narou』với Andou-kun thế này... Nhưng giờ, nếu mình muốn nói với cậu ấy về một điều gì đó, cậu ấy sẽ trả lời mình tử tế! Uu... cậu ấy cứ trò chuyện với mình như vậy thì hay biết bao! Haa, từ giờ trở đi, mình muốn thân thiết hơn với Andou-kun...)
[Nhắc mới nhớ... ở tờ giấy nhớ của nhóc em, nó có nhắc mình tìm một món quà dành cho Asakura-san trong khu mua sắm này, nhưng rốt cuộc thì mình nên làm gì? Đúng như mình nghĩ, mua quần áo thì cảm giác như đang quấy rối tình dục, còn vật dụng nội thất thì lại đắt quá... Geez, không biết mình tặng cho cô ấy một cuốn light novel liệu có được không nhỉ?]
「Andou-kun, nhìn nè, nhìn nè? Dễ thương nhỉ?」
[Lại nữa rồi! Đòn tấn công ‘dễ thương’ của Asakura-san!?]
「Hm? Đây chẳng phải là... một cái thẻ đánh dấu sách?」
「Đúng rồi! Một cái thẻ đánh dấu sách bằng kim loại khắc linh vật cú, dễ thương ghê!」
「Hể ~~ Linh vật à-!」
[-À! Cái giống gì đây! Một con cú!? Đây có thật là con cú không!? Ể... Tại sao có đôi tay đôi chân mọc ra từ con cú...? Không phải con này là động vật hai chi sao?]
「Ư, ừm... Đúng là dễ thương thiệt. 」
「Dễ thương thiệt mà?! Con linh vật này dạo gần đây rất nổi tiếng với tụi con gái đó ~」
「Hể, Hểể... Thứ này mà nổi tiếng với tụi con gái sao... 」
[M, mình chả hiểu nổi gu của tụi con gái nữa... Á, đây rồi!]
「Asakura-san, cái thẻ đánh dấu này... Nếu cậu thấy được thì mình tặng thứ này cho cậu làm phần thưởng nhé?」
「Ể! Andou-kun... được ư? 」
「Tất nhiên là được rồi! Dù sao mục đích ban đầu của buổi đi chơi ngày hôm nay là tìm kiếm ‘phần thưởng’ cho cậu mà? Với cả tớ nghĩ cái thẻ đánh dấu này cũng rất dễ thương.」
「Andou-kun... Ừa! Mình muốn chọn thẻ đánh dấu này!」
[Được rồiiii! Vậy là đã chọn được món quà! Nói thật là mình không tài nào nhìn ra được nét dễ thương của con linh vật này, nhưng Asakura-san hình như rất thích nó nên chỉ cần vậy là đủ rồi! Với cả, một thẻ đánh dấu sách cũng không đắt đến nỗ-- Sao lại đắt vậy máááá!? 800 yên[note12969] cho một cái thẻ đánh dấu trang sách!? Đùa tui hở! Với số tiền này ta có thể mua được hai cuốn light novel cũ đó!]
「Andou-kun, cảm ơn cậu nhiều lắm! 」
「Ừ, ừ... 」
[Mà đành phải vậy thôi... Nếu Asakura-san hạnh phúc đến thế thì-]
(À, mình có ý này!)
「Phải rồi! Vậy thì mình cũng sẽ mua cái thẻ đánh dấu này nữa và tặng nó cho cậu!」
「Ể, tại sao!? 」
「Bởi vì, Andou-kun, cậu cũng được số điểm tuyệt đối môn toán phải không? Thế nên mình sẽ rất áy náy vì chỉ có mình mình được nhận ‘phần thưởng’. Và hôm nay mình cũng rất vui, thế nên cứ coi đây là một lời cảm ơn từ mình... nhé?」
「Asakura-san...」
[Thật lòng mình không cần thẻ đánh dấu trang sách đó. Cơ mà đây không phải lúc để nói vậy nhỉ...]
「... Ừ, vậy thì tớ xin nhận. 」
「Ừa! 」
[Haa, từ giờ mình sẽ phải dùng cái thẻ này rồi...]
(Ufufu, vậy là mình có một thẻ đánh dấu trang sách đôi với Andou-kun!)
「「Cho tụi em chọn cái này ạ.」」
「Cảm ơn vì đã mua hàng! 」
(Phải chi mình được hẹn hò thế này với Andou-kun một lần nữa...)
「... 」
「... 」
{Hmm? Kia không phải là hai bạn cùng lớp với mình sao—} (bạn cùng lớp Andou và Asakura)