「Lớp trưởng! S-sờ ngực là sao!」
「À, tớ chưa nói rõ. Đương nhiên chỉ là 『giả vờ』 thôi, được chứ? Tớ sẽ đập cậu nếu cậu dám động vào nó, cậu biết chứ?」
「D-dĩ nhiên là…. em biết.」
.
[Gần như là thế rồi! Vậy đây chỉ là giả vờ. Mình suýt thì theo phản xạ chạm vào nó… Dù sao ngực lớp trưởng ‘nhô’ hơn Asakura-san.]
.
「Nhưng làm vậy để làm gì?」
「Để xác định cảm xúc của cậu. Nhìn này, tớ có bộ ngực tuyệt vời đúng không? Nn, khoảng cỡ C. Nhưng còn ngực Asakura-san tầm--- khoảng cỡ B đúng không?」
「Đúng.」
.
[Đó là ấn tượng khi mình chạm vào nó.]
「Đó là lí do dù để cho có thôi, tớ sẽ cho cậu chạm vào ngực mình. Bằng cách làm như vậy, cậu có thể nói rõ cảm giác này 『khác』
với lúc cậu chạm vào ngực Asakura-san. Nếu tim cậu đập nhanh hơn như hôm qua thì Andou-kun, chỉ là một tên biến thái. Nhưng nếu tim cậu không đập mạnh như hôm qua khi chạm ngực mình, thứ còn to hơn của Asakura-san, nó có nghĩa là cậu 『yêu』
cô ấy. Vì thế, tim cậu đập mạnh khi chạm ngực Asakura-san, không phải tình cảm đó thì còn là gì?」
「Hiểu rồi!」
.
[Lớp trưởng đúng là thiên tài!]
.
「Nếu cậu đã hiểu rồi, bắt đầu nào.」
「Ừ-ừ… thế thì cho phép tớ.」
「Đến đi, nhưng nếu cậu sờ nó thật, tớ sẽ giết cậu, được chứ?」
「Biết rồi!」
.
{Mình có thể tha thứ nếu đó là Andou-kun, nhưng sợ nhất là nếu vụ này lọt đến tai của Asakura-san. Nghĩ kĩ lại, chạm nhẹ giả vờ là lựa chọn an toàn nhất.}
[Đưa tay mình---gần hơn---tới ngực lớp trưởng!] *thình thịch*
「…………」
「…………」
*thình thịch*
「……Andou-kun, cậu------------đang làm gì thế?」.
{S-sao lại đúng lúc này?!}
[Asakura-san đang ở đây!]
.
Asakura: Omae wa mou shindeiru!
Andou: *toát mồ hôi lạnh*
Lớp trưởng: *phắnnnnnn*