Edit: salemsmall
Vừa tiếp xúc với da thịt mát lạnh của anh, Chỉ Hoàn đã lập tức tham lam dựa sát vào người anh.
Ngọn lửa ấy lại bốc lên cuồn cuộn. Biển lửa đáng sợ lạ lẫm này lại một lần nữa thiêu đốt toàn thân cô.
Chỉ có dựa vào người anh, cô mới có thể hô hấp được bình thường...
Anh lại một lần nữa đỡ cô lên giường, một lần nữa cởi quần áo đang che chắn trên người cô.
Lòng tự trọng và sự quật cường của Lạc Chỉ Hoàn làm Bồ Hướng Hoa mềm lòng, không nỡ đoạt lấy sự trong sạch của cô. Vì vậy anh quyết định dùng cách khác để dập lửa giùm cô.
Cơ thể thiếu nữ mảnh mai yêu kiều như một bàn mỹ thực bày ra trước mắt, mời gọi anh tới nhấm nháp. Anh phải dùng toàn bộ sự kiềm chế mới không kích động ngấu nghiến cô vào bụng.
Anh giống như đang trừng phạt cô vì chuyện vừa rồi, sức lực dùng để gặm cắn da thịt cô cũng không hề dịu dàng. Chỉ một lúc sau, trên người cô đã xuất hiện chi chít những vết sưng đỏ vì bị cắn mút.
Từ trước đến nay, chỉ có Bồ Hướng Hoa anh từ chối phụ nữ, chứ nào có chuyện phụ nữ dám từ chối Bồ đại thiếu gia?
"Đau..." Hành động thô bạo của anh của anh làm Chỉ Hoàn bị đau đến kêu lên thành tiếng.
Anh biết mình đang làm đau cô, nhưng không hề cảm thấy tội lỗi.
Ai kêu cô ban nãy muốn vội vã rời đi giữa tình huống tốt đẹp như vậy, chẳng lẽ là muốn chạy đi tìm Tưởng Dư Phong...
Anh suýt nữa đã quên, bạn trai cô là Tưởng Dư Phong...
Cứ nghĩ đến cơ thể xinh đẹp như vậy đong đưa lắc lư dưới người Tưởng Dư Phong thì anh lại kích động đến mức muốn giết chết anh ta, sau đó độc chiếm cơ thể này... Chắc là anh sắp điên mất rồi...
Sự ghen ghét đố kỵ xâm lấn đầu óc anh, khiến anh trở nên nóng nảy.
Anh không nên có thứ cảm xúc điên cuồng này. Rõ ràng giữa bọn họ chỉ có thể coi là tình một đêm... Sao anh có thể đột nhiên để ý đến quan hệ giữa cô và Tưởng Dư Phong được chứ?
Bồ Hướng Hoa không để tâm đến sự kháng cự của cô, mạnh mẽ hôn lên mọi ngóc ngách của cơ thể cô. Dường như anh muốn dùng chính mình để thay thế toàn bộ những dấu vết mà Tưởng Dư Phong từng lưu lại.
Ngay khi ngón tay của anh đi vào con đường đã sớm ướt dầm ướt dề ái dịch, thì lập tức bị sự chặt chẽ ở nơi đó hù dọa.
Thật chặt... Chẳng lẽ cô vẫn còn là xử nữ?
Không thể nào... Xã hội hiện giờ khá là cởi mở, cô và Tưởng Dư đã qua lại nhiều năm như vậy mà vẫn còn tấm thân xử nữ thuần khiết hay sao?
"Ưm..." Khi đầu ngón tay của anh tiến vào cơ thể cô thì một cảm giác sung sướng khó nói nên lời khiến cô phải bật thốt lên thành tiếng.
Biểu cảm trúc trắc của cô và thân thể non nớt đã nói với anh rằng đây rất có thể là lần đầu tiên của cô... Ngón tay anh thâm nhập càng sâu hơn...
Chướng ngại vật làm anh kinh ngạc nhận ra, cô gái nhỏ ngọt ngào này đích thực là chưa trải sự đời. Tình cảm giữa cô và Tưởng Dư Phong chẳng lẽ không đủ sâu đậm? Theo anh biết, hai người họ yêu đương cũng đã mấy năm, không phải sao?
"Đau quá..." U cốc chưa từng có dị vật xâm lấn căng chặt đến mức không thể chứa nổi ngón tay anh. Cảm giác xé rách đau đớn làm Chỉ Hoàn đau đớn kêu lên.
"Cảm nhận nó... Nó sẽ giải trừ ma pháp tà ác trên người em..." Bồ Hướng Hoa ghé vào tai cô, thì thầm nói.
Trong sự đau đớn không nói nên lời còn mang theo một chút khoái cảm. Chỉ Hoàn cắn chặt môi dưới, cố gắng thích ứng với sự hiện hữu của nó.
Ngón tay của anh chậm rãi rút ra đưa vào trong cơ thể cô, vách tường chặt khít ôm trọn lấy ngón tay làm cho hơi thở của anh cũng trở nên dồn dập...
Anh nghĩ, nếu như thứ cứng rắn to lớn của anh được đi sâu vào đó, được bao bọc chặt chẽ thì sẽ có cảm giác thế nào...
Một lát sau, ái dịch ẩm ướt nhầy nhụa đã thấm đẫm ngón tay anh. Khoái cảm trơn thuận làm cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cơ thể cô không tự chủ được mà hút lấy ngón tay mạnh mẽ nóng bỏng của anh... Từng đợt, từng đợt sóng cao trào không ngừng đưa cô lên đỉnh...
Biết rõ đây là sai trái, nhưng chỉ cần có thể xoa dịu cảm giác khô nóng đang liên tục hành hạ mình kia thì cô sẽ nguyện ý làm theo...
Nhờ sự khiêu khích của anh, độc tính trong cơ thể cô cùng dần trôi ra theo dòng thủy triều vừa được phóng thích.
Không biết là do tác dụng của thuốc hay là do kỹ xảo của Bồ Hướng Hoa quá mức cao siêu mà suy nghĩ của cô đã dần dần bị dục vọng hòa tan, ý thức cũng trở nên vô cùng mơ hồ, cả người lâng lâng...
Trông thấy bộ dáng nhộn nhạo vì xuân tình của Lạc Chỉ Hoàn, Bồ Hướng Hoa vốn đang bị đạo đức kìm nén, không cách nào phát tiết được dục hỏa trong lòng, chỉ có thể tự mình cắn răng chịu đựng phong ba bão táp mãnh liệt trong cơ thể.
Suy nghĩ của cô dần dần bị tan rã, cô biết người đang ở phía trên mình là Bồ Hướng Hoa, anh trai Bồ Hướng Lam... Nhưng cô không thể nào chống cự được những kích tình mà anh mang tới cho cô...
Nhìn chỗ đang chảy ra chất dịch ẩm ướt của cô, Bồ Hướng Hoa biết cô đã dần khôi phục lại bình thường. Vì vậy động tác vốn dĩ điên cuồng của anh đã trở nên dịu dàng hơn.
Anh không hiểu vì sao mình phải cứu cô như vậy. Anh có thể trực tiếp cởi sạch quần áo đoạt lấy cô, nhưng khi trông thấy dáng vẻ nhu nhược mà vẫn cố bảo vệ sự trong sạch của cô, thì anh không nhẫn tâm nổi.
Cơn sóng cao trào làm Chỉ Hoàn cảm thấy thực mệt mỏi...
Lúc này, đột nhiên cô nhớ tới anh Dư Phong vẫn luôn làm bạn bên cạnh
Nếu như anh Dư Phong biết cô bị Bồ Hướng Hoa lợi dụng như vậy, nhất định sẽ rất tức giận...
Cô bất giác kêu lên: "Anh Dư Phong... Đừng giận mà..."
Lời vừa ra khỏi miệng, vẻ mặt vốn khó coi vì dục hỏa khó nhịn của Bồ Hướng Hoa càng trở nên lạnh giá...
Chết tiệt! Cô gái này vừa mới nói cái gì cơ?
Khi anh đang muốn giữ gìn sự trong sạch cho cô, cô lại dám kêu tên một người đàn ông khác ngay trên giường của anh!
Con mẹ nó... Cô rốt cuộc coi Bồ Hướng Hoa anh là gì chứ? Là thuốc giải? Hay là đồ chơi?
Một ngọn lửa giận quét tới thiêu rụi cả thể xác lẫn tinh thần anh. Đột nhiên Bồ Hướng Hoa vô cùng hận bản thân mình vì sao phải đi giúp một cô gái xa lạ như vậy.
"Anh Dư Phong của em mà biết em bị tôi đối xử như thế này, thì liệu anh ta còn có thể yêu thương em như trước được hay không?" Anh nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói.
Cô gái chết tiệt này coi ý tốt của anh là gì hả? Anh phải cắn răng nín nhịn dục hỏa trong cơ thể, cuối cùng lại để cho cô kêu khóc tên người đàn ông khác... Phải, anh còn cần gì giữ gìn sự trong sạch cho cô nữa? Để mai sau cô lại tiếp tục làm một cô gái thuần khiết trong trắng trên giường Tưởng Dư Phong hay sao?
Nếu như vậy thì anh không cần thiết phải giữ lại bằng chứng cuối cùng về sự trinh tiết của cô nữa. Vì dù sao thì sau đêm nay, cô cũng không còn là cô gái ngây thơ chưa trải sự đời nữa rồi...
Chỉ Hoàn không hiểu vì sao Bồ Hướng Hoa lại nổi giận, cô đã làm điều gì sai à...
Giữa lúc ý thức mơ hồ, cô cảm thấy Bồ Hướng Hoa đang cởi quần áo của chính anh.
Anh muốn làm gì? Chỉ Hoàn bắt đầu sợ hãi.
Khi anh áp lên người cô lần nữa thì cả hai cơ thể đều đã trần trụi...
Tay anh lại một lần nữa đi vào bên dưới cô, vuốt ve hạch nhỏ ướt sũng, sự kích thích đến đột ngột làm cho Chỉ Hoàn phóng túng kêu lên thành tiếng.
"Ư... A..." Cô bám chặt vào cánh tay Bồ Hướng Hoa, như thể nếu buông ra, cô sẽ bị rơi vào vực sâu vạn trượng.
Sự ẩm ướt nóng bỏng của cô báo cho anh biết rõ, cô đã chuẩn bị xong...
Vật cứng rắn nóng bỏng khỏe mạnh của anh đứng vững trước hoa huyt nhỏ ướt át non mịn. Ngay sau đó, anh không hề do dự mà thẳng lưng, cử động một cái tiến sâu vào cấm địa.
"A..." Chỉ Hoàn đang sa vào biển tình dục bỗng nhiên cảm thấy đau đớn chưa từng thấy, cả người cô uốn cong như cây cung, bám chặt vào Bồ Hướng Hoa mà thét lên.
Đau quá đi mất... Có phải là anh đang muốn trả thù cô hay không...
"Tôi biết... lần, lần đầu đều bị đau như vậy... Em cố chịu một chút..." Anh khẽ hôn lên trán cô, cố gắng nhịn xuống mà dịu dàng trấn an cô.
Anh chưa từng chạm vào xử nữ, bởi vì đối với anh đó là sự phiền toái. Anh là người không thích lấy lòng người khác, nhưng hôm nay lại vì cô mà phá vỡ rất nhiều quy tắc.
Bởi vì đau đớn nên Chỉ Hoàn hít thở rất sâu, từng thớ thịt trong cơ thể cũng theo đó mà co rút lại.
"Đừng hít sâu nữa... Tôi sẽ không nhịn nổi..." Cô cử động làm động nhỏ bên dưới vô cùng co dãn như đang mút lấy anh, khiến anh cảm thấy điên cuồng.
Anh còn không nhớ rõ bạn giường đầu tiên của anh có làm cho anh không khống chế được đến mức như vậy hay không. Nhưng cô quả thực là một bạn tình xuất sắc.
"Tôi đau lắm..." Những giọt nước mắt của cô rơi xuống, đọng lại trên vai anh.
"Đó là điều bình thường... Đã đỡ hơn chút nào chưa?" Vẻ tội nghiệp của cô làm anh bất giác cảm thấy yêu thương.
Điên rồi! Sao anh lại cảm thấy yêu thương cô?
"Ưm..." Cảm giác đau đớn dần dần biến mất, Chỉ Hoàn cảm thấy tốt hơn nhiều.
Cô vừa lên tiếng, Bồ Hướng Hoa liền không khách khí bắt đầu cử động. Mỗi lần cử động cũng làm cho Chỉ Hoàn không nhịn được mà phát ra những tiếng rên rỉ mềm mại.
Ham muốn trong cô lây lan như bệnh truyền nhiễm, trong chốc lát cũng khiến cho Bồ Hướng Hoa bị dục hỏa thiêu cháy toàn thân...
Chỉ Hoàn ôm lấy vờ vai vững chãi đó, bất giác muốn rơi lệ.
Cô hiểu rằng đây chỉ là một việc ngoài ý muốn, nhưng trong khoảnh khắc này, cô lại muốn nghĩ rằng bờ vai dày rộng này có thể ôm trọn cả thế giới của mình...
Chỉ Hoàn vốn là một cô gái thiếu thốn tình cảm, cô vẫn luôn hy vọng có một người có thể chăm sóc mình, là người có thứ tình cảm khác với tình cảm anh em giữa cô và Dư Phong...
Nhưng cô không thể bị lạc trong sự kích tình mà anh đưa tới...
Cô cũng không có tư cách nói chuyện tình cảm với người đàn ông hoàn mỹ như vậy. Môn đăng hộ đối - Những chữ này viết như thế nào, cô là người rõ ràng nhất!
Có điều, giữa lúc hai người đang đắm chìm trong tình dục, Chỉ Hoàn đã lạc mất chính mình... Cô biết, sâu trong nội tâm mình có thứ gì đó đang bong ra từng mảnh từng mảnh...
Anh nhìn vẻ mặt đắm đuối mê muội của Chỉ Hoàn liền hiểu được là cô đã sa vào trong thế giới ham muốn mà anh tạo ra đến mức không thể tự kiềm chế nữa rồi...
Trước lúc phóng thích ra cơn thủy triều ái tình, trong lòng anh đã đưa ra một quyết định.
Anh muốn có cô, bất luận phải trả cái giá lớn như thế nào!
"Anh... Á!!! Trời ạ, xin lỗi..."
Sáng sớm, Bồ Hướng Lam chuẩn bị gọi Bồ Hướng Hoa thức dậy thì nhìn thấy đôi nam nữ nằm trên giường chiếu lộn xộn. Cô ta mắc cỡ nên vội vàng đóng cửa lại.
Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy anh trai lên giường với phụ nữ, nhưng khi được chứng kiến màn xuân cung sống trình diễn trước mặt, Bồ Hướng Lam vẫn cảm thấy hết hồn.
"Tiểu Lam chết tiệt! Nếu lần sau em còn tự ý mở cửa phòng anh... Anh nhất định sẽ đánh nát cái mông của em!" Trong cánh cửa truyền đến tiếng gầm gừ của Bồ Hướng Hoa.
Chỉ Hoàn đang nằm ngủ say bên cạnh anh cũng bị bừng tỉnh bởi tiếng thét của Bồ Hướng Lam. Cô vội vàng kéo chăn, che kín lại cơ thể trần truồng của mình.
Trời ơi... Bồ Hướng Lam đã phát hiện ra chuyện cô và Bồ Hướng Hoa lên giường với nhau rồi sao?
Chỉ Hoàn lo sợ không thôi, cô tuyệt đối không thể để cho anh Dư Phong biết chuyện đêm qua được.
Đêm qua... Bồ Hướng Hoa muốn cô hết lần này đến lần khác, cô mới được nếm thử tư vị tình dục nên có chút không chịu nổi.
Cô không ngờ rằng địa điểm lại là nhà họ Bồ, càng không ngờ rằng mới sáng sớm đã bị Bồ Hướng Lam dùng cách thức đặc biệt như vậy để đánh thức.
Đêm qua, trong lúc kích tình cuồng nhiệt như mưa rền gió dữ, cô cứ nghĩ mình đang ở trong một căn phòng khách sạn xa hoa lộng lẫy, không ngờ lại là ở nhà họ Bồ...
Thì ra, Bồ Hướng Hoa rất thường xuyên đưa phụ nữ về nhà... Bỗng nhiên cô cảm thấy thật chua xót.