Ba tháng ăn chơi nhàn hạ của Cổ Long trôi qua nhanh chóng, tiêu pha cũng không quá tay, cậu đã bán ba bình đan dược, giờ có tổng cộng bảy hai viên linh thạch sơ cấp. Tài sản còn lại trong túi trữ vật cũng chỉ có ba tài liệu luyện khí cấp một: xương của yêu thú cấp một - Địa Long Trùng, móng vuốt của yêu thú cấp một - Dực Thú, sừng của yêu thú cấp một - Hoả Lộc.
Cảm thấy chơi đã đủ, đến lúc đột phá. Đóng cửa bế quan, Cổ Long cảm thấy cực kỳ căng thẳng, đây là giai đoạn khá quan trọng, không thể lơ là như lần đột phá trước, có thể nói, đây là giây phút khá nhạy cảm.
Nói nhạy cảm cũng không phải là lạ, lúc mới tu luyện, chỉ năm phút cậu đã cảm thấy ẩn ẩn muốn phá ải cấp một lên cấp hai. Dù tiến độ tu luyện khá nhanh, năm phút thôi đã mãn cấp một Giả Linh Tiên nhưng cậu không thể coi thường, chuẩn bị cẩn thận cho ngày hôm sau đột phá, tránh khỏi sơ xuất không nên có.
Khi đó, lần đầu bế quan, cậu thật cẩn thận nhập định, từ từ tu luyện, nếu không, bế quan chắc chỉ mất có năm phút mà đột phá luôn quá.
Củng cố tu vi, đụng nhẹ lên rào cản cấp một với cấp hai. Ôi không! Thật bất cẩn, cậu chỉ đụng nhẹ vào cái rào cản đó thôi mà tu vi đã trực tiếp đột phá, thế có chết không. Chẳng tốn hơi mất sức, cũng chẳng tốn thời gian gì, mấy thứ cậu chuẩn bị cũng vô dụng.
Sẽ chẳng có gì để nói nếu tu vi yên ổn lên cấp hai, nhưng đằng này, nó đột phá theo kiểu dây truyền, trực tiếp từ cấp một đột phá một đường xông thẳng đến cấp chín. Đúng! Là cấp chín, mấy rào chắn các cấp thật vô dụng, chẳng có hiệu quả cản trở nào, may mà cậu dừng lại kịp, nếu không không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Lo lắng đột phá như thế sẽ có hại, cậu tỉ mỉ kiểm tra lại cơ thể, không có vấn đề. Đây có phải là quyền lợi của đấng sáng thế không? Dẫu vậy cậu cũng không dám tiếp tục đột phá nữa.
Tính từ đó tới giờ cũng phải bảy năm rồi, lần này khi đột phá phải cẩn thận, để chắc chắn không gây chú ý, cậu lập kết giới cách âm, cách ảnh, ảo giác,...
Bình tĩnh ổn định tâm trạng, từ từ tiến vào trạng thái nhập định, linh lực dần tiến đến tấm rào chắn cấp chín, cảm nhận độ dày, mỏng, nông, sâu,... của tấm rào chắn rồi cẩn thận đụng nhẹ lên nó...
“ ... ”
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
“ ... ”
'Đây là... Đã đột phá... Và lên cấp mười lăm? Giả Linh Tiên viên mãn? Mẹ nó! Thật lừa người, con đường tu tiên gian khó, cực khổ đâu rồi? Bình cảnh trong truyền thuyết đâu rồi? Nồng độ linh khí nơi này chắc đâu có loãng, có phải linh khí nơi đây biết thuật ẩn tàng phải không? Có chắc mình là tam linh căn chứ không phải là thánh linh căn?
Được rồi, mình đúng là rất muốn mạnh lên, nhưng không phải mạnh một cách quái vật. Khi còn đi học, vì thành tích học tập mà cậu bị chú ý, cái kiểu phân biệt đối xử cậu chán lắm rồi, chỉ muốn thử làm người bình thường một chút thôi. Cứ tưởng việc tu tiên đối với mình phải khó khăn lắm, thế mà... Chậc! Chậc!
Cũng may, để đột phá các đại cảnh giới phải vượt qua kiếp nạn nếu không,... haizzz!
Thôi kệ đi! Ém tu vi xuống tầng mười cũng không khó, chẳng ai nhận ra thì lo gì, giờ báo cáo rồi trở thành đệ tử nội môn thôi, à mà, tiện thể luyện chế mấy thứ này xem sao.'
Thử sừng Hoả Lộc trước, tài liệu yêu thú cấp một chắc là ra pháp khí cấp một loại hai gì đấy.
Đẳng cấp của pháp khí tùy thuộc vào đẳng cấp tài liệu và tay nghề luyện khí sư. Mặc dù đa hình, đa dạng đủ loại từ tấn công, phòng thủ, phụ trợ,... Nhưng vẫn có thể chia ra các đẳng cấp cơ bản: “pháp khí phổ thông ‘cấp loại , , ; cấp loại , , ; cấp loại , , ’, pháp bảo ‘hạ, trung, thượng’, linh bảo ‘hạ, trung, thượng’, pháp khí địa phẩm, pháp khí thiên phẩm, pháp khí tiên phẩm, pháp khí thánh phẩm, thần khí và hỗn độn bảo.
Truyền linh khí vào tài liệu, điểm nhẹ lên sừng hoả lộc, bỗng dị biến xảy ra.
Uỳnh!
Hồng quang bao phủ, linh khí giao động, cuồng phong hỗn loạn, trên trời giáng xuống pháp tắc, sừng hoả lộc chịu thiên địa pháp tắc đánh xuống, đây rõ ràng nó đang độ kiếp.
Bên ngoài, chúng đệ tử ngây người nhìn dị biến xảy ra. Các trưởng lão bay đến kiểm tra, các đệ tử đang bế quan giật mình ra ngoài quan sát, Tiên Nhạc tông trở nên hỗn loạn.
Uỳnh!
Thiên địa dị tượng, uy áp tiên cấp, linh khí bao quanh ồ ạt sinh ra, nồng độ linh khí dày đặc gấp ba mươi lần nhanh chóng tản ra xung quanh.
--------------------------------
Linh Lam tộc, Thượng Vương cốc.
“Bảo vật xuất thế!” Tộc trưởng Linh Lam tộc la lối.
“Tộc trưởng! Có chuyện gì xảy ra?”
“Ta cảm nhận có bảo vật cực phẩm xuất thế, cha mẹ ơi! Uy áp thần thánh gì thế này?”
Thiên giới, Thiên Thần bảng.
“Bảo vật xuất thế, trời ơi! Uy lực đứng thứ hai trong hàng ngũ pháp khí tiên phẩm.” Lão đạo tóc trắng rú lên.
“Cái gì! Pháp khí tiên phẩm? Rốt cuộc ở đâu?” Lão đạo trung niên giật mình.
“Không thể nào! Là, là nhân giới.” Lão đạo tóc trắng trả lời
“Cái gì? Nhân giới? Không lầm chứ?” Lão đạo trung niên sửng sốt.
“Không lầm đâu.”
“Nhân giới? Chà chà! Linh khí loãng vậy mà cũng sinh ra pháp khí tiên phẩm, phải biết pháp khí tiên phẩm trở lên rất khó xuất hiện trên thiên giới nữa là nhân giới.” Lão đạo trung niên cảm thán.
“Đúng vậy! Pháp khí địa phẩm trở lên do trời đất dưỡng dục tại nơi có nồng độ linh khí đậm đặc, con người không thể tạo ra chúng, nhân giới nhiều nhất cũng chỉ sinh ra pháp khí thiên phẩm, ấy là vài vạn năm trước rồi, xếp hạng cũng chỉ đứng thứ hai tám trong hàng ngũ pháp khí thiên phẩm trên Thiên Thần bảng thôi, pháp khí tiên phẩm đó chắc được dưỡng dục rất lâu trong một khu vực hạch tâm quan trọng nào đó tại nhân giới.” Lão đạo tóc trắng gật đầu nói.
“Thôi, ta đi báo cáo với cấp trên.” Lão đạo trung niên ngự khí bay mất.
----------------------------------------
Nhân giới, Tiên Nhạc tông, khu vực đệ tử ngoại môn.
“ ... ” Cổ Long câm nín.
'Hình như đây là tài liệu yêu thú cấp một chứ không phải tài liệu tiên thú đúng không? Mình mới truyền linh khí thôi nhỉ? Chưa tới năm giây. Chắc chắn mình chưa làm gì quái lạ, phải không? Đây rõ ràng là thứ tay nghề thôi mà, giống như một đứa trẻ đang tập dùng đũa để ăn cơm ấy, chắc chắn vậy... Thế thì tại sao lại có thiên địa pháp tắc giáng xuống, mà kia có phải là thiên địa dị tượng không? Trời đất ơi!'
Hồng quang tản mạn, thiên địa dị tượng dần biến mất, vị trí của sừng Hoả Lộc nay bị thay thế bằng ‘Hoả Lộc Thiên Tiên Phiến’ pháp khí tiên phẩm hàng thật giá thật không thể giả được.
'Bây giờ giải quyết thế nào? Hậu quả hình như “hơi nớn” rồi, aizzz!'