Nhân giới - Tiên Nhạc tông.
Một bóng người lơ lửng trên tầng không địa bàn núi Tiên Nhạc. Nếu có tu sĩ nào ở đây lúc này chắc chắn sẽ cảm thấy ngạc nhiên bởi một ngoại nhân có thể không bị cấm chế phi hành của Tiên Nhạc tông ảnh hưởng, phải biết rằng cấm chế này không tầm thường, nếu tồn tại trên Thiên giới thì nó có thể được xếp vào top cấm chế phi hành lợi hại nhất.
'Khu vực này tồn tại ý thức niệm lực.' Luân Hồi quan sát tổng thể rồi đưa ra kết luận.
Ý thức niệm lực là loại sức mạnh tác động đến ý thức sinh vật, có tác dụng thay đổi nhận thức của nhiều loài sinh vật trong một phạm vi nào đó về một vấn đề cụ thể.
"Vận Mệnh! Em xem hộ anh khu vực này một chút." Luân Hồi nói.
"Vâng!" Từ Chủ Thần giới, Vận Mệnh trả lời.
"Ý thức niệm lực ở khu vực này giăng ra nhằm khiến những tồn tại ở đây có một nhận thức khác về quyền năng 'phá không'." Vận Mệnh đưa ra kết quả kiểm tra.
"Nhận thức khác? Có phải là cho rằng 'phá không' là một khả năng thông thường không?" Luân Hồi hỏi.
"Đúng vậy! Nhưng rốt cuộc ai có thể làm được như vậy? Ý thức niệm lực lại còn có khả năng phá không." Vận Mệnh lẩm bẩm.
"Đúng rồi! Lúc trước cướp đi tam đại thần mộc, em có nhận thấy một luồng ý thức niệm lực khác tồn tại." Thiên Đạo nhảy vào nói.
"Ở đâu?" Luân Hồi hỏi.
"Hình như là trong một hội trường đấu giá hội ở Vĩ thành." Thiên Đạo trả lời.
"Vận Mệnh! Em mau kiểm tra khu vực đó!" Luân Hồi nói.
"Vâng!"
Sau một lúc, tiếng nói của Vận Mệnh lại vang lên.
"Hai người! Ở đây đúng là có tồn tại ý thức niệm lực, tác dụng của nó khiến cho mọi tồn tại ở đây không chú ý đến chủ nhân bán ra tam đại thần mộc, loại trừ không ít rắc rối cho người đó." Vận Mệnh kích động nói.
"Quả nhiên là vậy!" Thiên Đạo cảm thán.
"Người có thể làm được điều này, có khi nào là một chủ thần giống chúng ta không?" Vận Mệnh nghi hoặc.
"Có thể lắm chứ!" Thiên Đạo gật đầu.
"Không loại trừ khả năng đó, để anh điều tra thêm một thời gian." Luân Hồi xoay người, bay nhanh về một hướng.
Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
...
Thiên Thượng bí cảnh - khu số .
Hai mươi ngày trôi qua kể từ ngày nhóm Cổ Long đụng độ đàn Xạ Điểu, tại trung tâm khu Thiên Thượng bí cảnh này trở vào mà phi hành thì kẻ đó không phải là cường giả thì cũng là đồ điên.
Nhóm người Cổ Long cũng nghĩ như vậy nên đã đáp xuống quốc bộ. Nói là quốc bộ chứ tốc độ cũng không phải chậm, dù vậy việc đụng độ yêu thú cũng không ít lần xảy ra, nếu không tính đàn Xạ Điểu kia thì nhóm Cổ Long cũng gặp phải khoảng tám mươi con yêu thú cấp năm, ba mươi con yêu thú cấp sáu và sáu con yêu thú cấp bảy, mà lần nào gặp yêu thú cấp bảy, Thanh Đế cũng là người vất vả nhất.
Nhưng có sự bảo vệ vô hình của Cổ Long thì cả nhóm cũng chỉ 'hữu kinh vô hiểm' mà trải qua. Cũng có thể nói là khá thuận lợi.
Lần này cũng vậy, cả nhóm lại đụng phải ba con Cự Giáp trùng - Yêu thú cấp sáu.
Trúc Ngọc kiếm vung lên, Lãnh Quân giải quyết xong một con. Kiếm khí bắn ra, Thanh Đế cũng giải quyết được một con. Con còn lại nhờ sự hỗ trợ của đám người Lâm Chí, Yến Thanh đã giải quyết được gọn gàng.
Ngồi nghỉ ngơi một lúc, suốt mấy ngày đi đường, thần kinh luôn trong trạng thái căng thẳng, mọi người cũng mệt mỏi lắm rồi.
'Diệu Sâm! Linh Quang thảo mà ông nói rốt cuộc mọc ở đâu?' dùng thần thức trao đổi, Cổ Long hỏi.
Quả thật đi suốt mấy ngày nay, chỉ lo chém giết yêu thú, Cổ Long vẫn chưa hỏi Diệu Sâm vấn đề này.
'Trong khu hoặc khu , nhưng chúng mọc chủ yếu trong hàn đầm nên khu cũng không có nhiều lắm, tìm chúng cũng khó khăn hơn.' Diệu Sâm trả lời.
Cổ Long gật đầu, thấy được như vậy Diệu Sâm cũng thở phào. Quả thật, Diệu Sâm cũng ẩn ẩn cảm nhận được thực lực của Cổ Long, không phải là thực lực chiến đấu mà Cổ Long thể hiện ra mấy ngày nay mà là thực lực qua dao động tinh thần khi giao tiếp. Nhận ra được điều đó có thể nói là nhờ trực giác của động vật đi.
Quan sát mọi người, Cổ Long âm thầm đưa ra quyết định, tối nay khi mọi người nghỉ ngơi thì sẽ hành động, tất nhiên là Cổ Long sẽ đi một mình.
...
Chớp mắt trời đã tối, Thanh Đế dựng một kết giới đảm bảo an toàn cho mọi người. Quyết định dừng chân tại đây đêm nay, mọi người cũng không có ý kiến, dù sao nghỉ ngơi một đêm cũng tốt.
Đến phiên Thanh Đế và Diệu Sâm cảnh giới, Cổ Long một mình phi hành ra ngoài. Bay lên bầu trời, không kích động đến đám yêu thú, hướng đến trung tâm mà đi.
Trên đường, Cổ Long cũng thu được không ít linh dược, tài liệu quý hiếm, nhưng vẫn chưa tìm thấy hàn đầm. Ước chừng xem ra Cổ Long cũng phải đến giữa khu rồi.
Bỗng nhiên Cổ Long cảm nhận được một đạo ánh mắt theo dõi mình. Rùng mình, Cổ Long quan sát xung quanh một lượt, đạo ánh mắt đó biến mất.
Nghi hoặc, Cổ Long tiếp tục tiến lên phía trước, rà soát một lượt, không phát hiện được gì, Cổ Long cẩn thận hơn, tiếp tục bay đến khu vực trung tâm, hướng đến khu .
Tại khu , Hắc sắc thạch long cuộn mình. Vừa rồi nó cảm nhận được một luồng dao động tinh thần cực mạnh, quan sát thì thấy một tu sĩ nhân loại, thế mà tu sĩ đó có thể phát hiện ra ánh mắt của nó, may mà thu lại kịp lúc. Dù hơi nghi hoặc nhưng nó không định thử quan sát người đó lần nữa, dù sao cũng không có việc gì, coi như nó không biết gì là được.