Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

chương 11: sinh kiếp.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Với tu vi Lưỡng Cực trung kỳ viên mãn, Thanh Đế thi triển bí pháp của tộc Nhuyễn Đế lên cơ thể nhân loại. Giống loài Nhuyễn Đế vì quá yếu kém, không có khả năng tự vệ, vì vậy chủng tộc này theo ký ức truyền thừa học được khả năng 'linh động cốt' giúp cơ thể đạt được bề ngoài như mong muốn, có thể già đi hoặc trẻ lại. Đó cũng chính là nguyên nhân những người 'manh khống' thích nuôi loài này bởi chúng mãi mãi giữ được vẻ ngoài dễ thương.

Điều không ngờ đến là truyền thừa của tộc Nhuyễn Đế còn có một phần nữa, vì điều kiện thực lực phải đến cảnh giới Lưỡng Cực kỳ mới đủ linh lực dùng được khả năng này nên tộc Nhuyễn Đế hầu như không biết đến nó.

Đó là khả năng 'lưu trữ thời gian', khả năng này có tác dụng cố định thời gian trên một thực thể nhưng chỉ mang tính chất bên ngoài. Ví dụ như khiến một lão già trẻ lại nhưng chỉ là vẻ bên ngoài, thực chất bên trong vẫn chỉ là một lão già không hơn, không kém, dù nhìn có vẻ khoẻ mạnh nhưng bên trong vẫn ốm yếu như mấy lão cùng tuổi.

Trường hợp của Trường Xuân quả thì khác, cố định thời gian cả về bên trong lẫn bên ngoài, sức khỏe mãi mãi dừng ở độ tuổi ấy, nhưng không chống lại được quy luật sinh tử, đến một độ tuổi nhất định vẫn có thể chết.

Sau khi cơ thể của Lâm Chí được đẩy lên hai mươi tuổi, một suất ca đã ra đời. Riêng Cổ Long thì xin miễn, lưu trữ thời gian không có tác dụng với cậu. Thanh Đế sau khi thi triển bí pháp thì lại trở về không gian mệnh của Cổ Long.

"Long ca! Đệ cuối cùng cũng thoát kiếp sửu nhi rồi." Lâm Chí mừng rỡ nói.

"Hơ, ừ!" Cổ Long nhăn nhó 'Mịa! Thế nghĩa là nó đang xỉa mình vẫn bị kẹt kiếp sửu nhi có phải không?'

"Long ca! Huynh đã thích ai chưa?" Yến Thanh bỗng nhiên hỏi.

"Hơ! À, chưa! Sao muội lại hỏi vậy?" Cổ Long bị bất ngờ 'Có ai như mình không? Ba bảy tuổi đầu chưa yêu một đứa đéo nào.'

"Vậy tốt quá, thế huynh có thích nam nhân không?" Yến Thanh lại hỏi.

"Phụt! Khu khụ!" Lâm Chí đang ngồi uống nước thì phát sặc "Yến Thanh! Bộ muội tính ám sát ta hả? Suýt nữa ta là tu tiên giả đầu tiên chết vì sặc nước rồi."

" ... " Cổ Long câm nín nhìn Yến Thanh "Muội thấy ta giống đoạn tụ ở chỗ nào hả?"

"Ha ha, muội chỉ hỏi vui thế thôi." Yến Thanh cười cười.

'Không lẽ cô bé này là một hủ nữ.' Nghĩ đến hoàn cảnh vừa rồi dưới cái nhìn của hủ nữ, Cổ Long khẽ rùng mình 'Mịa! Truyện mình viết sao càng ngày càng biến chất thế này? Bảo sao Yến Thanh hiểu lầm.'

'Huynh ấy không phải là đoạn tụ, gay go đây, xem ra mình phải áp dụng chiến thuật 'mưa dầm thấm đất' rồi, xem ra phải mất khá nhiều thời gian. Đúng rồi! Phải tung tin đồn giả nữa, để mọi người đều biết, cái chính là khiến hai người không thể chứng minh sự trong sạch của mình mới được, xem ra phải tốn một phen suy nghĩ đến đau não rồi.' Yến Thanh trầm mặc.

"À này! Yến Thanh, khi ở bên ngoài, muội cứ coi ta là sư đệ, đừng để ai nhận ra." Cổ Long nói.

"Được!" Ánh sáng trong mắt Yến Thanh loé lên trong phút chốc 'Hay! Thế này là tạo cơ hội cho mình rồi còn gì, còn về phía tứ ca, mình chỉ cần ngăn đám ong bướm hay lượn lờ quanh huynh ấy là được.'

Không hiểu sao trong phút chốc Cổ Long lạnh cả sống lưng, khẽ rùng mình, Cổ Long nói: "Nếu không có việc gì thì huynh bế quan đột phá cảnh giới Sinh Linh Tiên, hai người đi cẩn thận."

"Được! Long ca! Sinh kiếp rất nguy hiểm, huynh phải cẩn thận, đây là Hồi Hồn đan, giúp giữ lại một tia ý thức, khi huynh không thoát khỏi ảo cảnh, nó sẽ giúp huynh thoát ra, tuần sau Thiên Thượng bí cảnh mở ra, gặp huynh sau." Yến Thanh nói xong rồi chạy biến.

"Vậy đệ cũng về tu luyện, Đột Phá đan huynh cho đệ đợt trước khủng bố thật, tu vi của đệ chạm ngưỡng Sinh Linh Tiên hậu kỳ rồi." Lâm Chí thông báo một tin khiến Cổ Long ngoác mồm.

Đột Phá đan đó rõ ràng chỉ giúp tu sĩ vượt qua Tử kiếp thôi mà, xem ra Lâm Chí cũng không phải kém cỏi như đám diễn viên quần chúng.

Cổ Long nhìn Hồi Hồn đan, uống luôn cho chắc rồi đả toạ tu luyện.

Sinh kiếp khác Tử kiếp, khi đối mặt với Sinh kiếp, tu sĩ sẽ phải trải qua những cuộc sống khác nhau trong ảo cảnh, mỗi một đời, Sinh kiếp sẽ cắn nuốt một mảnh linh hồn của tu sĩ, nếu không muốn bị cắn nuốt linh hồn, tu sĩ phải thoát ra càng sớm càng tốt, sau ba lần cắn nuốt, linh hồn thứ hai sẽ mạnh hơn linh hồn thứ nhất, may mà lúc này linh hồn thứ nhất vẫn là chủ thể, vẫn có thể tu luyện để mạnh hơn, sau năm lần cắn nuốt, linh hồn thứ hai sẽ làm chủ thể, tu sĩ chỉ còn cơ hội lấy lại cơ thể khi linh hồn thứ hai đối mặt với Địa kiếp, sau bảy lần cắn nuốt, linh hồn thứ nhất hoàn toàn tiêu biến, linh hồn thứ hai làm chủ hoàn toàn, linh hồn thứ hai cũng không cần vượt qua Thượng kiếp, Lưỡng Cực kiếp và Địa kiếp, nhưng khi đối mặt với Thiên kiếp sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Ảo cảnh đầu tiên... Trong một căn phòng ở hiện đại, thế giới của Cổ Long.

"Bà xã, em về rồi! Cứ làm ông xã chờ mãi."

" ... " Mịa! Ảo cảnh gì thế này? Lẽ nào mình bị Yến Thanh hù cho bị ám ảnh tâm lý.

"Bà xã sao vậy? Vẫn còn giận ông xã sao?" Lãnh Quân lo lắng hỏi.

" ... " Sau khi thoát khỏi ảo cảnh, mình có nên giết nam chủ để đề phòng vạn nhất không?

"Oa! Cho ông xã xin lỗi, lần sau ông xã sẽ làm nhẹ nhàng mà, thề không làm bà xã đau đâu." Lãnh Quân vội thề thốt.

" ... " Mịa! Thế này thì quá lắm rồi, mình mà làm thụ sao?

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Ảo cảnh bị Cổ Long một hơi phá nát.

Uỳnh!

Cảnh giới tăng lên cấp bậc Sinh Linh Tiên. Hồi Hồn đan xuất hiện trở lại, xem ra nó không có cơ hội biểu diễn khả năng. Linh hồn thứ hai xuất hiện, Lãnh Quân nhìn xung quanh.

"Bà xã! Đây là đâu?"

" ... " Mịa! Linh hồn thứ hai của mình sao giống Lãnh Quân vậy, nó lại còn có ý thức riêng nữa chứ, không phải linh hồn thứ hai không có ý thức sao?

"Bà xã! Vẫn còn giận ông xã đấy à?" Lãnh Quân lo lắng hỏi.

" ... " Mình có thể xoá sổ nó không? Mình tình nguyện đoạt tuyệt tiên đạo. (Rất tiếc! Không thể! o(^_^)o )

Truyện Chữ Hay