Nhìn vào Tiêu Ngự thi đấu trên sân, Phong Dã có chút mê man, nhớ rõ lần đầu tiên khi gặp Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đã hoàn thành một cái nhiệm vụ khó khăn cực cao, thu được cái trang bị cấp Truyền Thuyết. Bởi vì có quan hệ với Triệu Lam Hinh, nên lúc ấy Phong Dã chỉ đem Tiêu Ngự thành bằng hữu bình thường mà thôi, đối với cái người trẻ tuổi có thể đạt được thiện cảm của Triệu Lam Hinh cũng chỉ là có chút tò mò. Lần thứ gặp được Tiêu Ngự, Tiêu Ngự ở đấu trường hắn xây dựng đánh vài trận, thắng không ít người, Phong Dã đã mới nhìn ra, kỹ thuật của Tiêu Ngự rất không tệ. Đúng lúc ấy hắn ở trên sân Đấu Trường Hắc Ám rơi vào trạng thái thua lỗ, chiến tích mấy trận đều rất kém, hắn đúng là có bệnh gặp thuốc, quyết định để cho Tiêu Ngự đi đánh thử luôn.
Đấu Trường Hắc Ám có quy định bất thành văn, hễ là tuyển thủ được tiến cử thi đấu Đấu Trường Hắc Ám, trận đầu thi đấu đầu tiên sẽ do hắn tự chịu trách nhiệm lãi lỗ, sau khi thắng tiếp trường thi đấu tiếp theo, mới được coi như chính thức gia nhập Đấu Trường Hắc Ám, bởi vì quan hệ với Triệu Lam Hinh, Phong Dã liền bỏ qua cái điều khoản này, trực tiếp đem Tiêu Ngự dẫn vào Đấu Trường Hắc Ám, từ đó về sau Tiêu Ngự liền liên tục chưa từng thua qua, từ lúc mới bắt đầu đánh bại Tiểu Đao, Thư Sinh, về sau hồi lại thêm hồi thắng lợi. Tiêu Ngự mang đến cho hắn kinh hỉ liên hồi, về sau chuyển hướng mục tiêu về phía Lưỡi Lê, không nghĩ tới Tiêu Ngự lại thực sự đánh bại được cả Lưỡi Lê, cái này cũng quả thật vượt ra ngoài dự kiến của Phong Dã. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hồi tưởng lại, Phong Dã mới cảm thấy, bản thân lúc trước đem Tiêu Ngự dẫn vào Đấu Trường Hắc Ám là một cái quyết định sáng suốt nhường nào, chỉ riêng là tiền đặt cược thi đấu giao hữu mấy bữa, Tiêu Ngự đã giúp hắn kiếm được tỷ rồi, còn chưa tính các khoản thu vào gián tiếp khác.
Theo thời gian trôi qua, Phong Dã phát hiện. Thực lực của Tiêu Ngự cũng càng ngày càng mạnh, tốc độ tăng lên càng vượt xa các games thủ khác, hắn cũng càng ngày càng nhìn không rõ Tiêu Ngự. Nhưng vẫn có thể khẳng định là, danh hiệu Đạo tặc đứng đầu Tà ác liên minh là hoàn toàn xứng đáng với Tiêu Ngự. Với lại Tiêu Ngự chính là cái loại địch mạnh ta càng mạnh, gây áp lực càng lớn, hắn càng là có thể bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ hơn.
Phong Dã phục hồi lại tinh thần, chiến đấu trên sân đã tiến vào hồi gay cấn, đánh nhau càng ngày càng dữ dội!
tên Tiêu Ngự đồng thời đánh về phía Phong Nha, ma pháp bay tán loạn, công kích liên tục xuất ra.
Bản thân Tiêu Ngự cũng đã tích góp được điểm năng lượng, phân thân cũng tích góp được tới hơn điểm năng lượng.
bên đánh vô cùng dữ dội, không ai nhường ai.
Thú Vương Rít Gào!
Đức lỗ y đánh tới.
Lôi Liên!
Lôi Công!
Vu sư và Lôi Pháp Sư đồng thời công kích lên người phân thân của Tiêu Ngự, trên người phân thân lập tức nổ lốp bốp trận.
Tiêu Ngự trong mắt hàn mang dịch chuyển, đột nhiên ra tay.
Định Thân!
Phân thân của Tiêu Ngự Định Thân Phong Nha, chân thân thì một cái Năng Lượng Trọng Kích xuất ra.
-, một cái giá trị thương tổn từ trên người Phong Nha bay lên, Phong Nha sau khi hóa gấu cũng có hơn . huyết lượng, thật cũng không dễ đem nàng giết chết a.
Nhưng mà chuyện cũng không phải là chỉ đơn giản như vậy. Triệu Lam Hinh bên kia, nàng triệu hồi ra một Thiên sứ, Thiên sứ đại kiếm khua tay đem Phong Thần bức lui. U Linh Bỉ Mông một cái Xung Kích đem Phong Thần và Thú nhân Chiến sĩ bức lui ra, lại thêm một cái tát đem bạch hổ đánh bay ra ngoài, bạch hổ dính công kích gào lên nức nở.
Cứ như vậy, đã giúp cho Triệu Lam Hinh dành được một ít thời gian, Triệu Lam Hinh nhân cơ hội một đạo ma pháp đánh lan Mộng Ma đánh ra.
Kỹ năng Mộng Ma của Triệu Lam Hinh và kỹ năng Năng Lượng Trọng Kích của Tiêu Ngự thời gian xuất ra cách nhau cực ngắn, quả thực có thể tính là gần như cùng một lúc.
Một giá trị thương tổn - theo sát Tiêu Ngự đòn Năng Lượng Trọng Kích bay lên, Phong Nha đúng là không có nổi một chút thời gian phản ứng đã chết ngã trên mặt đất rồi.
Tất cả games thủ xung quanh cũng đều rớt quá nửa huyết lượng. Vu sư khẩn trương thi triển một cái trị liệu quần thể.
Phong Nha cứ như vậy đã chết sao? Các games thủ dưới trường trận ngạc nhiên, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh phối hợp quá vãi! Trên sân chia nhóm, người cộng thêm con bạch hổ đối phó Triệu Lam Hinh, người đối phó Tiêu Ngự, ngoài ra Triệu Lam Hinh thỉnh thoảng ném cho Tiêu Ngự một cái trị liệu, thì Vu sư thỉnh thoảng cũng cấp cho đám người Phong Ẩn không ít trị liệu, nhìn như hai nhóm không liên quan là mấy, lại không nghĩ rằng Triệu Lam Hinh và Tiêu Ngự ở dưới tình huống phải chống đỡ như vậy còn có thể làm ra một hành động phối hợp tinh chuẩn như thế, lần hành động trực tiếp miểu sát Phong Nha a.
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh đã mở ra một con đường sáng cho những games thủ này biết thế nào là phối hợp thật sự!
Gần như là kỹ năng của thần rồi!
Dưới loại tình huống này, bất luận cao thủ nào cũng không thể trốn thoát! Đây là loại kỹ năng của tử thần a!
Lợi hại ( may ta còn chưa sửa thành vãi..ái ^^ )! Đây là tiếng vạn lòng như một của tất cả games thủ dưới trường, giờ khắc này, ngoài thán phục ra, bọn họ tìm không thấy bất luận cái từ ngữ gì để hình dung ra chấn động trong lòng nữa.
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh phối hợp tiêu diệt Phong Nha tựa như là một kỳ tích vậy, làm cho người trên sân quả thực kinh ngạc không thôi, nhưng mà bọn họ cũng không phải người bình thường, mặc dù kinh hãi, nhưng công kích trong tay cũng không có dừng lại.
Tận Thế Thạch Vũ!
Phong Nha vừa mới chết, Tiêu Ngự thậm chí còn chưa kịp tổ chức làn sóng công kích tiếp theo, không trung đột nhiên âm u tối lại, mảng lớn mảng lớn mưa đá từ trên không trung đánh xuống, Băng Pháp sư ở khi Tiêu Ngự chú tâm công kích Phong Nha đã phóng ra một cái ma pháp đánh lan.
Tiêu Ngự quay người tựu vãng ngoại bào, hắn đã không còn kỹ năng đào tẩu, nếu như cứ duy trì đúng ở trong khu vực ma pháp đánh lan công kích một lát, có nhiều huyết lượng hơn nữa thì cũng cạn kiệt, nếu như đám người Phong Thần tiếp tục quấy nhiễu Triệu Lam Hinh một lúc, khiến cho Triệu Lam Hinh không có cách nào trị liệu, Tiêu Ngự chắc chắn sẽ phải chết.
Bởi vì phân thân chỉ có % thực lực của chân thân, nên hết máu tương đối nhanh chóng, Phong Cuồng từ trong công kích đã đoán được chân thân của Tiêu Ngự. ( khi chiến - còn khó đoán chứ V người thì bó tay rồi )
"Kia là chân thân, đừng để cho hắn chạy!"
Phong Cuồng một cái Xung Kích xông qua.
Vu sư, Lôi Pháp Sư, Thợ săn ào ào ngăn chặn Tiêu Ngự.
"Không có biện pháp, chỉ có thể hy sinh phân thân thôi." Tiêu Ngự chỉ huy phân thân hướng về Phong Cuồng vọt tới, một cái Dã Tính Cuồng Nộ đem Phong Cuồng đánh bay, ngăn chặn đám người Phong Cuồng truy kích.
Mưa đá công kích lên người phân thân của Tiêu Ngự. Chỉ qua một lát, huyết lượng của phân thân cạn kiệt, gục xuống.
Phong Cuồng đuổi được nửa, nhìn vào băng đạn như mưa phía trước chỉ đành lui trở về, bởi vì Tận Thế Thạch Vũ là công kích không có tính phân biệt, đồng đội cũng không ngoại lệ. Chỉ có thể trước hết tránh ra khỏi.
Phong Cuồng thầm nghĩ đáng tiếc, nếu không phải phân thân ngăn cản, Tiêu Ngự đã bị ngăn lại rồi.
Tật Phong Bộ đã tan băng!
Tiêu Ngự cuối cùng có một chiêu kỹ năng đào tẩu, đáy lòng thầm thở ra một hơi, nhìn một chút bảng kỹ năng. Trong bảng kỹ năng chỉ còn lại có mấy cái kỹ năng.
Tận Thế Thạch Vũ vẫn còn đang tiếp tục, Phong Cuồng trở lại thành hình người, tay ngưng tụ lên đạo quang đoàn, bắt đầu hồi sinh Phong Nha trên mặt đất.
Bị Tận Thế Thạch Vũ ngăn trở, Tiêu Ngự cũng không thể đi ngăn cản, chỉ đành cười khổ.
đạo cột sáng từ trên trời giáng xuống, Phong Nha hồi sinh. Kỹ năng tái sinh của Phong Nha đã bị Tiêu Ngự cắt ngang. Phải cần phút mới có thể khôi phục, cho nên hắn vẫn không thể giúp Ám Vu sống lại.
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh tụ họp đến một chỗ. Kỹ năng đều đã dùng hết, hắn cần tĩnh dưỡng, nếu không sức chiến đấu sẽ rất có vấn đề. Nỗ lực kiên trì tới bây giờ là đã rất không dễ dàng rồi.
Vừa rồi tiêu diệt Phong Nha, không thể lập tức tiêu diệt Phong Cuồng, để cho Phong Nha có cơ hội được hồi sinh, Tiêu Ngự cũng rất là không cam lòng, Băng Pháp sư thi triển Tận Thế Thạch Vũ quá kịp thời, nếu không Tiêu Ngự sẽ lập tức quay sang công kích Phong Cuồng, nói không chừng là còn có thể thuận lợi hơn nữa.
Đám người Phong Nha, Phong Cuồng hướng về Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh ép tới, số người rất đông, hoàn toàn có tính áp đảo, bọn họ tuyệt đối sẽ không chờ kỹ năng của Tiêu Ngự tan băng mới tái chiến, tự nhiên sẽ ở trong khoảng thời gian ngắn quyết chiến với Tiêu Ngự rồi.
Đây hẳn sẽ là trận chiến cuối cùng, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh chậm rãi lùi về sau, đứng lại ở vị trí trung tâm đấu trường. Do U Linh Bỉ Mông và Thiên sứ chiếm đóng bên. Triệu Lam Hinh triệu hồi Thiên sứ có . huyết lượng, thực lực so với U Linh Bỉ Mông thì kém hơn một ít, nhưng cũng xem như là một cái khiên thịt tương đối không tệ rồi, Thiên sứ trên người mặc chiến giáp bạch ngân, sau lưng có đôi cánh chim trắng noãn, thân hình cao lớn, tay phải giữ một thanh đại kiếm, cũng là rất có uy nghiêm a. ( ơ thế chym hok biết bay à =.= )
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh không thể lui thêm nữa, nếu như lùi vào góc, sau khi bị ngăn chặn, Băng Pháp sư và Lôi Pháp Sư sẽ tha hồ mà thả ra ma pháp đánh lan, người bọn họ sẽ đều chết từ trong trứng. ( hok kịp làm gì a )
Phong Thần, Phong Ẩn, Đức lỗ y, Thú nhân Chiến sĩ, bạch hổ, toàn bộ class cận chiến đều chậm rãi đến gần.
Triệu Lam Hinh bắt đầu phóng ra tất cả kỹ năng trạng thái. Đem thuộc tính của Tiêu Ngự tăng lên trên dưới thành ( %). Tiêu Ngự cũng gia trì cho mình tất cả trạng thái.
Tiêu Ngự đem bảng kỹ năng kéo đến cuối cùng, xem ra lần này không thể không sử dụng cái kỹ năng này rồi, còn có một cái kỹ năng có lẽ sẽ hữu dụng, chính là kỹ năng năng lượng phạm vi, Chiến Tranh Gào Thét, chỉ là phạm vi có phần hơi nhỏ, không có cách nào đem toàn bộ mọi người bao trùm vào trong.
Đám người Phong Thần đứng thành hình vòng cung, cũng đã mở ra tất cả trạng thái của từng người.
Phong Thần làm một cái động tác tay, giờ khắc này. Tất cả mọi người đã động.
Loạn Vũ - Thần Thú Trảm!
Thú nhân Chiến sĩ vọt lên, chém ra vô số nhát. Trong phút chốc ánh sáng rực rỡ tỏa ra, kiếm lưu tạo thành một quang cầu to lớn, hướng về U Linh Bỉ Mông bao trùm qua.
Long Thuẫn Xung Kích!
Đại thuẫn trong tay Phong Thần ánh sáng bắn ra phía, đạo ánh sáng huyễn hóa biến ảo thành hình dáng một con Cự Long, phát ra một tiếng long ngâm, long uy mãnh liệt hướng về nhóm người Tiêu Ngự quét tớt, Phong Thần đem cự thuẫn lao lên.
Tổ Tiên Chi Nộ! ( cơn giận của tổ tiên a )
Phong Nha, Phong Cuồng đứng thẳng lên hai chân sau, tứ chi nhanh chóng bành trướng, thân hình không ngừng lớn mạnh, biến thành đầu Bạo Hùng to lớn cao chừng m, toàn thân bốc lên từng chùm hỏa diễm nóng rực.
Thiên Hổ Chi Hồn!
Bộ lông bạch hổ của Thợ săn rớt xuống, xương cốt phát ra tiếng lách cách nổ vang, trên lưng sinh ra đôi cánh chim mạnh mẽ, biến thành con hổ to vật. Từ trên không trung gào thét lao xuống.
Bọn họ đều đã dùng đến tuyệt chiêu!
Những sách kỹ năng tốt nhất trong Công hội dưới tay Phong Dã đều tập trung ở trên người bọn họ, bọn họ tự nhiên sẽ không thiếu hụt kỹ năng đặc biệt rồi, lần này xem như là đem kỹ năng trên dưới đều dùng hết, uy lực quả thực khiến cho người ta kinh sợ.
U Linh Bỉ Mông bị kiếm kỹ của Thú nhân Chiến sĩ bao trùm. Phát ra tiếng thê lương bi thảm, Triệu Lam Hinh một cái trị liệu quần thể xuất ra, nhưng cũng không thể cứu được U Linh Bỉ Mông. Phong Nha,Phong Cuồng mở ra Tổ Tiên Chi Nộ chưởng chụp tới, đem U Linh Bỉ Mông liên tục xé thành mảnh nhỏ.
Thiên sứ sau khi trúng phải một đòn của Phong Ẩn, bị Long Thuẫn Xung Kích của Phong Thần đánh bay ra ngoài, trên không trung bị bạch hổ dùng Thiên Hổ Chi Hồn từ trên cao đập xuống, hổ trảo sắc nhọn đem Thiên sứ đánh tan.
U Linh Bỉ Mông và Thiên sứ cũng đã giúp Tiêu Ngự tranh thủ một ít thời gian, chủy thủ tay Tiêu Ngự ánh sáng như ẩn như hiện chập chờn thần bí, chân phải hơi hơi lui về sau. Khẽ quát một tiếng: "Huyết Tinh Tàn Sát!"
cỗ hương máu tươi nhàn nhạt ở trong không khí lan tràn, xung quanh tràn ngập sương mù màu đỏ như máu. Có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Cuối cùng sử dụng đến cái kỹ năng Truyền Thuyết Lever này.
( = = mãi mới hoàn thành chỉ tiêu chương cho tuần này =,.= dịch mất hơn ngày liền, đang lười chết đi được )