Lam Nguyệt nhìn vào dây chuyền tốc ngữ trên tay, nàng đột nhiên hiểu ra rằng. Một ít chữ khắc trên dây chuyền : ta yêu ngươi. Địch Na. Xin trân trọng tình yêu của ta. Lại liên hệ việc xuất hiện của Tiêu Ngự. Lam Nguyệt càng thêm khẳng định. Tiêu Ngự hẳn chính là người yêu của Triệu Lam Hinh. Mà cái dây chuyền này cũng chính là do Tiêu Ngự tặng cho vị tỷ tỷ kia. Cho nên tỷ tỷ kia mới một lòng không đem dây chuyền này thay đổi.
Lam Nguyệt trong lòng mọc lên một loại cảm xúc phức tạp. Cũng không rõ là hâm mộ hay ghen ghét. Hay là bao gồm tất cả. Nếu như có một người có thể vì mình hướng người khiêu chiến. Nàng không biết sẽ cảm động đến mức nào.
"Thằng này điên rồi."
"Điên có thâm niên a."
"Chuối. Hắn thực sự cho là hắn là thần sao?"
Thêm số đội viên vừa mới đuổi tới. Bọn họ đã đủ người. Mà Tiêu Ngự mình đối mặt người nói các ngươi đều phải chết. Dù cho ai nghe được những lời này. Đều sẽ cảm thấy hoang đường cả. Những đội viên này đối với Tiêu Ngự đều hết sức châm biếm.
Bọn họ đều ha ha cười lớn. Duy nhất chỉ có Tiêu Ngự không cười. Vẻ mặt như cười như không bày tỏ rõ hắn cũng không cho là mình đang nói đùa.
Đoàn đội Ngông Nghênh kia cười nói được nửa. Dần dần thu lại bộ dáng tươi cười. Nhìn vào Tiêu Ngự. Lại là cảm thấy trận chột dạ.
"Đây là cuồng vọng sao? Cứ thử qua rồi nói tiếp." Tiêu Ngự tiến vào trạng thái Tiềm Hành. Biến mất ở trước mắt những games thủ này.
Thấy được Tiêu Ngự tiến vào trạng thái Tiềm Hành, trong khoảng khắc đó trong con ngươi hiện lên một tia sắc bén. Trái tim Ngông Nghênh chợt co rút lại. Ánh mắt Tiêu Ngự giống như lưỡi dao. Thẳng hướng trái tim hắn mà xuyên thấu.
"Ngưng cười hết cho ta. Toàn bộ xốc lại tinh thần. Mẹ kiếp." Đội trưởng Ngông Nghênh trở nên cực kỳ hấp tấp. Khẩn trương tổ chức phòng thủ, hắn mơ hồ có một loại cảm giác rất xấu.
Các đội viên vẫn còn chưa rõ. Như thế nào dài đột nhiên lại thận trọng như vậy. Phải biết rằng bọn họ có người a. Cho dù thả cho đối phương một lúc thì sao. Chẳng lẽ Đạo tặc kia có thể đem toàn bộ bọn hắn tàn sát hay sao?
"Hắn ở nơi nào? Đức lỗ y. Làm ăn cái kiểu gì không biết. Báo cáo vị trí nhanh."
"Tìm không thấy."
"Thuật sĩ mở con mắt ra." Nghe Đức lỗ y hồi báo trong lòng Ngông Nghênh càng căng thẳng. Quát lên.
Tiêu Ngự dùng [ Lừa Gạt Khứu Giác ] vượt qua sự điều tra của Đức lỗ y. Chợt xuất hiện ở phía sau người Đức lỗ y. Chủy thủ đến gần cái ót của Đức lỗ y. Khoảng cách tới cái ót của Đức lỗ y chỉ còn vài centimet. Chợt tăng tốc. Một chiêu Thâu Tập. Làm Đức lỗ y kia hôn mê. Ánh mắt của Đức lỗ y kia dần dần rời rạc. Không nghĩ tới công kích của Tiêu Ngự lại nhanh như vậy.
Công Kích Tà Ác!
Mạt Hầu!
Tiêu Ngự mấy cái công kích liên tiếp xuất ra. Đem Đức lỗ y đánh bay đi. Công kích của bản thân Tiêu Ngự đã vô cùng khủng bố thêm Thần Ngôn Chủy Thủ nhân lên số lần thương tổn. Đức lỗ y sau khi hóa gấu có trên vạn huyết lượng. Ở trên tay Tiêu Ngự lại không sống nổi quá giây. Mục sư cũng trị liệu không kịp. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
"Ngăn chặn hắn."
đám Chiến sĩ mở ra Xung Phong hướng về Tiêu Ngự vọt lên.
Long Tường Thuật!
Tiêu Ngự một cái Long Tường Thuật xuất ra. Vượt qua những Chiến sĩ này. Đánh trúng một Đức lỗ y khác.
-…. Hàng loạt giá trị thương tổn từ trên đầu Đức lỗ y kia bay lên. Đức lỗ y bị kia Tiêu Ngự liên tục miểu sát. Một cái Long Tường Thuật này đã tạo ra hiệu quả liên kích x. ( lần đánh biến thành lần hok cần delay đó, coi như x damge )
" cháu." Tiêu Ngự âm thanh lạnh tựa ác quỷ đến từ địa ngục. Hắn sở dĩ tìm Đức lỗ y mà ra tay là có mục đích. Đức y ở khi chiến đấu đều có lần cơ hội sử dụng kỹ năng tái sinh để hồi sinh đồng đội, thêm Đức lỗ y đối với Đạo tặc còn có hiệu quả truy tung, tiêu diệt tất cả Đức lỗ y trước hiển nhiên sẽ cực kỳ có lợi.
Công kích của Tiêu Ngự như sấm vang chớp giật. Làm bọn hắn chấn động mãnh liệt trong lòng. Trước kia bọn họ cũng đã từng gặp được một số người cao tay. Nhưng có ai có thể một đòn miểu sát Đức lỗ y đã hóa gấu đây?
Trước đây. Bọn họ căn bản sẽ không tin có người có thể miểu sát Đức lỗ y đã hóa gấu. Nhưng mà bây giờ. Sự thật đã xảy ra trước mắt.
Từng đạo ma pháp hướng về Tiêu Ngự bao trùm xuống, hỏa băng lôi bắn tới như mưa. Giống như muốn đem Tiêu Ngự nuốt gọn luôn vậy.
Đột Thứ!
Ở trong nháy mắt những games thủ này ngây người Tiêu Ngự một cái Đột Thứ vượt qua vòng vây của chúng Chiến sĩ. Chuẩn xác đánh trúng Đức lỗ y.
Đức lỗ y này so với Đức lỗ y khác khá hơn một ít. Cũng kịp phản ứng định chống lại Tiêu Ngự. Nhưng vẫn là bị Tiêu Ngự dùng Đột Thứ khống chế được.
Tiêu Ngự giết chết Đức lỗ y thứ nhất chỉ tốn có giây. Tốc độ quá nhanh. đám Mục sư căn bản không kịp phản ứng. Khi giết chết Đức lỗ y thứ . Tiêu Ngự chỉ dùng một đòn đã kết thúc chiến đấu. Các Mục sư cũng không có cơ hội trị liệu. Đến khi Tiêu Ngự công kích Đức lỗ y thứ . đám các Mục sư khẩn trương ném cho Đức lỗ y trị liệu. Không dám có một chút trì hoãn.
Tiêu Ngự vừa một cái Công Kích Tà Ác xuất ra. đạo Trị Liệu Thuật đã dừng ở trên người Đức lỗ y. Đem huyết lượng Đức lỗ y toàn bộ hồi phục lại.
Trên thực tế. Năng lực PK của games thủ trong Đoàn đội cũng không phải rất mạnh. Ngay cả những nổi tiếng Đoàn đội kia cũng thế. Nhưng bọn hắn có thể phối hợp. Mục sư trị liệu kịp thời, Chiến sĩ phòng ngự phối hợp với các class khác thì lại mạnh vô cùng. Chứ nếu chỉ riêng từng cá nhân so với loại games thủ độc hành lăn lộn ở trên chiến trường như Tiêu Ngự. Thì kém hơn không biết bao nhiêu lần.
Bởi vì có Mục sư trị liệu. Tiêu Ngự công kích mấy lần vẫn không thể tiêu diệt được Đức lỗ y. Thấy năng lượng đã đầy cột. Chủy thủ một chiêu Bạo Liệt. Đem Đức lỗ y đó trực tiếp giết chết.
" cháu." Âm thanh của Tiêu Ngự hệt như tử thần đòi mạng. Thấy được từng đạo ma pháp hướng bản thân ập đến. Tật Phong Bộ! Tiêu Ngự một chiêu Tật Phong Bộ tránh khỏi những ma pháp này. Mở ra Tật Phong Gia Tốc và Thuấn Chuyển. Nháy mắt đã biến mất tung tích.
"Cẩn thận. Hắn mất tăm rồi"
"Tốc độ nhanh quá."
Những Thuật sĩ kia tốc độ tìm kiếm hiển nhiên quá chậm. Thân ảnh của Tiêu Ngự đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Mục sư chủ lực của Đoàn đội. Một chiêu Tạc Kích xuất ra.
Mục sư kia choáng váng. Hắn mới vừa thấy Tiêu Ngự ở phía xa cách hơn m. Đem Đức lỗ y còn sót lại trong Đoàn đội giết chết. Sau khắc đã xuất hiện ở trước mặt của mình. Ánh chủy thủ sáng như tuyết lạnh như băng hướng về mặt hắn lao thẳng mà đến. Loại tình huống đột ngột này tạo thành đả kích tâm lý vô cùng lớn đối với hắn. Trong lúc nhất thời cũng không biết như thế nào đánh trả.
Sụt. Máu bắn tung tóe. Mục sư kia cũng chưa kịp có bất kỳ động tác gì. Tiêu Ngự một chiêu Tạc Kích chuẩn xác đâm trúng hắn.
Mọi người chợt phát hiện ra Tiêu Ngự xuất hiện ở phía sau bọn họ. Trong lòng kinh hãi. Nhưng mà không đợi họ kịp phản ứng. Mục sư kia đã nằm trên vũng máu rồi.
" cháu." Tiêu lạnh lùng nói. Nhìn lướt qua đám games thủ. Mắt thấy đống lớn ma pháp bay qua đây. Một chiêu Đào Thoát lánh ra ngoài. Tiến vào trạng thái tiềm hành. Tan biến ở tầm nhìn của những games thủ này.
"Đây còn là người sao?"
"Thật nhanh."
"Hắn ở bên kia."
"Mau đuổi theo."
Tiêu Ngự nhanh chóng tan biến ở trong rừng.
Mấy Thợ săn chỉ huy báo săn đuổi theo. Không có Đức lỗ y. Chỉ còn bọn họ có thể gánh vác cái gánh nặng này.
"Đều trở lại cho ta. Không muốn sống nữa à?" Ngông Nghênh chửi mắng nói. Tiêu Ngự mặc dù cùng mất máu. Nhưng Bọn họ cũng không tạo nổi cho Tiêu Ngự một chút thương tổn trí mạng nào. Chỉ xoá được của Tiêu Ngự hơn . huyết lượng mà thôi. Ngay cả nửa cũng chưa tới. Tiêu Ngự đây là đang chờ đợi cơ hội xuất thủ. Không phải tháo chạy. Nếu như mấy cái tên Thợ săn này đuổi theo. Quá nửa chỉ là chịu chết.
Mấy Thợ săn kia nghe Ngông Nghênh nói xong. Căm giận lui trở về. Bọn họ cứ như là bị Tiêu Ngự đùa bỡn. Tiêu Ngự để lại cỗ thi thể rồi cứ thế rời đi. Bọn họ cái gì cũng không có biện pháp.
Ngông Nghênh hít sâu một hơi. Hắn lúc này mới biết. Thực sự gặp phải cao thủ rồi. Triệu Lam Hinh tuy rất mạnh. Nhưng dù sao cũng chỉ là Thủy pháp sư. Bọn họ lấy nhiều thắng ít tóm lại cũng sẽ có thể hao tổn rồi giết chết Triệu Lam Hinh. Nhưng Tiêu Ngự lại bất đồng. Tiêu Ngự là Đạo tặc. Tiến lùi tự nhiên. Đánh xong lại ẩn nấp. Chỉ có thể tìm phương pháp đem Tiêu Ngự lưu lại. Mới có thể đánh bại hắn.
Ngông Nghênh nghĩ tới vẻ mặt lạnh lùng vừa rồi của Tiêu Ngự. Bất an trong lòng ngày càng tăng thêm. Hắn thế mới biết. Tiêu Ngự không phải là nói đùa. Thoáng chốc đã nằm xuống cỗ thi thể. Mà bọn họ lại còn có nhiều người như vậy. Nếu như hắn hạ lệnh mọi người bỏ lại những đội viên này để rời đi mà nói. Cái Đoàn đội này chắc chắn cũng nên giải tán rồi. Cho dù trở lại được trong thành. Hắn cũng không có mặt mũi nào nhìn games thủ kia nữa.
Tiêu Ngự cứ như vậy chắc chắc sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn họ!
"Ta không tin tà dị như vậy. Chẳng lẽ chúng ta nhiều người như vậy còn giết không nổi một người." Ngông Nghênh trong lòng thầm mắng một tiếng. Nhanh chóng điều đội hình. Đứng tụ lại. Để cho class cận chiến đem class pháp hệ bảo vệ ở bên trong.
Sau khi Tiêu Ngự lui vào rừng cây. Triệu hồi ra U Linh Bỉ Mông. Để cho U Linh Bỉ Mông tiến vào trạng thái tiềm hành.
"Một tên cũng đừng nghĩ đến chạy thoát." Tiêu Ngự đã nổi lên sát ý, muốn tiêu diệt toàn bộ đám người này. Không buông tha cho một ai cả.
Sau khi triệu hồi ra U Linh Bỉ Mông. Tiêu Ngự mở ra Ẩn Ảnh Bộ. Hướng về những games thủ Thiên sứ liên minh kia lần mò đi qua. Thấy được bọn họ không ngờ lại có thể kết thành một cái trận hình. Bộ dáng như gặp đại địch. Bật cười khanh khách.
Mấy đội viên trẻ có chút thực lực rất bất mãn với cách làm của Ngông Nghênh. Bọn họ nhiều người như thế. Cho dù bị Tiêu Ngự tiêu diệt mấy người. Nhưng cũng đến mức yếu thế như vậy sao?
Chiến sĩ dậm chân. Muốn rời khỏi phòng trận.
"Lão tử cũng không tin. Chúng ta nhiều người như vậy lại bị tên Đạo tặc dọa cho sợ thành như vậy."
"Mau trở về vị trí cho ta." Ngông Nghênh mắng. Hắn hiển nhiên là đã qua tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Phương pháp xử lý như bây giờ chắc chắn là là thỏa đáng nhất.
Nếu như đối thủ vẻn vẹn chỉ là một Đạo tặc bình thường thì có thể như vậy sao. Tiêu Ngự mới ra tay đã đem Ngông Nghênh dọa sợ. Tiêu Ngự vừa rồi có thể nói là như đi vào chỗ không người. Thoải mái chém giết người. Thong thả rời đi. Lại không ai có thể lưu hắn lại. Công kích của Tiêu Ngự cực nhanh kèm thương tổn rất cao. Các Mục sư trị liệu đều theo không kịp. Đạo tặc như vậy còn chưa đủ đáng sợ chưa đủ cho hắn coi trọng sao?
"Hổ lạc bầy dê". Ngông Nghênh đột nghĩ tới câu thành ngữ này. Tiêu Ngự kia chính là con mãnh hổ giương nanh múa vuốt. Mà bọn họ thì càng giống đám dê non bị tàn sát hơn.
Ngông Nghênh thà rằng lúc này bỏ chạy. Cũng không bằng lòng đối mặt với cái tên tử thần Tiêu Ngự này. Nhưng mà. Hắn thân bất do kỷ nếu như cứ như vậy rút lui. Toàn bộ Đoàn đội liền sẽ mất sạch danh tiếng. Các đội viên cũng sẽ bởi vì thế mà rời khỏi tập thể. Chỉ có thể đánh cược lần. Không còn đường lui. Tiêu Ngự dùng Ẩn Ảnh Bộ đi tới. Đến gần Băng Pháp sư. Chủy thủ tay phải một cái Tấn Kích thẳng đến trán của Băng Pháp sư. Ở dưới tình huống Băng Pháp sư kia còn chưa kịp phản ứng đã đem Băng Pháp sư đó kích hôn mê.
Hắn xuất hiện rồi!
Toàn bộ Đoàn đội tựa như cỗ máy khởi động. Nhanh chóng vận chuyển. Mục sư trị liệu Băng Pháp sư. đám Chiến sĩ mở ra Xung Phong vọt lên. Băng Pháp sư bên cạnh đánh ra Băng Hoàn Thuật. Lôi Pháp Sư dùng từng đạo Lôi Thuật nhắm tới Tiêu Ngự. Động tác của những đội viên này không chút nào chậm chạp.