" Công chúa thế nào rồi?"- Di chuyển một quãng đường xa với tốc độ nhanh tới đây làm nàng hơi mất sức. Nàng cố gắng lấy lại nhịp thở đều...
" Vừa nãy công chúa thức dậy đã vứt đồ đạc khắp nơi. Nhờ Mặc Ảnh đại nhân nên công chúa đã thiếp đi---"- Trương Lục Thất vừa nói xong thì Dạ Nguyệt đã lướt nhanh qua hắn, đi vào bên trong.
" Nguyệt Nhi..."- Hắn cảm nhận được nguồn ma lực trong người Dạ Nguyệt đang sôi sục lên mà lo lắng.
" Nhã Tịnh cô nương, cô hãy đi ra ngoài trước đi. Mọi chuyện ở đây cứ để ta lo."- Dạ Nguyệt nói xong liền đóng sầm cửa lại. Trong phòng lúc này chỉ còn lại nàng và công chúa đang nằm đấy.
Hahaha
Ngươi hiểu ý ta đấy Dạ Nguyệt!
Ta cũng không thích bản thân bị nhìn thấy, thế thì phiền phức lắm.
" Hừ! Ta đương hiểu ý ngươi. Bây giờ ngươi đã là một phần của ta mà!"- Dạ Nguyệt liền ra lệnh triệu hồi Hắc Khuyển. Hắn từ trong không gian thần thú cường hãn bước ra. Ám khí toát ra từ người hắn rất nặng khiến Mặc Ảnh đứng ở ngoài cảm nhận được có chút choáng váng, trong người khó chịu.
" Mặc Ảnh đại nhân, ngài làm sao vậy?"- Trương Tâm Luyến thấy Mặc Ảnh ngã khụy xuống liền đưa tay đỡ.
" Ta không sao..."
Ám khí tỏa ra trong căn phòng thật dữ dội. Nếu là một ma thuật sư cấp thấp thì e rằng đã ngất xỉu từ lâu. May rằng chỉ có ma thuật sư mới bị ảnh hưởng bởi những điều này...
Rốt cuộc Nguyệt Nhi đang làm gì trong đó vậy?
" Sư phụ của ngươi yếu quá đấy! Đứng trước ám khí của ta, do ngươi đã kí khế ước nên mới dễ dàng đứng vững."
" Ngươi mau xóa kí ức cho công chúa đi!"
" Thôi được.."- Hắc Khuyển trong đầu lẩm bẩm thần chú, bỗng một trận pháp đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu của Di Giai.
Ta sẽ xóa kí ức của tiểu nha đầu theo mong muốn của ngươi, Dạ Nguyệt.
Kí ức của cô ta sẽ được chuyển thành, một cô gái vô tư, xinh đẹp, sống trong tình yêu thương và hạnh phúc bởi hai người chăm sóc là Nhã Tịnh cô nương và Trương Liêu Vũ. Cô bé lớn lên với mong ước được cứu giúp mọi người, sẽ trở thành một nhân vật quan trọng của đại gia tộc Hồ Nhất Thiên. Ngoài ra, cô bé còn có mối quan hệ rộng với nhiều người trong hoàng thất , người của gia tộc Hồ Nhất Thiên, những ma thuật sư. Ai cũng yêu quý cô bé...
Một luồn ánh sáng lạ lẩn quẩn trong tâm trí của Di Giai, cô bé trong giấc mơ đã chạm đến một kí ức mới, một kí ức đẹp đẽ hơn, vẽ nên một cuộc sống mới mà ai cũng ao ước...
Xẹt
Trận pháp khép lại thành công.
" Ta đã vẽ ra một kí ức mới cho cô bé giống như những gì ngươi nghĩ. Và ta cũng sẵn nói, ta giúp ngươi chuyện này, ngươi cũng nên giữ kín bí mật về ta. Ta không thích bọn chúng làm phiền ta!"
" Làm phiền ngươi?"- Dạ Nguyệt đưa tay vuốt nhẹ gương mặt Di Giai đang chìm dâu trong giấc mộng.
" Ngươi nên biết, con người ai cũng có lòng tham. Lúc trước khi bọn triều đình biết đến sự hiện diện của ta. Chúng càng tin rằng bọn ta là thần thánh xuống đây cứu giúp chúng. Bọn chúng đã tâu lên tên Huyền Chi Tử việc đem quân đánh sang nước khác, dù bị Lam Hồ cự tuyệt, bọn quan lại ấy vẫn thường đến quấy rầy ta và Lam Hồ!"- Hắc Khuyển chán nản mà nói.
Dạ Nguyệt thở dài...
Lòng người là vậy, ai mà chẳng tham lam...