Tuy rằng Lâm Thành từ chối tiết lộ thông tin về thiên phú của bản thân nhưng mọi người cũng không hề khó chịu.
Thiên phú của người chơi trong 【 Thần TíchOL】đều muôn hình muôn vẻ, đây cũng là con át chủ bài của mỗi người, bảo mật một chút cũng là chuyện nên làm, điều này cũng làm hình ảnh của Nguyên Sơ Chi Hỏa trong lòng của Cô Thành Vũ người càng trở nên thần bí hơn.
"Phía trước có một con hầu quái, giải quyết nó xong là chúng ta có thể lên LV ,mấy người đứng đợi ở đây đi, để tôi qua đó dẫn quái, sau đó chúng ta kẹp quái rồi đánh." – Lâm Thành con mắt sáng lên, hắn phát hiện ra một địa điểm hầu quái tụ tập khá đông, lập tức nhắc nhở, để mọi người tập trung chú ý vào việc đánh quái thăng cấp đồng thời lảng tránh chủ đề vừa nãy.
Ở giai đoạn sơ kì của game, thiên phú gì đó đều là giả, luyện cấp mới là quan trọng nhất. Biết đâu sau này tìm thấy những nhiệm vụ đặc biệt, có thể cải biến được thiên phú của bản thân cũng không biết chừng.
"Được rồi, cậu cũng cẩn thận!"
Cô Thành Vũ mấy người cũng bắt đầu gấp gáp, hiểu rõ tầm quan trọng của việc thăng cấp nên nhanh chóng đứng vào vị trí chờ đợi.
"Tôi bắt đầu kéo quái đây." – Lâm Thành cầm lên một hòn đá lên tay, ném ra để hấp dẫn sự chú ý của con khỉ lạc đàn, sau đó lập tức chạy lùi lại phía sau.
Sau khi kéo quái đến địa điểm được chỉ định, hắn gọi nhỏ một tiếng ra hiệu cho mọi người, sau đó quay người lại, trực tiếp tiến chém về phía hầu quái, dùng bản thân ngạnh kháng để chặn đường lui của đối thủ.
Chiến thuật cũng không khác nhiều so với lần trước, mọi người cùng thô bạo xông lên là xong chuyện!
- !
Đang đâm một kiếm đánh thường về phía hầu quái, trên người Lâm Thành đột nhiên tỏa ra ánh sáng đỏ hồng, hắn kích hoạt được kĩ năng Bạo tẩu của Cuồng Chiến Sĩ!
Trong lúc nhất thời, công kích, tốc độ đánh, tốc độ di chuyển đều tăng lên!
Lâm Thành khí huyết tuôn trào, bên trong cơ thể phảng phất như có nguồn năng lượng vô tận đang chảy ra, da thịt chuyển thành màu đỏ hồng như đánh tiết canh gà.
Đặc trưng kĩ năng của Cuồng Chiến Sĩ được thể hiện rõ ràng ra bên ngoài.
"ây là…….Bạo Tẩu? Ta dkm, làm sao hắn còn có thể sử dụng kĩ năng của Cuồng Chiến Sĩ?"– Cô Thành Vũ không có bị mù, lập tức nhận ra kĩ năng này bởi vì hắn cũng là một Cuồng Chiến Sĩ.
"ũng bình thường thôi, điểm đặc biệt của Tán Nhân là có thể học tập kĩ năng của toàn bộ các nghề nghiệp khác, điều kiện kiên quyết là phải bỏ ra một cái giá rất lớn, thuộc về loại hình nghề nghiệp sơ kì cường đại hậu kì phế vật."– Lâm Thành cười một tiếng nói thật lòng.
Dkm, ngươi mà là phế vật, thế chúng ta là phế trong phế vật rồi?
Cô Thành Vũ sao có thể tin lời bưng bít của Lâm Thành, chỉ là bây giờ cũng không rảnh tay hỏi nhiều, bơi vì hầu quái đột nhiên bị mất khống chế thù hận (OT), nó đang lao như điên hướng về phía mặt của hắn cào tới, Cô Thành Vũ vội vàng nâng vũ khí lên ngăn cản nhưng vẫn bị đẩy lùi về phía sau, lượng máu cũng giảm mất gần một nửa cây.
"inh! ngài bị hầu quái tấn công, trong công kích có kích hoạt bạo kích, tạo thành điểm sát thương."
Bị đánh trúng một lần đã mất gần nửa cây máu, dọa cho Cô Thành Vũ sợ hết hồn.
Sau khi nhìn thông báo của hệ thống, nguyên nhân là do bạo kích gây ra!
"Đừng có hoảng! cậu vẫn có thể chịu được thêm lần công kích nữa."- Lâm Thành hô to cảnh tỉnh.
"Tôi biết rồi." – Cô Thành Vũ gật đầu, cũng không giống với mấy tên tay mơ, vì hoảng sợ mà lùi bước, hắn tiếp tục đừng vững tại vị trí của minh, vung kiếm phản kích bằng một chiêu Thập Tự Trảm.
"Hỏa Cầu Thuật!"
"Hàn Băng Tiễn!"
- "Nhị Liên Xạ!" (bắn phát liên tiếp)
Hai vị anh em pháp sư cùng với thợ săn đứng ở bên cạnh cũng liên tuc phát ra các kĩ năng.
-
-
- , -
-
Trong đó có điểm sát thương do Dịch Cốt gây ra, tổng lượng sát thương của Lâm Thành so với hai vị pháp sư còn cao hơn, thật kiến cho người khác sợ hãi.
Cô Thành Vũ người da đầu đều cảm thấy tê dại.
Cái gì đây? Ta là ai, ta đang ở đâu?
Vì cái gì đều là người chơi mới, cùng ở một cái Tân Thủ Thôn mà ngươi lại trâu bò như vậy? Ngươi có phải đã lén lút mặc trang bị lên người hay không?
Sau mấy lượt luân phiên đánh đập, hầu quái không chịu đưng được cuối cùng cũng phải gục ngã.
"Khi nãy cậu rất bình tĩnh, quả thực xứng đáng là một Cuồng Chiến Sĩ chân chính." – Chiến đấu kết thúc, Lâm Thành không tiếc lời khen ngợi Cô Thành Vũ mấy câu.
Cô Thành Vũ thở dốc mấy hơi, miệng cũng hơi cong lên rồi nói:
"Tôi trước kia từng chơi không ít game, ít nhất cũng đạt tới trình độ cao thủ, chỉ có điều gia nghiệp của gia tộc để lại quá lớn, bị bắt ép về thừa kế cùng quản lý trăm ức tài sản, vì gia đình nên tôi chỉ có thể tạm thời buông bỏ niềm đam mê với game. Tuy nhiên, hiện tại mọi chuyện đã khác trước rồi, tương lại trong danh sách cao thủ trên Thần Tích Đại Lục nhất định sẽ có tên của tôi."
Đây là một con em nhà giàu chân chính a! Bị ép buộc thừa kế trăm ức tài sản?
Nhớ về quá khứ từng ăn mì gói ngồi chơi game, để mặc cho dầu mỡ bám đầy trên tóc vẫn rúc vào quán net chơi game thâu đêm, Lâm Thành trong lòng hơi hỗn loạn.
Tại sao đều là chơi game nhưng lại khác biệt như thế?
Cô Thành Vũ nhìn thấy biểu tình của Lâm Thành như một con tôm óp khiến tâm trạng của hắn trở nên đặc biệt tốt, đáng tiếc ở đây không có mấy quả pháo hoa để tự thưởng một phen, trong game cũng không có chức năng này.
Cô Thành Vũ cười lớn rồi nói:
"Nguyên Sơ huynh đệ, tôi có tiền còn cậu có thực lực, sau này chúng ta nhất định phải hợp tác nhiều hơn, tới khi đó cậu phát tài còn tôi có thể cường đại, cả đều đạt được thứ mà mình muốn, không phải là mọi người đều vui hay sao!"
Lâm Thành nghe thế cũng cười cười nhưng không nói gì.
Một con cừu mập mạp tự đưa đến cửa cho ngươi cạo lông, ngươi còn có thể nói được cái gì?
Đương nhiên là phải chụp lấy cơ hội rồi a!
Sau một thời gian nghỉ ngơi cho mọi người hồi phục lượng máu đã mất, Lâm Thành đứng dậy tiếp tục đi kéo quai luyện cấp, áp dụng cách cũ hai người kẹp quái, điên cuồng tàn sát bầy khỉ.
Tiêu tốn mất một tiếng thời gian, mấy người đã liên thủ đem địa điểm này dọn dẹp sạch sẽ, kinh nghiệm mà mười mấy con quái cống hiến ra khiến cho tổ đội tăng thêm cấp, thật quá sung sướng!
Những thành viên còn lại cũng khen ngợi Lâm Thành không dứt miệng, sát thương lớn, kéo quái giỏi, khống chế quái vật ổn định.
Thực sự không biết có cái gì mà hắn không làm được!
"Tinh! Ngài tăng lên một cấp, điểm thuộc tính cố định căn cứ vào nghề nghiệp mà tự động tăng thêm, bạn nhận được điểm tự do thuộc tính, bạn nhận được điểm kĩ năng."
"Tinh! Ngài tăng lên một cấp, điểm thuộc tính cố định căn cứ vào nghề nghiệp mà tự động tăng thêm, bạn nhận được điểm tự do thuộc tính, bạn nhận được điểm kĩ năng."
………………….
Điểm thuộc tính tự do nhận được hắn cũng không muốn giữ lại, bây giờ chiến lực mạnh được chút nào thí có lợi chút đó.
Lâm Thành suy nghĩ một chút, đem điểm cộng vào nhanh nhẹn.
Toàn bộ cộng vào nhanh nhẹn!
Nhanh nhẹn tăng lên có nghĩa là tốc độ công kích tăng lên, đánh ra được nhiều đòn đánh thường hơn, từ đó kích hoạt được nhiều hơn các kĩ năng bị động.
Ngoài lí do đó ra, nhanh nhẹn cũng liên quan tới tốc độ di chuyển, tránh né, bạo kích, phòng ngự.v.v….
Điểm kĩ năng rất quý giá, Lâm Thành tạm tới không muốn sử dụng nó nhằm thăng cấp cho các kĩ năng đã học, hắn muốn giữ lại để chuẩn bị học các kĩ năng mới, càng nhiều càng tốt.
Tán Nhân loại nghề nghiệp này, lợi thế của nó không nằm ở việc chuyên tâm thăng cấp kĩ năng mà nằm ở việc phối hợp các kĩ năng của các nghề nghiệp khác nhau như thế nào. Một cái Thuẫn Kích không đủ phải không? Thế thì tăng thêm hôn mê, đông kết, trói buộc v.v…, cho hắn đứng im một chỗ là xong chuyện rồi.
Sát thương không phải chuyện lớn, hiệu ứng đặc thù mới là trọng điểm!