Tà Phượng Nghịch Thiên

quyển 3 chương 78: trận tỷ thí cuối cùng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong dịch quán, mọi người Đông Phương Thanh Tuấn đã trở lại trước thì Hạ Như Phong cũng trở về, mà Lãnh Diễm cũng không phụ lòng hy vọng của Đông Phương Khoảnh, thuận lợi thăng cấp, chỉ là trừ Lãnh Diễm ra, lúc này những người khác đều bị đào thải.

"Như Phong cô nương, tỷ thí ngày mai ngươi chuẩn bị tốt chưa? Mỗi lần tỷ thí luyện dược cửa cuối cùng đều là tự do luyện chế, không biết ngươi định luyện chế đan dược mấy phẩm." Ánh mắt Đông Phương khoảnh dừng ở trên người Hạ Như Phong, cho dù hai vòng trước đó Hạ Như Phong khiến cho ông cảm thấy kinh tài tuyệt diễm, nhưng với tỷ thí tiếp theo không quá xem trọng.

Dù là thiên phú của nàng cường thịnh đi nữa, cũng không thể vượt qua Tử Kinh Hiên và Thiên Tuyết.

"Đến lúc đó các ngươi sẽ biết thôi." Hạ Như Phong nở nụ cười nhạt, không giải thích gì, cho dù nàng nói ra cấp bậc, thì có ai sẽ tin tưởng? Một khi đã như vậy cần gì phải làm điều thừa?

Lúc này, trên trời không cách Thiên Linh thành không xa, nam tử đặt tay sau lưng mà đứng, trường bào tử kim xẹt qua độ cong ưu mỹ ở không trung, hắn ngẩng đầu lên, khóe môi cong lên, mắt tím tà khí như vậy thâm trầm nhìn vào phía trước, khuôn mặt tuấn mỹ tà mị có thêm một vẻ nhu tình, giọng nói lười biếng phát ra từ trong miệng của hắn: "Đại khái chỉ còn có hơn một ngày là có thể đến Thiên Linh thành, Như Phong, lập tức chúng ta sẽ có thể gặp lại nhau, lần này, ta sẽ không rời khỏi bên cạnh nàng nữa."

Nghĩ đến có lẽ ngày mai là có thể nhìn thấy nữ tử được hắn nhớ nhung hơn hai mươi năm kia, trong mắt tím của hắn không khỏi hiện ra đầy kích động...

Hôm sau, nắng sớm dần hiện, mọi người đều đến quảng trường tập hợp, ánh sáng nhàn nhạt rải từng góc trong quảng trường, chiếu ở trên khuôn mặt trẻ tuổi đang có tinh thần phấn chấn bồng bột.

"Như Phong, hôm nay là ngày tỷ thí cuối cùng, ngươi phải cố lên." Tử Kinh Hiên vươn nắm đấm, nhún vai, khuôn mặt tuấn mỹ nở nụ cười thích ý, yên lặng chớp hai mắt: "Thật ra, ta cũng rất hy vọng ngươi có thể tiếp tục giành được quán quân lần này."

Hạ Như Phong lạnh nhạt cười, dùng nắm đấm của mình đụng vào nắm đấm của hắn, nói: "Ngươi cũng phải cố lên."

Ngay lúc này, Thiên Tuyết đi ngang qua bên cạnh hai người, mũi phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hai người này một cái, ngay cả Tử Kinh Hiên cũng bị nàng coi thường.

"Nữ nhân này, đi đường lỗ mũi hếch lên trời sao?" Tử Kinh Hiên xoa mũi, thuận tiện hung hăng ở trong lòng khinh thường Thiên Tuyết một cái: "Nếu không phải nể mặt nàng ta là nữ nhân, thì từ lúc mấy trăm năm trước ta đã đánh nàng răng rơi đầy đất rồi, đừng thật sự coi mình là thứ cao sang, mỗi lần đều là bại tướng dưới tay ta."

"So đo với nàng, ngươi không nhàm chán sao?" Hạ Như Phong không nói gì nhìn Tử Kinh Hiên, không biết vì sao Tử Kinh Hiên lại thích so đo với người ta như thế, như Thiên Tuyết nói như rồng leo, làm như mèo mửa, lỗ mũi hếch lên trời, trực tiếp không nhìn không được sao? Cần gì phải so đo với nàng ta?

"Là do ta nhìn nàng ta khó chịu mà thôi."

Tử Kinh Hiên trả lời khiến cho khóe miệng của Hạ Như Phong run rẩy một chút, bởi vì Tử Kinh Hiên nhìn người khó chịu cũng nhiều lắm.

"Khụ khụ." Lão giả áo tím hắng giọng, ông từ chỗ trọng tài đứng lên, đôi mắt nhìn bốn phía xung quanh, nói: "Ở trận đấu trước, ta xin nói một tiếng chúc mừng với các thiên tài có thể tiến vào trận chung kết cuối cùng này trước, các ngươi có thể đi đến, là đã chứng minh thực lực của các ngươi rồi, chỉ là một cửa cuối cùng này, khảo nghiệm vẫn là trình độ luyện dược, cho nên các vị, hãy phát huy tất cả các sở học ngày thường của các ngươi ra, lần tỷ thí này không có quy định gì, các ngươi chỉ cần luyện chế ra đan dược có phẩm giai cao nhất của ngươi, mà những người có phẩm giai đan dược cao nhất, chính là quán quân chân chính của lần tỷ thí này, nếu hai người luyện chế là đan dược có cấp bậc ngang nhau, vậy sẽ dựa theo dược tính và trình độ trân quý để đưa ra phán quyết, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong!"

Nhóm dự thi đồng thời mãnh liệt đáp lại câu hỏi mà lão giả áo tím đưa ra, thấy vậy, lão giả áo tím vừa lòng gật đầu, phân phó với người hầu bên cạnh vài câu, vừa mới quay đầu, lại mở miệng: "Lần thi đấu này, Tử Kinh gia tộc chúng ta sẽ cung cấp dược liệu cho các ngươi, dựa theo bài danh thu hoạch được ở lần tỷ thí trước, theo thứ tự đến lựa chọn dược liệu cần dùng, đương nhiên, các ngươi cũng có thể sử dụng dược liệu của mình, nhưng không thể vượt qua một gốc cây."

Ông vừa mới nói xong, người hầu đã mang dược liệu đến, đặt ở bên cạnh sân trống trải.

"Bây giờ, mời người đứng đầu lên chọn dược liệu trước." Ánh mắt của lão giả áo tím nhìn về phía Hạ Như Phong, nheo hai mắt lại, khóe miệng hiện ra một nụ cười nhàn nhạt.

Nhất thời ánh mắt hâm mộ đều nhìn về phía Hạ Như Phong, cho dù là trình độ của nàng thế nào, chỉ cần có thể đạt được quyền lựa chọn trước tiên, nàng hoàn toàn có thể chọn dược liệu trân quý nhất ở bên trong, những thứ này là tỷ thí lần trước giành được vị trí thứ nhất mới có thể được thưởng.

Ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Hạ Như Phong bước chân đi ra, từ từ đi về phía đống dược liệu kia, cuối cùng nàng lựa chọn dùng ba cây dược liệu lục giai, hai cây dược liệu thất giai, một gốc cây dược liệu bát giai, nhưng mà nhìn thấy nàng lấy những dược liệu đó, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Dược liệu nàng lấy đều là ngang nhau cấp bậc chỉ bình thường nhất, hơn nữa những dược liệu đó, đều không phải chung thuộc tính, chỉ có dược chung thuộc tính mới có thể dung hợp, khác thuộc tính sẽ sinh ra bài xích, phá hủy dược đỉnh, chẳng lẽ ngay cả điều thông thường đó nàng cũng không biết sao?

Lão giả áo tím lắc đầu, cũng không để ý Hạ Như Phong nữa, ông đã xác định, tuy tinh thần lực của nữ tử này không tệ, nhưng chỉ là một luyện dược bình thường, không cần hy vọng quá lớn.

"Như Phong, ngươi không chọn một chút sao?" Tử Kinh Hiên nhìn dược liệu trong tay Hạ Như Phong, trong lòng không khỏi nổi lên lo lắng, nếu hắn chọn sử dụng những dược liệu đó, căn bản không thể luyện chế thành công, càng đừng nói giành được thắng lợi.

Chẳng lẽ nàng chỉ có tinh thần lực và khống chế mạnh hơn người khác, thật ra cũng không luyện chế được đan dược? Bây giờ ngoại trừ đáp án này, có vẻ không còn gì khác nữa.

Hạ Như Phong lắc đầu, đi về phía Tử Kinh Hiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, rồi đi đến vị trí của mình.

Tuy Đông Phương Khoảnh không hiểu luyện dược, nhưng thấy vẻ mặt của mọi người, cũng không khỏi lo lắng, chỉ là khi nhìn thấy khuôn mặt tự tin của Hạ Như Phong, không biết vì sao đã muốn nuốt lời nói trong lòng xuống.

Theo sát sau Hạ Như Phong, Tử Kinh Hiên đi đến phía trước lựa chọn dược liệu cần dùng, không ngoài dự liệu của mọi người, Tử Kinh Hiên lựa chọn đều là dược liệu bát phẩm trân quý, xem ra lần tỷ thí này hắn muốn luyện chế là đan dược bát phẩm không thể nghi ngờ, như vậy khôi thủ không phải là hắn thì còn là ai.

Những người còn lại cũng lựa chọn dược liệu mình cần dùng, quay trở về đến chỗ của mình.

Nhìn thấy mọi người đều lựa chọn dược liệu cần dùng xong, lão giả áo tím đã phân phó người châm một nén nhang, sau đó nhìn về phía mọi người, nói: "Lần tỷ thí này, thời gian cũng là một nén nhang, không quy định hoàn thành trong thời gian, quay tắc luyện chế thất bại, bây giờ tỷ thí bắt đầu."

Sau khi lão giả áo tím nói xong, mọi người đều lấy ra dược đỉnh, giờ khắc này, khuôn mặt mỗi người đều đầy nghiêm túc, dù là Tử Kinh Hiên cũng không ngoại lệ.

"Quang Quang Thảo, Thanh Linh Quả..." Hạ Như Phong kiểm kê dược liệu phía dưới, thở ra một hơi sâu, dùng tinh thần lực loại bỏ sạch sẽ tạp chất trong dược liệu, đưa vào trong dược đỉnh.

"Phốc xích!"

Lúc đưa tay, một viên ngọc châu đỏ rực xuất hiện ở lòng bàn tay của nàng, tỏa ra nhiệt độ cực nóng, chiếu sáng trên khuôn mặt của nàng, khiến khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng càng thêm sáng lệ, bất giác lay động ánh mắt mọi người.

"Hỏa Linh?" Lão giả áo tím đột nhiên cả kinh đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hỏa Linh trong lòng bàn tay của nàng: "Không ngờ nàng lại có thể có được Hỏa Linh thiên tài dị bảo bậc này, chả trách có gan đến tỷ thí, chỉ là với trình độ của nàng, cho dù là Hỏa Linh cũng không thể giúp nàng luyện chế thành công, đáng tiếc, thật sự là rất đáng tiếc..."

Lão giả áo tím thở dài lắc đầu, không biết rốt cuộc nàng là ai mà xuất hiện ở đây, nhưng ngay cả tri thức luyện dược cơ bản cũng đều không hiểu, nhưng nếu như mình thu nàng làm đệ tử, nói không chừng nàng còn có thể có chút thành tựu, dù sao trình độ có thể loại bỏ tạp chất dược liệu đến sạch sẽ như thế, thiên phú của nàng cũng đã hiện rõ.

Nếu Bạch Thụy biết lời nói này của ông ta, có thể trực tiếp từ trong triệu hồi thư nhảy ra hay không?

Cho dù thế nào hắn cũng là Thánh Thú của thời đại viễn cổ, có được vô số phương thuốc thất truyền, dù thế nào cũng đều mạnh hơn người bây giờ rất nhiều, người hắn dạy ra chẳng lẽ sẽ sai?

"Nửa nén hương đã qua, vì sao dược đỉnh của nàng còn chưa nổ?"

Mắt thấy nửa nén hương đã rơi xuống mặt đất, mà dược đỉnh của Hạ Như Phong vẫn bình tĩnh như thường, mọi người không khỏi hai mặt nhìn nhau, theo lý thuyết lúc nàng đưa cây đan dược thứ hai vào nên nổ mạnh mới đúng.

Đúng lúc này, một mùi dược theo gió truyền đến, khiến người ta thần thanh khí sảng, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía sân, chỉ thấy một nam tử rốt cuộc cũng luyện chế thành công, cầm thành phẩm của mình vui quá mà khóc: "Ha ha, ta hoàn thành rồi, ta lại là người xong đầu tiên..."

Không đợi hắn nói xong, bên cạnh truyền đến tiếng nứt lô, lập tức một người có vẻ mặt buồn bã, thương tâm nói: "Thất bại, ta lại thất bại, hôm qua rõ ràng ta luyện chế thành công đan dược thất phẩm trung cấp, hôm nay lại luyện chế nhưng thất bại, sớm biết như thế, còn không bằng ta an ổn luyện chế thất phẩm cấp thấp."

Sau đó, những người còn lại cũng lục tục hoàn thành luyện chế, toàn bộ trường hợp, còn sót lại ba người Hạ Như Phong, Tử Kinh Hiên và Thiên Tuyết, mà thời gian cũng chỉ còn sót lại hơn một nửa.

"Thành công." Thiên Tuyết thở dài, thu dược liệu của mình, nhìn Hạ Như Phong còn đang luyện chế một cái, khóe miệng cong lên một nụ cười đắc ý, đi ra phía trước, giao đan dược mình luyện chế ra cho lão giả áo tím xem qua.

"Đan dược thất phẩm cao cấp, Thiên nha đầu gia, ngươi rất không tệ." Lão giả áo tím vừa lòng mỉm cười, trả lại đan dược cho Thiên Tuyết.

Thiên Tuyết thu đan dược vào, nụ cười càng thêm đắc ý, cho dù nàng không bằng Tử Kinh Hiên, nhưng vượt qua nữ tử cơ bản bình thường đều không biết vẫn rất nhẹ nhàng.

"Thất phẩm cao cấp? Thiên Tuyết tiểu thư luyện chế là đan dược cao nhất từ trước đến bây giờ, nếu Tử Kinh thiếu tộc trường thành công luyện chế đan dược bát phẩm, vậy vị trí thứ hai không phải Thiên Tuyết tiểu thư thì là ai."

"Vậy còn dùng nhiều lời, khẳng định là Thiên Tuyết tiểu thư là đứng thứ hai vòng tỷ thí này, tuy không giành được khôi thủ, nhưng thành tích này cũng quả thật không tệ, Tử Kinh thiếu tộc trường căn bản không ai có thể vượt qua."

"Phanh!"

"Ầm ầm!"

Ngay ở lúc mọi người đang nghị luận, một tiếng va chạm mãnh liệt từ trên sân truyền xuống dưới, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Hạ Như Phong, đồng thời trong lòng khẽ thở phào.

"Cuối cùng nàng cũng thất bại..."

"Cũng đã đến lúc nên thất bại, vừa rồi còn khiến cho ta giật cả mình, làm hại ta tưởng là biết vấn đề xảy ra."

Hạ Như Phong nhíu mày, dùng hết toàn lực khống chế dược liệu trong dược đỉnh, cái trán trơn bóng đầy mồ hôi lạnh, đúng lúc này, bên cạnh truyền đến giọng của Tử Kinh Hiên: "Cuối cùng ta cũng hoàn thành, ha ha ha, thiên lôi, đều cút đi cho ta!"

"Ầm ầm!"

Tiếng sấm trên không quay cuồng, cuối cùng một đám Lôi Vân màu tím trong chờ mong của mọi người xuất hiện ở phía chân trời. Như là vì thỏa mãn nhu cầu của Tử Kinh Hiên, vô số lôi điện hung mãnh đánh xuống dưới, ngay vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hạ Như Phong cách Tử Kinh Hiên không xa.

Ai bảo nàng luyện chế chậm như thế, nhất định sẽ bị lôi điện này lan đến gần, đến lúc đó dù là nàng có thể tiếp tục cố gắng, luyện chế cũng nhất định thất bại.

Nhưng mà, một màn xuất hiện khiến cho mọi người kinh ngạc, lôi điện kia như dài mọc đôi mắt, ngây ra mảy may không đến gần Hạ Như Phong, thậm chí cách xa nàng một khoảng cách, cho dù là sân bên cạnh nàng cũng đều không bị liên lụy đến.

Khi nào thì Lôi Vân cũng đổi tính rồi? Lại biết không đi tổn thương người vô tội?

Mà Hạ Như Phong trực tiếp bỏ qua Lôi Vân, không để ý đến nó, vẫn như cũ chỉ chuyên tâm luyện chế đan dược trước mặt.

"Không sai biệt lắm." Khẽ thở phào, Hạ Như Phong vươn cánh tay ra, phía trên bàn tay rõ ràng chính là Hắc Ám Chi Liên dược liệu cửu giai từng thu hoạch được ở nơi thí luyện.

Khi nhìn thấy Hạ Như Phong lấy ra Thánh Dược cửu giai, lão giả áo tím không khỏi sửng sốt một chút, chẳng lẽ nàng muốn luyện chế đan dược cửu phẩm sao? Nghĩ đến đây, khóe môi ông nơt một nụ cười khinh thường, ông cũng không cho rằng Hạ Như Phong có thể luyện chế ra đan dược cửu phẩm.

Truyện Chữ Hay