Sau khi kín đáo chùi đi hai dòng lệ, Gamma bảo đám cấp dưới mang tới một món đồ.
“Thứ này là…?”
Chủ nhân của cô hỏi khi nhìn vào thứ nằm trong tay cô.
“Loại slime được đặc chế dựa trên Tri Thức của Ngài. Sau khi được truyền dẫn pháp thuật, cấu trúc của nó có thể biến đổi trở thành một lớp da khác.”
“Úi chà~”
Gamma chìa con slime mang màu da người ra cho chủ nhân của cô.
“Vậy ta chỉ cần đặt nó lên mặt là đủ, đúng không?”
“Vâng thưa ngài.”
Chủ nhân của cô đặt lớp slime lên mặt và nhẹ nhàng kéo giãn nó.
“Cảm giác cứ như lấy đất sét trét lên mặt ấy.”
Ngài ấy bảo khi nhìn vào gương.
“Từ đây sẽ là phần của Nyuu.”
“Vâng.”
Nyuu đứng trước mặt chủ nhân của cô và lấy ra con dao khắc cùng những món dụng cụ cần thiết.
“Bây giờ thần sẽ tạo hình cho slime.”
“Được.”
“Ngài muốn mặt mình trông như thế nào?”
“Hừm… Trông yếu đuối đi.”
“Yếu đuối, vậy…”
Nyuu nghĩ ngợi trong giây lát.
“Trông như người này nhé?”
Gamma đưa tay lật qua vài mớ giấy tờ rồi cho Nyuu xem khuôn mặt của một người. Tờ tài liệu đó đến từ một cuộc tổng điều tra nhiều họ gia tộc.
“Jimina Sehnen, Quý Tộc của Đế Quốc Altena. tuổi. Do lười biếng và không có tài năng nên đã bỏ học pháp kiếm thuật từ năm trước. Hiện gã đang lúc thì làm lính đánh thuê, lúc thì làm người dẫn đường, và phải lang thang ở ngoài kia. Vào cuối đời, gã đã nhận một nhiệm vụ hộ tống cho một Quỷ Vật.”
Thực sự thì tên này không có tội tình gì, chỉ là gã lười nhác quá thôi. Trong phi vụ cuối, gã đã hộ tống một chuyến xe chở Quỷ Vật mà không hay biết. Nói cách khác, chẳng qua là do gã kém may mắn.
(Nếu mọi người k nhớ thì xin nhắc lại rằng: đầu truyện nhóm của main đi chém giết lung tung để giải cứu cho mấy cục thịt (gái). Tên này là một nạn nhân trong số đó.)
“Cấu trúc gương mặt của tên này khá tương đồng với ngài nên mọi chuyện sẽ dễ dàng thôi. Chúng thần cũng sở hữu giấy tờ tùy thân của gã đó.”
“Tuyệt vời. Như vầy an toàn hơn là tự tạo một danh tính mới cho bản thân. Thưa chủ nhân, ngài thấy việc này ổn chứ?”
“Ừm, vậy hãy để ta trở thành Jimina.”
“Thế thì thần xin được phép bắt đầu.”
Với con dao trên tay, Nyuu bắt đầu xử lí con slime. Cô ta là một người khá tài năng trong lĩnh vực mĩ phẩm và còn được cho là bậc thầy trang điểm đệ nhất của Ảnh Viên.
Một gương mặt bình dị của một tên đàn ông tầm thường thành hình trên bề mặt slime chỉ trong phút chốc…
“Ồ, quá đã…”
Chủ nhân của cô thốt lên ngưỡng mộ khi nhìn vào gương.
“Thưa chủ nhân, ngài thấy sao?”
“Ừm, tuyệt vời. Thứ này thật sự làm ta trông yếu đuối.”
Đó là một khuôn mặt không sở hữu bất kì đặc điểm nổi trội nào. Nếu miêu tả, người ta chỉ có thể dùng cụm từ ‘đơn giản’. Khuôn mặt này sở hữu một vẻ ngoài xanh xao yếu ớt và râu ria, cho thấy kẻ này đúng là một tên không đáng tin cậy. Góc miệng của khuôn mặt hơi trễ xuống, và lớp da mặt khá thô.
Tim Gamma nhảy cẫng lên khi nhìn vẻ mặt hài lòng của chủ nhân.
“Sau khi truyền pháp thuật, hình dạng này sẽ được cố định. Như thế ngài có thể đeo lên hay tháo ra tùy ý.”
“Tốt lắm. Cực kì tốt.”
“Thứ này chỉ có vài nhược điểm, đó là độ linh hoạt của nó thấp hơn nhiều so với bộ đồ slime. Ngoài ra, nó hầu như không có khả năng phòng thủ trong chiến đấu.”
“Vậy ra loại slime này chỉ đặc chế dành cho mặt mũi mà thôi. Cô đúng đấy, nó không hợp để được chế tác thành giáp chiến.”
“Vâng thưa ngài. Và còn nữa…”
Sau khi nghe Nyuu giải thích xong xuôi, chủ nhân của cô đứng lên.
“Sẽ giống thật hơn nếu cái danh tính này có một cái lưng gù, phải không?”
Rồi ngài ấy còng lưng xuống bước đi.
“Thật khéo léo, thưa ngài.”
Gamma vỗ tay và cười.
Bằng việc nhìn dáng vóc và cách mà một người bước đi, cô có thể suy ra được kẻ đó vận dụng được bao nhiêu phần trăm cơ thể mình. Sức lực hầu hết đều bắt đầu truyền đi từ chân, nên những người có thể tối ưu sử dụng cơ thể của họ sẽ chuyển động sao cho sức lực trung chuyển từ chân lên toàn bộ cơ thể được tối đa hóa. Tất nhiên, việc đánh giá sức mạnh người khác không chỉ gồm có thế. Nhưng đây cũng là một chi tiết quan trọng đáng để ghi nhớ.
Gamma đã được chủ nhân chỉ dạy điều này trong quá khứ và cô hoàn toàn hiểu rõ điều đó. Tuy thế, cô không thể ứng dụng điều đó được. Gamma chỉ có mỗi dáng người là hoàn hảo, vậy đấy. Cô là một ví dụ điển hình về việc dáng đi và sức mạnh đôi lúc không liên quan gì tới nhau.
“Rồi ta sẽ nghiêng vai mình đi một chút. Yep, vầy chắc là ổn. Ta không muốn xê dịch vị trí xương chậu của mình tí nào. Nó sẽ để lại vài thói xấu mất.”
Gamma nhiệt tình xem người chủ nhân của cô tập bước đi với dáng vẻ yếu ớt khi cô chỉ đạo cho đám cấp dưới của mình.
“Chuẩn bị quần áo cùng một thanh kiếm rẻ tiền đi.”
“Cô chu đáo thật.”
Chỉ câu nói đó thôi cũng đủ làm tim Gamma trào dâng.
“Được rồi, tuyệt đấy. Vậy ta đi đăng kí tham dự Hội Chiến Thần đây.”
Rõ ràng là chủ nhân của cô vừa chỉnh lại âm giọng của mình. Giờ giọng của ngài ấy trầm hơn, và còn khàn khàn nữa.
“Đây là chứng minh nhân dân của ngài. Xin hãy bảo trọng.”
Gamma cúi đầu dõi theo tấm lưng của ngài ấy.
“Cám ơn. À phải.”
Ngài ấy dừng kế bên cánh cửa.
“Kiểu tóc đó thật sự hợp với cô đấy.”
Não Gamma đơ.
Cánh cửa đóng lại với một tiếng ‘rầm’.
“Ayyyy daaaa!!!”
Gót chân Gamma trượt.
“Gamma?!”
Gamma đập mặt xuống sàn nhà và bị chảy máu cam. Thế nhưng, vẻ mặt của cô lại trông rất là hạnh phúc.
Điểm đăng ký tham dự Hội Chiến Thần tọa lạc tại khu vực tiếp tân của đấu trường. Tôi bước vào hàng của nhóm pháp kiếm sĩ, rồi dòm xét xung quanh.
Chiến binh đứng đằng trước tôi có khuôn người vạm vỡ cơ bắp. Nếu nhìn sơ qua thì ai cũng cho rằng tên này khá mạnh, nhưng trọng tâm cơ thể của hắn không ổn định. Hừm, có thể không được chính xác lắm, nhưng tôi nghĩ mình trông chỉ yếu hơn hắn có một chút thôi.
Một chiến binh khác xếp hàng sau lưng tôi. Trọng tâm cơ thể tên này thì ổn định đấy, nhưng phần bụng của hắn có quá nhiều mỡ, giống như nó mới là thứ ổn định trọng tâm cơ thể ấy. Tên này chắc là loại tối ngày say xỉn đây. Nhưng ổn thôi. Mặt mày hắn khá ảm đạm, nên tôi chắc chắn tôi trông yếu hơn hắn nhiều.
Cứ thế, tôi nhìn hết người này tới người khác, mở một cuộc so tài xem ‘ai là người yếu nhất’ trong đầu tôi. Mức đánh giá của tôi đi từ ‘Úy trời, tên này sắp tạch rồi đây’ tới ‘Khoan, tên đó mạnh đến vậy sao?!’. Việc này là cần thiết vì tôi cần phải trông như là người yếu nhất tại nơi này.
Tên này chỉ đáng tôm tép, tên kia cũng thế. Tên đối diện hắn cũng chẳng mạnh mẽ mấy, còn tên đứng tuốt kia thì chỉ là hạng rác rưởi… Trời, sao lũ gà mờ tham gia nhiều thế. Nhưng ổn thôi. Mình hiện tại đang là Jimina Sehnen, không sao.
Với kiểu đánh giá nghiêm ngặt đó, tôi kết luật mình thật sự là người yếu nhất ở đây.
Tôi gật đầu thuyết phục bản thân như thế, và vào lúc đó…
“Khoan đã, cậu kia. Dừng lại.”
“Hửm?”
“Nếu tham gia giải đấu, cậu sẽ chết đấy.”
Khi quay người lại, tôi gặp một cô gái trẻ tuổi bận trên người một bộ giáp phục dành cho pháp kiếm sĩ. Tim tôi nhảy cẫng lên. Chẳng lẽ ‘tình huống đó’ đã bắt đầu rồi sao?
“Cô là ai?”
“Tên tôi là Annerose. Nếu tham dự giải đấu với cái phong thái nửa vời đó thì tôi khuyên cậu nên dừng tại đây luôn đi.”
Annerose lườm tôi với đôi mắt sắc lạnh. Ngay lúc đó, tôi như mở cờ trong bụng [Nguyên văn: do a guts pose inside my heart. Hầu như chap nào cũng có, và mỗi lần dịch mỗi khác. Hóa ra giờ mới biết cái này là 'mở cờ trong bụng'. Quỳ :) ] . Đúng! Đây chính là… tình huống xảy ra khi một nhân vật yếu ớt tham dự một giải đấu!