Nyuu nheo mắt dưới cặp kính giả và nhìn về phía khu vườn của học viện.
Cô ban đầu là học sinh năm hai của trường này, cho tới khi cô trở thành Quỷ Vật. Trước đó, cô chỉ nghĩ tương lai của mình sẽ sáng lạn và yên bình như trong mơ thôi. Cho nên cô khá sốc khi tất cả mọi thứ cô có đều tan thành mây khói.
Những gì mà Nyuu đã từng tin tưởng, bao gồm gia đình, bè bạn và cả hòa bình nữa, hóa ra chỉ là một ngọn tháp được xây trên một lớp băng mỏng. Lúc đó cô đã không biết thứ tai họa gì nằm dưới lớp băng mỏng và đã chơi đùa với nó như một đứa trẻ ngờ nghệch.
Cô nhìn chằm chằm vào những học sinh ở trong khu vườn. Đôi mắt cô ánh lên nỗi ghen tị pha lẫn thương hại. Có một khuôn mặt mà cô quen biết đang ở đó.
Nyuu đã từng là con gái của một gia tộc hầu tước. Cô cũng rất nổi tiếng ở tầng lớp thượng lưu. Đó là thời kì vàng son của cô. Nhưng giờ đây tất cả đã trôi vào dĩ vãng... Gia đình đã xóa tên cô khỏi phả hệ và khiến cô không hề tồn tại trên cõi đời này. Thế thì liệu có ai trong số những người bạn thân vẫn còn nhớ tới cô không?
Phải rồi, cô quen một người đang đứng đó mà, phải không? Để xem nào.
Hắn ta sẽ ghê tởm và xua đuổi cô nếu cô cố bắt chuyện với hắn, thay vì đáng lí ra hắn phải nhớ nhung cô lấy một tí. Quỷ Vật là thế đấy.
Thật ra mà nói cô không cần phải cố tới học viện vào ban sáng để gặp Ảnh Nhân làm gì. Tuy vậy, trong tim cô vẫn còn vài mảnh hy vọng nhỏ nhoi mà cô không thể nào rũ bỏ chúng đi được. Niềm hy vọng đó cứ mãi nhắc cô rằng có lẽ ở một nơi nào đó tại chốn học viện yên bình này sẽ là chốn cho cô dung thân. Cô đơn giản chỉ muốn thấy giấc mơ đó trở thành hiện thực dù chỉ trong phút chốc.
Nyuu cười. Cô cần gì một chốn dung thân ở thế giới ánh sáng này nữa chứ. Cô giờ đã có những người bạn sẵn sàng chia bùi sẻ ngọt với cô rồi. Hơn nữa... kề bên cô là vị thủ lĩnh mà cô hằng yêu quý và kính trọng.
Ngài ấy đã tự thân đứng lên chiến đấu bằng chính sức mình, và ngài ấy sẽ tiếp tục đấu tranh cho tới hồi kết, dù rằng lúc đó trên thế giới này chỉ còn có mình ngài ấy đi chăng nữa. Sự tồn tại của ngài ấy đã khởi sinh nên Ảnh Viên.
Con người luôn yếu đuối, yếu đuối tới từng cá thể. Cho nên họ luôn muốn nhờ cậy vào sức mạnh của tập thể.
Nếu xét trên khía cạnh là thế giới này, thì Chúa là thực thể toàn năng nhất. Đối với Ảnh Viên, ngài ấy là thực thể toàn năng nhất. Nhưng... ngài ấy tốt hơn Chúa nhiều.
Khi cô mở mắt ra, ngài ấy ở đó. Nếu cô vươn tay tới, cô có thể chạm vào ngài ấy.
“N? Có chuyện gì thế?”
“Có thứ gì dính trên người ngài kìa.”
Cô gạt một mảnh hoa đang dính trên vài của ngài, rồi cô ấy nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.
“Xin hãy giữ bí mật chuyện này với Gamma. Nếu cô ấy biết tôi thâm nhập vào đây lúc ban ngày, cô ấy sẽ giận thần lắm.”
“Được thôi. Nhưng ta khá là bất ngờ đó. Cô trông hoàn toàn khác khi hóa thân như thế này.”
“Cấu trúc khuôn mặt của thần khá là đơn điệu, cho nên thần rất dễ thay đổi biểu cảm trên gương mặt. Thần nghĩ ngài có thể xem rằng đó là một trong những điều thần giỏi làm nhất trong quá khứ.”
“Heeh, vậy thế còn cái lần ở Mitsugoshi Co? Cũng vậy luôn sao?”
“Đúng thế. Lần đó thần cố làm mình trở nên già dặn hơn.”
“Hiểu rồi. Nhân tiện thì cô bao nhiêu tuổi?”
“Bí mật.”
Nyuu cười ngẩn ngơ.
“Thần đến để báo cáo về tên bận đồ đen chúng ta chạm trán vào ngày hôm qua.”
“Ừm.”
“Chúng thần đã tra khảo hắn nhưng không thu được bất kì thông tin gì. Tâm trí hắn đã bị hủy hoại bởi một thứ gì đó; có vẻ như đó là một cách thức tẩy não cực kì mạnh. Dựa vào điều đó cùng những manh mối khác, chúng thần đã xác định được hắn là Quỷ Tử đệ Tam của Hội Diabolos.”
“Hửm?”
Quỷ Tử của Diabolos.
Hiệp Hội Diabolos luôn lùng sục ở những trại trẻ mồ côi và những gia đình nghèo để bắt cóc những đứa trẻ có độ tương thích cao với pháp thuật, sau đó chúng sẽ được nuôi dạy ở những cơ sở đặc biệt. Vì phải qua nhiều khóa đào tạo điên rồ được lặp đi lặp lại, những buổi tẩy não cùng với việc sử dụng thuốc có giám sát nên những kẻ tốt nghiệp chỉ chiếm vỏn vẹn có %. Quỷ Tử đệ Tam được xem như là một thất bại, không thể tốt nghiệp. Chúng chỉ có thể trở thành con tốt thí và bị ném ra ngoài. Bởi vì tâm trí của chúng đã bị hư hại cho nên chúng không thể làm rò rỉ thông tin nhưng chúng có thể đánh bại những hiệp sĩ thông thường. Đệ Nhị là những kẻ có tâm trí ổn định hơn. Còn số ít kẻ đệ Nhất là những kẻ sở hữu thứ sức mạnh siêu phàm vượt trên chuẩn mực của thế giới này.
Tất nhiên, Nyuu không cần giải thích những điều này cho ngài ấy.
“Rõ ràng là Hội đang đánh động cho những sự kiện gần đây. Chúng thần tin rằng bọn chúng đang cố dụ chúng ta lộ diện.”
“Hừm.”
“Tuy thế, đó không phải là mục tiêu duy nhất của chúng. Hôm trước chúng thần đã xác nhận rằng một Quỷ Tử Hữu Danh đệ Nhất đã tới vương đô này. Bí danh của gã là Đấu Thủ Bội Bạc Lex. Chúng thần tin rằng bọn chúng có mục tiêu rõ ràng đó là tập hợp sức mạnh lại, nhưng chúng thần đã để mất dấu Lex và hiện vẫn đang tiếp tục tìm kiếm.”
“Hửm?”
Quỷ Tử Hữu Danh.
Những tên Quỷ Tử có công to lớn với Hội sẽ được ban tặng một bí danh. Nhiều tên là đệ Nhất, nhưng những tên mang bí danh đệ Hai không phải là chưa từng được biết đến. Thêm vào đó, nhiều tên Hữu Danh đã leo tới hàng ngũ Hiệp Sĩ Bàn Tròn, như thể bên trong tổ chức ấy, Hữu Danh gần như là một yếu tố để được tiến cử vào một vị trí trong Hội Bàn Tròn vậy.
Và thật sự thì... Một người đã từng là Quỷ Tử Hữu Danh giờ đang là người của Ảnh Viên. Những thông tin này toàn là được cô ấy cung cấp chứ đâu. Tất nhiên, Nyuu không cần phải giải thích cho ngài ấy về mấy điều này luôn, cho nên cô tiếp tục.
“Xin ngài hãy cảnh giác. Hiệp Hội đang âm mưu một điều gì đó. Chúng thần sẽ tiếp tục điều tra và sẽ báo cáo lại với ngày ngay khi thu được kết quả.”
“Hừm.”
Mặt trời lặn dần ở nơi chân trời xa xăm, tỏa thứ ánh sáng sót lại làm những gọn mây ánh bừng sắc đỏ.
Khi lấy tay quạt vào cái cổ đang phủ một ít mồ hôi, Nyuu đứng dậy. Ngài ấy ngáp rồi cũng đứng dậy kề bên cô.
Có lẽ ở một thế giới nào đó tồn tại một phiên bản khác của hai người bọn họ, một nơi mà bọn họ có thể trò chuyện như đôi tình nhân và tận hưởng cuộc sống học đường yên ả.
Nyuu cười khi thấy bản thân mình nuối tiếc tới thế. Nhưng giờ, dù chỉ trong phút chốc...
“Ngài nhìn này, chẳng phải ngài đang phải hộ tống một quý cô hay sao?”
“Hộ tống?”
Nyuu nối vòng tay của mình lại với cánh tay ngài ấy đang giơ lên. Thế rồi bọn họ sánh bước cùng nhau. Chắc chắn một tương lai như thế này sẽ tồn tại ở một thế giới nào đó, Nyuu vừa nghĩ vừa cười.
Bỗng một thằng học sinh gào lên từ phía xa.
“Ê, tên ỉa đùn kìa!”
Nyuu tặc lưỡi. Cô hồi tưởng hình ảnh tên học sinh phá bĩnh đó ở trong đầu cô. Hóa ra hắn ta là loại rác rưởi suốt ngày khăng khăng đòi ở gần Nyuu khi cô còn có tiếng tăm trong giới thượng lưu. Cô quyết định sẽ xử lí hắn trong ít phút nữa.
Vì lí do gì đó mà người con trai đi kề bên cô ấy đảo mắt ra chỗ khác. Thế nên, Nyuu chỉ đơn giản là ôm lấy cánh tay của người con trai ấy chặt hơn...