Ánh nắng ban trưa ấm áp của mùa đông chiếu sáng căn phòng làm việc của công ty Garter, nơi mà ai đó đang gầm gừ trong giận dữ.
“Tại sao đến giờ vẫn chưa tìm được nguồn cung cấp đám tiền giả đó hả!”
Gettan tức giận đập mạnh tay xuống bàn và gào thét với vị chủ tịch công ty Garter, người đang cúi gằm mặt xuống đất.
“Chúng… Chúng tôi đã tìm ra nguồn cung đến từ Vô Pháp Thành, nhưng nơi đó lại cực kỳ nguy hiểm nên chúng tôi đã mất liên lạc với những nội gián đã được cài cắm ở đó.”
Vị chủ tịch công ty, ngài Garter đây đang run lên cầm cập khi cố giải thích cho việc làm của mình.
Mặc dù trên danh nghĩa công ty này thuộc về Garter, nhưng kẻ thật sự đứng sau điều khiển mọi thứ lại là Gettan.
Gettan cần rất nhiều tiền để nâng cao tầm ảnh hưởng của mình trong Giáo hội. Thế nhưng, bản thân hắn lại là một thú nhân quá nổi tiếng nên việc tự sở hữu một công ty riêng thật sự rất nguy hiểm.
Và rồi Gettan gây dựng lên công ty Garter này. Tất cả mọi người đều tin rằng người đứng đầu Hội liên hiệp thương mại là Garter, thế nhưng trên thực tế kẻ đó chính là Gettan.
“Ngươi có biết là chúng ta sắp hết thời gian rồi không? Trong thủ đô đã xuất hiện những lời đồn về tiền giả rồi kia kìa.“
“Ermmm… Có rất nhiều người đã đến và đổi tiền giấy thành những đồng tiền vàng thưa ngài.”
“Mẹ kiếp! Sao lại sớm vậy chứ.”
“Vào sáng nay, có rất nhiều những tờ bạc được đổi thành những đồng vàng cùng một lúc, điều này khiến tỷ giá hối đoái ngày một tăng lên…! Các thành viên trong hội đồng quản trị của Hội liên hiệp thương mại đã đưa ra yêu cầu đề nghị chúng ta phải đóng cửa các ngân hàng để ngăn việc mọi người đổi tiền trong lúc này.”
“Ngu xuẩn! Câm ngay! Một khi chúng ta đóng cửa các ngân hàng thì lời đồn ấy sẽ được lan truyền ra khắp thủ đô. Khi đó chúng ta sẽ bị dân chúng giết chết!!”
“Nhưng… Nhưng chúng ta không có đủ tiền…!“
“Ra là vậy!!”
Gettan lần nữa đập mạnh nằm tay xuống mặt bàn.
“Pang”
Cả cái bàn gỗ nặng nề vỡ tan thành nhiều mảnh bay khắp phòng, một vài mảnh cứa vào mặt Garter để lại vài vệt máu nhỏ.
Gettan nhe răng cười ghê rợn, híp mắt nhìn thẳng vào Garter.
“… Ngươi nói rằng sáng nay có rất nhiều người tới ngân hàng để đổi tiền.”
“V…Vâng.”
“Vẫn còn quá sớm nên ta cho rằng đã có kẻ xúi giục mọi người làm thế. Khá chắc là hắn biết về sự tồn tại của những tờ tiền giả. Ngươi phải bắt hắn ngay…“
“Vâng thưa ngài!”
Garter nhanh chóng rời đi bỏ lại Gettan đang dùng hai tay che mắt.
Hắn cảm thấy vô cùng đau đớn như thể đôi mắt mù loà này chưa hề mất đi ánh sáng vậy. Cứ mỗi lần đôi mắt này đau đớn là y như rằng một chuyện gì đó có liên quan đến quá khứ của hắn lại xảy ra.
“Không lẽ là… Không thể nào… “
Gettan vẫn ôm lấy hai mắt mà đắm mình vào dòng ký ức.
Alexia thở dốc sau một hồi chạy quanh các con phố ở thủ đô.
Cô nghe được đâu đó có ai nói về tiền giả.
“Cuộc chiến thương mại giữa công ty Mitsugoshi và Hội liên hiệp thương mại đã bắt đầu, ấy vậy mà nền kinh tế của vương quốc lại phát triển mạnh mẽ. Và có một số bí mật đen tối ẩn sâu sau chuyện này.”
Hôm nay, Alexia cố tình trốn tiết để đến đây điều tra về những tin đồn kia.
Cô biết rằng sáng nay có rất nhiều người đi đổi tiền tại các ngân hàng của Hội liên hiệp thương mại. Ai cũng nói rằng Hội liên hiệp thương mại sẽ bị phá sản. Lời đồn này được mọi người rỉ tai nhau khắp cả thủ đô.
Trên các con phố, mọi người bàn tán với nhau về lời đồn đó và còn thêm thắt vào nhiều chi tiết nữa. Điều này càng kích động dòng người đổ xô đến Hội liên hiệp thương mại.
“Có điều gì đó không ổn đang xảy ra ở đây.”
Alexia muốn trở về thủ đô càng nhanh càng tốt để nói cho chị Iris biết về tin đồn này.
Iris đang ở trong võ đường. Cô ấy đã trở thành khách quen ở nơi này dạo gần đây.
“Iris, có chuyện này em phải nói với chị. “
Cô phải nói hết những gì mình biết về lời đồn cho người chị đang cầm thanh kiếm được thiết kế dành riêng cho việc tập luyện.
Thế nhưng Iris chỉ nhìn cô bằng đôi mắt rượu vang đỏ của mình và nói.
“Alexia, chị đang tập dở nên em đừng làm phiền chị trong lúc này.”
“Iris, hôm nay một việc vô cùng khủng khiếp đã xảy ra ở thủ đô…!”
“Alexia, chị đã nói là chị đang luyện tập.”
“Iris…”
Alexia hướng mắt vào thanh kiếm.
“Alexia, sao em không chịu hiểu vậy? Chị phải trở nên mạnh hơn nữa. Chị không muốn phải thua bất kì ai.”
Iris đã thua trong giải đấu Bushin lần trước, vì vậy cô ấy đã thay đổi rất nhiều về mọi mặt.
Cô không muốn phải nếm trải nỗi thất vọng ấy một lần nào nữa. Đó sẽ là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng cô thất bại.
Iris khao khát sức mạnh.
Cô muốn trở nên mạnh hơn nữa và Alexia không hề hay biết từ khi nào Iris chỉ còn tập trung vào một mục tiêu duy nhất: trở nên mạnh hơn nữa…
Các thành viên trong “Binh đoàn huyết kị sĩ” từng yêu quý Iris cũng thắc mắc tại sao cô lại thay đổi nhiều đến thế.
Alexia từng nghĩ rằng họ yêu quý Iris vì sức mạnh mà chị ấy sở hữu, nhưng có lẽ đó không phải là lý do duy nhất.
Có một số lý do khác quan trọng hơn nhiều…
“Em hiểu chị đang nghĩ gì. Nhưng làm ơn hãy nghe em nói, chỉ vài phút thôi.”
“… Như vậy ổn chứ? Chỉ vài phút thôi mà.”
Iris đặt kiếm xuống và đưa mắt nhìn cô em gái của mình.
“Công ty Mitsugoshi và Hội liên hiệp thương mại đang đối đầu với nhau. Họ đã in những tờ tiền giả…“
Alexia cẩn thận kể cho chị cô nghe về những gì đang diễn ra trong thủ đô.
Ấy vậy mà.
“… Thì sao chứ?”
Cô chị còn chẳng mấy hứng thú với chủ đề đó.
“Chị không quan tâm với những thứ mà họ đang làm. Đó chẳng phải việc của chị.”
“Iris, tại sao chị…!”
“Các vị quan chức sẽ để tâm đến vấn đề đó. Chị là một hiệp sĩ, mà một hiệp sĩ thì không thể đột nhập vào một công ty rồi giết người được.”
“Có… có lẽ việc này không phải là nghĩa vụ của chị. Nhưng nếu đó là chị của trước kia, chị nhất định sẽ bắt tay vào việc điều tra và giải quyết sự việc.”
Giọng của Alexia cứ nhỏ dần nhỏ dần.
“Chị có việc của mình. Nếu chị không thể bắt kịp Shadow, chị sẽ không bao giờ lấy lại sự tin tưởng của mọi người được nữa…“
Iris nhìn thẳng vào Alexia đang cúi gằm mặt xuống đất và tiếp tục vung kiếm.
Từng đường kiếm của cô đều cực kỳ sắc bén; lượng ma thuật nằm trong thanh kiếm rất mạnh.
Nhưng Alexia lại thấy nó thật xấu xí.
“Iris…“
Nỗi buồn hiện rõ trên mặt Alexia khi cô rời khỏi võ đường.