Ta Muốn Trở Thành Chúa Tể Bóng Tối

chương 133: đừng cản ta

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Những sợi chỉ thép toả sáng dưới ánh trăng.

Nhờ thứ ánh sáng đó mà mới né được mấy sợi thép vướng víu.

Thứ khó nhằn ở đây không phải là tốc độ của nó mà là việc chúng rất khó để phát hiện cũng như không thể đoán trước được, và cả số lượng sợi thép hắn điều khiển được.

Dù chỉ dùng mỗi mười ngón tay nhưng John Smith lại điều khiển số sợi thép gấp mấy lần số ngón tay của hắn.

Và những sợi thép ấy đang tấn công bọn họ từ mọi phía.

Góc độ và thời điểm tấn công của chúng rất khó chịu.

Hắn đoán trước hành động của và chặn đường lui của cô. Hơn thế nữa, bởi vì các hướng mà cô có thể né tránh đã bị giới hạn, nên trông như thể mọi hành động của đã bị ai đó điều khiến vậy.

Và kết quả là – cô không thể tới gần hắn được.

Tầm đánh của những sợi dây này rộng hơn của những thanh kiếm.

Vì lẽ đó nên họ không thể tấn công nếu không rút ngắn được khoảng cách.

Tuy nhiên, ngay từ lúc phát động chiến đấu, họ đã không thể tiến lên phía trước dù chỉ là một bước.

Thay vào đó, họ còn bị đẩy ra xa hơn nữa.

Chỉ mới nhập cuộc có vài giây mà hắn ta đã hoàn toàn làm chủ được thế trận.

Hắn còn chưa hề di chuyển một bước nào.

Chỉ bằng những ngón tay điều khiển số sợi thép đó, hắn đã khiến bọn họ chật vật chạy khắp nơi hòng thoát khỏi tầm với của những sợi dây ấy.

Họ hệt như những coi rối dây bị hắn điều khiển.

“Mọi người, rút lui ngay.”

Nghe lời chỉ đạo của , cả hai người còn lại lập tức chấp hành và lui ra xa khỏi tầm Maai của những sợi chỉ thép. [note]

Nếu họ còn chống chọi trong khoảng cách Maai của John Smith, họ chỉ tự khiến mình bị kiệt sức thôi.

Nếu không có chiến thuật để chống lại hắn thì tình hình sẽ mãi giữ nguyên như thế.

Cả ba nhìn nhau và gật đầu đồng ý.

Gã này — rất mạnh.

Dù hơi bối rối khi bị tấn công bởi một thứ vũ khí lạ lẫm, những sợi dây thép, nhưng ngay cả khi quan sát thật kỹ thứ đó, hắn vẫn có sức mạnh để làm chủ cả thế trận.

Một mình điều khiển hàng tá những sợi thép như thế và còn đọc chính xác đường đi nước bước của bọn họ. Đó là điều không tưởng nếu bản thân hắn không sở hữu một số kỹ năng nhất định.

biết có rất nhiều người mạnh hơn cô.

cũng thế. Trong một tổ chức mà cấp bậc được phân chia bằng những con số, và cả Thất Ảnh, những cá thể sở hữu sức mạnh khủng khiếp. Cả hai đều biết có những người mạnh hơn họ rất nhiều.

Nhưng gã John Smith đây khác hẳn với những kẻ mạnh mà cô biết.

Sức mạnh của hắn không đến từ sức mạnh ma thuật, sức mạnh cơ bắp thuần tuý, tốc độ hay các kỹ xảo mà hắn sử dụng.

Không, khả năng điều khiển đám dây kia là một kỹ năng tuyệt vời nhưng sức mạnh thật sự của hắn không hề nằm ở đây.

Sức mạnh thật sự của John Smith — chính là khả năng chi phối của hắn.

, thủ lĩnh của tiểu đội và có nhiệm vụ phải đưa ra những chỉ thị, biết điều ấy. Khả năng quan sát diện rộng, vốn hiểu biết và dự đoán tình thế của chiến trận là điều bắt buộc phải có.

Nói cách khác, John Smith sở hữu những khả năng trên.

“Chuyện gì thế… sao các ngươi không tiến lên?”

John Smith không hề di chuyển một bước nào. Với cặp mắt ẩn sau lớp mặt nạ, hắn xem thường tất cả bọn họ từ nơi hắn đứng.

Hắn còn rất nhiều thời gian.

Hắn tự tin sẽ xử lý được bất kỳ chuyện gì có thể xảy ra.

Những sợi thép giăng đầy trời kia đã khiến bọn họ phải từ bỏ ý định tấn công lần nữa.

Nếu ngươi hành động ngu xuẩn, ngươi sẽ mắc bẫy.

Rút lui cũng là một chọn lựa không tồi.

‘ có thể sẽ phản đối chuyện này nhưng mình phải ép cô ấy.’

Cô nghĩ thế đấy, nhưng ngay sau đó thì…

“Nếu các ngươi không đến với ta, thì ta sẽ đi đến chỗ các ngươi.”

“Eh….!?”

John Smith lẳng lặng di ngón tay của hắn.

Cùng lúc đó, một sợi thép quấn lấy cổ của .

Không thể nào — từ bao giờ?

Hơn nữa, lẽ ra chúng ta đã ở ngoài phạm vi tấn công của hắn rồi chứ.

“Ai nói với các ngươi rằng mỗi sợi thép có độ dài giống nhau nhỉ? Thậm chỉ cả độ dày của từng sợi cũng khác nhau nữa đấy.”

“Không thể nào –!”

Nhìn kỹ vào sợi dây quấn quanh cổ mình, cô nhận ra nó cực kỳ mỏng và rất khó để phát hiện ra.

Những sợi thép mà họ thấy trước giờ chỉ là những sợi mà họ được cho phép để thấy mà thôi.

“Đừng nói là ngay từ đầu ngươi đã…”

“Chính xác… ngay từ lúc đầu.”

Hành động của đã bị dắt mũi ngay từ ban đầu.

Khi gương mặt cô méo xệch đi vì sự nhục nhã ấy cũng là lúc sợi dây kia siết chặt lại.

Lượng lớn ma thuật tập trung đổ dồn vào sợi dây. Hắn chỉ cần mạnh tay thêm xíu nữa là cô liền đầu lìa khỏi cổ.

“Nếu ngươi định giết ta thì cứ việc. Ta không có ý định khai ra bất kỳ thứ gì.”

Cô trừng mắt nhìn John Smith.

và cũng bị mắc bẫy. Họ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cả rồi.

Sức mạnh được dồn vào những sợi thép.

Ngay lúc đó, di chuyển.

Cô lao nhanh về phía trước.

Cô chỉ đơn giản chạy tới chỗ hắn trước khi hắn kịp siết chặt những sợi thép.

“Haaaaaaa!!”

‘Nhanh lên, phải nhanh hơn nữa…’

Cô lao thẳng về phía John Smith.

“Đúng đấy…”

Nhưng hắn không hề dao động.

Hắn nhẹ nhàng kéo ngón tay phải của mình.

“Ai nói với các ngươi những sợi thép chỉ quấn quanh cổ vậy?”

đột ngột ngã xuống.

Cô ngã thật, nhưng cả người lại lơ lửng trên không trong một tư thế kì quặc.

Có một số sợi thép quấn quanh tứ chi của cô ấy.

Đương nhiên cả hai người còn lại cũng trong tình trạng tương tự.

“Kuh…! Giết ta đi!”

nói thế bởi mọi cử động của họ đều bị khống chế.

Thế nhưng, hắn chỉ siết chặt những sợi thép quanh người bọn họ mà không giết bất kỳ ai.

“Giết các ngươi chẳng có nghĩa lý gì cả. Thậm chí nếu ta giết các ngươi, thế nào cũng sẽ có những kẻ khác sẽ đến, vậy nên, đây là lời cảnh cáo. Tất cả chỉ có thế.”

Và hắn dùng một giọng vô cảm mà nói.

“Đừng có cản đường ta.”

Nói xong, hắn thả bọn họ xuống.

“Khụ, khụ.”

Dù đang ho sặc sụa, vẫn liếc nhìn John Smith.

lập tức nhảy đến.

Và kéo về.

“Dừng lại ngay! Chúng ta rút lui!”

“—-!”

chỉ biết cúi đầu cay đắng.

John Smith… chúng ta phải báo cáo với Gamma đại nhân ngay.

Miễn là hắn còn ở đây, nguồn gốc của những tờ bạc giả sẽ không bao giờ lộ ra ngoài. Và sự thật rằng có một kẻ mạnh thế này tồn tại đã cho thấy rằng có một tổ chức quyền lực khác đang tồn tại ngoài kia.

nhìn kỹ hình dáng của John Smith khi hắn bỏ đi.

Truyện Chữ Hay