Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Uyển Tinh vẫn vẻ mặt không thể tin, Lâm Vị Hi dựa vào gối mềm, miễn cưỡng lật qua một trang sổ sách: "Hôn nhân đại sự không phải trò đùa, Cao Nhiên không chỉ là thế tử phi, đồng thời còn là tam tiểu thư phủ anh quốc công. Vương phủ thông gia cùng phủ anh quốc công, há lại chỉ đơn giản đúng sai có thể nói rõ."
Uyển Tinh ngẫm lại cũng đúng, thông gia giữa quý tộc xem trọng là lợi ích, ý nguyện của người trong cuộc thậm chí là sinh tử đều không quan trọng, chớ nói chi là vết nhơ đạo đức nho nhỏ. Uyển Tinh cảm thấy không phục: "đã làm sai chuyện lại không bị trừng phạt, vương phi ngài liền bỏ mặc độc kế của thế tử phi, đại hoạch toàn thắng hay sao?"
( Đại hoạch toàn thắng: Thắng lợi lớn)
"Đại hoạch toàn thắng?" Lâm Vị Hi nghe được câu này nhịn cười không được, nàng khép sổ sách lại, cổ tay duy trì một động tác trong thời gian dài mà trở nên cứng ngắc, trên mặt là nụ cười như có như không, "Làm sao lại đại hoạch toàn thắng được. Tự hủy tiền đồ của mình, nàng ta xong rồi."