Con người có rất nhiều loại tế bào khác nhau.
Căn cứ vào kiến thức sinh vật học, ta có thể chia nó thành bốn loại mô chính bao gồm: mô biểu bì, mô liên kết, mô cơ, mô thần kinh.
Mô có thể hiểu là một tập hợp gồm các tế bào chuyên hóa, có cấu tạo giống nhau, đảm nhận chức năng nhất định.
Những loại tế bào chuyên hóa này cũng không giống nhau.
Hiện khoa học mới tìm ra khoảng hai trăm triệu loại tế bào, rất khó để liệt kê từng cái.
Nếu Shiraishi Shū muốn cường hóa thân thể, như vậy cậu cần củng cố từng loại tế bào mô, thiếu một cái cũng không được!
Hơn nữa, mô khác nhau sẽ có tần suất khác nhau.
Cậu có thể chắc chắn "Thần chú Hư Không Tạng Bồ Tát" dùng ở vị trí khác trên cơ thể sẽ không có tác dụng.
Vậy nên cậu cần thí nghiệm, nghiên cứu, tìm ra tần suất đối ứng của từng loại...
Rồi mới xác định được phương án tu hành.
Hiển nhiên, điều đó rất tốn thời gian.
Với Shiraishi Shū mà nói...
Cậu cần ít nhất là một tuần.
Độ khó quá cao!
Sau giờ học, Shiraishi Shū đã không ngủ không nghỉ...
Mới tìm ra tần suất pháp lực có thể kích thích loại tế bào tốt nhất.
Tuy chúng sẽ chết đi rất nhanh.
Nhưng các tế bào được phân liệt ra lại vô cùng phát triển và thích ứng với sự cường hóa.
Điều đó cho thấy, Shiraishi Shū đang mò mẫm vào đúng đường.
Hai trăm triệu loại tế bào người.
Chỉ cần cố gắng nghiên cứu từng cái một, sớm muộn gì cậu cũng sẽ tìm ra tần suất thích hợp nhất!
Đến lúc đó, Shiraishi Shū sẽ sở hữu "ruột thừa vô địch"!
Không sai.
Cậu đang dùng ruột thừa của mình để thí nghiệm.
Rốt cuộc, Shiraishi Shū không thể làm thí nghiệm trên cơ thể người khác, chỉ có thể tiến hành quá trình kích thích tế bào trên người mình.
Nếu có vấn đề gì, cắt một cái là xong.
So với tế bào não, vị trí này thực sự an toàn và đơn giản.
Đó là thu hoạch từ ba lần ngộ đạo trong ngày hôm nay của Shiraishi Shū.
“Ha ~ nên ngủ thôi.”
Cậu đã mải học đến mức quên mất thời gian, giờ mới biết đã là đêm khuya.
Dưới ánh nến chiếu sáng tượng Phật chùa Linh Minh, Shiraishi Shū duỗi eo, đặt sách xuống rồi nhìn đồng hồ.
Kim giờ điểm mười hai giờ.
Sau khi tan học, vừa trở về chùa thì cậu đã lập tức lao đầu vào nghiên cứu.
Một lòng tập trung, không ngờ thời gian trôi nhanh đến vậy.
Phải ngủ thôi.
Shiraishi Shū đứng dậy rời khỏi miếu đường, hít lấy hơi thở của đêm thu vào phổi.
Cậu đi dọc theo con đường dẫn ra phía sau, nhìn vào căn phòng ở tựa như con thú khổng lồ náu mình trong đêm tối và móng nhà mới xây gần đó.
Khi nghĩ đến cuộc sống tươi sáng và căn phòng ngủ riêng đang đợi mình ở phía trước, Shiraishi Shū không thể không cười.
Cậu nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.
Lần này, trụ trì già không bị bừng tỉnh. Thậm chí cậu còn có thể nghe được tiếng hít thở đều đặn của ngài.
Sau khi kết thúc việc trừ tà ở trường tư thục Kondo, Shiraishi Shū đã dùng hơn một tiếng đồng hồ để khai quang cho gối ngủ và tặng nó cho ngài trụ trì có vẻ mặt chết lặng.
Đêm đó, trụ trì già ngủ rất say. Tinh thần buổi sáng hôm sau cũng rất tốt. Cơ hồ trẻ ra mười tuổi.
Thậm chí ngài còn khen gối khai quang của Shiraishi Shū không dứt miệng.
Cho nên tối nay Shiraishi Shū mới có thể mải miết học tập mà không cần phải đi ngủ sớm vì sợ đánh thức trụ trì nữa.
“Hay sắp tới mình tiếp thị thêm món gối ngủ khai quang nhỉ… Đây chính là bảo bối của những người mất ngủ!"
Shiraishi Shū cảm thấy mình vừa đào được mỏ vàng.
Gối khai quang không phải tượng Phật, có thể tự do buôn bán.
Đáng tiếc, mỗi lần khai quang cho gối sẽ mất hơn một tiếng, một người yêu quý học hành như Shiraishi Shū tất nhiên không thể phí thời gian đi sản xuất gối được.
Vậy nên cậu nhất định phải niêm yết giá thật cao cho gối khai quang rồi bán cho những bác trai trung niên, dân văn phòng, người già thường mắc chứng mất ngủ!
Đến lúc đó, cậu có thể kiếm đủ tiền xây thêm Tàng Kinh các, tháp Phật, miếu đường và thỉnh thêm tượng Bồ Tát về cung phụng...
Miếu nhỏ cũng có thể gọi gió hô mưa.
Mang theo ước mơ ấy, Shiraishi Shū mỉm cười chìm vào giấc ngủ say.
Thời gian: Mùng tháng năm . Cuối thu.
Pháp lực: . điểm.
Tiền tài: . yên
Chùa miếu: Chủ điện, phòng ngủ chính, phòng ngủ riêng ( tiến độ xây dựng: /).
Mục tiêu: Cải tạo "Âm địa" ( tiến độ: %), sáng tạo công pháp rèn luyện cơ thể ( tiến độ: %).
……
Mùng tháng . Lập đông.
Giống như ở Trung Quốc, bốn mùa của Nhật cũng được chia thành tiết khí ()
Lập động tức là lúc bắt đầu mùa đông.
Không khí lạnh tràn về, trời cũng dần trở rét.
Kết thúc công việc thường lệ, Shiraishi Shū liền kiểm tra các tin nhắn hỏi thăm từ bạn bè cậu.
Có những tin nhắn quan tâm như:
《 Trời lạnh rồi đó, Shiraishi-kouhai nhớ mặc thêm quần áo nhé... 》
《 Hiện đang là mùa đông, Shiraishi-sempai hãy giữ sức khỏe nhé... 》
Hoặc những tin nhắn trêu đùa kiểu:
《 Hey, Shiraishi-kun. Mùa đông em có cần đội mũ không vậy? Chị thực sự tò mò muốn biết cảm giác đầu trọc giữa trời lạnh như thế nào đấy? 》
《? 》
Với câu hỏi này, Shiraishi Shū chỉ đáp lại một câu.
Hình như người hỏi luôn cầm di động trong tay, nên cậu không cần chờ quá lâu, liền có thể đọc được tin nhắn đáp lại.
《 Thật xin lỗi, chị quên Shiraishi-kun vẫn có để tóc! 》
《 Em chỉ cắt húi cua, còn chưa quy y... 》
Shiraishi Shū đáp lại.
Tuy đã xác định được tương lai của mình, Shiraishi Shū vẫn chưa định quy y.
Rốt cuộc cậu còn đang đi học.
Nếu cạo trọc thì rất dễ gây chú ý, lại còn phải mất công giải thích cho người ngoài hiểu rằng mình là hòa thượng nữa chứ.
Thật phiền toái.
Cậu có được mặc tăng bào đi học đâu.
Hai tin nhắn này đến từ Miko cấp thấp Thần xã Suga, Asada Sena.
Cô gái này có vẻ rất rảnh, suốt ngày online.
Chẳng trách pháp lực kém cỏi như vậy. Đây chính là kết cục của một kẻ không chịu chăm chỉ tu hành.
Hiển nhiên Asada Sena chỉ dùng đề tài tóc làm cớ bắt chuyện. Vì thế cô lập tức chuyển chủ đề.
《 Hai hôm trước Shiraishi-kun đã tới trường tư thục Kondo trừ tà hở? Tối qua chị có xem live stream của hiệu trưởng Takai nhắc đến em đó. 》
《 Dạ? Ông ấy đã nói gì vậy ạ? 》
Dù đã đoán được một chút, Shiraishi Shū vẫn mở miệng hỏi.
Tuy cậu không coi live stream của hiệu trưởng Takai, nhưng dạng đề tài linh dị như thế này lại có rất nhiều người thích xem.
Giữa video live stream hot như vậy lại nhắc tới Shiraishi Shū…
Hẳn là ông muốn quảng cáo giúp cậu chăng?
Cậu thực sự chờ mong câu trả lời.
Asada Sena nhanh chóng đáp lại.
《 Haha, hiệu trưởng Takai rất tôn sùng Shiraishi-kun đấy, ông còn gọi em là đại sư chân chính, có pháp lực thâm hậu, công đức vô lượng, là một vị thánh tăng đức cao trọng vọng cơ! 》
《 …Nói quá rồi. 》
Shiraishi Shū nghe cũng cảm thấy ngượng tai.
Cậu thật không ngờ hình tượng của mình trong lòng hiệu trưởng Takai lại vĩ đại đến thế.
Bần tăng lấy làm hổ thẹn, hổ thẹn.
Đồng thời cậu cũng cảm thấy không ổn.
Hiệu trưởng Takai tung hô mình giữa buổi live stream như vậy, tuy rất có lòng, nhưng...
Trước khi việc này đến tay Shiraishi Shū, chùa Ikegami Honmon-ji cũng từng cử người đến trừ linh.
Hiệu trưởng Takai lại khen mình hết lời như vậy, khác nào bảo tăng nhân chùa Ikegami Honmon-ji toàn kẻ lừa đảo, không có pháp lực chứ?
Shiraishi Shū thực sự không muốn bị cuốn vào những chuyện thị phi, rắc rối trần tục như vậy.
Nó vừa không sinh ra tiền, vừa lãng phí thời gian học hành.
Trong lúc cậu lo nghĩ, Asada Sena liền gửi thêm một tin khác.
《 Nói quá gì chứ. Em là hòa thượng mở được "thiên nhãn thông" mà. Chỉ có bậc cao tăng mới có thể sử dụng thần thông đó thôi.
Hơn nữa, hiệu trưởng Takai cũng là người khôn khéo, nhận ra mình nói hơi quá liền lập tức đính chính. Cho nên không có ai vì mấy việc nhỏ nhặt như vậy mà gây sự với em đâu. 》
Chỉ có bậc cao tăng mới mở được "thiên nhãn thông"?
Shiraishi Shū khẽ lắc đầu.
Thân là người nơi cửa Phật, cậu biết rất rõ "thiên nhãn thông" của mình có điểm khác với "thiên nhãn thông" bình thường.
Khi đó cậu vừa mới đi vào thế giới này, chỉ có điểm pháp lực liền thức tỉnh được "thiên nhãn thông".
Mà điểm, chỉ được xem là một người mới nhập môn thôi...
Người mới có từng ấy điểm đã được gọi là cao tăng cửa Phật?
Ngươi đừng nói giỡn với ta!
Căn cứ vào suy đoán của Shiraishi Shū, cậu có thể thức tỉnh "thiên nhãn thông" là vì đã trải qua sinh tử, xuyên qua thời không chứ không liên quan gì tới pháp lực.
Một kẻ tầm thường như cậu chắc chắn không thể gọi là cao tăng được. Để sánh được với những bậc thần tăng tu hành cả đời nơi chùa miếu lớn thì cậu còn phải cố gắng rất nhiều.
《 Hiểu rồi. Không có chuyện gì nữa đúng không ạ? Vậy em đi học đây. Bye. 》
Nhấn nút send, Shiraishi Shū chuyển âm lượng về chế độ im lặng rồi đút túi áo.
Với cậu, chỉ có chuyện học mới là quan trọng.
Nếu cậu tiếp tục nghịch di động thì sẽ đến muộn mất.
Shiraishi Shū chưa lần nào bị kiểm điểm vì tội đi học trễ cả.
Cậu nhảy lên Hakuryuu rồi phóng đi.
Bởi vậy, Shiraishi Shū không thể đọc được những tin nhắn kế tiếp của Asada Sena.
《 Còn chứ. Có người ủy thác chị đi trừ tà vào tối nay. Em muốn đi cùng không? Thù lao chia đôi giống như lần trước nhé.
…… Shiraishi-kun?
Này, em đâu rồi?! Này?!
Con lừa trọc!! ( tin nhắn đã được thu hồi) 》
Chú thích:
) Tiết khí: là điểm đặc biệt trên quỹ đạo của Trái Đất xung quanh Mặt Trời, mỗi điểm cách nhau °. Tiết khí có xuất xứ từ tộc người Bách Việt. Nó được sử dụng trong công tác lập lịch của các nền văn minh phương đông cổ đại như Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên để đồng bộ hóa các mùa. Ở Việt Nam có một số học giả phân biệt tiết và khí. Họ cho rằng cứ một tiết lại đến một khí. Tuy nhiên để dễ hiểu, nhiều người vẫn gọi chung là tiết khí hoặc đơn giản chỉ là tiết.
Ta có bài nhớ tiết khí như sau:
"Lập xuân, Vũ thủy dùng dằng có
Kinh trập, Xuân phân ngỡ ngàng thôi
Thanh minh, Cốc vũ om rồi
Mỹ miều Lập hạ nhỏ nhoi phai tàn
Tiểu mãn, Hạ chí, Mang chủng chứ
Tiểu thử, ôi Đại thử bừng lên
Lập thu, Xử thử ấy bên
Thu phân, Bạch lộ vẹn tuyền thảm thương
Hàn lộ, Lập đông, Sương giáng nếp
Đại tuyết thì Tiểu tuyết đã nhau
Toan Đông chí, Tiểu hàn sau
Đại hàn rầu rĩ dãi dầu như đây
Tháng hai mỗi tiết thay đổi chói
Chênh lệch hai một tối đa khuây
Hai mươi mốt nửa trong hay
Hai mươi ba nửa trong này cuối năm."