Vô số luồng năng lượng âm u tạo thành một cái hồ lớn ở trên không.
Từng bầy quỷ vật đang thành kính cầu nguyện, kẻ nào kẻ nấy đều ngẩng đầu nhìn vào chính giữa mặt hồ bên trong cánh cửa quỷ mẫu, âm thanh gào thét dữ tợn phát ra từ nơi đó tạo ra làn sóng đen cuồn cuộn.
Vào giây phút này, một nữ tử mặc váy hồng đứng ở phía xa xa, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng vạn quỷ tế tự bằng ánh mắt tò mò.
Đó là một tiểu cô nương vô hại, môi hồng răng trắng, làn da óng ánh sáng long lanh.
“Cút ngay lập tức!”
Dòng huyết tự trên vầng trán của Quỷ Đế đột nhiên phát sáng, Quỷ khí vô tận đang tràn lan ra xung quanh.
“Ngươi đừng tới đây!”
Thiếu nữ lùi lại mấy bước, ánh mắt khiếp sợ, nàng ghét nhất là loại quỷ vật ô uế dơ bẩn này.
“Nhân tộc, dám làm bẩn quỷ mẫu sao!” Từng bầy quỷ bắt đầu lao tới, dường như muốn xé rách nữ tử này.
Phốc!
Giống như là đã chạm vào điểm cấm kị, màn sương mù quỷ dị tựa như đại dương mênh mông lập tức bị xoắn nát, đại quân quỷ vật lần lượt biến thành tro tàn.
Chỉ cần một sợi táng khí đã có thể tạo thành đại họa kinh khủng cho thế gian.Ngay cả các vong linh quỷ hồn cũng không thể chống đỡ được!
“Đã nói không được qua đây rồi.” Miêu Khả Ái bĩu môi, biểu hiện bản thân rất vô tội.
Vì muốn duy trì hình tượng thục nữ, nàng đã thề sẽ không tiếp tục mắng chửi người nữa, dù sao thì nguyền rủa ở trong lòng cũng sẽ mang lại tác dụng tương tự.
Dưới bầu trời đầy sao, nam tử áo trắng đang đứng sừng sững như núi.
Dọc theo đường đi, hắn vô cùng hài lòng về hiệu quả nhanh chóng của Ôn khí.
Sở dĩ đến giới Khởi Nguyên, một là vì ma luyện cho mèo ngốc, hai là muốn đi đến hai địa phương.
Trước đó, khi hắn trấn sát ba mươi tân tú trong giới Khởi Nguyên, thông qua thủ đoạn truy tìm kí ức thì biết được hai địa phương thần bí.
Nơi này chính là một trong số đó, được giới Khởi Nguyên gọi là quỷ vực vong thổ
Một phương thế giới này mênh mông vô ngàn, nhưng cũng chỉ là một phần nghìn tỷ của vong thổ mà thôi.
Hắn vốn cho rằng bản thân có thể tìm được Thánh vật có liên quan đến Minh khí, nhưng thực tế thì hắn chờ mong vô ích rồi.
Minh thể không thể cảm nhận được khí tức tương đồng, mà ngược lại, đường dọc trên trán đóng mở không ngừng, táng khí hỗn loạn cuồn cuộn tuôn ra.
“Ngươi là người phương nào?”
Một đôi mắt khủng khiếp, giống như hai ngôi sao khổng lồ, đang chậm rãi mở ra từ làn sương mù ma quái ở cánh cổng quỷ mẫu.
Một bộ hài cốt khổng lồ đang ngồi xếp bằng, cao to như một ngọn núi, khuôn miệng trống rỗng đang phát ra những âm tiết khàn khàn, âm u.
Nam tử áo trắng thánh khiết không muốn dông dài với nàng ta, biển máu cuồn cuộn đánh ra một chưởng tràn đầy lực lượng huỷ diệt, toàn bộ vong thổ đều bị tàn phá hầu như không còn.
Bùm!
Cánh cổng quỷ mẫu sụp đổ ầm ầm trước mắt của mọi người, sức mạnh vãng sinh hùng hậu ép gãy giòn giã như một tờ giấy vậy
Bạch cốt khổng lồ đắm chìm rong năng lượng u minh, căn cốt và khí tức bị ma diệt trong khoảnh khắc
“Tranh Độ một bước, không chịu nổi một kích.”
Vẻ mặt Từ Bắc Vọng không chút biểu tình.
Cấp bậc ưu tiên của Minh Khí quá cao, hoàn toàn có thể khắc chế được loại quỷ vật này. Hắn không khỏi hoài nghi, một khi chính mình triệu hoán hoa Bỉ Ngạn, thì thậm chí có thể tru sát được quỷ vật đẳng cấp Chí Cao Bất Hủ.
Bạch cốt khổng lồ đang chìm nổi ở phía trên mặt hồ, Từ Bắc Vọng tung ra một chưởng mang theo sức mạnh ăn mòn, lợi dụng táng khí để luyện hóa thôn phệ.
Hắn đoán rằng, táng khí sẽ tăng mạnh lên không ít, cho nên toà tháp cốt địa ngục cũng sẽ càng mạnh hơn.
“Tiểu phôi đản, meo meo muốn trở về, một phương vũ trụ khác quá nhàm chán rồi.”
Miêu Khả Ái vô cùng thất vọng, nàng cảm giác mình dường như rất xui xẻo, lúc đi dạo trong tinh không thì suýt rơi xuống hố đen, thậm chí còn suýt chút nữa dẫm lên một… thình thịch.
Trời ạ!
Meo meo tung hoành ngạo nghễ mấy trăm năm, chưa từng trải qua những chuyện xui xẻo như vậy.
Trước kia tại Cửu Châu, ngay khi khí vận bị áp chế đến mức không còn, meo meo cũng chưa từng rớt tiền hay giẫm phải …. nha!
Hiện tại, meo meo vừa không chú ý một chút, suýt chút nữa đã gặp nạn.
Dù sao đi nữa, tiểu phôi đản cũng không muốn thân cận với meo meo, dạo chơi đơn độc như thế thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, cũng không bằng về nhà làm bạn với đại phôi đản đang lẻ loi trơ trọi.
“Đi tới thêm một chỗ nữa rồi chúng ta trở về.” Từ Bắc Vọng bình tĩnh tự nhiên nói ra.
Vốn hắn cũng không có ý định ở lại lâu dài tại giới Khởi Nguyên, sau đó còn phải đi đến địa phương quan trọng nhất.
Toà thành Vị Lai!