Ta Là Menfuisu

chương 4: chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tại tẩm điện của Asisu, nàng vừa thức giấc. Trên cơ thể chỉ khoác một bộ áo mỏng. Mơ màng mở mắt ra, khóe môi nàng nở nụ cười thật tươi.

Gần đây Menfuisu vô cùng dịu dàng với nàng. Luôn cùng nàng dạo sông Nile, vì nàng săn một vài con mồi để nàng dùng làm thảm trải. Luôn khiến nàng vui vẻ.

Khi nàng thức giấc liền có một bóng người thị nữ tiến vào. Chính là Ari, bà vú lúc nhỏ của nàng. Bà tiến lại tâu:

- Asisu điện hạ, người đã tỉnh. _ Vừa nói vừa ra hiệu cho thị nữ bưng chậu nước vào, bắt đầu giúp nàng rửa mặt.

- Người muốn mặc y phục nào?

Để Ari rửa mặt xong, nàng đáp:

- Ừm, Ari. Lấy cho ta bộ váy màu lam hôm trước Menfuisu chọn. Hắn nói thích ta mặc áo màu nhạt.

Ari nghe nàng nói liền vâng lời, lui xuống lấy.

Một bộ váy màu lam liền được khoác lên người nàng. Không thể không nói, Asisu là một mỹ nhân xưa nay hiếm có. Làn da trắng ngọc phù hợp với bất kì màu sắc nào. Màu lam thanh nhã khoác lên người nàng càng khiến nàng toát lên khí chất dịu dàng, dễ mến.

Chọn trên khay trang sức một vòng tay hình rắn bằng vàng, mắt rắn được đính đá quý màu đỏ. Như thường lệ, nàng rất thích những trang sức hình rắn.

Không đeo quá nhiều trang sức, nàng biết Menfuisu không thích trên người nàng lấp lánh đủ loại màu sắc.

Để Ari trang điểm nhẹ. Nhìn vào gương, liền thấy một người con gái vô cùng xinh đẹp. Trên người một bộ váy màu lam, tóc đen được thả dài, trên đeo một dải trang sức làm nổi bật. Còn khoác một lớp lụa nhẹ quanh người khiến nàng trở nên vô cùng huyền ảo. Trên khuôn mặt tinh xảo, khóe mắt được tô đậm màu xanh ngọc, mi mắt kẻ dày, lông mi cong vuốt khiến đôi mắt phượng càng thêm đẹp đẽ, kiêu ngạo. Làn da bạch ngọc hoàn toàn không phù hợp với khí hậu cực nóng ở Ai Cập. Có lẽ vì nàng và Menfuisu đều ở trong hoàng cung và được bảo dưỡng tốt nên mới có làn da như thế. Môi hồng tự nhiên, không tô điểm đậm. Vẻ đẹp hoàn toàn đúng với tính cách của nàng. Thanh nhã, dịu dàng mà sắc xảo, thông minh.

Nhận lấy cây quạt trong tay Ari, nàng ngồi xuống, tựa nhẹ người lên ghế hỏi:

- Menfuisu đâu rồi? _ Câu hỏi như thường lệ. Asisu không thích để ý quá nhiều vào việc triều đình, e ngại Menfuisu nghi kỵ. Công việc của nàng mỗi ngày, trừ cầu nguyện, chính là theo dõi Menfuisu.

- Điện hạ Menfuisu sáng sớm có tới. Nhưng thấy người đang ngủ thì chỉ ngồi một lúc liền rời đi. Giờ này chắc điện hạ đang luyện võ cùng tướng quân Minue rồi ạ. _ Rất quy củ trả lời. Ari hiểu rất rõ thói quen của nàng.

Ari vừa dứt lời. Nàng liền định ngồi dậy ra võ trường tìm Menfuisu. Chưa kịp động thân thì bên ngoài đã có người tiến vào. Chính là Menfuisu. Trên người hắn còn một ít mồ hôi cho thấy vừa tập võ xong. Hắn tiến lại, ôm lấy Asisu:

- Tỷ tỷ!

Kinh ngạc trước hành động của hắn. Vẫn để cho hắn ôm, Asisu nhẹ giọng hỏi:

- Menfuisu, làm sao vậy?

Không đáp lời nàng, Menfuisu kéo nàng dậy, kéo tay nàng bước ra ngoài. Được mấy bước thì dường như ngại nàng đi quá chậm liền ôm nàng lên luôn. Asisu kinh hoảng, ôm lấy cổ hắn tiếp tục hỏi:

- Menfuisu?

- Tỷ tỷ, cùng ta đi săn đi. _ Bình thản nói. Tuy nhiên, giọng điệu không cho người cự tuyệt.

- Menfuisu, tỷ không biết săn thú.

- Không sao. Vậy thì đi xem ta săn cho tỷ. _ Menfuisu vẫn ôm lấy nàng bước nhanh ra khỏi điện, cười nói.

Bước ra khỏi hoàng cung, hắn liền để nàng xuống, nhảy lên ngựa, rồi kéo nàng lên, phi thẳng.

Phía sau truyền lại tiếng gọi:

- Điện hạ Menfuisu! _ Là Unasu, một cận thần mà Menfuisu tìm được lúc nhỏ.

- Điện hạ, lát nữa người phải cùng tể tướng Imhotep học tập ạ. _ Ý là không được đi săn giờ này đâu.

Menfuisu vẫn giữ ngựa phi thẳng:

- Không sao. Còn một giờ nữa lận. Ta cùng tỷ tỷ đi săn một chút. _ Nói rồi liền phóng ngựa thật nhanh. Unasu ở đằng sau vẻ mặt khổ sở, nhưng vẫn phải nhanh chóng phóng ngựa theo.

Giữa rừng rậm, Menfuisu và Asisu cùng nhau đi bộ, vừa bước đi vừa trò chuyện. Ở phía sau, trên thân con ngựa của Unasu đã cột rất nhiều con mồi do hai người săn.

Menfuisu vuốt lọn tóc hơi loạn của Asisu cười hỏi:

- Tỷ tỷ, năng lực khống thủy của tỷ đã luyện tốt rồi chứ? _ Trong số con mồi họ săn được nãy giờ, hơn phân nửa là do Asisu săn. Menfuisu dẫn nàng đi săn lần này chính là muốn nàng luyện tập năng lực này mà.

Hắn không hề ngại sử dụng năng lực này trước mặt Unasu. Dù sao, trong triều đình, phụ vương, Imhotep, Minue và một số cận thần khác đều biết. Đó là chưa kể đến Ưng vệ và Xà vệ là những người biết đầu tiên.

Ưng vệ, Xà vệ là hai lực lượng trong bóng tối được bồi dưỡng cho hoàng đế và hoàng phi tương lai. Quanh Menfuisu và Asisu lúc nào cũng có hai lực lượng này canh gác, nên ngay khi Menfuisu đưa linh đan cho Asisu, họ đã biết rồi.

Asisu chơi đùa với giọt nước bay trong tay nàng gật đầu nói:

- Ừm, cũng tạm được rồi. Menfuisu, chuẩn bị quay về thôi. Sắp tới giờ học với tể tướng Imhotep rồi. Ta cũng phải cầu nguyện nữa. _ Nàng quay sang thúc giục Menfuisu. Họ đi săn nãy giờ cũng khá lâu rồi.

- Được... _ Menfuisu đang gật đầu chấp thuận thì xung quanh bỗng nhảy ra rất nhiều người che mặt, mặc quần áo Ai Cập. Hắn biết, đó là lực lượng Ưng vệ và Xà vệ.

- Có chuyện gì? _ Menfuisu nghiêm mặt, kéo Asisu ra phía sau lưng mình, trầm giọng hỏi.

- Có thích khách. _ Người dẫn đầu Ưng vệ nói. Ngắn gọn, dễ hiểu. Họ được huấn luyện để bảo vệ, không phải để nịnh hót. Câu trả lời như vậy hết sức bình thường.

Theo lời hắn, một loạt người ngoại quốc cũng che mặt xuất hiện. Một người trong số đó nói:

- Hoàng thất Ai Cập cũng được bảo vệ nghiêm cẩn quá ha. Điện hạ Menfuisu, điện hạ Asisu, đều tại hai người ra ngoài hoàng cung. Đừng trách chúng ta. _ Sau đó, hắn phẩy tay ra lệnh.

Tất cả mọi người liền rơi vào vòng chiến. Menfuisu xuất kiếm, chém bay đầu những người xung quanh. Trên tay bốc lên hỏa diễm mạnh mẽ, nhiều luồng hỏa diễm nhắm thẳng vào bọn thích khách.

Asisu được hắn che chở sau lưng. Ánh mắt cũng ngưng trọng, tay nâng lên, nhưng luồng nước hư không xuất hiện siết chặt cổ những tên thích khách gần nàng. Cuộc chiến diễn ra gần như là một bên Menfuisu đánh giết.

Bọn thích khách vô cùng kinh ngạc với năng lực đặc biệt của hai người. Chết không nhắm mắt.

Bỗng nhiên, một tên thích khách còn lại từ một lùm cỏ gần đó xông ra. Nhanh chóng phóng thẳng về phía Menfuisu, không để mọi người kịp thời phản ứng.

- Điện hạ!

Khoảng cách của hắn và Menfuisu quá gần. Ưng vệ và Xà vệ đều không cứu viện kịp chỉ có thể kêu lên cảnh báo. Mà Menfuisu lúc này đang quay lưng về phía hắn nên không hề hay biết.

Asisu phát hiện, trong đầu nàng lại nhớ lại lúc Menfuisu trúng độc ngã xuống. Cả người run rẩy, không, nàng sẽ không để việc đó lại xảy ra.

Nàng chạy về phía Menfuisu, chắn trước hắn, dùng năng lực khống thủy siết chặt cổ tên thích khách kia. Có điều do khống chế không tốt, tên thích khách vẫn cố gắng cử động được, dồn hết sức lực cuối cùng của hắn, chém lên cánh tay đang giơ lên của nàng.

- Tỷ tỷ! _ Menfuisu lúc này nghe tiếng cảnh báo đã quay lưng lại, liền thấy hình ảnh Asisu chịu thay mình một đao. Đỡ lấy nàng, trong mắt lóe lên hàn quang.

- Các ngươi đều phải chết! _ Tiếng nói đầy phẫn nộ như đến từ địa ngục. Hỏa diễm từ xung quanh hắn và Asisu mãnh liệt bốc ra. Cả Ưng vệ và Xà vệ đều phải né tránh.

Từng luồng hỏa diễm mãnh liệt đốt cháy bọn thích khách và cây cối xung quanh.

Qua một hồi lâu, xung quanh hắn chỉ còn lại tro tàn, Ưng vệ và Xà vệ đều tránh khỏi tầm tấn công đó. Một Xà vệ tiến lên nói với hắn:

- Điện hạ, điện hạ Asisu phải được cứu chữa trước. Xin người giao điện hạ Asisu cho thần. _ Che mặt, nhưng vẫn nhận ra giọng nói là nữ. Xà vệ đều là nữ nhân được huấn luyện thành. Các nàng không chỉ giỏi võ, còn có thể quyến rũ nam nhân rồi nhẹ nhàng giết chết. Đương nhiên, sẽ không bao gồm hoàng đế. Các nàng đều đã giao mạng sống mình cho đệ nhất hoàng phi của Ai Cập. Làm sao có thể quyến rũ chồng của chủ nhân chứ?

Máy móc đưa Asisu vào tay Xà vệ. Mắt Menfuisu vẫn mở trừng trừng nhìn vào Asisu, cứ như chớp mắt liền sẽ không thấy nàng đâu nữa.

Trong trí nhớ mà hắn tiếp nhận được, cũng có rất nhiều cảnh Asisu chắn thích khách thay Menfuisu. Chỉ là nghe được và tận mắt trải nghiệm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Khi thấy Asisu chắn trước mặt mình. Người nàng bị tên thích khách kia chém vào ngã xuống. Máu hắn như ngừng chảy. Tâm hồn bị hoảng sợ đến mức không cách nào bình tĩnh được. Hắn thậm chí còn không thể suy nghĩ được bất cứ thứ gì ngoài việc bọn chúng phải chết!

Sau khi băng bó cho Asisu xong. Menfuisu bế nàng lên ngựa quay về hoàng cung. Khi họ trở về, Nefenmat vương đã đợi sẵn ở chính điện. Nhìn con gái hôn mê trong ngực Menfuisu, mặt Nefenmat vương có chút trầm xuống, hắn nhìn Menfuisu:

- Đưa chị con về tẩm điện đi. Sau đó quay lại đây, ta có chuyện muốn nói cùng con. _ Giọng nói hiền từ, cũng có chút uy nghiêm. Tuy nhiên, hoàn toàn không có chút ý trách cứ nào.

Menfuisu gật đầu đáp ứng, tiếp tục ôm Asisu về cung điện của nàng.

Đặt nàng lên giường, hắn nhẹ nắm tay Asisu, giọng nỉ non:

- Tỷ tỷ. _ Một tiếng kêu phát ra. Vẫn không tiếp tục nói thêm câu nào. Hắn biết nói gì đây? Lúc hắn vừa xuyên không về đây, sở dĩ yêu thương nàng, săn sóc nàng, là vì nàng là tỷ tỷ của hắn. Còn vì những hành động bảo hộ yêu thương của nàng trong ký ức với hắn. Nhưng dần dần, hắn thật sự yêu con người của Asisu. Nàng xinh đẹp, thông minh, lại tình nguyện tránh sau lưng để hắn tỏa sáng. Trời mới biết khi đao kia chém vào nàng hắn đã khẩn trương như thế nào. Hắn gần như không dám chớp mắt, sợ nàng sẽ biến mất không còn chút dấu vết trước mặt mình.

- Menfuisu. _ Như nghe được tiếng lòng của Menfuisu, Asisu mơ màng tỉnh dậy. Môi nàng mấp máy gọi tên hắn.

- Tỷ tỷ. _ Mắt hắn đỏ lên, siết chặt tay, nhìn vào nàng.

Nhìn thấy hắn như vậy, Asisu nhớ lại thời còn bé. Lúc bị ám sát, những lần đầu Menfuisu luôn hoảng sợ. Theo thói quen, nàng vươn tay vuốt ve mặt hắn, dỗ dành:

- Menfuisu ngoan. Tỷ tỷ ở đây. Không phải sợ. Tỷ tỷ sẽ bảo hộ đệ. Đừng sợ.

Nghe lời nàng nói, Menfuisu cảm động đến sắp rơi nước mắt. Tuy hắn không phải là Menfuisu lúc nhỏ được nàng dỗ dành, nhưng dung hợp trí nhớ, hắn vẫn nhớ kỹ, lúc đó, Asisu đã chăm sóc, bảo vệ hắn như thế nào. Hắn khàn giọng nói:

- Tỷ tỷ, ta không sao. Tỷ tỷ nghỉ ngơi một chút đi. _ Asisu nghe thấy liền mỉm cười dịu dàng, từ từ nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.

Hắn vẫn ngồi đó, dùng ánh mắt ôn nhu nhìn ngắm nàng, tay vuốt ve mái tóc nàng.

Một lúc sau, có người tiến vào nhắc, hắn mới đứng dậy, tiến ra chính điện gặp Nefenmat vương.

Truyện Chữ Hay