Ta là chúa tể độc ác của Đế Quốc liên thiên hà!

chương 12: cổ vũ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Loli666

================================

—Phải giết Izel ngay tại đây.

Với suy nghĩ đó, tôi nhìn vào Avid.

Hay nói đúng hơn, đó là một chiến hạm khổng lồ mà Avid hợp nhất vào.

Vỏ ngoài tả tơi và một phần bị vỡ bởi do bị đâm qua.

Bên trong buồng lái, báo động đỏ cứ vang lên không ngừng, báo rằng phần lớn bộ phận đang trong tình trạng báo động.

Dù đang được tự sửa chữa nhưng vẫn không thể bù kịp với lượng thiệt hại.

Nói cách khác, nó đang trong tình trạng vô cùng khó khăn.

“Sao ngươi dám.”

Hắn có biết tôi đã phải bỏ bao nhiêu tiền để gia cố Avid không?

Chừng đó còn đủ để chuẩn bị cả một đội quân đấy.

Một chiến hạm khổng lồ làm bằng kim loại hiếm, chưa kể còn có khả năng biến hình.

Với chừng này thiệt hại, việc sửa chữa sẽ có thể mất tới vài năm.

Động cơ của Avid gầm lên.

Đồng thời, những yêu cầu muốn nâng cấp vài bộ phận bắt đầu xuất hiện trên màn hình.

Tôi nhướng mày sau khi kiểm tra nội dung.

“Là do Trái tim cơ khí sao? —Cứ làm như mày muốn. Tao sẽ giúp.”

Có vẻ Avid còn đang điên tiết hơn cả tôi.

Hẳn là bởi Izel cứ bô bô về vũ khí của mình tuyệt vời ra sao.

Khi được sự cho phép, Avid tháo kết nối khỏi chiến hạm khổng lồ.

Cánh cửa bật mở và Avid lao ra từ bên trong.

Và rồi, cả hai nhìn thấy Kỵ sĩ Izel vẫn đang tấn công chiến hạm to lớn hay chính là phần phụ của Avid.

Kỵ sĩ kia cao 48 mét, gấp đôi so với Avid nguyên gốc.

Izel cũng đã phát hiện ra chúng tôi.

[Cuối cùng cũng chịu chui ra.]

Thật phiền phức, hắn có vẻ đang tận hưởng lắm.

Thế quái nào lại đi lấy người khác làm trò tiêu khiển thế hả?

Các mấu nối của Avid bắt đầu tỏa nhiều năng lượng.

“Ngươi là Izel đúng chứ? Ta đã định tự mình xử lý nhưng hôm nay, ta sẽ để Avid làm theo ý nó.”

[Ngươi đang nói gì vậy? Phi công phụ sao?]

Ừ thì gọi Avid là phi công phụ của tôi cũng không sai.

“Phải. Lần này, ta sẽ chỉ làm người hỗ trợ cho Avid thôi.”

[Đang cố bỏ chạy khỏi chiến trường đấy à?]

Tôi bật cười trước nỗ lực khiêu khích đó.

“Nếu ngươi đủ trình để khiến ta bỏ chạy thì ta đã làm thế từ lâu rồi. Thế, nghĩ vì sao ta vẫn còn ở đây và đối đầu với ngươi? —là bởi ta tin chắc vào chiến thắng của mình.”

Tuyên bố rằng sẽ thắng, và tôi có mọi thứ cần để đạt được nó.

Những vết nứt xuất hiện trên bộ giáp Avid ngay khi tôi cầm cần điều khiển.

Ánh sáng đỏ lóe lên từ vết nứt và bộ giáp như sắp nổ tung.

Thời gian giới hạn hiện lên trên màn hình.

“Ba phút. Ta sẽ giết ngươi trong ba phút tới.”

Tôi chỉ có từng đó thời gian.

Một trong các vũ khí của Izel chĩa tới.

Đó là một thứ hình cầu có thể bắn ra hàng trăm tia laser truy đuổi.

Tất cả va vào bộ giáp của Avid nhưng chỉ càng khiến nó rực đỏ chứ không gây quá nhiều sát thương.

Tuy vậy, thật ấn tượng khi chúng có thể xuyên qua lớp khiên của cỗ máy và chạm tới bộ giáp.

[Có thể trụ vững trước đòn đó sao? Quả đúng là con mồi của ta!]

Nói rồi, Izel lao tới.

Để thằng này sửa lại một điều nhé.

“Con mồi không phải ta mà là ngươi.”

Một vòng ma pháp hiện lên bên tay phải Avid và từ đó xuất ra một thanh kiếm.

Nắm chặt phần chuôi, nó rút ra thứ vũ khí được đặc biệt chuẩn bị.

Kỵ sĩ tám tay của Izel chĩa hai vũ khí về phía Avid. Một cái là thanh kiếm còn cái kia là trượng.

[Phải thế chứ! Ta cũng không nương tay nữa! Thanh kiếm này có thể làm tê liệt toàn bộ mặt trận còn trượng cho phép ta điều khiển quân đội xung quanh nghiền nát ngươi!]

Thanh kiếm của Izel sáng lên, xóa tan lớp khiên bao quanh Avid.

Sau đó, Kỵ sĩ ở cả hai bên đang lơ lửng bỗng xếp thành hàng theo mệnh lệnh của Izel.

Một thanh kiếm có thể cắt qua mọi thứ và một trượng phép có thể điều khiển xác kỵ sĩ.

Rõ ràng, chúng đều là những vũ khí tuyệt vời.

—Nhưng vô dụng cả thôi.

Avid vung kiếm, phá hủy hết lũ Kỵ sĩ tụ lại khiến cho Izel bất ngờ.

[Ngươi cắt chúng ra thành nhiều mảnh?]

“Tưởng ngươi nói là sẽ nghiêm túc cơ mà. Sao chỉ dùng có mỗi hai vũ khí thế?”

Nghe vậy Izel cũng chịu nghiêm túc và thủ sẵn tám vũ khí của mình rồi lao tới.

Cỗ máy cao 48 mét áp sát Avid trong nháy mắt.

Rõ ràng trông nó rất to lớn—nhưng vậy đấy.

Avid né đòn tấn tấn công của Izel trong gang tấc.

[Đọc được đòn đánh của ta sao? Đáng tiếc cho ngươi—]

“Kỵ sĩ của ngươi đoán trước tương lai, đúng chứ?”

Với sức mạnh điện toán vượt trội, Izel dường như có thể biết trước chuyển động của Avid.

Đồng thời, nó cũng được kết hợp cùng ma pháp.

“Ngươi chỉ toàn đánh với lũ thua cuộc trước trò đó thôi à?”

Nhìn trước bước di chuyển của đối phương.

Đó là điều tối cơ bản của Nhất Trảm phái.

Avid đá cây trượng của Izel đi và cắt phăng những vũ khí khác bằng kiếm.

Tuy nhiên, cấu trúc của Kỵ sĩ Izel liền nhũn ra, gắn lại với nhau và phục hồi những vết cắt về ban đầu ngay lập tức.

“Tự tái tạo hử?”

[Đúng vậy, Kỵ sĩ của ta sẽ hồi phục dù cho có bị cắt bao nhiêu lần. Mấy đòn nửa mùa chẳng thể gây ra vết xước nào đâu!]

Tám cánh tay cầm vũ khí cũng được phục hồi.

Không cần biết lãnh phải bao nhiêu đòn, kết quả vẫn là con số 0.

Tôi phải thừa nhận rằng sức mạnh của vũ khí cổ đại thật khác biệt.

Dù cho Avid có đá hay chém mạnh cỡ nào, đối phương vẫn nắm lợi thế.

Lần này Avid chém vào phần thân, nhưng nó vẫn hồi phục được.

Rõ ràng buồng lái đã bị xuyên qua nên Izel phải bị thương mới phải.

—Nói cách khác, cơ thể hắn đã được can thiệp.

“Ngươi đã bị cỗ máy hấp thụ.”

Kỵ sĩ của Izel tạo tư thế như bức tượng thần với nhiều tay phía sau.

[Sai rồi, ta mới là người hấp thụ nó. Cỗ máy này đã nuốt chửng và giết rất nhiều kẻ sử dụng, nhưng ta đã khiến nó phải quy phục.”

Có vẻ hắn sẽ hồi phục dù có bị bắn hay đâm.

Về cơ bản, Izel đã là một phần của Kỵ sĩ.

—Chưa kể sức mạnh của riêng hắn nữa.

Hiện giờ còn chưa đến hai phút cho tới cực hạn.

***

Người hướng dẫn đang cổ vũ với hai tay vươn về phía Izel, người đang điều khiển vũ khí cổ đại.

“Đúng! Ngay chỗ đó! Xử hắn đi!”

Gudwar đứng cạnh đó cũng chung vui khi vung vẩy những xúc tua của mình.

Cộng lại, cả hai trông như mấy ông bác đang xem giải đấu quyền anh.

“IZEEEEEEL!! DÙNG NHIỀU SỨC MẠNH HƠN ĐI!!”

Gudwar truyền sức mạnh cho Izel, cho phép Kỵ sĩ của cậu càng mạnh mẽ hơn nữa.

Kỵ sĩ Izel đã thất thế cho tới giờ, bỗng bắt đầu áp đảo Avid cả về sức mạnh lẫn tốc độ.

Khi thấy đối phương dần bị đẩy lùi, Izel càng trở nên phấn khích.

[Ta chưa từng thấy mạnh mẽ như thế này! Ra đây là cảm giác tim đập rộn ràng trước đối thủ mạnh!]

Izel đang cao hứng và thể hiện một sức mạnh mà bình thường không thể đạt tới.

Tuy vậy, đó vẫn là bước tiến nhỏ để hạ Avid

Hai tay Người hướng dẫn bắt đầu đổ mồ hôi.

“Một chút nữa thôi! Cái chết của Liam đang cận kề! Ta sẽ không bỏ qua cơ hội này!!! Nhờ cả vào ngươi đấy!”

Hắn truyền nốt chỗ sức mạnh còn lại cho Izel, khiến Kỵ sĩ có sự thay đổi rõ ràng.

Cỗ máy nhiều tay bắt đầu tỏa ra luồng khí tức thần thánh và vũ khí càng mạnh mẽ hơn trước.

Tất cả Kỵ sĩ cố lao tới giúp Liam đều bị thổi bay, thậm chí hỏa lực từ các chiến hạm xung quanh đều bị vô hiệu hóa trước khi chạm tới mục tiêu.

Không ai có thể can thiệp vào trận chiến giữa Avid và Izel. Tất cả chỉ có thể vừa nhìn vừa chiến đấu.

Izel giờ đây đã bước qua ranh giới của nhân loại.

“OOHHHH! Một siêu tồn tại sắp được sinh ra! Và đó chính là ta!”

Chứng kiến viễn cảnh ấy, Người hướng dẫn reo hò khản cả cổ.

Miễn là có thể hủy diệt Liam thì hắn đều sẽ chấp nhận.

“Làm ơn! Giết Liam đi!!”

—Nhưng rồi…

[Avid, còn chưa đến một phút. Đến lúc đổi lượt rồi.]

Liam bắt đầu nghiêm túc.

***

Một thông báo xuất hiện trên màn hình bên trong buồng lái, từ chối đổi lượt và nói rằng nó vẫn có thể tiếp tục.

Hình như Avid không muốn đổi chỗ với tôi, nhưng—

“Ta nói đổi. Đừng bắt ta phải nhắc lại.”

Avid ngoan ngoãn tuân theo sau khi tôi nói bằng giọng trầm.

“Giờ thì, đến lúc quẩy rồi.”

Vũ khí cổ đại đang tỏa ra ánh sáng với vẻ thần thánh.

[Cứu nó đi. Đã quá trễ cho ngươi nghiêm túc rồi—Ta giờ đã vượt qua nhân loại.]

Hắn làm tôi gợi lại vài ký ức khó chịu mà tôi muốn quên đi, nhưng ngươi tới số rồi nên cứ nói mấy thứ xấu hổ tùy thích đi.

Đấy, hắn có thể tự sướng ngay lúc này.

“Ngươi nói rằng một kẻ như ngươi vượt qua giới hạn nhân loại? Bị thần kinh à? Ngươi muốn cái quái gì khi từ bỏ làm con người chứ?”

Kỵ sĩ Izel biến mất, đồng thời tôi cũng nhảy lùi lại và vung kiếm sang bên.

Ngay tức thì, thanh kiếm va với một cây trượng làm lóe lên những tia lửa.

Kiếm của Avid vỡ ra nhưng cũng nhanh chóng tái tạo lại.

Cấu tạo của nó giống như dao rọc giấy nên lưỡi kiếm có thể thay thế.

[Vượt qua nhân loại. Một Chiến Thần, đó là thứ ta muốn trở thành.]

Tôi khịt mũi đáp lại.

“Chiến Thần?! Ngươi? Với cái trình độ đó?! Danh hiệu Chiến Thần ở quốc gia liên thiên hà rẻ mạt thế à?”

Tức giận trước lời sỉ vả ấy, Izel liên tiếp tấn công.

Tôi né tránh và cắt đứt mọi thứ bay tới và rồi tôi vươn hai tay Avid ra.

“Đừng tự nhận là Chiến Thần khi còn chẳng thể vượt qua ta!”

[Ta đã vượt qua, kể cả ngươi lẫn sức mạnh của Kỵ sĩ!]

Để cho tên đó sáng mắt ra, tôi đặt kiếm của Avid lên vai.

Izel cảm thấy bối rối trước dáng vẻ đầy sơ hở ấy.

[Chấp nhận thất bại rồi sao?]

“Ngươi vẫn nghĩ vậy sau chừng đó lời của ta? —Danh hiệu Chiến Thần không hợp với ngươi. Kỵ sĩ của ngươi đang khóc đấy.”

Vũ khí cổ đại rất tuyệt, nhưng đừng hiểu lầm.

—Nó không đến mức tôi phải thèm khát đâu.

[Ngươi đang n—]

Những cánh tay của Kỵ sĩ Izel nát vụt ngay tức thì, rồi chúng biến thành dung dịch và kết nối lại với nhau.

Cùng lúc đó, tôi đang để Avid cầm kiếm.

“Niềm vui ngắn chẳng tày gang, Thái tử của Đại Hùng Quốc ạ.”

Avid sẽ phải chịu rất nhiều áp lực nếu muốn mô phỏng Nhất Trảm Phái với tình trạng hiện tại

nhưng tôi tin nó sẽ làm được.

“Nhất Trảm.”

Ngay khi tôi vừa dứt lời, Kỵ sĩ của Izel bị biến dạng. Không gian xung quanh cũng bị tác động, kéo theo cỗ máy vào tình trạng hỗn độn.

Bởi vì thế, nó không còn quay về hình trạng cũ được nữa, cuối cùng trở nên vặn vẹo và méo mó.

Tuy vậy, các khớp của Aivd đang rít lên.

Trái tim cơ khí đang cố hồi phục lại nhưng vẫn không thể bắt kịp.

“Mới một đòn mà đã vậy rồi. À không, mình nên biết ơn vì nó vẫn còn có thể phục hồi chăng?”

Không thể tái tạo được nữa, Kỵ sĩ Izel bắt đầu sụp đổ.

Hẳn phải có lỗi gì đó trong cơ thể kia nên mới không còn tái tạo được nữa.

Một cửa sổ nhỏ hiện lên trên màn hình của tôi, trên đó là một người có vẻ là Izel đang ho ra máu.

[—Một đòn thật tuyệt vời. Đây là thất bại của ta. Hãy trò chuyện lần cuối nào.]

“Tùy ý ngươi.”

Khi kiểm tra xung quanh, tôi nhận ra nhuệ khí của quân Đại Hùng Quốc đã rớt đáy trước thất bại của Tổng tư lệnh Izel.

Chính xác hơn, chúng đã dừng tấn công và bắt đầu rút lui.

Chúng hẳn phải bất ngờ lắm đây.

[Vũ trụ thật rộng lớn khi tồn tại một kẻ mạnh như ngươi.]

“Thường thôi. Sư phụ của ta còn mạnh hơn.”

[—Vậy sao. Sẽ thật tuyệt nếu được gặp người đó.]

Với cả đống máu mà Izel đang ho ra, chắc chắn ước mơ kia sẽ mãi chỉ là mơ ước.

Giờ khi Kỵ sĩ bị phá hủy, có vẻ hắn cũng sẽ chịu chung số phận.

[Tại sao ngươi không nghiêm túc ngay từ đầu? Chẳng phải nên đánh như thế thay vì hợp nhất sao?]

Izel nhận ra Avid chẳng cần đến chiến hạm to lớn kia để gia cường.

Tôi có rất nhiều lý do, nhưng cái lớn nhất chính là—

“Để cho vui.”

[Cho vui? Haha—thật là, vũ trụ quả nhiên rộng lớn. Ta chưa từng nghĩ sẽ có ai đó đánh với Đại Hùng Quốc chỉ để ‘cho vui’. Lần tới, hãy sử dụng cơ thể để quyết—]

Giọng của Izel cắt ngang tại đó. Kỵ sĩ kia tan ra rồi bay rải rác quanh chúng tôi.

Cho tới cuối đời, hắn vẫn muốn chiến đấu. Tôi tự hỏi những kẻ như hắn coi cuộc sống này như thế nào?

Nhưng bởi là một kẻ cuồng chiến nên dù có chết trên chiến trường, hắn cũng không hối tiếc.

“—Thật là một tên rắc rối.”

Song, Izel đã kiên định tới giây cuối cùng và vẫn thành thật với khát vọng của mình.

Tôi không rõ hắn có phải chúa tể độc ác hay không, nhưng chừng đó là đủ để khen ngợi rồi.

Avid hiện chỉ suýt soát cử động được, và bởi cả hai đã tới giới hạn, chiến đấu tiếp là bất khả thi.

Dù vậy, bất chấp âm thanh nứt vỡ của Avid đang phát ra, tôi giương cao kiếm lên.

“Tổng tư lệnh địch, Izel đã bị hạ bởi Liam Sera Banfield!”

Khi thông tin nhanh chóng lan đi, quân Đại Hùng Quốc bắt đầu tháo chạy.

Tuy muốn đuổi theo lắm nhưng hạm đội dưới trướng tôi lại quá nhỏ.

Hộ vệ của gia tộc Banfield liền bao vây lấy Avid để bảo vệ cả hai.

[Chúa tể Liam, người ổn chứ?]

“Đến trễ quá đấy! Nhanh đưa Avid về, và thu thập cả đống dung dịch từ Kỵ sĩ Izel. Ta sẽ để Nhà máy số 07 phân tích nó.”

[T-tuân lệnh!]

Đúng là tất cả đã bị phá hủy nhưng tôi dám chắc sẽ còn chút dữ liệu sót lại.

***

Izel đã bị đánh bại.

Gudwar chứng kiến điều đó mà hết sức sững sờ.

Ngược lại, không biết tự lúc nào, Người hướng dẫn đã cạn năng lượng và quay về hình dạng chiếc mũ.

Hắn cũng sốc và tức giận.

“Bóp méo không gian? Thứ chơi bẩn!”

Liam đã tiêu diệt vũ khí cổ đại bằng bóp méo không gian!

Người hướng dẫn không muốn chấp nhận cái kết vớ vẩn đó.

Izel có thể được cho là người mạnh nhất thế giới rồi.

Kỹ năng điều khiển hàng đầu cho tới Kỵ sĩ còn mạnh hơn cả Avid.

Gudwar thậm chí còn sôi máu hơn cả.

Hắn đưa xúc tu nắm lấy Người hướng dẫn trong hình dạng mũ và siết chặt lấy.

“Này, đó là cái quái gì vậy?”

“Ý-ý ngài là gì?”

“Làm thế nào ngươi nuôi dưỡng một kẻ như vậy!?”

“D-dù ngài có hỏi thì tôi cũng muốn biết đấy.”

Gudwar quăng Người hướng dẫn đi khiến chiếc mũ bị nhàu nát hết cả.

“T-tàn nhẫn quá.”

Những chiếc xúc tu di chuyển thô bạo cho thấy hắn chẳng hề kiềm chế cơn thịnh nộ của mình.

“Giết. Ta sẽ giết hắn! Hãy nhớ lấy, ta sẽ báo thù vì dám giết Izel yêu quý của ta!”

Gudwar giờ đã nghiêm túc nhắm tới mạng của Liam. Tuy không lộ ra mặt nhưng Người hướng dẫn cười thầm trong lòng.

(Fufufu, tuy lần này thất bại nhưng nhờ vậy mà Gudwar đã nghiêm túc. Liam nhất định sẽ phải chết.)

Liam không hề biết tới sự tồn tại của Gudwar, nghĩa là hắn không thể nhận lòng biết ơn từ cậu.

Khác với Người hướng dẫn, Gudwar không cần phải lo lắng về điều đó và trở thành một cường địch đối với Liam.

Truyện Chữ Hay