Ta Là Cha Hài Tử?!

chương 13: phiên ngoại tiểu kịch trường: vô trách nhiệm eg

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

(với sự giúp sức không nhỏ của các nhân vật trong “Hoàng tử Tennis”)

[ Bất Nhị (Fuji), Bất Nhị ngươi đã nghe gì chưa, ban chúng ta hôm nay có một vị đồng học chuyển tới nha.] Cúc Hoàn (Kikumaru) và Anh Nãi (Sakuno) ghé vào trên người Bất Nhị.

Bất Nhị cười tủm tỉm đáp lại: [ Nột, Anh Nãi, tiết sau kiểm tra lịch sử nga.]

[ A a a, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, ngày hôm qua cùng Đại Thạch (Oishi Syuichirou) mua kem đánh răng đã quên ôn tập.]

Miêu miêu (Kikumaru chăng?) ngồi xổm trên mặt đất phát điên: [Bất Nhị Bất Nhị, ngươi phải cứu ta ~]

Tiết học chiều.

[ Mọi người, đây là đồng học mới chuyển tới, gọi Bạch Ngạn Khanh, Bạch đồng học, tự giới thiệu đi.] Lão sư đem Bạch Nhạn Khanh đang đứng ngoài cửa dẫn vào.

[ Khanh Khanh..... .]

[ChuTrợ (Syusuke)..... .]

Bạch Ngạn Khanh cùng Bất Nhị thấy nhau, bật người lao tới đối phương, ôm.

Bên kia, ban nhất năm ba (ban nhóm tiểu công của yêm (ta) ~)

[ Mọi người, đây là đồng học mới chuyển tới, gọi Bạch Lưu Thần, Bạch đồng học ——— ] Lão sư còn chưa có nói xong, Thần Thần hừ lạnh một tiếng (còn tại oán giận không được cùng Khanh Khanh ở chung ban), trực tiếp tìm bàn trống ngồi.

Đáng thương lão sư của chúng ta ở một bên lau mồ hôi một bên nghĩ thầm: [ Đệ tử gần đây thật đáng sợ.]

OK, chúng ta tiếp tục đem màn ảnh chuyển tới năm ba ban sáu (ban nhóm tiểu thụ của yêm ~)

[ Khanh Khanh, ta rất nhớ ngươi ~]

[ Chu Trợ, ta cũng rất nhớ ngươi ~]

Hoa tươi, cây tiên nhân chưởng (xương rồng? tại sao lại là cây xương rồng??), bong bóng phấn hồng bay bay đầy trời.

Đáng thương một đám đồng học bị thạch hóa, cộng thêm một lão sư.

Nhưng vào lúc này, từ bên ngoài chạy vào hai người ( vốn là ba người, đáng tiếc Đại Thạch của chúng ta đã trực tiếp hóa đá từ ngoài cửa.)

[Chu Trợ (Khanh Khanh), các ngươi đang làm gì?] Thủ Trủng (Tezuka) cùng Bạch Lưu Thần ngăn trở phấn hồng phao phao, đem hai người rớt ra, hướng trong lồng ngực ôm chặt.

Trong ngực hai người nhìn nhìn người phía sau đối phương, cùng nhất trí,

[ Chu Trợ, hắn chính là vạn năm băng sơn mặt cá chết mà ngươi nói?]

[ Khanh Khanh, hắn chính là miệng núi lửa luôn chực bùng phát ngươi kể?]

Hai người phía sau vẻ mặt hắc tuyến, có kiểu giới thiệu lão công của mình như vậy sao. =)) trước chưa giờ có

Ngoài trời, sân tập tennis.

[ Ta đến giới thiệu với mọi người, đây là bạn thanh mai trúc mã của ta, Bạch Ngạn Khanh.] Bất Nhị đem Bạch Ngạn Khanh tới trước mặt mọi người, sau đó lại chỉ chỉ người bên cạnh Thủ Trủng [ Vị kia là bạn trai của Khanh Khanh.]

[ Chính là, Bất Nhị, thanh mai trúc mã của ngươi không phải là Tích Bộ Cảnh Ngô, Hạnh Thôn Tinh Thị cùng Hổ Bá Tá Thứ Lang sao? (ba người này ta hem biết, help me ~~)] Anh Nãi ở trước mặt Việt Tiền (Echizen Ryoma) vẻ mặt tò mò hỏi.

[ Nột nột, ta chưa nói qua thanh mai trúc mã của ta cũng chỉ có ba người đó.]

Lúc này, Kiền (Sadaharu Inui) đem tới một bát đồ uống lớn đến trước mặt Bạch Ngạn Khanh: [ Muốn thử một chút không, đây là nước hoa quả hoàng kim ta đặc chế.] (na na, ai đọc Hoàng tử tennis chắc còn nhớ nước uống ‘hoàng kim’ này, ai ko biết thì tìm truyện mà đọc ^ ^)

[ A? Cám ơn ngươi nga, ta cũng có điểm hơi khát.] Bạch Ngạn Khanh tiếp nhận, ở dưới ánh mắt (kinh dị) của mọi người, uống một ngụm [ Như thế nào lại không cay chút nào cả. Chu Trợ, ngươi có mang mù-tạc đi.] Nói xong, tay cũng tự động tự phát lục tìm trong hai túi tiền của Bất Nhị lấy ra mù-tạc, toàn bộ cho vào trong cái chén. “Ừng ực” một hơi uống xuống [ A ~ uống ngon thật!]

Kiền (mắt kính phiếm bạch quang): lại thu thập được số liệu mới.

Bất Nhị (mỉm cười sờ sờ đầu Bạch Ngạn Khanh): Khanh Khanh trình độ ăn cay lại tăng không giảm a.

Viện Tiền (lôi kéo vành nón): MADA MADA DANE!

Đại Thạch (toái toái niệm): Thân là phó hội trưởng như thế nào lại có thể cùng hội viên khi dễ đồng học, vạn nhất đem người khác phá hủy danh dự CLB tennis làm sao bây giờ, danh dự trường học làm sao bây giờ, như thế nào giải thích với hiệu trưởng, giải thích với lão sư.... (thật không hổ là bảo mẫu học viện Thanh Xuân (Seishun Gakuen = Seigaku) = =)

Hải Đường (Kaidoh Kaoru): tê..... tê... ..(nghe không hiểu = =)

Anh Nãi & Momo (Momoshiro Takeshi = Đào Thành Vũ): Thật đáng sợ.....

Thủ Trủng (mặt không biến sắc):.... .. (= =)

Bạch Lưu Thần đi qua, giúp hắn nhu nhu dạ dày: [ Không phải đã nói trong vòng một tuần không được ăn cay sao! Ngươi đã quên chuyện ba ngày trước đã ăn đến đau dạ dày sao?!]

[ Hảo hảo, bởi vì ngày mai phải tham gia băng đế tụ hội, hai ngày tới sẽ không tập luyện, mọi người trở về hảo hảo nghỉ ngơi. Giải tán!] Long Khi (Ryuzaki) lão sư đối mọi người nói.

[ Nga da, Đại Thạch Đại Thạch, chúng ta đi mua kem đánh răng đi.] Anh Nãi giữ chặt Đại Thạch xoay người bước đi.

[ Việt Tiền, chúng ta đi ăn hán bảo đi.]

[ Momo sama, buông ra.] Việt Tiền bị Đào Thành kẹp lấy vẻ mặt bất đắc dĩ.

[ Chu Trợ, ngày mai nhà Tiểu Cảnh (hem bít lun) mở party?]

Trên đường cái, bốn vị thanh niên cùng nhau đi tới, mặt trời lặn dần đem bóng của họ kéo thật dài khiến cho không ít người ghé mắt nhìn qua.

[ Đúng vậy, Khanh Khanh ngươi sẽ đi a.] Ngữ khí khẳng định.

[ Kia đương nhiên. Tinh Thị, Tiểu Hổ cũng sẽ tới a, ta đã lâu không thấy bọn họ.] Bạch Ngạn Khanh vẻ mặt hoài niệm.

[ Kia thật tốt quá, chúng ta đã lâu không tụ cùng một chỗ chơi. Ha hả ~] Bất Nhị cùng Bạch Ngạn Khanh nhìn nhau cười.

Chơi? Hai vị ở bên cạnh họ trong lòng một trận ác hàn, như thế nào lại có loại cảm giác bất hảo.

OK, tiết mục đến đây chấm dứt. Về phần bọn họ sau đó tụ hội ra sao, lại ngoạn cái gì, các bạn hãy đón chờ【truyện cuối tuần: vô trách nhiệm EG】khẩu hiệu của chúng ta là: quậy cho kinh động càng mãnh liệt chút đi!

Hạ màn tiết mục, không gặp không về.... .. Toàn Văn HoànPS: tên các nhân vật bên trên, % là GG + % là ta đoán, mà ta cũng hem có đọc cái “Hoàng tử tennis” kia kỹ cho lắm nên chỉ nhớ mang máng là vậy. Thỉnh châm chước!

TOÀN VĂN HOÀN

Truyện Chữ Hay