Chợt nhớ tới bản thân vẫn là đang bị Hoàng cấp võ giả truy sát bên ngoài, Trần Lương hỏi khí linh:
“ kẻ bên ngoài muốn giết ta, ngươi có thể hạ gục chúng không?”
“Rất tiếc, ta chỉ có thể ngăn bọn chúng vào đây mà không thể làm gì” Khí linh lắc đầu nói.
“Vậy sao” Trần Lương tự lẩm bẩm, suy nghĩ đối sách.
“Ta có thể mang theo Luyện Khí Phường ra khỏi Hoàng Lam Môn không?” Trần Lương tiếp tục hỏi
“Chủ nhân có thể mang Luyện Khí Phường đi bất cứ đâu nếu có năng lực di chuyển cả Luyện Khí Phường”
Luyện Khí Phường rất lớn, phải đến dặm chiều dài, dặm chiều rộng. Khối lượng càng là không phải nghĩ.
Không Vật hay Không Thú để có thể thu sự vật vào cần đáp ứng nhiều điều kiện. Trong đó có điều kiện tiên quyết là:
Một, sự vật phải đứng yên
Hai, những sự vật có suy nghĩ như yêu thú, nhân loại thì phải có sự tình nguyện của những sự vật đó mới có thể thu vào.
Ba, sự vật phải tách rời những sự vật khác. Giả như một cái cây, phải tách bộ rễ ra khỏi đất mới có thể thu vào Không Thú
Tư, sự vật có kích thước và khối lượng trong phạm vị cho phép.
Trần Lương suy tư, hướng Tiểu Cửu Giới hỏi:
“Ngươi có thể thu được sự vật lớn, nặng chừng nào?”
“Ta cũng không biết. Trên Cửu Giới còn chưa có sự vật vượt quá sức chứa của ta”
“Ngươi có thể thu Thần khí không?”
“Muốn thu thần khí, cần phải có sự đồng thuận của khí linh”
Trần Lương quay lại vấn đề đối phó kẻ thù bên ngoài. Hắn hỏi khí linh:
“Ta có thể quan sát và truyền lời tới tất cả những người có mặt trong Luyện Khí Phường không?”
“Có thể”
“Có thể lựa chọn ai nghe được, ai không nghe được không?”
“Có thể”
“Tốt, trước tiên hãy dập tắt hỏa diễm ở tất cả các phòng luyện khí đi”
Luyện Khí Phường có phòng riêng biệt cho luyện khí. Hiện cả phòng đều không có phòng trống.
Tất cả đều đang được Luyện khí sư sử dụng để chế tạo cao cấp bảo khí, thấp nhất cũng là Bách thánh khí. Thậm chí Thiên Thánh Khí mới là phẩm chất được chế tạo đa phần. Dù sao cơ hội vào Hoàng Lam Môn chỉ có lần.
Các Luyện khí sư đang tập trung cao độ rèn khí. Võ giả hỏa thuộc tính tập trung điều khiển địa hỏa lấy từ trong lò rèn. Ngọn lửa đang cháy hừng hực bỗng tắt ngấm không một tín hiệu báo trước.
phòng luyện khí vang lên rất nhiều tiếng la hét:
“Chuyện gì, Cư trưởng lão mau đưa địa hỏa vào”
“Ta không biết, đột nhiên không thể lấy được địa hỏa từ lò rèn”
“Chết tiệt, ngươi có biết thanh kiếm này sẽ có trị giá bao nhiêu không. Mau mau tìm cách”
Những đoạn hội thoại tương tự nghe thấy khắp mọi nơi. Hỗn loạn chưa dứt, một giọng nói cất lên
“Các ngươi muốn có lại địa hỏa, mau chém xuống thủ cấp của kẻ tu vi Hoàng cấp đang đứng trước căn phòng bất khả xâm phạm”
Một lão giả tức giận hét
“Ngươi là ai, mau cấp lại địa hỏa, nếu không lão phu sẽ để ngươi sống không bằng chết, sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi”
Đáp lại lời đe dọa của lão giả chỉ là một không gian im lặng. Thời gian thì vẫn trôi qua.
Rất nhiều người đã gấp đến tim văng khỏi lồng ngực, liền cùng những người khác nhanh chóng chạy đến căn phòng bất khả xâm phạm, quả thực nhìn thấy lão giả đang ngồi tọa khí nơi đó.
trưởng lão Quỷ Địa Phái đột nhiên thấy có rất nhiều người xông đến, liền hoang mang nhìn nhau, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra.
Một người chắp tay hỏi:
“Các vị đồng đạo có thể cho biết chuyện gì xảy ra?”
Không có trả lời lão giả, một nam nhân trung niên ngẩng đầu nói “Ngươi muốn giết kẻ này?”
“Đúng vậy” Tiếng Trần Lương vang lên
“Bọn hắn tu vi Hoàng cấp?”
“Đúng” Trần Lương trả lời
Nghe màn đối đáp của nam nhân trung niên cùng âm thanh thần bí, trưởng lão Quỷ Địa Phái càng hoang mang lo sợ
“Để cho an toàn và nhanh chóng, tất cả mọi người cùng xông lên đánh chết kẻ này” Nam nhân trung niên nói
“Các vị bình tĩnh, chỉ sợ có hiểu nhầm. Chúng ta là trưởng lão Quỷ Địa Phái đến đây không có ý gây ra bất kỳ điều gì. Mọi người có gì từ từ nói” trưởng lão Quỷ Địa Phái vội vã phân bua. Rõ ràng những kẻ này đến để giết bọn hắn, nhưng vì sao thì không thể nào đoán ra được. Bọn hắn có làm gì đâu.
“Không còn thời gian đâu, mọi người nhanh thực hiện” Một thiên Luyện khí sư nói lớn.
Trong chốc lát, hơn cường giả đều là Huyền cấp, Địa cấp võ giả tiến lên đánh ra thiên băng địa liệt. Có hỏa cầu, có kiếm khí, có quyền khí đều lao đến trưởng lão Quỷ Địa Phái xấu số.
Bọn hắn hoàn toàn không có cơ hội đánh trả, thân xác bị phá toái đến xương cốt không còn. Thực sự là bị thảm đến không thể bi thảm hơn. Chỉ là đuổi theo một tiểu bối Giáp Linh cảnh mà bị cả một hội đồng đánh cho chết đến không thể chết hơn.
Chỉ một tích tắc, cường giả Hoàng cấp đã biến mất khỏi thế gian.
Nhưng không ai quan tâm điều đó, vị Thiên Luyện khí sư kia ngay lập tức hỏi:
“Đã có thể sử dụng địa hỏa chưa?”
“Được rồi, các ngươi có thể tiếp tục” âm thanh của Trần Lương lạnh lùng vang lên “Nhưng ngay khi hoàn thành luyện khí, các ngươi phải ngay lập tức rời đi”
Mọi người không còn quan tâm đến câu nói sau của Trần Lương, nhanh chóng trở về tiếp tục hoàn thành nốt công việc dang dở. Tất nhiên là luyện khí xong thì rời đi chứ ở lại nơi này làm gì.
Nhiều người nghi vấn nhìn về phía căn phòng bất khả xâm phạm. tên xấu số kia đứng đây hẳn là có nguyên nhân. Nguyên nhân đó cũng có thể là lí do dẫn đến bọn hắn phải chết.
Nghi vấn thì nghi vấn, cũng không có ai dám ở lại điều tra, kẻo góp mạng vào cũng không chừng, huống hồ bọn hắn còn đang có nhiệm vụ tại thân.
Nhìn đám đông rời đi, Trần Lương thở ra một hơi, cuối cùng thì mối lo cũng được giải quyết xong. Hiện giờ đi câu cá vẫn còn kịp.
“Chủ nhân” Tiếng khí linh vang lên bên cạnh
“Có chuyện gì?” Trần Lương quay sang hỏi
“Trong căn phòng này còn chứa đồ vật, chủ nhân có muốn xem luôn không?”
“Ồ, lấy ra xem”
Bức Tường sau lưng Trần Lương mở ra, để lộ ra một căn phòng nhỏ, trong đó lơ lửng đồ vật. Nhìn thoáng qua, có thể nhận ra ngay vật là huyền cầm, vật trông như lư đỉnh, còn lại vật hình tròn có khoảng trống ở giữa, không biết là gì.
“Đây là gì?” Trần Lương hỏi
“Đây là kiện bảo vật được đặc biệt lưu trữ đặc biệt tại đây. Chủ nhân có thể thấy ngay kia là huyền cầm, có tên Thái Du Trường Hà. Về tác dụng của nó, phải để võ giả chuyên sử dụng huyền cầm làm binh khí mới phát huy hết khả năng của nó.
“Vật ở giữa là thời gian bảo vật, có tên Tuế Nguyệt, có tác dụng tăng nhanh thời gian lên lần”
“ lần!!!” Trần Lương thốt lên. Thượng phẩm Thiên Thánh Khí chắc chắn là uy năng khủng khiếp, nhưng nghe được con số lần khiến hắn khó có thể bình thản được.
“Làm thế nào để sử dụng Tuế Nguyệt?”
“Chủ nhân đặt viên tinh thạch cấp vào khoảng trống ở giữa là Tuế Nguyệt được tự động kích hoạt”
“Thời gian và phạm vi tác dụng là bao nhiêu”
“Thời gian là tuần, trong vòng trượng cách Tuế Nguyệt”
trượng có thể ngồi được hàng trăm ngàn người, một con số khổng lồ. Tuế Nguyệt có thể giúp môn phái trong thời gian cực ngắn tăng lên cực đại lực chiến đấu.
“Vật bên phải là đan lô, có tên Vạn Lô Tế Đỉnh. Đan lô này thuộc về Hải Lãn Sư, vị luyện đan sư đứng đầu tại Hoàng Lam Môn, cũng là đứng đầu Cửu Giới thời gian trước đây. Về công dụng của nó vẫn là cần luyện đan sư tự mình kiểm chứng.
Trần Lương thật sự đang cảm thấy bất khả tư nghị, không biết phải vui sướng như nào. kiện thần khí, kiện thượng phẩm Thiên Thánh Khí, đặt ở bất kỳ chỗ nào đều có thể gây ra gió tanh mưa máu.
Trước thu đồ vật này đã, sau sẽ hảo hảo nghiên cứu sử dụng.
Quan sát đường ra đã không có người, các võ giả cùng Luyện khí sư đều đang tập trung hoàn thành quá trình luyện khí, Trần Lương quyết định ra ngoài. Chỉ khi Luyện Khí Phường không có người, hắn mới có thể thu vào Tiểu Cửu Giới.
Còn chưa rời khỏi gian phòng bất khả xâm phạm, Tiểu Cửu Giới đã báo tin cho hắn biết Đại Địa Ngưu Ma Vương đã nở ra.
Trần Lương tiến vào kiểm tra. Hắn nhìn thấy một yêu thú giống trâu đang dùng mũi hít lấy không linh khí từ Không Thạch.
Đại Địa Ngưu Ma Vương con non mới sinh ra có hình dạng giống trâu, có điều màu da lại là xanh da trời. Trên da điểm lấy những họa tiết xoắn ốc màu trắng. Mỗi xoắn ốc đều không giống nhau, nhìn lâu có cảm giác không gian xung quanh như bị biến đổi. Những xoắn ốc này tựa như một loại không gian ấn ký mà tạo hóa dành riêng cho Đại Địa Ngưu Ma Vương.
Mới sinh nhưng đôi sừng trên đầu của nó đã vô cùng rắn chắc. Đôi sừng đặc biệt nổi bật với màu vàng kim và cũng được tô điểm các họa tiết xoắn ốc.
Đại Địa Ngưu Ma Vương có loại thần thông. Thứ nhất là chưởng khống không gian, có thể tới lui tự do bất cứ nơi đâu. Thứ hai là đôi sừng trên đầu nó có thể rời khỏi cơ thể, bay ra tấn công con mồi.
Khi thần thông chưa được kích hoạt, phương thức tấn công chủ yếu của Đại Địa Ngưu Ma Vương chính là dùng tốc độ và sức mạnh thân thể để húc chết con mồi bằng cặp sừng.
Trần Lương lấy ra cơ thể Chu Chi, yêu thú cấp hắn đấu giá được trước khi bước vào Hoàng Lam Môn, đặt trước mặt Đại Địa Ngưu Ma Vương.
Ngửi thấy mùi thức ăn, Đại Địa Ngưu Ma Vương hớn hở quẫy đuôi tiến tới cơ thể Chu Chi. Có điều nó không ăn thịt hay nội tạng Chu Chi mà chỉ đào lấy nội đan nuốt lấy.
Một tớp nhanh chóng nuốt xuống nội đan, Đại Địa Ngưu Ma Vương vui sướng rống lên một tiếng
“Gao uuuuuuu”
Xong nó lại gần liếm liếm ngực Trần Lương, người vừa cho nó ăn. Hắn xoa đầu nó nói
“Từ nay sẽ gọi ngươi là Tiếu Ngạo Cửu Thiên, nghĩa là Thoải mái đi khắp trời đất”
Tiếu Ngạo Cửu Thiên như nghe được lời Trần Lương, vui sướng nhảy nhảy chạy vòng quanh.
“Được rồi, ngươi nằm xuống luyện hóa viên nội đan kia. Có vẻ thức ăn của ngươi là nội đan cùng không gian linh khí. Nếu chỉ nội đan yêu thú cấp thấp hoặc không gian linh khí từ Không Thạch thì không đủ, mà nội đan yêu thú cấp cao hay các loại không gian linh khí khác thì khó kiếm. Nuôi ngươi cũng không dễ a”
Nội đan yêu thú cấp đủ để Tiếu Ngạo Cửu Thiên non hấp thu trong , tháng.
Trần Lương đưa Ngạo Thiên tới bên cạnh Tiếu Ngạo Cửu Thiên. Bọn chúng có đồng bạn sẽ vui hơn. Tiếu Ngạo Cửu Thiên ăn nội đan, Ngạo Thiên ăn phần còn lại, thế cũng tạm ổn.
Trần Lương rời khỏi Luyện Khí Phường. Còn hơn tuần là kết thúc Hoàng Lam Môn bí địa, hắn dự định dành toàn bộ khoảng thời gian còn lại đi câu Chép Long Cá. Món ăn đại bổ cho nâng cao tu vi này không thể bỏ qua.
Là yêu thú cấp , hầu hết Chép Long Cá đều sẽ có nội đan trong cơ thể, đảm bảo sẽ là mỹ thực cho cả nhân yêu bọn hắn.
Tiến tới Chép Long Hồ, không có ai biết tới Trần Lương. Những người ngày đầu tới đây đều đã rời đi. Dù sao những người tới đây đều mang theo tâm lý nhờ cậy vận may, thường sẽ rời đi trong ngày nếu không bắt được Chép Long Cá nào.
Tuyết Phi cũng đã tới Chép Long Hồ sau khi chia tay Trần Lương. Nàng dựa vào Thổ Bảo Trùng đã thu được Chép Long Cá gây nên một màn xôn xao khi đó.
Trần Lương lấy ra Vũ Phi Thuyền bay tới giữa sông, tuy cách xa bờ nhưng vẫn không hoàn toàn rời khỏi tầm mắt của những người trên bờ, chỉ là tầm nhìn hạn chế và không rõ ràng.
Lấy ra cần câu cùng mồi câu Thổ Bảo Trùng, Trần Lương ung dung đặt câu chờ cá đến. Lúc này hắn không câu liên tục nữa. Mỗi khi bắt được con, liền chờ canh giờ sau mới câu tiếp. Và trong ngày chỉ câu tối đa Chép Long Cá.
Tầm nhìn không rõ ràng, tần suất câu không liên tục, Trần Lương đã có được ngày câu cá trọn vẹn, thu về Chép Long Cá.
Chỉ còn ngày nữa đóng cửa Hoàng Lam Môn, hắn không còn giới hạn ở Chép Long Cá nữa, mà là câu nhiều nhất có thể. Đến con thứ , Trần Lương thu câu trở về. Lúc này trên bờ cũng đã có một số người chú ý đến hắn.
Vừa trở vào bờ, Vũ Phi Thuyền của hắn đã bị chặn lại bởi một nhóm người. Vũ Phi Thuyền giá trị và sử dụng đều tốn ít tinh thạch hơn Vạn Lý Thuyền rất nhiều, đi kèm với đó là tốc độ không quá nhanh, và đặc biệt là độ cao chỉ ngang đầu người.
“Huynh đệ, xin dừng bước” Một kẻ đứng giữa nhóm người giơ tay nói
Trần Lương không có dừng lại, điều khiển Vũ Phi Thuyền tiếp tục tiến lên, đồng thời đánh ra hắc long tấn công nhóm người này.
Nhóm người vội vã lấy ra vũ khí phản đòn. Bọn hắn không ngờ kẻ này không nói không rằng liền đã tấn công.
Kết quả không có gì bất ngờ với Trần Lương. Đối phương có Tiên Linh cảnh đều trở thành xác không đầu, Giáp Linh trọng thương cùng Cự Linh bị thương nhẹ. Trần Lương ra tay bất ngờ, bọn hắn cũng không có kịp đánh ra đòn mạnh nhất của mình.
Cửu Long Thăng Thiên, mỗi khi tăng lên một đầu hắc long thì tất cả hắc long đều gia tăng lên một chút sức mạnh. Hiện giờ Trần Lương đã là Giáp Linh sơ kỳ đỉnh, những võ giả Tiên Linh cảnh thông thường đều không thể có sức phản kháng.
Đẩy lui nhóm chặn đường, Trần Lương một đường thẳng tiến trở lại Luyện Khí Phường.
căn phòng trong phân khu luyện khí chỉ còn có căn phòng vẫn còn người. Trần Lương truyền đi một mệnh lệnh
“Trong hôm nay các ngươi phải rời khỏi Luyện Khí Phường”
Một võ giả tính tình kiêu ngạo nhịn không được có kẻ bí ẩn ra lệnh cho mình, hỏi lại:
“Nếu ta không rời đi thì sao?”
“Mai toàn bộ địa hỏa sẽ dập tắt, sau đó nữa, ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại trong căn phòng này” Âm thanh lạnh lùng đáp
“Ngươi là ai? Ta chưa bao giờ nghe nói có người điều khiển được Luyện Khí Phường” Một Luyện khí sư hỏi
Không có âm thanh đáp lại hắn, Trần Lương không muốn cung cấp thêm bất cứ thông tin gì. Càng bí ẩn, người ta mới càng sợ hãi.
Hắn quay qua khí linh hỏi thêm một số thông tin về Luyện Khí Phường:
“Ta sử dụng Luyện Khí Phường hơn gì so với những kẻ kia?”
“Có điểm chủ nhân hơn. Thứ nhất là dễ dàng điều khiển dụng cụ và phát huy tối đa năng lực của dụng cụ. Thứ hai, chỉ chủ nhân mới có thể kích hoạt hồ chứa đặc chế để tạo ra Bộ Liên Thủy. Những kẻ ngoại lai kia đều phải mang các loại nước từ ngoài vào để phục vụ quá trình rèn bảo khí, tác dụng đa phần đều thua kém so với Bộ Liên Thủy. Thứ ba, chủ nhân dễ dàng điều khiển địa hỏa thông qua tinh thần lực”
“Địa hỏa đang được Luyện Khí Phường hấp thu từ dưới lòng đất nơi đây phải không?”
“Đúng vậy”
“Vậy nếu rời khỏi đây, đặt Luyện Khí Phường tại nơi không có hỏa diễm thì thế nào?”
“Nếu không có hỏa diễm dưới lòng đất, Luyện khí sư sẽ cần đưa hỏa diễm từ ngoài vào lò rèn. Tuy nhiên, Luyện Khí Phường có khả năng lưu trữ địa hỏa. Vì vậy dù rời khỏi đây, chủ nhân vẫn có đủ lượng địa hỏa dùng trong khoảng năm”
“Rất tốt rồi” Trần Lương gật gù hài lòng.
Còn lại ngày trước khi Hoàng Lam Môn đóng cửa, tất cả lò rèn đều đã tắt đi địa hỏa. Luyện khí sư trong căn phòng đều cố gắng hoàn thiện trong hôm qua, chỉ có điều phòng số vẫn là chưa kịp hoàn thành sản phẩm của bọn hắn.
Thực ra phòng số đã hoàn thành sản phẩm chính của bọn hắn rồi. Xong còn dư thời gian nên Luyện khí sư muốn tranh thủ chế tạo thêm hạ phẩm Bách Thánh Khí làm quà cho con trai hắn. Hắn dự tính trong ngày cuối cùng sẽ hoàn thành, không ngờ địa hỏa tắt trước thời hạn ngày khiến hắn vô cùng tức giận.
Tức giận thì tức giận, hắn cũng không thể làm gì, đành cùng đồng bọn ra khỏi Luyện Khí Phường.
Cũng có mấy người nổi lên ý nghĩ ở lại Luyện Khí Phường xem có thực là bị nhốt vĩnh viễn không, vì bình thường đến hạn là đều bị Hoàng Lam Môn truyền tống ra cửa vào.
Nhưng cũng chỉ là nổi lên ý nghĩ mà không ai dám thực hiện. Dù sao kết quả thế nào thì bọn hắn cũng không được lợi gì, mà nếu thật bị nhốt vĩnh viễn thì tức chết vì ngu.
Thời khắc cuối cùng, Trần Lương thu Luyện Khí Phường vào Tiểu Cửu Giới rồi đợi được truyền tống ra ngoài.