Giải quyết xong mối lo trước mắt, Trần Lương quyết định bế quan nâng cao tu vi.
Lời nói của lão giả Hoàng cấp dự thi vào Khai Thiên Môn đã đánh trúng mối lo ngại của Trần Lương, tu vi của hắn quá thấp, thu nhận cường giả mạnh hơn rất đáng lo ngại.
Ngay cả Trương Phá Vân cũng là một mối lo cho Trần Lương. Nếu Trương Phá Vân trở mặt sẽ rất nguy hiểm cho cả hắn và những người xung quanh.
tháng nữa là thời điểm Hoàng Lam Môn mở ra, ở đó có một số thứ rất có ích cho hắn và môn phái nên cần phải tham gia.
Hoàng Lam Môn là một trong tám bí địa của Cửu Giới, năm mở ra một lần.
Hoàng Lam Môn được cho từng là môn phái lớn nhất Cửu Giới tại rất lâu về trước, nhờ trưởng môn thành thần nên đã tạo ra một vùng không gian riêng bảo tồn môn phái. Đáng tiếc, không có gì là vĩnh cửu, thời gian dài trôi qua, Hoàng Lam Môn cũng rơi vào diệt vong.
Đã mở ra rất nhiều lần, bảo vật trong Hoàng Lam Môn bị lấy đi rất nhiều, nhưng trong đó hiện vẫn còn rất nhiều thứ đáng giá. Một phần do bảo vật càng tốt, càng khó lấy. Một phần do bảo vật được sinh ra trong năm đóng cửa.
Tỷ như Trọng Khí Các, lưu trữ rất nhiều bảo khí của Hoàng Lam Môn. Lại tỷ như Chép Long Hồ, nơi có thể bắt được Chép Long cá, một loài yêu thú có giá trị rất cao, có thể tăng lên cực lớn tu vi võ giả.
Hoàng Lam Môn không có hạn chế về tuổi tác, tu vi, ai cũng có thể vào. Nhưng mỗi người cả đời chỉ được vào một lần. Hải Thượng Trung, Cung Thừa Hy và cả kiếp trước của Trần Lương cũng đều từng vào trong Hoàng Lam Môn, hắn nắm rõ nơi này vượt trội hơn tất cả những người khác.
Khai Thiên Môn đã thu được thêm Trận Pháp Sư cấp và Trận Pháp Sư cấp . Trần Lương đã truyền thụ phương pháp điều khiển linh khí để tăng lên năng suất chế tạo Không Vật.
Trận pháp không gian để tạo ra vùng chế tạo Không Vật cũng đã được Trần Lương truyền thụ cho cả Trận Pháp Sư để bọn hắn có thể tự mình tạo ra Không Vật mà không cần đến Trần Lương.
Trần Lương đóng cửa bế quan. Những linh đan, linh dược có tác dụng tăng tu vi đều được hắn lấy ra sử dụng. Nhân sâm ngàn năm, Đoạn Chu Quả, Khai Nhạn Hoa… Trần Lương đều không tiếc để liên tục luyện hóa.
Đan dược cấp , cấp nếu có thể mua cũng đều được Tuyết Hoa bỏ ra đại lượng tinh thạch thu mua về. Vấn đề chỉ là không có mà mua số lượng lớn.
Tu vi Trần Lương tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Sau hơn tháng, Trần Lương phá quan ra ngoài. Tu vi của hắn vẫn là Tiên Linh cảnh, nhưng là đã đại viên mãn, chỉ cần cho hắn một chút thời gian nữa là có thể bước vào Giáp Linh cảnh. Huống hồ với hắn vẫn chưa phải thời điểm thích hợp để đột phá, hắn còn muốn vượt qua một cửa ải tại Hoàng Lam Môn ở Tiên Linh cảnh.
Trần Lương giao phó toàn bộ công việc cho Tuyết Hoa xong liền lên đường. Ưng Sát, Chu Minh đều ở lại giúp nàng. Bọn hắn có đi cũng không thu được nhiều lợi ích, thậm chí không bù lại được chi phí di chuyển.
Chu Minh cũng đã được Trần Lương truyền cho một bộ võ kỹ, cần đại lượng thời gian nghiên cứu, tập luyện.
Trần Lương tiến đi thu Ngạo Thiên vào Không Thú. Hai năm trôi qua, Ngạo Thiên tự do phát triển, đã trở thành một yêu thú to lớn gấp mấy lần Trần Lương. Bộ lông ngoài của nó đã trở nên đen tím, đặc trưng của Tam Nhãn Lang.
Hoàng Lam Môn không ở Côn Bằng Vực mà ở Phạm Thiên Vực.
Trần Lương mất tuần để tới được Hoàng Lam Thành, tòa thành ở gần nơi xuất hiện Hoàng Lam Môn nhất. Mục đích xây lên Hoàng Lam Thành cũng là để làm nơi dừng chân cho võ giả tham dự Hoàng Lam Môn.
Còn ngày tới mới mở ra Hoàng Lam Môn, Trần Lương lúc này đang đi tới tham dự một cuộc đấu giá xem ở đó có thể mua được đồ vật gì hữu dụng.
Trần Lương một bộ dáng mười phần phổ thông, gương mặt không tuấn tú, trang phục bên ngoài cũng giản dị như một võ giả phổ thông, thậm chí tay, cổ còn không mang theo trang sức gì.
Một võ giả sở hữu Không Vật thường sẽ là nhẫn, vòng tay, vòng cổ hoặc khuyên tai, nói chung là một loại trang sức nào đó đeo trên người. Ngươi không có Không Vật, chứng tỏ ngươi là một quỷ nghèo, tu vi thấp, không có khả năng mua được Không Vật.
Trần Lương chọn một ghế ngồi bất kỳ, xen vào đám võ giả bình dân. Những cường giả có tu vi cao, có thế lực lớn đều được xếp tại vị trí tầng hai, tầng ba làm thượng khách.
Một loạt vật phẩm được đưa lên đều không lọt vào mắt Trần Lương. Càng về sau, vật phẩm dần trân quý. Một số vật phẩm gây xôn xao phòng đấu giá như bách thánh khí có giá đấu lên đến vạn tinh thạch cấp .
Đáng tiếc bảo khí Trần Lương cần là một bộ oản tay Bách Thánh Khí thì lại không có. Hắn hiện có một bộ oản Thập thánh khí để gia tăng sức mạnh cho quyền, chưởng, nên nếu có cơ hội, muốn nâng lên thành Bách Thánh Khí.
Vật phẩm đang được đấu giá là một cơ thể hoàn chỉnh của Chu Chi, một loài yêu thú cấp . Xương cốt, máu, nội đan và cơ quan nội tạng của Chu Chi được bảo tồn hoàn hảo, chỉ có trái tim là bị một kiếm nổ nát, là nội tạng duy nhất thiếu sót.
Giá cơ thể Chu Chi đang được một người trẻ tuổi tầng hô lên là tinh thạch cấp .
“ vạn” Một giọng nói vang lên từ tầng khiến cả gian phòng hướng tầm mắt nhìn về phía kẻ bình dân nào lại dám đưa ra con số lớn như vậy.
Kẻ cất tiếng không ai khác, chính là Trần Lương. Mục đích hắn mua là để dành cho Đại Địa Ngưu Ma Vương. Mấy ngày nay, noãn Đại Địa Ngưu Ma Vương đang nứt ra nhiều hơn, dự đoán chỉ vài ngày nữa là yêu thú cấp này sẽ nở ra. Trần Lương muốn chuẩn bị trước đồ bổ cho nó.
“ vạn mốt” Một giọng nói phát ra từ tầng
“ vạn năm” Trần Lương lười biếng so đo giá cả. Hắn không muốn lãng phí nhưng càng không muốn phải đi cạnh tranh vài viên tinh thạch với bọn tiểu bối này
Cả gian phòng như ngừng bặt âm thanh, không ngờ một kẻ tầng lại ra giá hào phóng như vậy.
Sau một hơi thở im lặng là một làn sóng ồn ào vang lên. Mọi người đều bàn tán về một kẻ ăn mặc đạm bạc lại tiêu tiền không tiếc tay.
“ vạn năm lần thứ nhất” Người chủ trì phòng đấu giá cất tiếng nói
“ vạn năm lần thứ hai”
“ vạn năm lần thứ ba”
“Xin chúc mừng Chu Chi thuộc về vị tiểu ca đây”
Buổi đấu giá tiếp tục là một bình đan dược chứa viên Phục Thương Đan, một đan dược cấp có hiệu quả chữa thương và hồi khí rất tốt. Giá khởi điểm là tinh thạch cấp , nhưng đã được đẩy lên tinh thạch cấp .
“ tinh thạch cấp ” giá bình đan dược được lão giả tiếp tục nâng cao
“” Một nữ nhân ngập ngừng hô lên. Nàng đã nhiều lần đặt giá cho bình đan dược, dường như với nàng là bắt buộc phải có.
“” lão giả kia tiếp tục nâng giá khiến nữ nhân như run lên, không cam lòng ngồi xuống ghế. Nàng không có đủ tinh thạch để tiếp tục ra giá.
Lão giả mỉm cười đắc thắng “Muốn tranh với ta, còn chưa đủ tuổi”
Suy nghĩ một lát, nữ nhân cắn răng đứng dậy nói “Tiểu nữ có một bộ oản tay là Bách Thánh Khí, giá trị khoảng tinh thạch cấp muốn bán”
Người chủ trì buổi đấu giá lắc đầu “Ngươi muốn bán vật phẩm, lão phu rất hoan nghênh, có điều phải đưa ra từ trước buổi đấu giá. Trong buổi đấu giá không có bất kỳ ai được phép rao bán vật phẩm. Ngươi vi phạm quy tắc đấu giá, ngay lập tức bị đuổi ra khỏi gian phòng này”
Người chủ trì vừa nói xong, hộ vệ đi tới hộ tống nữ nhân mặt đang tái mét ra khỏi phòng đấu giá.
Trần Lương thả ra tinh thần lực ghi nhớ khí tức của nữ nhân. Hắn đã đặt mua Chu Chi nên cần đợi kết thúc buổi đấu giá, trả tinh thạch mua Chu Chi mới được phép rời đi.
Sau vật phẩm nữa là kết thúc buổi đấu giá, Trần Lương nhanh chóng đi thu lấy Chu Chi. Do không đủ tinh thạch cấp nên hắn bỏ ra tinh thạch cấp và tinh thạch cấp .
Trần Lương ra đến ngoài cửa phòng đấu giá liền thả ra tinh thần lực bao trùm một dặm, may mắn bắt được khí tức của nữ nhân kia. Bên cạnh nàng đang đứng người như đang có điều trao đổi với nàng.
Trần Lương tức tốc chạy đến. Một kẻ bên cạnh nữ nhân cũng không phải người xa lạ, chính là kẻ từng có mặt trong hồ nham thạch tại Trọng Môn với Trần Lương, Hoàng Chưng Bảo. Kẻ còn lại cơ thể lực lưỡng, da ngăm đen gần giống như Hoàng Chưng Bảo, tu vi Cự Linh cảnh.
năm trước, ngay khi ra khỏi Trọng Môn, Hoàng Chưng Bảo đã đột phá lên Giáp Linh cảnh và được cả gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, muốn gì có nấy. Nhờ vậy, chỉ sau năm, hắn đã là Giáp Linh trung kỳ, có thể dễ dàng đánh bại Cự Linh võ giả.
Vừa tiến lại gần, Trần Lương nghe được Hoàng Chưng Bảo lời nói:
“Cô nương, ta không muốn ra tay với một mỹ nhân xinh đẹp như nàng, viên đan dược chữa thương cấp cùng tinh thạch cấp đã là giá cả không tồi”
“Ta nhắc lại, cái ta cần là đan dược chữa thương, viên quá ít” nữ nhân quyết liệt từ chối.
“ta có thể đáp ứng được nhu cầu của nàng” Trần Lương tiến tới gần nói
Nữ nhân quay qua nhìn Trần Lương, còn chưa kịp nói, Hoàng Chưng Bảo đã ngắt lời:
“Tiểu tử chớ thiên đường không đi, địa ngục vô lối lại chui đầu vào”
“Được giao dịch với mỹ nhân đây chính là thiên đường, ngươi còn chưa đủ tư cách làm Tam Thủ Cẩu (Theo truyền thuyết là một loài chó canh cổng địa ngục)”
Trần Lương bỏ qua Hoàng Chưng Bảo, mỉm cười nói với nữ nhân xinh đẹp, nàng khoác trên người một bộ váy màu hồng, trông cực kỳ yểu điệu thục nữ, quyến rũ nam nhân:
“Ta muốn đổi lá Liễu Sinh Chi cùng Thập Thánh Khí hộ oản lấy Bách Thánh Khí hộ oản của ngươi”
Liễu Sinh Chi có tác dụng chữa thương, hồi khí rất tốt, tương đương với đan dược cấp nên có giá thành rất cao. Mỗi lá thường được bán ra với giá từ đến tinh thạch cấp .
“Ta đồng ý” Nữ nhân không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đáp ứng.
Lần này đến Hoàng Lam thành, nữ nhân xinh đẹp cũng không phải là để tham gia Hoàng Lam Môn. Môn phái của nàng vừa bị địch nhân tiến đánh, bị thương rất nhiều, cần lượng lớn đan dược chữa thương.
Đan dược dự trữ trong môn phái đã dùng hết, nàng được trưởng lão trong phái cử đi mua nhiều nhất đan dược có thể.
Hoàng Lam Thành là thành gần môn phái của nàng nhất. Nhưng bình thường cũng sẽ không có đủ cho nhu cầu của nàng. Thật may đúng lúc Hoàng Lam Môn mở ra, có đại lượng võ giả tham gia, kèm theo là kinh thương tăng mạnh, số lượng vật phẩm giao dịch càng là tăng đột biến.
“Tiểu tử, ngươi hẳn là có tham dự Hoàng Lam Môn, ta rất mong chúng ta sớm gặp lại” Hoàng Chưng Bảo nói xong liền cùng đồng bạn của hắn quay người đi. Tại Hoàng Lam thành cấm gây chiến, ai vi phạm đuổi khỏi thành. Hắn không phải mua hộ oản cho bản thân mà là cho vị sư huynh bên cạnh hắn, không ngờ lại bị Trần Lương xen vào chiếm mất tiên cơ.
Hoàng Chưng Bảo mang một bụng tức giận rời đi, trong đầu còn ngờ ngợ đã gặp tiểu tử kia ở nơi nào.
Trần Lương mặc kệ lời Hoàng Chưng Bảo. Hắn chờ đợi qua ngày rồi tiến vào Hoàng Lam Môn cùng với rất nhiều võ giả khác.
Hoàng Lam Môn bí địa có không gian rất rộng, lại thời gian mở ra chỉ có tháng. Mỗi người tiến vào đều là lựa chọn cho mình những nơi cần đến.
Nơi đặt chân của tất cả võ giả đều là dưới chân sơn môn của Hoàng Lam Môn.
Kiến thức và kinh nghiệm tham gia Hoàng Lam Môn đều đã có, Trần Lương ngay lập tức tiến tới đích đến đầu tiên của hắn là Chép Long Hồ.
Chép Long Hồ là một hồ nước lớn nuôi thả nhiều loài yêu thú, trong đó có cả những loài rất nguy hiểm như Bạch Ngạc Ngư, yêu thú cấp , vì vậy không có võ giả nào dám xuống hồ bắt yêu thú.
Bạch Ngạc Ngư sống dưới đáy của hồ, chỉ cần ngươi không kinh động đến nó thì đứng trên bờ của Chép Long Hồ rất an toàn.
Lí do Chép Long Hồ có cái tên này là bởi ở đây có nuôi được một loài yêu thú tương đối quý hiếm lại có giá trị cao tên là Chép Long Cá. Võ giả tiến tới Chép Long Hồ đều là để đánh bắt Chép Long Cá.
Và cách thức duy nhất để bắt Chép Long Cá là câu cá. Ngươi có thể đứng trên bờ hoặc đi thuyền ra xa thả câu, có điều dùng thuyền thì không an toàn lắm.
Đặt chân tới Chép Long Hồ, Trần Lương không có vội thả câu. Công việc đầu tiên của hắn là lấy nước trong hồ để làm thành một cái hồ nhỏ trong Tiểu Cửu Giới.
Nhìn thấy hành vi của Trần Lương, một số người lấy làm tò mò lắm, bàn tán với nhau:
“Tên kia hình như đang lấy nước trong hồ cho vào Không Vật?”
“Đúng là vậy, không biết để làm gì”
“Hay là hắn dự tính nuôi Chép Long Cá” tên này nói xong liền phá lên cười cùng đồng bạn
“Ha ha ha, còn chưa chắc có thể câu được con nào không, nói gì đến nuôi”
“Đúng vậy, những người tiến vào Chép Long Hồ cũng không nhiều đều là bởi bắt Chép Long Cá rất khó khăn, may mắn lắm mới câu được , con cũng chẳng thể nuôi nhốt sinh sản”
“Tên này trông tuổi còn rất trẻ, kiến thức hẳn là thiếu thốn quá nhiều”
“Qua ngày hắn liền biết bản thân là ngu ngốc dường nào, ha ha”
Mấy tên đứng gần Trần Lương trao đổi âm thanh không hề bé, cố ý nói to cười nhạo tiểu tử trẻ người non dạ.
Lấy nước xong, Trần Lương sử dụng Thổ Bảo Trùng làm mồi câu, chọn một chỗ yên tĩnh tránh xa mấy tên ồn ào kia.
Thời gian câu cá cũng khá là nhàm chán. Số lượng người tiến vào Chép Long Hồ dần nhiều lên nhưng cũng không có ai câu được một con Chép Long Cá nào.
Nửa canh giờ sau, cần câu của Trần Lương rung lên. Hắn nhanh chóng kéo lên, vui mừng thu hoạch lấy con Chép Long Cá.
Chép Long Cá là một yêu thú cấp , sức tấn công không mạnh nhưng tốc độ trong nước lại rất nhanh. Muốn ở trong nước bắt Chép Long Cá thật không dễ dàng, nhưng đã câu được thì có thể nhẹ nhõm thu giữ.
Trần Lương tiếp tục thả câu.
Lần này bắt được Chép Long Cá còn nhanh hơn trước. Trần Lương thu lấy con thứ hai trong sự ngỡ ngàng của mấy người gần đó.
Tiếp tục bắt được con thứ đã khiến cho một số kẻ cầm cần câu đến ngồi cạnh Trần Lương.
Nhưng điều kỳ quái là giữ rất nhiều cần câu, Chép Long Cá lại chỉ chọn đớp mồi câu do Trần Lương thả ra.
Sau con thứ , Trần Lương đổi sang địa điểm khác ngồi, một số kẻ cũng thu câu đi theo hắn.
Mới nửa ngày, Trần Lương đã câu được con Chép Long Cá làm dấy lên sự quan tâm của toàn bộ người ở đây.
Mọi người cố gắng nhìn kỹ xem Trần Lương có kỹ thuật hay mồi câu gì đặc biệt, nhưng đều không thu được kết quả gì.
“Vị huynh đệ này có thể cho bọn ta biết cách để câu Chép Long Cá không?” Một người tiến tới chắp tay nói với Trần Lương
“Bọn ta sẽ trả phí” Một người khác phụ họa
Bọn hắn đã không thể kìm nén được sau khi Trần Lương bắt được con thứ .
“Đợi ta câu được con thứ sẽ cho các ngươi biết” Trần Lương hồi đáp. Hắn đã cảm nhận được ánh mắt tham lam của những kẻ xung quanh, nếu không nói chỉ sợ là khó yên ổn câu cá.
Con thứ
Con thứ
Cả trăm người đã vây xung quanh Trần Lương, hồi hộp chờ mong nghe đáp án.
“Con thứ ” đám đông đồng thanh hô lên
Trần Lương bình tĩnh thu lại cần câu, hắn tính rời khỏi nơi này. Giơ lên Thổ Bảo Trùng, Trần Lương nói to:
“Bí quyết của ta là dùng Thổ Bảo Trùng làm mồi câu”
Hải Thượng Trung là người thích nghiên cứu. Lão từng được thưởng thức hương vị của Chép Long Cá và bị hấp dẫn chỉ muốn ăn thêm mà không có, nên khi vào Hoàng Lam Môn, lão đã dành cả tháng trời chỉ để thử nghiệm cách bắt lấy Chép Long Cá. Cuối cùng lão tìm ra được Thổ Bảo Trùng rất được Chép Long Cá ưu thích.
Hải Thượng Trung lúc đó đã dùng cả tuần để thu lấy Chép Long Cá rồi mới chịu rời đi.
Cũng không phải là mỗi con Chép Long Cá đều cần con Thổ Bảo Trùng. Chỉ cần đừng để Chép Long Cá nuốt mất thì một con Thổ Bảo Trùng thường có thể dùng để câu , Chép Long Cá.
Trần Lương nói ra bí quyết không phải ai cũng tin tưởng
“Con sâu kia là Thổ Bảo Trùng sao, hắn có lừa chúng ta không?”
“Thổ Bảo Trùng nghe nói rất quý hiếm, cả gia tộc ta cũng không có lấy một con, sao tên này lại có được”
“Thổ Bảo Trùng là gì vậy?”
“Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai, đến tên nó ta còn chưa nghe bao giờ”
Cho dù có người nguyện ý tin tưởng nhưng cũng không có Thổ Bảo Trùng để kiểm tra lời nói của Trần Lương. Dù sao Thổ Bảo Trùng rất quý hiếm, lại chỉ có tác dụng nuôi linh dược, nào có kẻ nào mang theo bên người làm gì.
Trần Lương mặc kệ bọn hắn nghĩ thế nào, hắn lách khỏi đám đông rời đi. Nhưng phía trước có kẻ như còn muốn giữ chân hắn lại
“Ngươi đứng lại, làm sao biết bọn ta có bị ngươi lừa gạt không?” Một kẻ đứng giữa nói
“Ngươi chỉ cần lấy ra Thổ Bảo Trùng câu liền biết” Trần Lương trả lời
“Bọn ta không có Thổ Bảo Trùng, ngươi mau đưa Thổ Bảo Trùng của ngươi cho bọn ta kiểm chứng” Vừa nói, kẻ kia vừa lấy ra vũ khí của hắn, ý đồ đe dọa rất rõ ràng
“Cút” Trần Lương quát lên mất kiên nhẫn. Hắn còn nhiều việc phải làm, không muốn dây dưa với mấy tên này.
Nghe tiếng quát, tên tức giận đồng loạt rút kiếm ra:
“Nói lời cuối cùng, để lại Chép Long Cá cùng Thổ Bảo Trùng, bọn ta có thể thả ngươi một mạng”
Trần Lương không nói lời thừa, lấy ra Địa Long Thương đánh ra hắc long lao đến cắn xé tên mới chỉ là Tiên Linh cảnh.
kẻ trọng thương nằm đo đất, riêng kẻ ở giữa nhận lấy hắc long tấn công liền bị cắn nát đầu bỏ mạng
Một thương chấn động tinh thần toàn bộ người ở đây. Trần Lương tiếp tục bước về phía trước, võ giả đều là dạt sang bên nhường đường.
“Rất ấn tượng, quả không hổ danh kẻ bị Quỷ Địa Phái treo giải thưởng đến mấy vạn tinh thạch” Tiếng vỗ tay vang lên, người bước ra chắn phía trước đường đi của Trần Lương.
Kẻ cất tiếng nói cùng vỗ tay chính là Hoàng Chưng Bảo, hắn đã nhận ra Trần Lương chính là kẻ mà hắn tưởng là đã cháy thành tro trong hồ nham thạch của Trọng Môn.