Giá trị Không Thạch được quyết định dựa trên diện tích không gian mà chúng lưa chứa, phân chia làm cấp độ. Từ cấp đến được quy thành Tiểu Không Thạch, từ cấp đến được quy thành Trung Không Thạch, từ cấp đến quy thành Đại Không Thạch. Từ đó chế tạo ra loại Không Vật tương ứng.
Nhìn từ bề ngoài không thể biết được diện tích không gian bên trong Không Thạch, cũng không phải dùng tinh thần lực là có thể biết luôn.
Vùng không gian bên trong Không Thạch không phải là trống rỗng mà là đậm đặc một loại khí lưu. Trận Pháp Sư chỉ có thể sử dụng tinh thần lực dần dần xóa bỏ đám khí lưu đó đến sạch sẽ mới có thể biết chính xác diện tích không gian bên trong. Khi đó nó không còn là Không Thạch nữa mà được gọi là Không Vật, có thể chứa vật thể bên trong.
Thời gian còn chưa tới bình minh, Chu Minh giật mình tỉnh dậy khi nhận ra có người đến. Gặp lại Trần Lương, Chu Minh đưa cho Trần Lương viên Không Thạch, cho thấy hắn đã làm việc nghiêm túc trong tháng vừa rồi. Trần Lương cũng liền đưa cho hắn tinh thạch cấp .
Trần Lương đưa mọi người tới cuối hang động rồi thả tù binh ra. Lúc đầu tên còn hoảng sợ trước một đám lớn người, sau mới biết đều là nhân công lao động của Trần Lương.
“Các ngươi sẽ làm việc cho ta đến khi nơi này hết sạch Không Thạch. Những người kiếm đủ viên Không Thạch sẽ được trả tự do, không đủ, chết” Trần Lương nói với tù binh.
“Có gì đảm bảo ngươi không lừa bọn ta?” Một lão giả hỏi
“Lời ta nói chính là đảm bảo, các ngươi chỉ có thể lựa chọn tin tưởng. Còn ai không muốn nắm lấy cơ hội có thể bước lên, ta giúp sớm siêu thoát” Trần Lương để Kim Thiết Nhân cùng Ngân Thiết Nhân đứng cạnh. Trương Phá Vân cũng bày ra thực lực Huyền cấp để răn đe người này cùng người kia chớ có hành động thiếu suy nghĩ.
tên này sẽ cùng làm việc với người kia nên cần phải giới thiệu để hai bên biết nhau và biết công việc cần làm.
Luật lệ Trần Lương đưa ra rất rõ ràng:
Mỗi ngày làm việc canh giờ, chia làm ca, canh buổi sáng, canh buổi chiều, canh giờ buổi tối.
Làm ngày được nghỉ ngày, đồng thời sẽ được ăn đan dược phục hồi sức khỏe, thậm chí tăng lên một chút tu vi
Mỗi tháng, người có sản lượng cao nhất ở mỗi cấp tu vi sẽ được thưởng tháng lương
Riêng tù binh, ai nộp đủ viên Không Thạch sẽ được trả tự do. Sau đó, nếu kiếm được thêm sẽ được trả phí tinh thạch cấp cho mỗi viên Không Thạch.
Ngạo Thiên đã được thả ra ngoài tự chịu sinh tồn. Luôn ở cạnh Trần Lương chỉ khiến nanh vuốt của yêu thú cấp bị mài mòn.
Sáng sớm mọi người đều được ra cửa hang tắm nắng và thư giãn. Trần Lương cũng không sợ có ai ra vào, vì nếu không có Trần Lương dẫn bước theo quy tắc nhất định, thì cần phải cực kỳ am hiểu trận pháp không gian mới có thể tự do đi lại.
Tất cả mọi người ở đây đều có chức năng riêng của mình. Tuyết Hoa luyện đan và quản lý công tác hậu cần, thực phẩm. Nàng cũng tuyển ra nhất tinh người để phụ nàng nấu nướng.
Ưng Sát tập trung vào luyện võ và nâng cao tu vi. Muốn bản thân làm được nhiều việc, trở nên hữu ích hơn thì sức mạnh là không thể thiếu
Vị nữ Trận Pháp Sư của Trường Bàn Phái sẽ được Trần Lương dạy cách sử dụng tinh thần lực để chế tạo Không Vật từ Không Thạch. Tùy vào kích thước Không Vật mà nàng sẽ được trả lương khác nhau. Thấp nhất là , cao nhất là tinh thạch cấp .
Trưởng môn Trường Bàn Phái quản lý tất cả lao động.
Sau nửa ngày nghỉ ngơi xắp xếp, làm quen, tất cả bắt tay vào công tác chuẩn bị chỗ ăn, ngủ
Trần Lương dựng riêng cho Tuyết Hoa một căn nhà gỗ, còn lại đều chỉ dựng thành các lều vải.
Ngày khai thác mỏ đầu tiên, thu hoạch được viên Không Thạch, chủ yếu đến từ những lao động được trả lương, còn tù binh kia vẫn chưa mấy làm việc, họ vẫn còn đang thảo luận xem nên làm gì. Trần Lương cũng không quan tâm, cứ đợi sau năm rồi chiếu theo luật của hắn mà thực hiện.
bữa ăn của ngày đầu tiên đều được làm từ thịt yêu thú và linh dược hay các loại rau đắt tiền. tù binh không làm nên không được ăn.
Ưng Sát chỉ thỉnh thoảng đi giám sát khai thác mỏ, còn thời gian chủ yếu là tu luyện võ đạo. Hắn được Trần Lương truyền dạy cho một loại đao pháp là Khoái Sát Đao cùng loại thân pháp là Khoái Phong Vân. Hai võ kỹ này là một bộ phối hợp với nhau, do một cường giả tên Đao Vô Thường sáng tạo ra từ vạn năm trước
Tinh túy đao chiêu của võ kỹ này nằm ở chữ “Nhanh”. Vận tốc đủ nhanh, uy lực ắt sẽ mạnh. Dù đối thủ tu vi cao hơn ngươi, nhưng ngươi nhanh hơn thì vẫn có thể ngược sát hoặc ám sát hoặc chạy trốn.
Muốn đạt được nhanh, trước hết cần phải khỏe. Như Tam Ảnh Bộ của Trần Lương, hắn cần phải đeo hàng ngàn cân trên người, rồi thì phải luyện tập cơ thể rất nhiều mới có thể bước đầu tu luyện Tam Ảnh Bộ.
Vì vậy, ban đầu, Ưng Sát mỗi ngày đều phải vung đao vạn lần, chạy dặm, mỗi tứ chi đều phải đeo cân.
Trong một tuần, ngày nào Ưng Sát cũng đều đau đớn toàn thân, đến độ nằm hay ngồi đều khó khăn, và hoàn toàn không thể tu luyện nâng cao tu vi. Những người lao động thậm chí còn thấy công việc của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với chế độ luyện tập địa ngục kia.
Sau tuần, cơ thể đã quen thuộc với cường độ tập luyện cùng đau đớn, Ưng Sát đã có thể dành buổi tối để hấp thu những linh dược mà Trần Lương cung cấp.
“Đi theo chủ giàu đến cháo người hầu cũng ngon hơn cơm của chúng ta” Lúc này những lao động lại thầm ghen tị.
Công pháp bình thường, võ giả chỉ có thể tu luyện khi tập trung thi triển công pháp. Chỉ có những công pháp Thiên giai thượng đẳng như của Trần Lương mới có thể luyện hóa iinh khí bất kể thời điểm. Nhờ vậy Trần Lương có thể liên tục hấp thu lượng lớn linh dược cung cấp cho Phôi tinh linh.
Đáng tiếc Ưng Sát đã bước vào Tiên Linh cảnh, nếu không Trần Lương cũng có thể cấp cho hắn một bộ thiên giai công pháp.
Đến phiên nữ Trận Pháp Sư của Trường Bàn Phái thì lại rất nhẹ nhàng, hoàn toàn đối lập với cực khổ của Ưng Sát.
Nữ Trận Pháp Sư này tên là Vạn Lan Nhu, cũng không phải là người của Trường Bàn Phái mà là bạn lâu năm của Vu Cát. Vu Cát gặp phải rào cản tiến vào mỏ Không Thạch mới mời nàng đến giúp phá giải những vết nứt không gian kia.
Trần Lương hướng dẫn nàng cách chế tạo Không Vật:
“Để có thể chế tạo Không Vật từ Không Thạch cần thực hiện việc.
Thứ nhất là bày một trận pháp không gian xung quanh chỗ ngồi.
Thứ hai là Trận Pháp Sư điều khiển tinh thần lực khoan một lỗ nhỏ ở điểm mỏng nhất của Không Thạch, sau đó thông qua lỗ hổng, sử dụng tinh thần lực hút đám khí lưu bên trong không gian của Không Thạch ra ngoài.
Nếu không trước tiên bày trận pháp không gian thì những khí lưu kia ra ngoài sẽ xé nát không gian xung quanh Không Thạch, bao gồm cơ thể ngươi.
Để tiết kiệm thời gian, ngươi có thể bỏ qua bước thứ nhất, ta sẽ bày trận ở chỗ của ngươi. Nhưng để làm bước thứ hai cũng không phải dễ dàng”
Trần Lương chỉ vào tổ kiến nói “Ngươi có thể biết được trong tổ kiến kia có bao nhiêu con không?”
“Không thể, ta không thể đưa tinh thần lực vào trong tổ kiến được”
Trần Lương chỉ ngón tay về phía tổ kiến, phóng xuất ra tinh thần lực mỏng gần như không thấy tiến vào trong tổ kiến. Sau hơi thở hắn nói “ con” rồi thu toàn bộ ra ngoài để Vạn Lan Nhu có thể kiểm chứng.
Nàng tất nhiên không có đi đếm từng con, chỉ hơi chấn động về khả năng của Trần Lương, nhưng nàng cũng đã dần quen.
Trần Lương nói “Các Trận Pháp Sư thông thường sẽ đều như ngươi, thiếu sự rèn luyện trong tinh thần lực. Không Thạch rất cứng, muốn khoan lố trên nó mà không tìm được điểm mỏng nhất sẽ rất mất thời gian, thậm chí làm hỏng Không Thạch. Muốn tìm được điểm mỏng nhất thì tinh thần lực của ngươi phải cực kỳ mỏng.
Giống như ngươi đeo găng tay, găng tay càng mỏng thì ngươi càng cảm nhận rõ hơn đồ vật trong tay.
Vì vậy, trước tiên ngươi cần tạo ra được luồng tinh thần lực càng mỏng và nhỏ càng tốt. Ngươi thử thi triển ta xem”
Vạn Lan Nhu xuất ra một luồng tinh thần lực bao phủ toàn thân nàng. Nàng cũng cố ép cho tinh thần lực mỏng nhất có thể nhưng vẫn dày tương đương lớp vỏ cây.
“Đừng xuất toàn thân, sử dụng bàn tay đi”
Vạn Lan Nhu dồn tất cả tinh thần tại tay phải đưa ra luồng tinh thần lực, có vẻ mỏng hơn một chút.
“Trong vòng tuần, ngươi cần làm cho tinh thần lực mỏng ngang tờ giấy, nếu không sẽ chỉ được ăn cơm không”
Nhìn từ ngoài vào, chỉ thấy Vạn Lan Nhu ngồi chỗ xuất ra phóng vào tinh thần lực rất nhàn hạ. Trên thực tế, tinh thần của nàng cực kỳ mệt mỏi. Nàng thậm chí còn phải nghỉ ngơi nhiều hơn cả Ưng Sát, chỉ là không bị đau nhức như hắn mà thôi. Nàng đang rất cố gắng, không phải vì lời nói của Trần Lương, mà do nàng có yêu thích mãnh liệt với trận pháp. Gặp được cơ hội có đại tông sư chỉ bảo, nàng hẳn muốn nỗ lực học hỏi.
Sản lượng khai thác Không Thạch tăng dần lên, cho đến khi nhóm tù binh cũng tham gia lao động thì hàng ngày đều thu được trên viên. Tù binh số lượng ít nhưng tu vi hơn nhiều lần nên sản lượng thu thập của bên không có quá nhiều chênh lệch.
Sau khi thảo luận rất nhiều, tù binh đành chọn nắm lấy lối thoát duy nhất là tin tưởng Trần Lương, vì dù hiện tại bọn hắn có liều chết cũng không có ý nghĩa, huyền cấp võ giả không phải đối tượng bọn hắn có thể hoàn thủ.
Mỗi ngày một lần, Tuyết Hoa sẽ đi thu lại Không Thạch và kiểm kê số lượng từng người sau đó đưa cho Trần Lương. Trần Lương cầm túi Không Thạch ra ngoài nửa canh giờ rồi trở về, mục đích để mọi người nghĩ hắn đi giấu Không Thạch.
Thực tế, Trần Lương đã bỏ tất cả Không Thạch vào cùng một chỗ trong Tiểu Cửu Giới, xung quanh Đại Địa Ngưu Ma Vương noãn.
Từ khi Đại Địa Ngưu Ma Vương noãn hấp thụ vết nứt không gian, nó đã có động tĩnh trở lại. Đại Địa Ngưu Ma Vương bên trong noãn đang hấp thu không gian linh khí để lớn dần lên. Trần Lương để Không Thạch xung quan Đại Địa Ngưu Ma Vương noãn cũng là để cung cấp không gian linh khí cho nó.
Ngày thứ , Tuyết Hoa quyết định luyện Cơ Linh Đan thưởng cho võ giả mang về nhiều Không Thạch nhất trong tháng.
Lúc này đang là cuối ngày, mọi người nghỉ ngơi và hấp thu những linh dược và thịt yêu thú trong bữa cơm tối. Với những võ giả cấp thấp thì đây là cơ hội tuyệt vời để nâng cao tu vi, dù sao cũng không dễ mà kiếm được một bữa ăn sang trọng như này.
Tuyết Hoa sử dụng tinh thần lực, lần lượt đưa vào các dược liệu đã chuẩn bị sẵn
Một võ giả Vạn Nhiên cảnh hét lớn, chỉ vào cây linh dược Tuyết Hoa sắp cho vào đan lô “Kia là Ngân Linh Chi, giá trị lên tới tinh thạch cấp . Tuyết Hoa cô nương định luyện đan dược gì mà dùng tới Ngân Linh Chi”
“Đồ ngu, giờ mới nhìn sao, nàng đang luyện Cơ Linh Đan, đan dược cấp . Từ nãy giờ nàng đã bỏ vào cây Phỉ Thúy Hoa, Dương Chân Quả, cây Hoàng Quy Giáp Thảo, đều là những dược liệu điều chế Cơ Linh Đan” Một người khác lên tiếng.
“Các ngươi trật tự, sắp đến giai đoạn cuối rồi” Một lão giả nhắc nhở.
Tuyết Hoa đang cực kỳ tập trung. Nhiệt lượng trong đan lô đang rất cao và không ổn định. Tại Mai Hoang Trấn, nàng đã hỏng rất nhiều lần mới một lần luyện được khỏa Trong cấp Cơ Sinh Đan khoe với Trần Lương. Còn tỷ lệ là lần hỏng được khỏa Tạp cấp Cơ Linh Đan.
Lần đầu điều chế đan dược cấp trước mặt Trần Lương, nàng muốn mọi thứ đều phải thật hoàn hảo.
Dược liệu đã cho vào đầy đủ, giờ chỉ còn khống hỏa để hòa quyện các nguyên liệu vào với nhau.
Ai cũng nín thở chờ nữ luyện đan sư xinh đẹp kết đan thành công.
“Ầm”
Một tiếng nổ vang lên, chính là một tiếng nổ báo hiệu luyện đan thất bại, đan dược phá nổ. May mắn còn chưa có nổ lô.
Một lần nổ đan, ra đi tinh thạch cấp , ai cũng thầm tiếc. Duy chỉ có Trần Lương là không quan tâm về mất mát, hắn cất tiếng nói:
“Khả năng khống hỏa của ngươi còn quá kém, lại đây ta sẽ dạy ngươi sử dụng tinh thần lực khống hỏa”
Hải Thượng Trung không phải là luyện đan sư nhưng khả năng điều khiển tinh thần lực của hắn thì không cần phải bàn.
Từ trước đến nay, Tuyết Hoa bị phụ thuộc quá nhiều vào tác dụng hỗ trợ khống hỏa của đan lô khiến năng lực khống hỏa của nàng kém hơn nhiều so với hiểu biết về luyện đan của nàng.
Khống hỏa đan lô là khả năng sử dụng tinh thần lực điều chỉnh nhiệt lượng, điều chỉnh sự di chuyển của hỏa diễm trong đan lô để từng loại nguyên liệu, từng thời điểm luyện đan có được tốt nhất nhiệt độ.
“Muốn khống chế càng chính xác nhiệt lượng trong đan lô, ngươi càng cần phải kiểm soát tinh thần lực đến từng sợi nhỏ nhất”
Trần Lương vừa nói vừa từ lòng bàn tay đưa lên một cây cột tinh thần lực. Từ cây cột đó tách ra làm sợi tinh thần lực nhỏ bằng nửa hạt đậu chiều rộng.
Trần Lương để sợi tinh thần lực này nhảy múa trong lòng bàn tay cực kỳ uyển chuyển, không hề va chạm vào nhau. Mấy người xung quanh cũng không kìm được mà chăm chú nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay hắn như có những vũ công tuyệt sắc đang lắc mình nhảy múa.
Vạn Lan Nhu càng là một bộ dáng say mê không ngớt. ngày trước, nàng đã thành công ép tinh thần lực mỏng như tờ giấy theo yêu cầu của Trần Lương. Nhưng lúc này áp lực tinh thần tới nàng cực kỳ cao, nàng nào có thể điều khiển tinh thần lực đi cảm nhận Không Thạch.
Vạn Lan Nhu phải cần thêm ngày sau đó mới có thể nhẹ nhàng điều khiển tinh thần lực đi cảm nhận nơi mỏng nhất của Không Thạch. Mấy ngày vừa rồi, nàng đều là đi thực hành kiểm tra điểm mỏng nhất của Không Thạch, cũng chưa từng một lần khoan thăm dò.
Nếu không yêu cầu ép mỏng, Vạn Lan Nhu có thể điều khiển tới sợi tinh thần lực cũng đã là cực hạn của nàng, nào có như Trần Lương, dễ dàng uốn lượn cả sợi.
Đang mải mê nhìn, Vạn Lan Nhu hít sâu mở to mắt ra khi thấy sợi tinh thần lực trên tay Trần Lương hóa thành sợi như con giun kim ngoe nguẩy trên tay hắn.
Trạng thái này dù là Trần Lương cũng không thể duy trì lâu, chỉ mấy hơi thở, hắn liền thu lại tinh thần lực của mình. Ở thời điểm đỉnh cao, hắn còn có thể diễn hóa thành hàng trăm sợi nhỏ đến mắt thường khó nhìn ra.
“Ngươi có thể tới đây cùng nghe ta giảng” Trần Lương thấy Vạn Lan Nhu lộ vẻ ham học hỏi cũng không nỡ bỏ rơi nàng.
“Để khống chế càng nhỏ tinh thần lực, trước tiên, các ngươi hãy tập cắt tinh thần lực ra làm các sợi nhỏ hơn, giống như bổ củi, thậm chí là bổ tăm. Sau khi bổ được tinh thần lực thành các sợi tăm, ta sẽ hướng dẫn các ngươi luyện tập để điều khiển các sợi tăm đó”.
Hai giai nhân ngay lập tức bắt tay vào luyện tập. Tuyết Hoa kinh nghiệm và kỹ năng kém quá nhiều so với một Trận Pháp Sư cấp năm, vì vậy trong buổi tối cùng ngày, nàng chỉ có thể cắt được khúc tinh thần lực, một luồng to, một luồng bé.
Còn Vạn Lan Nhu đã cắt ra được luồng tinh thần lực với vẻ mặt đầy tự hào. Chỉ là ngay lập tức bị Trần Lương dội một gáo nước lạnh:
“Quá chậm, cả buổi tối mới cắt được luồng, luồng to luồng bé, lại còn phải cắt lần lượt. Khi còn là Trận Pháp Sư cấp ta đã có thể cắt đồng thời luồng tinh thần lực thành khối đều nhau tăm tắp”
Vạn Lan Nhu mặt xịu xuống thu lại tinh thần lực tiến về nơi ngủ. Nàng không ngờ điều khiển tinh thần lực phức tạp hơn trong hiểu biết quá nhiều.