Chu Minh nghe xong liền thở phào. Hắn biết Trần Lương có một Kim Thiết Nhân nên thừa sức đối phó với một Cự Linh võ giả.
“Tiểu tử không biết sống chết” Cự Linh võ giả dậm một chân xuống đất. Mặt đất chấn động, đột nhiên một cột đất từ dưới chân Trần Lương phóng lên chọc thẳng vào hạ thân hắn.
Trần Lương nhanh tay chặn lấy cột đất rồi liền phóng tới đối thủ
“Không thể nào” Tên võ giả còn chưa hết ngạc nhiên, Trần Lương đã vung quyền khí về phía hắn. Tên Cự Linh lấy kiếm khí ngăn lại, chém đứt quyền khí của Trần Lương, tiến tới chém vào thân hắn.
Cự Linh võ giả dù sao vẫn là Cự Linh cảnh, có thêm Nhân Sinh hỗ trợ, nguyên khí của hắn không phải Trần Lương lúc này có thể sánh được.
Kiếm khí chém vào cơ thể Trần Lương liền biến mất vô tung vô ảnh. Cảnh tượng trước mắt lại một lần nữa khiến tên Cự Linh võ giả thêm một lần trầm trồ.
Hắn đánh giá lại đối phương “Nguyên khí tên này không phải là Cự Linh cảnh nhưng thân thể lại cực kỳ cường hãn”
Trần Lương triển lộ ra thần thông, Chiến thần Atula hiển hóa ra cùng hắn xông lên đấm túi bụi vào đối thủ.
Tên Cự Linh võ giả không thấy thi triển thần thông, chỉ dùng tay kiếm thi triển ra các loại võ kỹ đối phó với Trần Lương. Có thể thần thông của hắn quá vô dụng nên không sử dụng đến.
Nhục thân mạnh mẽ của Trần Lương kết hợp với nguyên khí hoàn toàn là đánh ngang cơ với một Cự Linh võ giả.
Tên Cự Linh cực kỳ đau đầu, dù hắn chém thế nào cũng không làm Trần Lương xây xước đến một miếng da. Nhờ vào nguyên khí vượt trội, hắn vẫn có thể đẩy lùi đối phương, nhưng tay tiểu tử này cứng như kim thiết, không thể chém đứt.
Hắn tìm cách chém vào những vị trí trọng yếu của Trần Lương nhưng đối thủ như đọc được trước đòn tấn công của hắn, luôn phản ứng chống đỡ kịp thời, đồng thời còn phản công khiến hắn cực kỳ khốn đốn. May nhờ bản thân có nguyên khí mạnh mẽ hộ thân nên vẫn chưa có thương thế gì lớn.
Chu Minh từ xa chứng kiến trận đấu cũng là tấm tắc khen ngợi nhục thân cứng rắn của Trần Lương:
“Tên này gặp họa không chết, ắt có hậu phúc. Chắc chắn hắn đã thu được cơ duyên lớn trong Trọng Môn. Lúc xuất hiện đúng là hắn đã chịu đựng được hơi thở trong hồ nham thạch màu xanh, cơ thể cứng cáp đến mức độ khó có thể tưởng tượng. Theo ta được biết hắn mới chỉ là Tiên Linh cảnh, không biết giờ đã bước vào Giáp Linh chưa, nhưng sức chiến đấu đã ngang với Cự Linh võ giả rồi, mặc dù tên Cự Linh kia thuộc dạng yếu nhất trong cùng cảnh giới”
Chu Minh cùng tên Cự Linh võ giả đều không biết rằng lúc này Trần Lương còn chưa tung hết sức. Hắn đang dùng tên Cự Linh cảnh làm đá mài đao, giúp hắn làm quen với cơ thể mới đồng thời hấp thu lượng Giới Thủy còn xót lại trong cơ thể.
Chiến đấu liên tục không giành được áp đảo, thậm chí còn dần có xu hướng thua cuộc, tên Cự Linh liền chuyển qua thương thuyết
“Ngươi là ai, chúng ta từ từ dừng lại rồi nói”
Trần Lương không trả lời, hắn vẫn liên tục tiến tới vung quyền. Chiến thuật của Trần Lương là hắn sẽ trực tiếp tấn công đối phương, còn Chiến thần Atula phụ trách chống đỡ lại các đòn tấn công bằng đất đá ào ạt đổ vào người Trần Lương.
Tuy cơ thể của hắn cứng rắn, nhưng mỗi lần bị kiếm hay thổ võ kỹ của tên kia đánh trúng người cũng gây ra choáng váng cả người, không hề dễ chịu. Vì vậy không thể ngó lơ khoản phòng thủ.
Chiến đấu hồi lâu, tên Cự Linh cảnh mạnh mẽ chém đường thật mạnh kiếm đánh văng Trần Lương ra xa để có thời gian thi triển tuyệt kỹ mạnh nhất của hắn.
Trần Lương cũng không vội vã xông vào, mà đứng tấn thi triển Quyền Vô Thanh. Hắn muốn biết xem lúc này tay hắn có thể vung được bao nhiêu quyền. Sau một hơi thở, quyền khí trước mặt hắn đã ngưng tụ thành một nắm đấm có màu vàng nhạt, không còn mờ ảo như trước.
Khi số lượng quyền khí tích tụ vượt qua lần vung quyền, quyền khí sẽ có một sự thoát biến về chất, trở nên ngưng thực giống như tay của người thi triển. Thực tế, quyền khí lúc này của Trần Lương đã đạt đến con số lần vung quyền.
Chất lượng nguyên khí của hắn cũng tăng lên, Tinh linh hóa hình cũng được Giới Thủy tẩm bổ khiến cho uy lực của quyền khí lần này sẽ không phải chỉ là gấp lần so với khi hắn vung được lần.
Quyền Vô Thanh có lần thoát biến về chất. Lần thứ nhất là khi bước vào lần vùng quyền, lần thứ hai là khi bước vào , lần cuối cùng là khi bước vào .
Quyền khí vừa hình thành đã gặp công kích của đối phương tiến tới gần. Tuyệt kỹ này của tên Cự Linh là một đầu địa hầu màu đen đang lao đến nhe hàm răng khủng bố ra muốn cắt nát bất kỳ thứ gì trên đường đi của nó.
Thủ hầu cắn bàn tay, bàn tay đấm thủ hầu. Kết quả thủ hầu bị quyền khí phá nát, tiếp tục lao vào Cự Linh võ giả, đấm cho hắn văng ra sau bất tỉnh.
Tên này thuộc dạng căn cơ bất ổn, cưỡng ép gia tăng tu vi nên dù là Cự Linh cũng là lót sàn trong cảnh giới, cơ hội bước vào hoàng cấp gần như không có.
Diệt xong đối thủ, Trần Lương quay qua Chu Minh mỉm cười nói
“Nếu ngươi lừa ta thì sẽ có hậu quả rất khó tưởng tượng đấy. Ngươi là ai. Mỏ Không Thạch ở đâu?”
“Mỏ Không Thạch cách đây dặm về phía đông bắc, nằm trong một khu đầm lầy rộng lớn tên là Củ Chi Địa.
Chu Minh ta là một tán tu, sống bằng nghề săn bắt yêu thú, bảo vật và mua bán tin tức. tháng trước ta đến Củ Chi Địa để tìm kiếm bảo vật thì gặp đệ tử của Trường Bàn Phái và kết đội với bọn chúng.
Tình cờ, bọn ta khám phá ra một hang động, đi vào sâu bên trong thấy được con Không Kê. người bọn ta tiêu diệt xong bọn chúng liền hồ hởi tiến lên, hi vọng tìm được bảo vật không gian
Càng đi vào sâu, hang động càng trở nên rộng hơn. Cuối cùng, bọn ta nhìn thấy hàng loạt vết nứt không gian xuất hiện chằng chịt phía trước, ngăn cản lối đi.
Ta lập tức quay đầu bỏ chạy, tên kia chợt hiểu ra lập tức đuổi theo, đồng thời chia ra người quay về môn phái bẩm báo.
Ta đã bị môn phái đó truy sát mất tuần mới trốn thoát. Có lẽ bọn chúng đoán ta sẽ vào Trọng Môn nên đã đặt sẵn tên Cự Linh cảnh ở đây để bắt ta”
Trần Lương suy xét lời tường thuật của Chu Minh, có vẻ không giả.
Không Kê là một loài yêu thú cấp nhờ vào thần thông Bước Nhảy Không Gian của chúng, còn chiến lực không cao, chỉ tương đương với một yêu thú cấp phổ thông. Không Kê thường xuất hiện ở những nơi có bảo vật không gian để hấp thụ linh khí không gian do bảo vật tỏa ra.
Trong hang động có Không Kê lại có cả vết nứt không gian thì xác suất cao là có mỏ Không Thạch trong đó.
Nhưng có thể đây chỉ là cái bẫy lừa Trần Lương vào tròng
“Dẫn ta đi đến mỏ Không Thạch”
“Xin chờ một lát, bạn ta đang đến”
“Bạn ngươi là ai?”
“Không phải người, nó là một con Tị Thử. Ta cùng với nó đồng hành tìm kiếm bảo vật với nhau đã năm, nó đã giúp ta tránh thoát nguy hiểm rất nhiều lần. Nó không chịu được trọng lực trong Trọng Môn nên ta để nó ở ngoài”
Một lát sau, một con chuột có răng và mũi rất to từ dưới đất chồi lên, nhảy vào lòng Chu Minh.
Trần Lương cùng Chu Minh bước lên Vũ Phi Thuyền một đường bay đi.
“Nghe nói ngươi từng ở Thiên Khung Phái, có biết Cầm Mao Thử không?” Ngồi trên Vũ Phi Thuyền, không có việc gì làm, Chu Minh bắt chuyện
“Ngươi là bằng hữu của hắn?” Trần Lương hỏi, trong mắt hiện lên một tia vô hình.
“Không, chỉ là hắn cũng có chút danh tiếng trong giới săn tin nên ta hỏi thôi. Trong mắt ta, hắn chỉ là một tiểu nhân khôn lỏi, biết chút tiểu xảo”
“Ta thấy hắn cũng giỏi đó chứ, khả năng phân tích tốt, kết giao nhiều”
“Ta khuyên ngươi không nên kết giao với hắn, tên này chỉ giỏi lợi dụng người khác phục vụ lợi ích riêng của hắn. Còn riêng về tầm nhìn thì quá hạn hẹp. Bản thân hắn thiên phú không kém, nhưng quá coi trọng vào việc kết giao để thu thập thông tin khiến tu luyện trễ nải. Trong khi thực lực mới là chính đạo. Không có thực lực, có nhiều tin tức không thể với tới, có nhiều tin tức, biết sẽ mang họa vào thân nếu thực lực không đủ”
“Ta thấy ngươi cũng chỉ là một Tiên Linh cảnh, đâu hơn gì hắn?”
“Nhưng ta mới chỉ tuổi, còn hắn đã tuổi. Ta có thể bước vào hồ nham thạch của Trọng Môn, hắn đừng hòng có thể làm được điều này. Ta đã bắt đầu vào giai đoạn đưa nguyên khí vào tế bào xương, nếu muốn ta có thể lên Giáp Linh ngay. Nhưng mục tiêu của ta, chí ít là xương hấp thu đầy đủ nguyên khí. Nếu có cơ duyên, có thể đi xa hơn đến giai đoạn tiếp theo của Tiên Linh cảnh cũng không phải không thể”
“Mong muốn lớn nhất của ngươi là gì?”
“Trở thành quân sư danh bất hư truyền như vị Thiên sư Gia Cát Minh vĩ đại. Đây cũng là lí do hiện tại ta trở thành kẻ săn tin. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Thêm nữa, muốn làm quân sư giỏi phải biết nhìn xa trông rộng, hiểu biết thế cục thế giới. Và quan trọng là tìm cho mình một vị minh chủ”
“Thế nào là một vị minh chủ để ngươi đi theo”
“Đầu tiên là phải có tài. Người ta đi theo sẽ là một nhân vật hàng đầu trong thời đại này.
Tiếp theo là có tầm nhìn. Để tiếp thu những ý kiến đóng góp của ta, không phải là người có tầm nhìn sẽ không đánh giá được, thậm chí kẻ ngu dốt sẽ chửi ta ngu đần.
Thứ ba là biết trọng dụng nhân tài. Các bậc minh chủ trong quá khứ, không người nào không biết dùng người, vì thế, họ đều có được những tướng lĩnh trung thành phò tá, vào sinh ra tử.
Một người như thế sẽ không dùng kẻ kém cỏi, vì vậy ta phải tu luyện cả võ đạo và tin tức đạo để có thể đi theo người đó”
“Ngươi muốn dẫn dắt minh chủ của ngươi đi đến đâu?”
“Lớn mạnh ngang tầm với Thất Phái”
“Để làm được như vậy thì cần phải làm gì?”
“Câu này ta không thể trả lời. Bởi trước tiên ta cần chọn được minh chủ, sau đó, dựa theo hoàn cảnh cụ thể mà đưa ra chính sách phù hợp. Một câu trả lời chung chung cho câu hỏi của ngươi là hoàn toàn vô tác dụng”
Trần Lương gật đầu, câu trả lời rất đúng ý hắn. Nếu Chu Minh đưa ra một câu trả lời đao to phủ lớn vào lúc này hắn sẽ chỉ thấy ở Chu Minh là một kẻ khoác lác mà thôi.
“Cho ta biết thông tin về môn phái đang chiếm giữ mỏ Không Thạch” Trần Lương đưa cho Chu Minh tinh thạch cấp .
“Hào phóng! Ta thích” Chu Minh cười tiếp nhận tinh thạch. Hắn nợ Trần Lương một mạng, không cần tinh thạch hắn cũng sẽ trả lời
“Trường Bàn Phái là một môn phái tầm trung ở Côn Bằng Vực, người có tu vi cao nhất có thể là Hoàng cấp cảnh giới. Bọn hắn thu nhập chủ yếu từ bán vải vóc, hoạt động chủ yếu ở Bổng Lang Thành, sở hữu một khu trang trại trồng cây và sản xuất vải phía ngoài thành”
Nói xong, Chu Minh đưa lại tinh thạch cấp về phía Trần Lương, nói “Thông tin không có nhiều, không đáng viên tinh thạch chứ đừng nói là , trả lại ngươi”.
“Không cần, ta sẽ có nhiều thông tin cần hỏi, ngươi cứ cầm trước”
Sau cuộc nói chuyện, không khí trên Vũ Phi Thuyền đã trở nên thoải mái hơn, chẳng mấy chốc đã đến Củ Chi Địa. Trần Lương thu lại Vũ Phi Thuyền rồi cùng Chu Minh đi bộ vào. Bởi nói đây là đầm lầy, không bằng nói là một khu rừng trên đầm lầy.
Củ Chi Địa đi lại rất khó khăn, một phần bởi đầm lầy ở khắp nơi, nơi dẫm chân đều là đất bùn dễ lún, phần khác là bởi cây cối rậm rạp, chằng chịt.
Nơi đây cũng không có nhiều bảo vật hay linh dược nên có ít khách vãng lai.
Đích đến là một hang động có cửa vào rất nhỏ, lại bị cỏ cây cùng dây leo che kín, không thể nhận ra có lối vào nếu không tiến sát lại gần.
Trần Lương đứng từ xa quan sát hang động. Hắn cũng lấy tinh thần lực quấn quanh Chu Minh, đề phòng mọi dị động.
Trần Lương thả ra Ngạo Thiên, đồng thời đẩy mạnh tinh thần lực. Sau một hồi dò xét kỹ có thể chắc chắn dặm xung quanh không có một bóng người, khu vực quanh đây cũng không hề có trận pháp nào. Các trận pháp bí mật có thể che dấu được mắt của Trần Lương nhưng tuyệt đối không thể qua mặt được tam nhãn của Ngạo Thiên.
Hang động hoàn toàn bình thường, bên ngoài không thấy có bất cứ người nào trông coi. Trần Lương đưa tinh thần lực vào trong dò xét, quét qua được người. Tinh thần lực của hắn cũng bị một dạng như mạng nhện chém đứt, có thể đúng là các vết nứt không gian.
Mười người kia nhận ra có kẻ dò xét, đều từ trong hang chạy ra. Bên ngoài động, bọn hắn nhìn thấy kẻ đang phát ra tinh thần lực là một nam tử trẻ tuổi đứng cách rất xa, cho thấy lực lượng tinh thần lực của hắn không tầm thường.
“Tiểu tử, nơi đây đã bị bọn ta phong tỏa, thu hồi lại tinh thần lực của ngươi rời đi” Một người trung niên nói to.
Trần Lương tiến lại gần nói
“Ta muốn đàm phán với các ngươi về mỏ Không Thạch”
Người trung niên còn đang ngạc nhiên, một người trẻ tuổi sau lưng hắn tiến lên nói nhỏ:
“Trưởng môn, trưởng lão, người bên cạnh hắn chính là Chu Minh”
Một lão giả đứng chính giữa nhóm người liền nở nụ cười “Hay lắm, đã tự dẫn xác đến nộp mạng thì không gì tốt bằng”
Nhìn thấy thái độ của đối phương, Trần Lương lắc đầu, lấy ra Kim Thiết Nhân. Hắn muốn mau chóng đưa ra đàm phán, tránh mất thời gian.
người kia còn chưa kịp thi triển thần thông, Kim Thiết Nhân đã xông đến tấn công lão giả chính giữa, người có tu vi cao nhất trong đó, Hoàng cấp cảnh giới. Chỉ sau cú đấm vào giữa ngực, lão đã nằm xuống bất tỉnh.
“Làm cho trưởng môn của các ngươi tỉnh dậy rồi chúng ta trao đổi” Trần Lương mặt vẫn rất hiền lành nói.
Đám người kia đã không còn có lực phản kháng. Trưởng môn chỉ quyền đã gục thì bọn hắn lấy tuổi gì chống đỡ.
“Các ngươi ở ngoài này, ta vào trong xem. Ai nhúc nhích liền chết”
Trần Lương để Kim Thiết Nhân ở ngoài còn cùng Ngạo Thiên đi vào hang động. Hắn đi khoảng hai dặm thì nhìn thấy một mạng lưới dày đặc vết nứt không gian. Các vết nứt được hình thành do lượng linh khí không gian thuộc tính dày đặc, va chạm và xung đột với nhau.
Muốn phá giải các vết nứt này cũng không đơn giản, cần bày các trận pháp không gian hút đi các vết nứt này. Loại trận pháp không gian này cũng không quá phức tạp, nhưng trận pháp không gian là một trong những loại khó và ít người biết. Với người khác là như vậy nhưng với năng lực trận pháp của hắn thì không có vấn đề gì. Chỉ là cũng cần tốn chút mấy tháng thời gian.
Trần Lương nghiên cứu kỹ các vết nứt, kiến thức trận pháp của hắn cũng không thể giúp giải quyết ngay lập tức được. Trong khi vấn đề thời gian là rất gấp gáp.
Để càng lâu, khả năng bị phát hiện càng cao.
Một mỏ Không Thạch có giá trị cực lớn, hấp dẫn cả các đại gia tộc, đại tông phái đến, không phải là vũng nước hắn có thể nhúng chàm để giành giật.
Trần Lương đang phiền muộn, chợt nhớ tới một vật trong bảo tàng của Hải Thượng Trung, noãn Đại Địa Ngưu Ma Vương. Hắn đưa noãn khẽ chạm vào vết nứt không gian, đưa đến tình huống là chỗ vết nứt biến mất còn noãn hoàn hảo không ảnh hưởng gì.
Trần Lương vui mừng liền mạnh dạn đưa noãn Đại Địa Ngưu Ma Vương chạm vào vài vết nứt, đều có kết quả là không gian chỗ đó trở lại bình thường.
Trần Lương vừa tiến lên, vừa dùng noãn Đại Địa Ngưu Ma Vương mở ra con đường nhỏ vừa đủ cho hắn và Ngạo Thiên đi vào.
Cuối hang động là một không gian rất to, chằng chịt các vết nứt không gian, ngoài ra không thấy có gì đặc biệt, càng là không có một chút khoáng thạch nào. Nhưng Ngạo Thiên cho hắn biết, có rất nhiều sợi linh khí không gian thoát ra từ lòng đất.
Trần Lương lấy ra Địa Giao Thương, một đường đào phá lòng đất. Chỉ mất một lúc, Ngạo Thiên đã nhìn thấy một viên đá nhỏ bằng nửa đốt ngón tay ẩn trong đất đá chứa nồng đậm không gian thuộc tính.
“Phát tài, phát tài rồi” Trần Lương ngửa mặt lên cười.
Trần Lương đi ra ngoài, trưởng môn nhân của Trường Bàn Phái đã tỉnh dậy. Hắn nói
“Ngươi muốn gì?”
“Những ai đã biết về mỏ Không Thạch này?” Trần Lương hỏi
“ người ở đây và một trưởng lão đuổi giết Chu Minh, hắn đâu rồi?”
“Ta giết rồi” Trần Lương tiếp tục “Chúng ta sẽ phân tích một chút tình huống hiện tại. Ta đã xem mạng lưới vết nứt không gian. Nữ nhân kia hẳn là trận pháp sư cấp , ngươi thấy thế nào?”
“Ta không thông thuộc trận pháp không gian, không thể loại bỏ các vết nứt này, chỉ có thể tìm một trận pháp sư am hiểu không gian mới có thể nhanh chóng loại bỏ chúng, nhưng cũng cần đại lượng tài nguyên và tốn nhiều thời gian”
“Đúng vậy, ta sẽ cho các ngươi một giả thiết lạc quan. Tổng thời gian tìm kiếm trận pháp sư và phá giải vết nứt là năm, tài nguyên tiêu tốn tương đương vạn tinh thạch cấp tính cả thu nhập trả cho vị trận pháp sư kia. Ta đặt giả thiết như vậy có hợp lý không?”
“Hợp lý” Nữ trận pháp sư trả lời
“Tốt. Vấn đề tiếp theo cũng tương đối khó khăn. Các ngươi sẽ cần một lượng lớn lao động sẵn sàng làm việc liên tục trong mỏ, không được ra ngoài, không được về thăm người thân để tránh làm lộ thông tin về mỏ Không Thạch này. Với điều kiện này, ngươi sẽ phải trả rất nhiều tiền để nhận được sự đồng ý của họ.
Tiếp theo, giả dụ các ngươi may mắn khai thác mỏ năm không bị ai phát hiện hoặc kịp giết người diệt khẩu, các ngươi sẽ bán Không Thạch cho một số đối tác mua buôn và thu về lợi nhuận gấp bảy, tám lần những gì các ngươi bỏ ra.
Ta giả thiết như vậy có tính là lạc quan, hợp lý không?”
“Cũng tính là hợp lý” Trưởng môn suy nghĩ một chút rồi nói.
“Tốt, với phương án này, những rủi ro và biến cố các ngươi nhận được là vô cùng khôn lường. Ta có thể nêu ra điểm đáng chú ý sau.
Thứ nhất là không biết mất bao lâu có thể tìm được một Trận Pháp Sư đủ khả năng hóa giải vết nứt không gian.
Thứ hai, trong thời gian bốn năm, xác suất bị phát hiện mỏ Không Thạch là tương đối cao.
Thứ ba, chi phí đầu tư là rất lớn. Có hai loại chi phí lớn, một là chi phí để dọn dẹp vết nứt không gian, hai là chi phí nhân lực khai thác Không Thạch. Môn phái các ngươi sẽ cần trả một khoản thu nhập lớn để có thể thu hút lao động vào làm trong hầm mỏ một thời gian dài. Làm thời gian ngắn rồi để họ đi rất dễ gây ra lộ thông tin hầm mỏ. có thể mất trắng nếu để các đại phái phát hiện và nẫng tay trên hay gặp phải các biến cố không lường trước được.
Thứ tư, vấn đề quản lý lao động, năng suất lao động. Vốn mỏng khiến các người không thể trả thu nhập cao cho người lao động. Nhưng thu nhập thấp thì người ta không muốn làm việc hoặc làm việc chậm chạp. Làm việc trong môi trường không thấy mặt trời, không được gặp người thân, không có thư giãn, giải trí rất dễ khiến họ bỏ việc”
Trần Lương dừng một chút cho mọi người suy nghĩ rồi lại nói tiếp
“Bây giờ nói đến phương án các ngươi hợp tác với ta. Thứ nhất, ta có thể ngay lập tức giải quyết tất cả vết nứt không gian kia”
“Sao có thể, ngươi làm thế nào” nữ trận pháp sư ngạc nhiên hỏi
“Ngươi không cần biết. Chỉ riêng điều này đã giúp tăng gấp nhiều lần tính an toàn cho khai thác mỏ.
Thứ hai, Ta là trận pháp sư cấp , có thể chế tạo các loại trận pháp che giấu bên ngoài, đảm bảo vô cùng khó phát hiện ra nơi đây”
“Sao có thể! Ngươi là trận pháp sư cấp !!!” Nữ trận pháp sư hét toáng lên. Không chỉ nàng mà những người xung quanh, bao gồm cả Chu Minh cũng vô cùng kinh ngạc
“Yên lặng để ta nói, còn nhiều bất ngờ cho các ngươi. Tiếp theo, ta có rất nhiều tiền, sẽ tăng lương gấp , lần hiện tại cho những người chấp nhận vào làm việc tại hầm mỏ liên tục năm không rời khỏi đây. Tất nhiên họ vẫn sẽ được ra ngoài cửa hang tắm nắng, hít khí trời. Ta đảm bảo trượng quanh cửa hang sẽ rất an toàn và bí mật. Và ta sẽ trả trước thu nhập nửa năm cho tất cả những người đó”
“Trả trước nửa năm! Ngươi định tuyển bao nhiêu người?” Trưởng môn trợn mắt hỏi
“”
“Ngươi đủ tiền sao” Một lão giả đứng cạnh cười khuẩy “ người, lương gấp , lần, trả trước nửa năm. Ngươi nếu là không trả trước lương, lấy Không Thạch trong hầm mỏ bán đi trả lương thì ta còn tin. Tích cóp của cả Trường Bàn Phái bọn ta cũng không đến vạn tinh thạch cấp . Còn để trả trước lương như ngươi nói thì cũng phải đến vạn tinh thạch cấp . Ngươi nghĩ là tinh thạch cấp chắc”
Trần Lương đưa nhẫn không gian cho vị trưởng môn, nói
“Ngươi xem trong đây có bao nhiêu tinh thạch”
Vị trưởng môn đưa tinh thần lực vào liền há mồm trợn mắt ra nói
“”
“Ha ha ha, tinh thạch cấp mà dám khoe Ta nhiều tiền. Thật làm ta chết cười” Một người nói, liền sau là cả đám cười. Không khí căng thẳng ngẫu nhiên trở nên thoải mái.
“Ai bảo ngươi đây là tinh thạch cấp ” Trần Lương nói
“Không nhẽ là tinh thạch cấp , hay ý ngươi là tinh thạch cấp ” Người kia vừa nói vừa cười
“Đúng là tinh thạch cấp . Trong đây là tinh thạch cấp , tương đương . tinh thạch cấp ” Vị trưởng môn vẫn thất thần xem đi xem lại số tinh thạch trong nhẫn không gian.
“Chính các ngươi tự xem đi” Cuối cùng, vị trưởng môn đưa nhẫn không gian cho những người khác xem. Chuyện này quá khó tin, một người trẻ tuổi như này lại có thể tích trữ vạn tinh thạch cấp . Thật là giàu đến người ta phát sợ.
“Trận pháp sư cấp , Kim Thiết Nhân, tinh thạch cấp . Ta thấy Quỷ Địa Phái treo thưởng ngươi còn hơi ít đấy” Chu Minh cũng đang đờ người ra ngạc nhiên nói.
Trần Lương tiếp tục nói:
“Còn chưa phải là tất cả. Các ngươi hợp tác với ta chỉ có trăm lợi mà không có hại. Những người làm việc trong hầm mỏ sẽ được trả lương tương xứng với năng lực. Riêng trưởng môn, ngươi sẽ nhận được thu nhập tương đương mười phần trăm giá trị lượng Không Thạch khai thác được. Đồng thời ta sẽ trả thêm cho môn phái các ngươi mười phần trăm giá trị lượng Không Thạch khai thác được.
Ngoài ra, còn một điều nữa ta có thể cho các ngươi biết, đó là những Không Thạch này, ta không phải để bán, mà là để luyện thành Không Vật. Tăng giá trị lượng Không Thạch thu được lên gấp lần, lần”
“Ngươi biết trận pháp không gian?” Nữ trận pháp sư lại hỏi
“Không những biết, mà còn rất am hiểu. Ta sẽ thu đệ tử để sản xuất hàng loạt bảo vật không gian đem bán ra ngoài. Các ngươi chắc chắn không thể làm đến bước này. Để tìm được trận pháp sư biết cách chế tạo Không Vật đã rất khó, chưa nói là số lượng nhiều. Còn tìm người có hiểu biết để dạy lại thì các ngươi càng không thể làm được.
Phần sinh ý này ta cũng sẽ chia cho Trường Bàn Phái các ngươi một phần, giảm một nửa giá thu mua Không Vật cho các ngươi bán ra kiếm lời”
Trần Lương dừng một hơi nhìn mọi người rồi chốt câu cuối cùng
“Tóm lại, làm theo lời ta, các ngươi và ta đều thu được lợi lớn. Còn nếu không, các ngươi sẽ không có gì cả, bao gồm cả mạng sống của mình”