Sở Cửu Ý lập tức đề nghị: "Mọi người đều vui như vậy, hay là cùng nhau uống rượu ăn mừng đi!"
Đề nghị của ông ta được mọi người đồng ý, ngoài bọn họ ra còn có Yến Phi và hai vị sư huynh của Phá Nhạc Kiếm Tông, thậm chí còn có Diệp Quy Viên không mời mà đến.
Thẩm Dao Chu cũng không ngăn cản, trước đó vẫn luôn căng thẳng, bây giờ thả lỏng một chút cũng tốt.
Từ Chỉ Âm đi tới kéo nàng: "Đi uống rượu nào, bản lĩnh y tu không bằng ngươi, uống rượu nhất định phải thắng ngươi!"
Thẩm Dao Chu bị lòng hiếu thắng của nàng ta đánh bại: "..."
Nàng xua tay nói: “Các ngươi đi trước đi, ta một lát nữa sẽ tới."
Từ Chỉ Âm: "Vậy ta chờ, ngươi không được nhân cơ hội trốn đâu đấy!"
Thẩm Dao Chu hứa xong mới trở về phòng của mình.
Nàng còn nhớ phần thưởng nhiệm vụ phụ là cái rương bạc kia.
So với hai lần trước không để tâm, lần này nàng nghiêm túc hơn rất nhiều, rửa sạch tay rồi mới vào hệ thống, chiếc rương tỏa sáng đang lơ lửng trên không trung, tỏa ra mùi tiền.Lần trước còn mở ra được một đôi Ngọc Đồng Tâm, không biết lần này sẽ mở ra được gì.
Thẩm Dao Chu chắp tay cầu nguyện một lượt, lấy hết dũng cảm ra mở rương.
Sau khi ánh sáng lóe lên, một đôi găng tay y tế rơi vào lòng bàn tay nàng. [Một đôi găng tay y tế dùng một lần]
Thẩm Dao Chu: "..."
Chết tiệt!
Quả nhiên, cái gì mà chuyển vận đều là lừa đảo!!
Khi Thẩm Dao Chu tới, Từ Chỉ Âm bọn họ đã uống được một lúc rồi.
Linh tửu thanh khiết, hậu vị ngon ngọt.
Từ Chỉ Âm đã sớm quên mất chuyện muốn so tài với Thẩm Dao Chu, nàng ta ngồi chính giữa, kể lại những năm tháng làm hải vương của mình, Lăng Tân Nguyệt ở bên cạnh nghe đến mức mắt sáng rực, cây bút trong tay suýt nữa thì vung ra tàn ảnh.
Thẩm Dao Chu mặt không biểu cảm dùng lưu ảnh thạch ghi lại đoạn này, định ngày mai dùng để chế giễu tửu lượng của Từ Chỉ Âm.
Yến Phi mỉm cười đi tới: "Sao giờ mới tới, bọn họ đã uống một vòng rồi."
Thẩm Dao Chu không tiện nói mình quay trúng giải thưởng rác, tâm trạng buồn bực, bèn chuyển chủ đề: "Yến tỷ có chuyện gì tìm ta sao?"
Yến Phi gật đầu: "Ngày mai ta phải về tông môn rồi."
Thẩm Dao Chu sửng sốt: "Sao lại gấp vậy?"
"Đại tỉ võ tông môn sắp bắt đầu rồi." Yến Phi chậm rãi nói: "Những năm qua bọn họ ỷ Phá Nhạc Kiếm Tông ta không có người, ngang nhiên nhục mạ chúng ta, giờ thì ta đương nhiên phải đòi lại từng món nợ."
Thẩm Dao Chu nhớ Thẩm Túy An và Cố Ung từng nói, lần đại tỉ võ tông môn trước, bọn họ bị Phó Sinh Hàn một mình khiêu chiến với chín người, cuối cùng thậm chí còn bị ép đổi tên môn phái. Yến Phi đây là đi báo thù.
Nàng tuy không nỡ nhưng cũng biết đây là con đường mà Yến Phi phải đi, vì vậy trực tiếp nói: "Vậy Yến tỷ về rồi xem trong môn phái còn bao nhiêu người cần phẫu thuật, ta sẽ sắp xếp trước cho bọn họ, đến lúc đi tỉ võ tông môn, dọa những người khác!"
Yến Phi cười lên, trong mắt như chứa ánh sáng: "Được."
Từ Chỉ Âm không biết từ lúc nào đã say khướt chạy tới, nghe vậy liền nói: "Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta đi cùng Yến tỷ, chúng ta đông người thế này, ợ! Dọa bọn họ mất!"
Thẩm Dao Chu động lòng, hỏi Yến Phi: "Không biết đại tỉ võ tông môn, chúng ta có thể đi xem không? Nếu được, đến lúc đó chúng ta cùng đi cổ vũ cho tỷ."
"Không vấn đề." Yến Phi sảng khoái đáp ứng: "Thẩm sư đệ đến lúc đó cũng sẽ đi, các ngươi cứ đi theo hắn, coi như là người của Phá Nhạc Kiếm Tông chúng ta."
Thẩm Dao Chu lúc này mới nhớ tới lục thúc của mình, có chút chột dạ: "Vậy có phải nên nói với lục thúc một tiếng trước không, ta thấy hắn khá bận."
Yến Phi buồn cười nói: "Thẩm sư đệ đã biết từ lâu rồi, hắn còn nói đợi ta về thì tạm thời để Bàng sư huynh và An sư huynh bảo vệ ngươi."
Thẩm Dao Chu lập tức cảm thấy áy náy, nàng bận rộn đến nỗi quên mất Thẩm Túy An, vậy mà hắn vẫn quan tâm đến mình như vậy, sau này nàng vẫn nên quan tâm đến hắn nhiều hơn.
Từ Chỉ Âm thấy bọn họ cứ nói chuyện mãi, có chút không kiên nhẫn, liền khoác vai Thẩm Dao Chu: "Nói gì mà rề rà thế! Đi, uống rượu thôi!"
Thẩm Dao Chu không đề phòng, suýt chút nữa bị nàng ta đè ngã. "Từ Chỉ Âm ngươi buông raI"
"Không buông!"
"Ngày mai ngươi nhất định sẽ hối hận!"
Yến Phi nhìn bóng lưng của bọn họ, không nhịn được phá lên cười.