Hôm nay chính là ngày khai giảng ở trường Thiên Ly,cô dậy từ rất sớm,tâm trạng phi thường tệ hại mà cũng đúng thôi một mình tiếp chưởng của tận bảy nam chủ cô không chết thì cũng trọng thương,ôi,cô phải làm sao giờ?Trang điểm khiến mình trông bình thường giống mấy vị tiền bối trước đây thì chỉ càng làm mọi việc tệ hơn khi bị nam chủ phát hiện mà thôi,phải biết nhìn xa trông rộng nếu không thì bạn sẽ bị nam chủ ăn không còn mẩu xương nào mất.Cho dù có trốn nam chủ thì cuối cùng cũng bị cái vận đào hoa chết tiệt của chính mình hãm hại mà thôi.Bám chặt lấy Ngân không rời nửa bước?Không,không thế thì càng làm cho mấy con sói có hứng săn mồi mất,khác gì tự mình 'mỡ dâng miệng mèo'.Haiz,số mình sao mà nó khổ(Tg:than với chả thở cái gì,đi câu rùa kim cương về cho ta bán nhanh mẹ con sắp thành quỷ đói rồi đấy.)
Cô cố gắng lết cái thân già ốm yếu,xương cốt thoái hoá của mình vào nhà vệ sinh rồi tiếp tục thở dài như người thất nghiệp.Vệ sinh cá nhân xong,nhìn vào chính mình trong gương tâm trạng vốn đã tệ hại của cô lập tức trở nên tệ hại hơn với tốc độ chóng mặt,đẹp quá cũng là một tội.(Tg:nội thương vì lời con gái nói đến thổ huyết tự dưng thấy mình thật thảm khi có đứa con gái kì dị như vậy TT^TT)
Cô mặc một bộ váy màu xanh nước biển không có gì đặc biệt hay nổi trộ nhưng làm nổi bật vẻ đẹp trong sáng,thanh thuần của cô(Tg:nó đẹp sẵn rồi thì mặc gì chả đẹp).Cô đội chiếc nón vành rộng màu trắng che hết đi khuôn mặt tuyệt mỹ.
Nhanh chóng giải quyết xong bữa sáng cô đi ra cổng chờ Ngân đến đón.Lúc này cái thói quen yêu thích mọi việc phải hoàn hảo,đúng giờ giấc của Ngân đã thế hiện tác dụng của nó,cô đứng chờ chưa được một phút thì Ngân đã đến,đúng bảy giờ không hơn không kém.Bước ra khỏi xe nhìn thấy Điệp nhi đang đứng chờ,hắn nở nụ cười ôn nhu nói:
“Em đợi có lâu không?”
Cô mỉm cười lắc đầu:
“Không,em cũng vừa mới ra thôi.”
“Ừm,đi thôi.”
Đang lái xe hắn quay sang cô hỏi:
“Điệp nhi,cái mũ đó...”
“Chống 'ruồi' bu loanh quanh luẩn quẩn thôi.”
Nghe cô nói sắc mặt Ngân cũng tệ đi,hàn khí toả ra,đương nhiên hiểu mấy con 'ruồi' mà cô nói là gì.
Vì trường Thiên Ly không quá xa nên cô nhanh chóng đến nơi.Trường Thiên Ly quả không hổ là ngôi trường đứng tốp đầu,thật là một đẳng cấp khác hoàn toàn so với những gì trong truyện tả.Cô vừa bước ra khỏi xe đã thu hút tất cả những người có mặt ở đây.
“Thánh thần ơi,tiên,tiên nữ hạ phàm.”
“Nữ thần của đời tôi.”
“Giờ mới hiểu hai chữ 'mỹ nữ' là thế nào.Không,phải là thiên thần mới đúng.”
...
“Hứ,có mà trát phấn cho da trắng thì có,giả tạo.”
“Hồ ly tinh chỉ biết đi câu dẫn nam nhân không biết thật sự như thế nào.”
“Cái mặt xấu xí nên mới phải che đi.”
...
Từng lời khen ngợi,ghen tỵ,ngưỡng mộ đều lọt vào tai cô,giờ thì cô phục sát đấy mấy vị tiền bối trước đây rồi,khủng khiếp như thế này mà vẫn hiên ngang,kiêu ngạo đi qua được,quá giỏi,quá quá giỏi.Nhưng thật may cho cô là nó đã nhanh chóng kết thúc nhờ hàn khí chết người Ngân toả ra.
“Này này đó là...Băng sơn mỹ nam?!?”
“Họ đi cùng nhau thì chẳng phải là...”
“Trời sắp sập rồi,Băng sơn mỹ nam mà lại đi cùng một cô gái.”
“Hết hi vọng với nữ thần rồi.”
...
Bằng tốc độ ánh sáng,tin Băng sơn mỹ nam và một cô gái xinh đẹp,thần bí đi cùng nhau,% là người yêu.
Cô nghe hết những lời thì thầm kia mà ngượng đến mặt đỏ tai hồng.Đang chìm trong suy nghĩ thì Ngân cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô rồi đi vào trường.Cái hình ảnh mang tính chất ngôn tình đã làm không ít fan của Ngân hôn mê bất tỉnh,chết lâm sàng những người còn lại thì mắt chữ A mồm chữ O và thế là bằng tốc độ nhanh khủng khiếp tin Băng sơn mỹ nam đi cùng một cô gái đã tiến hoá thành Băng sơn mỹ nam có người yêu là một cô gái xinh đẹp,thần bí việc này đã khiến cho càng nhiều người bu xung quanh cô và Ngân vì muốn xác thực việc Băng sơn mỹ nam có người yêu.
Tg:có ai muốn thêm nam chủ không ạ,xin cho ta ý kiến.
từ