Ta - Bệnh Công Tử Tuyệt Thế Vô Song

chương 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong sân một bệnh viện tâm thần bị hàng rào sắt vây quanh, có một mỹ nam xinh đẹp ngồi xích đu nhìn ra ngoài.

Bên ngoài hàng rào sắt, một đôi vợ chồng vành mắt đỏ hoe nhìn Bắc Mạc Khanh che miệng khóc.

Còn Bắc Mạc khanh nhìn thấy bọn họ liền mỉm cười, giang hai tay muốn được bọn họ ôm một cái. Năm đó, hắn bị một nhóm tội phạm kinh khủng bắt cóc, bị bọn chúng đánh đập, mắng mỏ, bắt uống thuốc độc, tiêm vào một số loại thuốc không rõ nguồn gốc... Đến được tìm thấy, hắn đã trở thành một người điên không thể tự kiểm soát được bản thân.

Trước đây, hắn là một đứa trẻ ốm yếu, không được bà ngoại yêu thích, sau sự kiện đó, bà ngoại càng ghét bỏ hắn, hắn luôn luôn phải chịu đựng ánh mắt lạnh lùng của mọi người, thậm chí cả ba mẹ vẫn luôn cưng chiều hắn cũng đưa hắn vào bệnh viện tâm thần vì bất lực.

Bắc Mạc Khanh nhìn hai người bất động thanh sắt bên ngoài, hai mắt từ từ đỏ lên. Hắn chỉ là muốn được người nhà ôm vào lòng mà an ủi một chút, tại sao, Tại sao bọn họ không thể cho hắn một chút ấm áp, dù chỉ một chút cũng được!

Bắc Mạc Khanh nhìn bọn họ đến có chút phát điên, hai vợ chống nhìn thấy hắn như thế liền có chút giật mình, Bắc Hải Phong vội vàng lôi kéo vợ rời khỏi, người vợ nhìn Bắc Mạc khanh lòng tràn đầy không nỡ, muốn xông vào cho đứa con của mình một cái ôm. Thế nhưng là sức của người chồng quá lớn, bà cứ như vậy liền bị kéo đi.

Bắc Mạc Khanh nhìn thấy bọn họ rời đi, khôi phục lại vẻ mặt thờ ơ như trước, ánh mắt có chút đờ đẫn, giống như một con rối gỗ.

Chập choạng tối, đêm nay trăng sáng lạ thường, Bắc Mạc Khanh đem toàn bộ chăn nệm quần áo của bản thân vào trong sân, rồi cầm nến đốt trụi, sau đó chậm rãi đi lên lầu.

Lúc này hắn vô cùng hi vọng được ba mẹ lao tới ôm chầm lấy mình. Thế nhưng lúc hắn tới trên lầu, rốt cuộc vẫn không thấy dù chỉ là một bóng người, hắn nhìn đống lửa lớn phía dưới nở một nụ cười. Hắn, rốt cục cũng được giải thoát, thật tốt.

Bắc Mạc Khanh xoay người, đưa lưng về phía dưới lầu, chậm rãi lùi về sau, sau đó giang hai tay ngã xuống.

Ở giữa không trung, nước mắt hắn lăn dài, nở nụ cười rơi vào giữa biển lửa.

Bắc Mạc Khanh đang hôn mê bị truyền tống đến một khu rừng rậm, khi hắn tỉnh lại nhìn thấy mọi thứ trước mắt, trong lòng có chút hoang mang.

Ta, không chết, nơi này, là nơi nào...

Hắn nhìn thân thể cùng quần áo hoàn hảo vô khuyết (nguyên vẹn) của mình, hắn đột nhiên cảm nhận được gì đó, trong lòng mười phần vui vẻ. Chất độc trong thân thể của hắn hình như đã không còn nữa, thật sự là quá tốt.

Đúng vậy, thân thể của hắn đã khỏe mạnh lại rồi, hắn không còn là người điên nữa, mặc dù hắn vẫn ốm yếu như trước kia, nhưng như vậy cũng đủ làm hắn thỏa mãn, hắn đã có thể sống cùng một chỗ với ba mẹ của mình.

Càng nghĩ càng vui vẻ, thế nhưng, hắn không biết nguy hiểm đang chậm rãi đến gần.

Bên kia bụi cỏ, một bầy sói đang từ từ tiến đến, Bắc Mạc Khanh nghe phía sau có tiếng động, thận trọng xoay người kiểm tra.

Hắn vạch bụi cỏ ra liền nhìn thấy một bầy sói to lớn dị thường, khi còn bé hắn đã từng nhìn sói, nhưng chúng không lớn như vậy, chẳng lẽ là biến dị sao?

Bắc Mạc Khanh ngẩn người một hồi, mặc dù luôn ở bệnh viện tâm thần, nhưng là hắn cũng có học tập, có tiếp xúc với điện thoại, đương nhiên biết hệ thống là cái gì.

Bắc Mạc Khanh bình tĩnh lại, nói: "Mở ra."

"Tích, chúc mừng ký chủ có được khí chất vô song Thần cấp, mị lực Thần cấp, tu vi đỉnh cao của thế giới này – Linh cấp.”

"Độc trong người ký chủ vẫn chưa biến mất, chỉ là lúc vừa mới đến thế giới này ngươi đã hôn mê, linh lực quanh thân khiến thân thể của ngươi khá hơn một chút, cho nên ký chủ mới có ảo giác độc tố trong thân thể ngươi bị thanh trừ."

"Kia... Hệ thống ngươi có biện pháp thanh trừ sao?"

"Chờ căn bản tu luyện hoàn tất dung nhập vào thân thể ký chủ, độc tố sẽ tự bị bài trừ, ký chủ chuẩn bị sẵn sàng chưa? Xét đến ký chủ sẽ bị ngất khi dung nhập căn bản tu luyện, hệ thống quyết định trực tiếp làm ký chủ hôn mê trước, sau đó mới tiến hành dung nhập."

"Tốt" nói xong hắn cũng mất đi ý thức ngã xuống.

"Hả? Ta vừa rồi quên để ký chủ nằm xuống."

Sau khi dung nhập hoàn tất, hệ thống nhìn thấy ký chủ người ngợm bẩn thỉu, quyết định giúp hắn tẩy rửa sạch sẽ, chỉ trong chớp mắt trên người ký chủ liền không có một vết bẩn, gương mặt trắng nõn lại càng non mềm, đẹp mặt hơn.

Hệ thống nhìn ký chủ đến si mê, không hổ là ký chủ của bản hệ thống thật là đẹp trai, thật xinh đẹp a.

Sau khi Bắc Mạc khanh tỉnh liền phát hiện thân thể nhẹ rất nhiều. Bắc Mạc Khanh bị tất cả sự tình vừa rồi làm cho kinh ngạc đến ngây người, món quà này thật sự quá lớn.

Chờ một chút, ta nhớ vừa rồi hình như hệ thống nói thế giới này?

Bắc Mạc Khanh như là nghĩ tới cái gì, hỏi: "Hệ thống? Có đó không?"

"Có, ký chủ "

Bắc Mạc Khanh hỏi: "Cái kia, đây là thế giới ban đầu của ta sao?"

"Không phải nha! Nơi này là Trọng Lê đại lục, Nam Cách quốc, quốc gia mạnh nhất phiến đại lục này."

Bắc Mạc Khanh có chút thất vọng, hắn biết mình không thể quay về, nhưng hắn rất nhanh điều chỉnh tâm lý, nói: "A, hệ thống, ngươi nói Trọng Lê đại lục, chẳng lẽ còn có đại lục khác?"

"Đúng vậy ký chủ, Trọng Lê đại lục chỉ là đại lục cấp thấp nhất của thế giới mà thôi. Phía trên còn có Cách Sênh đại lục, phía trên nữa là Thánh Minh đại lục."

"Phương diện tu vi thì sao?"

"Ký chủ hiện tại đã là đỉnh phong, nhưng ký chủ vẫn nên quen thuộc với các cấp để hiểu rõ hơn về thế giới này. Chia làm loại Linh – Võ. Đẳng cấp Linh theo thứ tự là: Linh Đồ, Linh Giả, Đại Linh Giả, Linh Tu, Linh Sư, Linh Tông, Linh Vương, Linh Quân, Linh Hoàng, Linh Tôn, Linh Thánh, Linh Thần, sau Linh Thần chính là Linh Đế, sau Linh Đế là vô tận, ý trên mặt chữ, nghĩa là có thể không ngừng tu luyện, không có hạn chế cấp độ, mà mỗi đảng cấp linh lực đều có mười cấp độ.

Đẳng cấp Võ: Võ Giả, Võ Sĩ, Võ Sư, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Quân, Võ Tôn, Võ Thần, Võ Đế."

"Linh lực hệ thống lại phân làm: Kim hệ, Mộc hệ, Thủy hệ, Hỏa Hệ, Thổ hệ, Phong hệ, Lôi hệ, Băng Hệ, Quang hệ, Ám hệ, Không Gian hệ" 【 trong đó Phong hệ, Lôi hệ, Băng Hệ là biến dị thuộc tính. Quang hệ, Ám hệ, Không Gian hệ là hi hữu thuộc tính. 】

"Sau đó các nghề nghiệp chính: Luyện đan sư đẳng cấp phân chia: Nhất phẩm luyện đan sư, Nhị phẩm luyện đan sư, Tam phẩm luyện đan sư, Tứ phẩm luyện đan sư, Ngũ phẩm luyện đan sư, Lục phẩm luyện đan sư, Thất phẩm luyện đan sư, Bát phẩm luyện đan sư, Cửu phẩm luyện đan sư, Hoàng phẩm luyện đan sư (chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong), Thánh phẩm luyện đan sư (giống như trên), Tuyệt phẩm luyện đan sư (giống như trên), Đế phẩm luyện đan sư (giống như trên).

Luyện khí sư đẳng cấp phân chia: Nhất phẩm luyện khí sư, Nhị phẩm luyện khí sư, Tam phẩm luyện khí sư, Tứ phẩm luyện khí sư, Ngũ phẩm luyện khí sư, Lục phẩm luyện khí sư, Thất phẩm luyện khí sư, Bát phẩm luyện khí sư, Cửu phẩm luyện khí sư, Hoàng phẩm luyện khí sư (chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong), Thánh phẩm luyện khí sư (giống như trên), Tuyệt phẩm luyện khí sư (giống như trên), Đế phẩm luyện khí sư (giống như trên).

Thuần thú sư: Sơ cấp thuần thú sư, Trung cấp thuần thú sư, Cao cấp thuần thú sư, Tông sư cấp thuần thú sư, Hoàng cấp thuần thú sư, Thánh cấp thuần thú sư, Thần cấp thuần thú sư, Đế vương thuần thú sư.

Y sư đẳng cấp phân chia: Phổ thông y sư, Vương phẩm y sư, Hoàng phẩm y sư, Thánh phẩm y sư, Tuyệt phẩm y sư, Đế phẩm y sư.

Kiếm sư đẳng cấp phân chia: Kiếm sĩ, Kiếm sư, Kiếm khách, Kiếm Vương, Kiếm Hoàng, Kiếm Tôn, Kiếm Thánh, Kiếm Thần, Kiếm Đế.

Trận pháp sư: Sơ cấp trận pháp sư, Trung cấp trận pháp sư, Trận pháp sư cấp cao, Tôn cấp trận pháp sư, Thánh cấp trận pháp sư, Thần cấp trận pháp sư, Quân cấp trận pháp sư, Đế cấp trận pháp sư. ..."

"Ký chủ còn có cái gì chưa rõ không?"

Bắc Mạc Khanh nhớ hết toàn bộ trong đầu, gật đầu nói: "Hệ thống, tuổi của ta không có thay đổi đi?"

"Tuổi tác của ký chủ đã thay đổi, vì để cho ký chủ quen thuộc với thế giới trước lễ nhược quán (lễ trưởng thành, tổ chức khi con trai tròn tuổi), hiện tại ký chủ tuổi."

Vấn đề không lớn, chỉ chênh lệch - tuổi với tuổi trước kia của hắn.

"Tốt, tạm thời ta không có vấn đề."

"Nếu như ký chủ có vấn đề gì có thể tìm hệ thống bất kỳ lúc nào, hệ thống luôn ở."

"Ừm."

"Ký chủ, hình như ngươi đã quên một việc!"

Bắc Mạc Khanh nghi hoặc hỏi: "Cái gì?"

"Ký chủ, bầy sói ở bãi cỏ phía sau ngươi đang đến càng ngày càng gần."

Bắc Mạc Khanh đột nhiên nhớ tới, thầm nghĩ ta bây giờ đã tu vi đến đỉnh phong, chẳng phải đối phó bọn chúng rất đơn giản sao!

Bắc Mạc Khanh nhắm mắt lại cảm thụ linh lực trong cơ thể, điều động linh lực, đem linh lực tụ lại trên tay, trực tiếp phóng đến chỗ bầy sỏi. Chỉ chốc lát, bầy sói liền bị diệt. Bắc Mạc Khanh nhìn đồng hồ trên tay, đã đến giờ cơm, vậy mà hắn không cảm thấy đói. Bắc Mạc Khanh trầm ngâm nhìn bầy sói mới chết, một lát sau bầy sói liền trở thành thức ăn trên giá.

Truyện Chữ Hay