Cười giết tao rồi cười chết tao rồi.
Tên sĩ quan cười như điên nói rằng: Lâm ơi là Lâm ngươi quá thông minh hay là quá ngu đần đây chúng ta mà quan tâm hậu quả thì chúng ta đã không làm đến mức này.
Người đã động đến lợi ích của quá nhiều người, đúng là người giúp thế giới phát triển nhưng đồng thời thế giới cũng sợ người.
Hắn: các người đã mất công để kiểm soát AI của ta như thế, đến cuối cùng chính các người đã phá hủy nó, các người cũng chả được lợi ích gì cả đâu ngoài sự hỗn loạn cho toàn thế giới. Sĩ quan: không sao không sao bọn ta đã lưu lại hết tất cả những nghiên cứu của ngươi kể cả phần mềm ai của người nữa chờ người chết rồi chúng ta sẽ cho khởi động lại toàn bộ công trình của ngươi.
Thôi nói đến đây thôi chắc người cũng lờ mờ nhận ra rồi đúng không ta đang cố câu kéo thời gian Của người đó.
Hắn bất ngờ: ủa thật sao các người còn thứ gì có thể làm hại được ta nữa ta cũng rất tò mò đấy.
Sĩ quan cười nhếch mép: có là bom nguyên tử mà không phải một quả đâu là hàng trăm quả đang lao đến đây giờ ngươi có chạy nhanh đến mức nào nữa thì ngươi cũng phải chết.
Lần này anh thực sự bối rối: các người điên rồi... Nếu làm vậy tất cả các ngươi cũng đều phải chết chứ không phải riêng một mình ta.
Sĩ quan càng cười điên hơn nữa: đúng vậy đúng vậy từ lúc ta nhận nhiệm vụ này thì ta đã chọn sẵn cái chết rồi, người cũng phải tự hào đi vì có thể giết được ngươi mà đã phải hy sinh rất nhiều người có thể lên đến hàng trăm triệu người đó tự hào không... Hahaha...
Trong lúc tên sĩ quan cửa như điên thì trên bầu trời hàng trăm đúng sáng đang lần lượt xuất hiện chúng to nhỏ khác nhau nhưng không thể nghi ngờ chúng đều là thứ có thể đem đến cho nhân loại hủy diệt. Bom nguyên tử
Anh ta nhìn lên bầu trời rồi ngây dại không thể nói lên lời, cảnh tượng này quá xinh đẹp quá hùng vĩ tựa như những vị thiên thần đang lao xuống để chào đón hắn vậy.
Thật buồn cười và xinh đẹp làm sao, đúng là sự xinh đẹp của cái chết...
Đùng đùng đùng đùng đùng...