Edit – Beta: Xích Liên Nhi
Ban đầu, là muốn ôm tay đứng một bên nhìn khả năng cậu ta làm việc, dù sao tiến đóng (tiến công + chiếm đóng) tầng thứ nhất vừa mới thành công, người thật sự có gan bước khỏi trấn cơ bản khá ít còn không là người của một tổ đội, mà nhận thương vong của tiến đông tầng thứ nhất cũng rất lớn, cho nên người có gan đi vào tầng thứ hai đã ít càng thêm ít, đặc biệt rất nhiều người là người chơi Beta độc hành, người thật sự thích hợp gia nhập công hội cũng không nhiều lắm.
Tui phát hiện một điều nhưng không chắc lắm vì các chương nó để là lúc đầu thành trấn, ban đầu thành trấn, ban đầu chi trấn, lúc đầu chi trấn, câu này tui ấn tượng nhất nên còn có câu khác không thì tui không nhớ, tới khi làm được vài chương (sợ không có thời gian mà tuần không đủ chương nên cố làm trước để dành vài chương) nhưng chưa chắc nên giờ dám khẳng định, thành trấn cơ bản và trấn tân thủ, còn gọi tân thủ thôn ý, nhưng còn có chút mâu thuẫn, rốt con BOSS tầng thứ nhất nằm ở trấn nào? Chả lẽ là từ trấn cơ bản đến trấn tứ ba sao?
Nhưng tình huống hiện tại đã làm cho Sayahaya có chút kinh ngạc, cũng có thêm một chút kiến thức về khả năng lừa gạt của Heathcliff.
Phải biết là, sau khi cô và Heathcliff tới nơi này chỉ có bốn ngày, hiện tại sơ lược năm người trong tổ đội là: Một người tên là Ace sử dụng trường thương, hai người làm lá chắn thịt là Shinsuke và Casian, cuối cùng thêm vào một người đáng nhất tới là… Asuna sử dụng kiếm.
Nói đơn giản khi gặp được Asuna là một loại duyên phận. Lúc đó, tổ đội bốn người vừa mới đến tầng thứ hai ở trấn thứ ba, đang chuẩn bị đi đến điểm kế tiếp, nhưng thấy một cô gái trước cửa thôn đang nỗ lực giết hổ. Nhiệm vụ này cũng có vài người tiếp nhận, đối tượng cần giết hổ và số lượng khá nhiều, tuy nhiệm vụ cấp bậc không cao lắm, nhưng lại tốn rất nhiều nhân lực và thời gian, rất ít thấy một người đi tiếp nhiệm vụ này, nhưng mà, Sayahaya cũng chỉ nhìn lướt qua, một người chơi độc hành phải đi nhận nhiệm vụ như vậy cũng bình thường, chuyện thế này cũng không phải là không có, nên không khiến cho cô chú ý nhiều.
“Sayahaya.” Ở trong mắt Sayahaya, Heathcliff vĩnh viễn là khuôn mặt tươi cười đáng đánh đòn, hiện tại lại ngăn căn cô đi lên phía trước.
“Có chuyện gì thì nói mau.” Cho tới bây giờ Sayahaya đều không cho cậu ta lưu lại mặt mũi, cho dù cậu ta đã là một tiểu đội trưởng trong tiểu đội tinh anh mà Sayahaya được cậu ta “cẩn thận chọn lựa” làm phó đội trưởng.
“Thôi rồi, lão đại bị chán ghét, tuy lão đại trưởng thành rất đẹp nhưng cố tình lại không có duyên với con gái lắm.” Trong miệng Ace ngậm một cọng cỏ có chút vui sướng khi người gặp họa, đương nhiên chuyện này đã trở thành lạc thú của cậu ta dù chỉ mới tham gia vào đội ngũ ba ngày ngắn ngủi.
“Này, Ace, tốt xấu gì đó cũng là đội trưởng!” Hình dáng của Shinsuke có chút trung hậu thành thật lên tiếng giáo huấn Ace, Sayahaya luôn đoán Shinsuke ở trong thế giới hiện thực là một võ sĩ Nhật Bản tiêu chuẩn, tư tưởng “tôn thượng” quá mức nghiêm trọng, có đôi khi Sayahaya nói chuyện với cậu ta đều ăn không tiêu.
Tôn trọng/tôn kính người có thân phận phận cấp trên/trưởng bối hay người có thực lực mạnh hơn mình.
“……” Được rồi, không cần trông cậy vào Casian mặt than đáp lại đối với hành vi ngu ngốc cả hai người.
Còn gọi là mặt đơ, ý chỉ lạnh lùng.
“Cô đối với cô ta không hiếu kỳ sao?” Heathcliff cũng không có để ý vài người phía sau châm chọc, vẫn nhìn chằm chằm vào Sayahaya, cả người và mặt đều là biểu cảm vô hại. Nhưng Sayahaya không kiên nhẫn đẩy cậu ta ra, cậu ta lại nhẹ nhành nói tiếp một câu:
“Asuna, người sử dụng kiếm, là đồng bạn Kirito kun lựa chọn trong lần tiến đóng BOSS tầng thứ nhất, là đồng bạn duy nhất.”
(Xích: thì ra tổ đội độc hành mà Kirito kun nói là thế này đây ==)
Trong lúc lơ đãng thân thể Sayahaya có chút cứng ngắc, nhịn không được mà đánh giá một lần nữa:
Một khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc màu nâu thật dài, biểu cảm quật cường, động tác sắc bén, dáng người mảnh khảnh linh hoạt, nhất định ở trong thế giới hiện thực cũng là một mỹ nhân ít người sánh bằng. (Xích: vẫn thua Sayahaya chan của tui nhiều nhiều nhiều: )
“Tôi cảm thấy người này tham gia đội ngũ cũng không tệ, dù sao cũng người chơi độc hành thứ nhất mà Kirito kun lựa chọn, tất nhiên sẽ có chỗ mạnh, đúng không, Sayahaya?” Heathcliff không có chờ đợi Sayahaya đáp lại, liền đi nhanh về phía trước đi đến.
(Xích: nhiều khi tui thấy mấy người này kêu thẳng tên mà không dùng kính ngữ có lẽ đã thân quen không cần kính ngữ nhỉ?!”
Sayahaya trầm mặc đứng tại chỗ, không biết nghĩ cái gì.
“Này, đại tỷ.” Ace trương ra khuôn mặt đáng khinh chạy lại:
Heathcliff là lão đại = anh cả. Sayahaya chan là đại tỷ = chị cả. Nhiều khi không rõ sẽ trở thành anh rể/chị dâu, nhưng tui nghĩ, Heathcliff là lão đại cũng như đội trưởng và là anh cả của cả đội. Sayahaya chan là đại tỷ cũng phó đội trưởng cũng là chị cả của cả đội, theo cách nói nào đó là tôn trọng hai người họ, quyền cũng ngang nhau, một người trầm lặng lạnh lùng ít nối, một người hoạt bát nói nhiều, coi như bổ trợ khuyết điểm cho nhau nên để nguyên văn, cũng không sửa thành đội trưởng/phó đội trưởng, để vậy cho thân thiết với nhau:
“Lão đại bị mê hoặc sao?” Sayahaya quay đầu lại, nhìn Ace hai giây, rồi xoay người đi về phía trước.
“Hơ… Dù không thấy biểu cảm, vì sao động tác của đại tỷ giống như vạn tiễn xuyên tâm, làm cho mình chảy mồ hôi lạnh liên tục…” Ace ai oán thở dài.
Vạn mũi tên bắn vào tim.
“Tất nhiên là vậy rồi!” Shinsuke kính nể nhìn bóng lưng Sayahaya.
Lúc Sayahaya đi về phía trước, Heathcliff đã cùng cô gái đó nói chuyện với nhau.
“Vị này chính là phó đội trưởng của đội tôi, hình như tuổi hai người cũng gần bằng nhau, lúc trước cô ấy cũng là người chơi độc hành.” Heathcliff chân thành giới thiệu với Asuna, nhưng bị Sayahaya đứng một bên không nhìn đến.
“Tôi tên Sayahaya. Hồi nãy đứng ở một bên quan sát một lát, cô phát đông công kích không tệ, đội ngũ của tôi cần một người cận chiến giống như cô. Nhưng mà, chắc cô là người chơi Beta?! Phải biết rõ, người chơi Beta có được các loại tin tức khác nhau rất hạn chế, gia nhập công hội là một lựa chọn không tệ. Đừng lo lắng, trước tiên cô có thể lựa chọn gia nhập tạm thời, nếu như sau này xảy ra vấn đề gì cô có thể lựa chọn rời đi, như thế nào?” Sayahaya đi thẳng vào vấn đề chính.
“Hả…” Asuna nhìn hai người, lại nhìn vài người ở phía sau.
“Là một mỹ nữ nha~ mỹ nữ, gia nhập với chúng ta đi, về sau Ace tôi sẽ bảo vệ cô.” Ace là một bộ dáng không sợ chết chạy lại, nhưng Sayahaya không kiên nhẫn được nmà một đạp qua, ai kia nằm đo đất.
“Thế nào?” Khí thế Sayahaya toàn bộ lộ ra:
“Bản năng chiến đấu của cô rất tốt, còn có khả năng rất lớn sẽ tăng lên, Heathcliff trong đội là một kiếm sĩ không tệ, tin tưởng có cậu ta chỉ dạy cô sẽ nhanh chóng tiến bộ.” Sayahaya trực tiếp xem nhẹ mình, mà đem Heathcliff đẩy ra.
“Này… Sayahaya, chẳng phải lúc đó cô…” Heathcliff bất đắc dĩ nói, sau đó chân thành nhìn Asuna, nói:
“Tuy tôi là một người thuẫn kiếm sư nhưng mà sử dụng một tay kiếm cũng không tồi.”
Vừa sử dụng kiếm vừa sử dụng khiên.
“Hả… Vâng, xin… xin cho tôi gia nhập… Mong chỉ dạy nhiều… nhiều hơn.” Asuna do dự một lát liền bị vài người nữa dễ thương nữa uy hiếp nữa dụ dỗ mà lựa chọn gia nhập tổ đội bọn họ.
“Được rồi, đã đủ người, như vậy công hội chúng ta cũng có thể thành lập.” Tâm tình vô cùng tốn Heathcliff nhìn mọi người, trên mặt mang theo biểu cảm chân thành có chút ấm áp. (Xích: đừng để ý ông này, chỉ có người cũng thành lập công hội được (chương trước có nói), hãy chú ý đến từ ‘cũng’ nên không cầm hiểu lầm người mới thành lập được.)
[Tác giả (cũng là Tiểu Thanh ấy ạ): Đây là cách nhìn của Sayahaya chan đó! Sayahaya: A phi (nhổ nước miếng)! Người mẹ kế này! Tự nhiên dám đánh giá tôi!] (Xích: cách nhìn gì vậy?)
“Sau này mọi người càng phải ở chung với nhau hòa thuận hơn, bị giam cầm trong thế giới này, có thể giao phó tánh mạng, chỉ có duy nhất là đồng bọn chân chính! Trong thời kỳ đầu mọi người mới có thể dũng cảm đối mặt cường giả thật (BOSS hay kẻ chuyên giết người và những người có thực lực nhưng nhân phẩm không tốt), từ nay về sau, chúng ta cùng nhau tiến đóng trò chơi mà phấn đấu!”
“Ừ!”
“Vâng!”
“Không thành vấn đề!”
Trên mặt mọi người đều ít hoặc nhiều xuất hiện biểu cảm an tâm và hi vọng, mà Asuna vừa mới gia nhập cũng tươi cười theo. Bỗng nhiên, cô thấy Sayahaya vẫn ở một bên che đầu lại, tuy không nhìn thấy biểu cảm của cô ấy, nhưng lại làm cho người ta nhìn không thấu, làm cho tâm trạng vui vẻ của Asuna lộ ra chút nghi hoặc.
~~~~~~~~ tôi là đường phân cách thành lập công hội ~~~~~~~~
Sau trải qua một buổi tối tranh luận kịch liệt, vì có chuyện khẩn cấp, cho nên đi đến cửa phòng Sayahaya không liên quan đến.
“Ừ? Là Asuna sao, kêu tôi là Sayahaya là được rồi, có chuyện gì sao?” Sayahaya đang xem sơ lược bản đồ tầng thứ hai thì ngẩng đầu, đưa tay cầm lên cái gì đó rồi thuận tay ném vào trong hòm giữ đồ:
“Cô ngồi đi, tôi đi pha trà cho cô.”
“Vâng, cám ơn.” Asuna có chút co quắp ngồi trên sofa, nhìn quanh bốn phía, tất cả đều là một bộ dáng thanh tịnh, không có trang trí dư thừa, giống như phong cách Sayahaya.
“Đây.” Sayahaya đưa cho Asuna một chiếc cốc sứ nhỏ.
“A?! Nơi này cũng có lá trá tốt như vậy sao?!” Asuna nhìn màu sắc lá trà trong cốc có chút kinh ngạc nói.
“Đây là phần thưởng Ace nhận được trong một nhiệm vụ, bởi vì cậu ta không thích uống trà nên đều đưa cho tôi, tuy không biết tên gì, nhưng mà hương vị không tệ. Nơi này tôi còn có, nếu cô thích thì lấy về hai bình đi.” Sayahaya cũng nâng chén trà ngồi trên sofa đối diện Asuna.
“Vâng, cám ơn!”
“Nói đi, khó có được Asuna tìm tôi một lần, bình thường đều tên Ace thích chạy tới chạy lui kia.” Sayahaya buông chiếc cốc xuống, thở dài nối ôn hòa.
“Bản thân Ace có chút… hoạt bát, cũng là… do… Sayahaya sanpai… nguyên nhân là do mị lực của Sayahaya sanpai…” Asuna có chút ngượng ngùng nhỏ giọng nói.
“Mị lực nhân cách? Ha ha, tôi hẳn đã quên, nhưng nếu muốn nói về tình trạng này thì tên Heathcliff kia mới gọi là mị lực nhỉ?” Sayahaya nhớ tới mặt tên kia, phiền chán bĩu môi.
“Giống như… Sayahaya sanpai không thật sự thích hội trưởng…?” Asuna cẩn thận hỏi.
“Aizz, chính là không thích phong cách xử sự của người này, nhưng nói về năng lực nói chuyện, thì tôi cũng có chút mặc cảm.” Dường như Sayahaya có chút đăm chiêu nhìn Asuna:
“Nói đi, Asuna ở trong này tốt chứ? Có vấn đề gì thì nói với tôi, nếu bị tên Ace kia quấy nhiễu thì không cần khách khí, tôi sẽ giáo huấn cậu ta cho cô!”
“Dạ? Không, không phải vậy đâu, mọi người đối với em rất tốt.”
Asuna cũng dần dần buông lỏng, trong thời gian một tháng ngắn ngủn, Sayahaya đối với mọi người trong công hội đều là khẩu thị tâm phi, mà tình cảm với mọi người cũng vô cùng tốt, sau khi nghe Sayahaya nói liền vội vàng giải thích.
Sau đó hai người lại nhẹ nhàng nói chuyện với nhau một lát, Asuna liền đứng dậy rời khỏi.
“Khụ khụ, tuy có chút thất lễ, nhưng mà, nếu… nếu có thể… có thể hay không để em trợ giúp Sayahaya chan cùng bố trí cục thể chiến lược tiến đóng lần này của công hội…”
Đứng trước cửa, Asuna vẫn nhịn không được mà nói ra nguyện vọng của mình với Sayahaya, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của đối phương, nháy mắt mặt Asuna đỏ lên: “Em, em không có ý tứ khác, chính là… đối với nội dung về phương diện này cảm thấy có chút hứng thú… Cho nên… Nếu không tiện nói, cho dù…”
“Không có việc gì đâu.” Sayahaya ngắt lời nơi hoảng loạn giải thích của Asuna.
“Lại nói đều do tôi và Heathcliff đang tiến hành công việc bố trí cụ thể chiến đóng của công hội, những người khác đều không cảm thấy hứng thú, nếu Asuna nguyện ý tham gia thì rất tốt, dù sao hai người làm thì cũng có nhiều giới hạn.”
“Thật.. thật sự sao, thật tốt quá, vô cùng cảm ơn ạ!” Asuna vui sướng nói, sau đó cầm hai bình lá trà Sayahaya đưa rồi rời khỏi.
“Khách khí cái gì… Tôi làm như vậy, cũng vì lưu lại đường lui cho sau này khi rời khỏi…”
Sayahaya thấp giọng rên rỉ, liền kéo mũ xuống, một lần trở về phòng của mình.