Tuy nhiên Hàn Chân ngày bình thường một bộ không đứng đắn, nhưng mỗi khi hắn bày ra cái này ăn nói có không chút ý tứ, Cao Tiêu Tiêu không phải không thừa nhận, trong đầu vẫn có một ít nhút nhát.
Cô cúi đầu xuống, nhìn xem mũi chân của mình, trầm mặc không nói.
Hàn Chân lại đột nhiên “Xùy~~” mà một tiếng lại bật cười, thanh âm cũng khôi phục lúc trước vui vẻ, “Đã ăn xong. Đi thôi, chúng ta trở về phòng.”
Nói xong, anh cầm chặt lấy bàn tay nhỏ bé Cao Tiêu Tiêu, mang theo cô hướng thang lầu đi đến.
Cao tiêu tiêu, “...”
Trở về phòng, anh cầm tay của cô làm cái gì?
Phòng ngủ Hàn Chân với phòng ngủ của Hàn Chính Minh cùng Chung Du Hồng bên cạnh, mới vừa đi tới lầu hai, Chung Du Hồng bưng một cái cái chén không từ trong phòng đi ra.
Chứng kiến một đôi đang dắt tay nhau, Chung Du Hồng hai mắt sáng ngời, “Thời gian không còn sớm, a Chân, tranh thủ thời gian mang vợ của con trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Hàn Chân môi mỏng mỉm cười, “Mẹ, ngươi như thế nào... Cười vui vẻ như vậy?”
Chung Du Hồng sắc mặt cứng đờ, trừng mắt liếc anh một cái, lại nháy mắt ra hiệu mà với Cao Tiêu Tiêu nói ra, “Tiêu Tiêu, áo ngủ vừa rồi mẹ đã chuẩn bị xong, còn có ngày mai muốn mặc quần áo, đều ở trên giường, con một hồi vào xem, không thích hợp lại nói với ta.”
“...” Cao Tiêu Tiêu thụ sủng nhược kinh nhìn bà, “Cảm ơn mẹ.”
“Đứa nhỏ này, như thế nào khách khí như vậy ha ha, sớm chút nghỉ ngơi ah.” Chung Du Hồng nói xong, phát điệu hát dân gian rồi rời đi.
Hàn Chân nhìn mẹ đi xuống lầu, sau một lúc lâu, hắn cúi đầu nhìn tay hai người, mở miệng trêu tức nói, “Vợ, mẹ đã đi rồi.”
Cao tiêu tiêu sững sờ nhìn xem anh, không có kịp phản ứng.
Hàn Chân khóe môi độ cong càng giơ lên, nâng lên chổ tay hai người đang nắm hướng cô ra hiệu.
Cao Tiêu Tiêu biến sắc, nhanh chóng đem tay rút ra, một câu cũng không nói đẩy cửa phòng ra đi vào.
Hàn Chân cười cười, cũng đi theo đi vào.
Gian phòng ngủ này, là phòng ngủ Hàn Chân trước khi kết hôn, phong cách đen xám.
Ba năm trước đây bọn họ nhận được giấy kết hôn về sau, lấy Hàn Chân “Vợ chồng cần không gian độc lập” vì vậy nhanh chóng chuyển đi ra ngoài.
Hàn gia cao thấp đều vui vẻ đáp ứng, thực tế lúc ấy Hàn lão gia còn khoẻ mạnh, nghĩ đến có thể nhanh chóng được ôm cháu đức tôn, đáp ứng hết sức sảng khoái, ai ngờ thẳng đến ông mất đi, cũng không thấy được bóng dáng cháu đừc tôn...
Nghĩ vậy, cao tiêu tiêu trong lòng tựu có cảm giác tội lỗi.
Bất kể nói thế nào, cô cùng Hàn Chân, chẳng khác gì cùng nau tạo ra cuộc hôn nhân giả, từ ba năm trước đây đến bây giờ, đều lừa gạt trưởng bối Hàn gia.
Hàn Chân sau khi vào cửa nhìn xem Cao Tiêu Tiêu đang ở đó ngẩn người, “ Em đi tắm trước hay anh tắm trước?”
Cao Tiêu Tiêu hoàn hồn, “... Ah, anh tắm trước đi, tôi đi trải giường chiếu.”
Hàn Chân không nói gì thêm, cầm quần đùi tiến vào phòng tắm.
Cao tiêu tiêu mở ngăn tủ ra, lấy ra cái chăn cùng đệm, tại ghế sô pha bên cạnh động tác lưu loát sửa sang lại.
Hơn " sau, Hàn Chân từ phòng tắm đi ra, dáng người hoàn mỹ ngược lại chỉ mặc vào một chiếc quần đùi, trên tay còn cầm khăn lông khô lau nước trên người, “Vợ, anh tắm xong rồi.”
Cao Tiêu Tiêu “Ân” một tiếng, đối với mỹ nam đứng trước phòng tắm nhìn như không thấy, cầm lấy áo ngủ hướng phòng tắm đi đến.
Hàn Chân lau kho tóc, đem khăn mặt quăng đi, đi đến ghế sô pha bên cạnh nằm xuống.
Vệ trong phòng tắm tựa hồ còn mùi của Hàn Chân, Cao Tiêu Tiêu nhăn cái mũi, cởi quần áo rồi tắm rửa đơn giản.
Bụng dưới có chút hơi đau, eo cũng đau không, Cao Tiêu Tiêu tắm xong, cầm qua áo ngủ, lại lập tức trợn tròn mắt.
Bộ đồ ngủ này dĩ nhiên là toàn bộ trong suốt, tuy nhiên kiểu dáng không tính quá bạo lộ, nhưng cứ như vậy mặc vào cũng không tránh khỏi quá khoa trương đi? Nói không chừng người nào đó còn cho là mình muốn quyến rũ anh nữa?
Nghĩ đến cái nhày mắt vừa rồi của mạ chồng, Cao Tiêu Tiêu vỗ vỗ cái trán, có một chút dở khóc dở cười.
Không có biện pháp, cô đành phải đem T-shirt áo sơ mi cùng quần jean lại mặc lại trên người, không sao cũng vừa mới thay hồi lúc chiều, cũng không bẩn.
Đi ra phòng tắm, Cao Tiêu Tiêu nhìn thoáng qua nam nhân trên ghế sa lon tựa hồ ngủ rồi, tắt đèn, nằm lên giường.
Một đêm bình yên vô sự.
Sáng ngày thứ hai, Cao Tiêu Tiêu sau khi Hàn Chân rời đi cũng nhanh chóng rời giường.
Cho dù không biết làm cơm, cũng xuống xem có gì giúp thì giúp.
Quả nhiên, Chung Du Hồng trong phòng bếp đang thái rửa hành tây vừa nhìn thấy Cao Tiêu Tiêu, con mắt lập tức cười, “Tiêu Tiêu, sớm như vậy đã rời giường rồi..., như thế nào không cùng a Chân ngủ nhiều hội một chút à?”
Cao Tiêu Tiêu vẻ mặt vui vẻ, “Mẹ, a Chân đi ra ngoài chạy bộ sáng sớm rồi, cho nên con xuống xem có hay không có thể giúp người đấy.”
Chung Du Hồng cười đem trong hành tây tay bà bỏ xuống, “Được rồi, việc ở phòng bếp giao cho Dì Liên làm, Bà nội các con cũng rời giường rồi, cùng mẹ đi ra ngoài cùng Bà nội trò chuyện.”
“Dạ.” Cao tiêu tiêu cởi tạp dề, nhu thuận đi theo Chung Du Hồng đi ra phòng bếp.
“Đúng rồi, như thế nào không có mặc quần áo ta chuẩn bị cho con, không phù hợp sao?” Chung Du Hồng nhịn không được lại hỏi.
Cao Tiêu Tiêu đã thử cái váy kia, chỉ là không phải phong cách của cô, cảm giác không thích hợp với cô chút nào... Bất quá Chung Du Hồng kiên trì như vậy, cô liền mỉm cười mềm mại đáp, “Vừa rồi con định xuống phụ làm điểm tâm sáng, sợ làm bản nên không có mặc, đợi lát hồi con sẽ lên thay“.
Chung Du Hồng nhẹ gật đầu, hiển nhiên đối với người con dâu này rất hài lòng.
Hàn lão phu nhân đang tại trên ghế sa lon cúi đầu nhìn xem cái gì, bà hôm nay mặc bộ đồ màu xanh sẫm, búi tóc cẩn thận tỉ mỉ, nhìn không giống như bà lão đã tuổi.
Nghe được âm thanh hai người bà quay đầu lại sau, bà buông album ảnh, đối với Cao Tiêu Tiêu ngoắc, “Tiêu Tiêu, mau tới đây.”
Cao Tiêu Tiêu nắm tay lão phu nhân ngồi xuống, nghe bà nói mang theo tự hào giọng điệu, “Hạ Hạ chúng ta xem như học thành về nước rồi, đúng rồi, con còn chưa thấy qua bạn trai con bé đúng không?”
Bạn trai? Trong trí nhớ Hàn mẫn Hạ kia xinh đẹp lại kiêu ngạo, lại chịu kết giao bạn trai?
Cao tiêu tiêu nhìn sang ngón tay Hàn lão phu nhân, một giây sau, dáng tươi cười trên mặt lập tức cứng đờ.
Trong tấm ảnh, Hàn mẫn Hạ giữ lại đầu tóc quăn màu nâu, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp, dáng tươi cười càng là vô ưu vô lo.
Bên cạnh của cô là một nam nhân, khuôn mặt anh tuấn như điêu khắc, con mắt đen kịt, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ mím môi, tuổi trẻ lại khí chất trầm ổn... Đây hết thảy, giống như khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ của cô.