Sủng Vợ Ngọt Ngào: Nhặt Được Cô Vợ Đáng Yêu

chương 3-2: không biết xấu hổ (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mười năm trước, Hoắc thị đã thu mua đất trống trên núi Hoàng Long, khai phá khu vực săn bắn hoang dã số một trong nước, hội viên đăng ký không phải giới nhà giàu, cũng là chính khách nổi danh trong chính giới, hoặc là thiên vương thiên hậu giới giải trí, hội phí một năm cũng có thể mua được hai ba công ty nhỏ.

Nơi này là thiên đường của giới nhà giàu trong nước, thành phố G là nơi của người giàu.

Khó trách Hoắc Chấn Dương hoài nghi thân phận của mình. Với cách ăn mặc của cô, sao có thể là hội viên được?

Một hội viên tùy tiện lấy một bộ đồ săn, hoặc một khẩu súng săn, cũng bằng mấy năm tiền lương của viên chức bình thường đi?

“Gia Ý tiểu thư, xuống ăn cơm.” Dì Lý gọi to một tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Gia Ý.

Sau khi Gia Ý đi xuống, chỉ thấy trong phòng khách treo đèn thủy tinh, cơm chiều đã được dọn lên bàn.

Đồ ăn Trung Quốc rất phong phú, chay mặn phối hợp, nước canh cũng có, Gia Ý lại có chút ngượng ngùng.

Dì Lý rất thích đứa nhỏ này, lại vì đền bù thay thiếu gia, cười để cô ngồi xuống.

Hai người mới vừa ăn một lát, ngoài phòng khách truyền tới tiếng bước chân

Gia Ý tưởng La quản gia đi vào, đang muốn chào hỏi, lại nghe giọng của La quản gia truyền đến từ ngoài cửa.

“Tưởng tiểu thư, hôm nay thiếu gia không ở đây, ngài về nội thành trước đi.”

“Chú đừng gạt tôi, tôi biết mấy ngày nay Chấn Dương ở biệt thự Hoàng Long sơn, để tôi đi vào…… Làm sao vậy, tôi không thể gặp mặt Chấn Dương sao?”

Là giọng của một cô gái trẻ tuổi, còn có tiếng La quản gia bị đẩy ra.

Tiếng giày cao gót thanh thúy dần tới gần, bóng dáng cô gái kia xuất hiện trong tầm mắt Gia Ý.

Cô gái kia khoảng - tuổi, vừa thấy cũng là có chú ý cách ăn mặc, trên người mặc bộ âu phục màu tím của thương hiệu One piece, cố ý kéo cổ áo xuống nửa tấc, lộ ra cái rãnh sâu hun hút, dưới chân đi đôi cao gót hơn mười centimet, khiến dáng người càng cao gầy thon thả.

Mái tóc xoăn hất sang một bên, lộ vẻ phong tình vạn chủng, trang điểm cực kì tinh xảo, môi đỏ lông mày đen, khiến ngũ quan không chê vào đâu được.

Sự xinh đẹp bắn ra bốn phía, khuôn mặt lại có chút hùng hổ doạ người.

Lúc nhìn thấy cô gái ngồi trên bàn ăn ở phòng khách, cô ta lắp bắp kinh hãi, lập tức lạnh lùng: “Cô là ai?”

Ánh mắt của cô gái này hận không thể ăn luôn cả mình, Gia Ý còn chưa kịp mở miệng, dì Lý đã đứng lên, tựa như đã thấy nhiều không thể trách: “Lão La đã nói thiếu gia không ở đây, chắc Tưởng tiểu thư cũng nhìn thấy rồi đi.”

Tưởng Mỹ Nghi không nói chuyện, chỉ nhìn thẳng Gia Ý, sự lạnh lẽo trong mắt càng sâu, giơ tay chỉ: “Cho nên, mấy ngày nay thiếu gia của mấy người đang ở chung với người phụ nữ này?”

La quản gia nói: “Tưởng tiểu thư, trời không còn sớm, tôi đi lấy xe đưa cô trở về. Xem báo chí nói, hình như mấy ngày nay cô sắp thử vai cho một bộ phim điện ảnh? Đừng chậm trễ.”

Tưởng Mỹ Nghi hừ lạnh một tiếng, hất tay La quản gia ra, đánh giá Gia Ý một phen.

Trên người cô gái mặc một bộ váy hoa người già, giống đồ nhà quê, trên mặt có vài vết sẹo, còn sợ hãi rụt rè, nhìn không ra có chỗ nào mạnh hơn mình!

Cô ta châm biếm: “Gần đây Chấn Dương làm sao vậy? Phẩm vị kém như vậy? Thích cái loại này? Còn kém cả trợ lý và bảo mẫu hơn bốn mươi tuổi ở cạnh tôi!”

“Tưởng tiểu thư, vị tiểu thư này chỉ là khách của thiếu gia ……” Dì Lý giải thích.

Càng giải thích càng giống che dấu. Hoắc Chấn Dương đã mang cô gái nào tới biệt thự tư nhân ở Hoàng Long sơn sao?

Tưởng Mỹ Nghi rất ghen ghét, miệng không lưu tình: “Ánh mắt Chấn Dương không kém như vậy, nhất định là cô cho không đi? Cũng không biết dùng thủ đoạn ghê tởm gì! Con gái bây giờ có mẹ sinh, không mẹ dạy, không biết xấu hổ!”

Dì Lý và La quản gia nhìn nhau một cái, đang muốn kéo Gia Ý đi, miễn cho bị Tưởng tiểu thư nhục nhã, bỗng nhiên nghe thấy Gia Ý nói: “Dù không biết xấu hổ thế nào, cũng tốt hơn người mặc kệ ý của chủ nhà, mạnh mẽ xông vào biệt thự của người khác.”

Cô gái thoạt nhìn giống thỏ trắng, vậy mà phản kích lại mình?

Tưởng Mỹ Nghi sợ ngây người.

Cô ta là minh tinh hạng nhất trong nước, chỉ có người khác nịnh hót cô ta, chưa từng phải chịu sự tức giận như vậy, tỉnh táo lại, giận dữ giơ tay lên muốn tát Gia Ý, lại nghe thấy ngoài cửa truyền đến giọng nói trầm thấp quen thuộc còn mang theo chút hứng thứ: “Cô ấy nói không sai.”

Truyện Chữ Hay