năm sau..
"Nam Yên!! Con lại đi nghịch ngợm ở đâu thế, thật là hết cách với con mà, đường đường là tiên nữ mà lại nghịch ngợm như nam tử"
Nam Đạt tương quân lớn giọng mắng
"Chàng bớt giận, từ từ rồi khuyên bảo con" Bích Lan tiên tử nhẹ nhàng nói.
"Nàng nói ta làm sao có thể nhẹ nhàng mà nói bây giờ. Nó nghịch đến nỗi các vị thần khác đều tới mà vấn tội với ta, hừ hừ thật là hư mà"
"Còn không phải giống chàng đi, chàng hồi nhỏ có khác gì nó đâu"
"Đúng đó, mẫu thân nói thật chính xác, phụ thân à con như vậy là do giống cha đó" Nam Yên phụng phịu trả lời
"con còn cãi bướng, cha nói cho con biết con mà còn nghịch nữa thì tới lúc đó có bị thiên đình phạt gì thì ráng mà gánh!!"
"Không nghiêm trọng zị chớ ta" Nam Yên thầm nghĩ "mình chỉ là có lòng tốt giúp đỡ tiên mùa xuân không ngờ lại làm đổ hết hạt giống mùa xuân, qua mùa hạ thì thấy nóng quá nên lấy băng qua đắp cho nó mát lên ai dè chọc thần mùa hạ phải phát hỏa lun, qua mùa thu thì thấy lá đẹp thế mà phải rụng thì thật phí thế là dùng phép gắn lá vào không cho rụng, thấy mùa đông lạnh quá chịu không được nên thừa dịp thần mùa hạ phát hỏa cho qua mùa đông lun..."
"Nam Yên, cha con nói đúng đó, con nghịch tới nỗi mùa phải lẫn lộn lên luôn, thiên đình đã nhân nhượng vì con là cháu gái của Vương mẫu nương nương nhưng nếu tiếp tục thì e rằng cả mẫu thân cứu con cũng k nỗi đây"
"Vâng vâng, con sẽ nghe lời tập phép thuật làm tiên tử thật ngoan!"
"Nhớ kỹ lời hứa của con đó" nói rồi Nam Đạt quay đầu đi về phòng mình
"Nam Yên à, con đừng cả ngày phải làm cho cha con mệt thế, ông ấy phải làm nhiệm vụ đã mệt rồi nên con hãy ngoan lên đi" Bích Lan tiên tử nhẹ nhàng mà dạy con
"Vâng con đã biết, mẫu thân cứ yên tâm."