“Vâng, vâng, mời vương gia và trắc phi nương nương bái đường” Hỉ nương vội vàng nói.
“Vương gia, theo quy củ chỉ có cưới chính thất mới có thể
bái đường, còn nạp thiếp thì không thể” Vân Cẩm Nguyệt lạnh lùng nói.
Hành động này của nàng như đang đánh vào mặt của Sở Minh Khiêm trước mặt mọi người.
“Bổn vương muốn bái đường với Nhu Nhi, ngươi làm gì được ta?” Cuối cùng Sở Minh Khiêm không nhịn được, hẳn tức giận gầm lên nằm tay Nam Cung Nhu, chuẩn bị bái đường.
Thấy hẳn tức giận, Vân Cẩm Nguyệt không nói nữa.
Nàng làm bọn họ ghê tởm lâu như vậy, xả được cơn tức, cũng nên trở về nghỉ ngơi.Hỉ nương thấy vậy vội vàng hô: “Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường...”
Trong tiếng chúc phúc của mọi người, đôi phu thê mới cưới này thuận lợi bái đường xong, Sở Minh Khiêm dịu dàng. nhìn Nam Cung Nhu, Nam Cung Nhu cũng si mê nhìn hắn, giống như trong mắt hai người chỉ có nhau, không còn những người khác.
Lúc này, hỉ nương bưng trà đến, đưa một cốc cho Nam Cung Nhu.
Nam Cung Nhu nhận trà, hít sâu một hơi, đi đến trước mặt Vân Cẩm Nguyệt, nói: “Tỷ tỷ, mời tỷ uống trà.”
“Cảm ơn muội muội, uống xong cốc trà này, sau này muội chính là người của Ly vương phủ, muội mới đến có nhiều chuyện không hiểu nhưng muội yên tâm sau này ta sẽ từ từ chỉ dạy cho muội.”
Nói xong, Vân Cẩm Nguyệt đang định uống trà đột nhiên, nàng cảm thấy cổ tay đau xót, nàng dừng lại nhìn thấy cổ tay mình đang chảy máu.
Tập trung nhìn lại, trên cổ tay có vết cắt của đao.
Nàng lạnh lùng nhìn Nam Cung Nhu, chắc do nữ nhân này làm, khẳng định nàng ta giấu lưỡi dao trong tay áo, mượn cơ hội vừa rồi cắt nàng.
Nam Cung Nhu làm vậy vì muốn chọc tức nàng, làm nàng nổi giận trước công chúng, khiến nàng gây chuyện, cuối cùng không bị Ly Vương bóp ch ết thì cũng bị bắt lại đánh một trận.
Nàng cũng không có khả năng giơ tay cho mọi người xem, nói cho mọi người cổ tay của nàng bị Nam Cung Nhu cắt.
Không có ai tin nàng, mọi người đều sẽ nghĩ nàng tự cắt để vu oan cho Nam Cung Nhu, cho nên nàng nén đau, không nhận trà.
Nam Cung Nhu thấy vậy, ngạc nhiên ngẩng đầu: “Tỷ tỷ, sao vậy? Tỷ không muốn uống trà của muội sao?”
“Không phải, theo quy củ muội còn chưa quỳ xuống.” Vân Cẩm Nguyệt lạnh lùng nói.
“Vân Cẩm Nguyệt, ngươi muốn chết?” Sở Minh Khiêm không nhịn được khi thấy nữ nhân mình yêu bị bắt nạt, muốn đi lên bóp ch ết Vân Cẩm Nguyệt.
Nam Cung Nhu giữ chặt hắn, không muốn hắn khó xử: “Vương gia, tỷ tỷ nói đúng, ta làm thiếp phải quỳ xuống dâng trà cho tỷ tỷ mới đúng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại .(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!