Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối hôm đấy, Kỳ Phượng Nhi chuẩn bị thật kỹ cho bản thân. Nàng tắm bằng nước hoa hồng, diện một bộ y phục sáng màu.Mái tóc đen nhánh được chải
mượt mà, buông xoã trông càng trở nên xinh đẹp.
( Ảnh trích từ phim Hoàng hậu ki- ep )
Canh ba, giờ Hợi nàng đến Cam Lộ điện. Vương công công thấy nàng từ kiệu liễn bước xuống thì vô cùng ngạc nhiên:
- Kỳ Tần nương nương vạn phúc. Đêm hôm khuyu khoắt không biết nương nương đến có việc gì?
- Ta đến để gặp Hoàng thượng.
Nói xong, nàng tự mình bước vào bên trong. Vương công công định ngăn nàng lại thì thái giám Giang Phúc Hải tiến lên, ghé vào tai Vương Ngụy nói thầm vài câu.
-.......
Nghe xong, Vương công công vuốt mồ hôi. Quả nhiên Kỳ Tần không phải người bình thường.
Bước vào bên trong Cam Lộ điện, thấy Hoàng thượng vẫn chuyên tâm phê duyệt tấu sớ, Kỳ Phượng Nhi nhẹ nhàng không phát ra tiếng động.
Nàng nhẹ nhàng đến bên hắn cầm lấy thanh mực rồi bắt đầu mài.
Lúc này Minh Trạch mới nhận ra sự xuất hiện của nàng, hắn ngẩng đầu lên, gác bút xuống:
- Sao nàng lại đến đây vào giờ này?
Lần đầu tiên nàng chủ động đến gặp hắn sau chuyện lần trước khiến hắn có chút vui sướng.
Hắn vừa hỏi vừa cầm lấy tay nàng kéo xuống ngồi bên cạnh.
Bây giờ hắn mới để ý: nàng đặc biệt xinh đẹp hơn mọi hôm.
Nhìn nàng chưa dám mở miệng nói chỉ cúi đầu hắn liền nắm lấy tay nàng, tay còn lại khẽ nâng cằm nàng lên.
Kỳ Phượng Nhi ngập ngừng:
- Những điều lần trước Hoàng thượng nói, thần thiếp đã suy nghĩ cả rồi. Là thiếp chưa suy nghĩ chu toàn, đã không hiểu được tâm tư của Hoàng thượng.
Minh Trạch nghe vậy vừa lắc đầu vừa cười:
- Là Trẫm đã không bảo vệ được nàng. Để nàng phải chịu nhiều uất ức rồi.
- Do thiếp không hiểu chuyện, trách lầm Hoàng thượng
Hắn không nói gì chỉ dìu nàng về phía giường, ngắm nhìn nàng, gạt mái tóc đang che một phần gương mặt của nàng ra đằng sau.
Bỗng hắn nhìn thấy vệt đỏ trên khuôn mặt nàng, liền giật mình:
- Nàng bị sao thế này?
Kỳ Phượng Nhi gạt tay hắn ra:
- Thần thiếp đã bôi thuốc rồi. Không sao nữa.
- Sưng lớn như vậy. Nàng nói Trẫm nghe ai lại dám ra tay với nàng?
Kỳ Phượng Nhi không nói gì, chỉ khẽ cúi đầu y như đứa trẻ có lỗi.
Thấy Kỳ Phượng Nhi không nói gì hắn khẽ ôm nàng vào lòng, khẽ vỗ lên vai.
- Trông nàng gầy như vậy. Có phải mấy ngày qua ăn không ngon không? Có muốn Trẫm sai người dọn bàn.
Kỳ Phượng Nhi không trả lời, chỉ lắc đầu. Minh Trạch thấy vậy chỉ thở dài, nàng lúc nào cũng chịu thiệt thòi nhưng không bao giờ nói với hắn.
- Đêm đã khuyu rồi, để thần thiếp hầu hạ Hoàng thượng nghỉ ngơi sớm.
Nói rồi nàng ngồi thẳng dậy, cởi dây đai buộc y phục. Khi nàng định cởi luôn lớp y phục bên ngoài ra liền bị Hoàng thượng giữ lại.
Nàng ngước mắt ngạc nhiên nhìn hắn. Đừng nói là hắn không muốn nàng. Nếu vậy chẳng phải Kỳ Phượng Nhi nàng đã thất bại rồi sao?
Đang trong lúc nàng suy nghĩ, Minh Trạch liền bật ra một câu:
- Để Trẫm giúp nàng.
Nói rồi hắn liền cởi từng lớp y phục của nàng xuống. Da thịt trắng nõn dần hiện ra trước mắt hắn.
Minh Trạch cởi đến khi nàng chỉ còn sót lại cái yếm mỏng manh bên trong.
......