Sủng Phi Của Thuận Đế

chương 52: [h]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tử Hoa điện....

Bước qua cửa cung Kỳ Phượng Nhi đã thấy tất cả cung nhân xếp thành hai hàng theo lối vào:

- Chúc mừng Kỳ Tần nương nương trở thành chủ nhân của Tử Hoa điện.

Bước vào trong thiên điện nàng mới thấy được sự khác biệt rõ giữa Tần và thiếp.

Nhìn thấy những thứ lạ trên bàn, Hồng Đan đã nhanh miệng giải thích cho Kỳ Phượng Nhi:

- Đây là lễ vật của các phi tần gửi đến chúc mừng.

- Ghi lại tất cả những lễ vật này rồi đưa vào Khố phòng đi.

Đồ do các phi tần đưa tới sao nàng dám tùy tiện dùng chứ.

Bước sâu vào trong là tẩm điện, nhìn thấy cái lư hương đặt ở giữa nàng liền kêu Hồng Đan đổ bỏ tàn hương bên trong rồi cho hương bạc hà vào.

- Để nô tỳ sai người mang thức ăn lên để nương nương dùng thiện.

- Ta không đói. Kêu mọi người lui xuống cả đi. Ta muốn nghỉ ngơi một lát.

Sau khi mọi người lui ra hết, Kỳ Phượng Nhi thận trọng đưa chân vào trong gầm giường. Nàng chạm phải một vật cứng rồi rút chân lại. Giang Phúc Hải vẫn cẩn thận như mọi khi.

Kỳ Phượng Nhi tiến lại gần bàn trang điểm. Gương đồng được viền lá trúc và chạm khắc hình hoa hải đường theo yêu cầu của nàng.

Trên mặt bàn, ngoài những hộp để trang sức còn có một vài hộp phấn trang điểm. Mở nắp ra và kiểm tra thử. Nàng lấy trâm bạc cắm vào hộp phấn liền thấy trâm chuyển thành màu đen.

Quả nhiên là có người hạ độc!!!

Cho dù kẻ đó là ai nàng cũng không quan tâm. Nhưng trong lòng cũng đã mơ hồ đoán ra được chủ mưu là ai.

......

Đến giờ Dần, cung nữ đem y phục đến cho Kỳ Tần để nàng dự yến tiệc.

Nàng ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ trang nhã. Y phục không có những màu sắc lòe loẹt nổi bật. Ngay cả mũ miệng và trâm cũng không cài nhiều.

Yến tiệc được tổ chức tại Phong Lộ đài. Đài được xây cao hơn mặt đất. Lan can bên trên hướng ra hồ Thủy Quang. Xung quanh còn có các cột trụ. Khoảng ba bước chân thì có một cột.

Cột hình trụ cao khoảng hai trượng sơn màu đỏ thẫm. Mỗi cột được chạm khắc hoa văn cách điệu uốn lượn. Giữa hai cột mắc một chiếc đèn lồng.

Khi bước lên đến Phong Lộ đài, Kỳ Phượng Nhi hoàn toàn bất ngờ với những gì được nhìn thấy.

Ở giữa sảnh được trải một cái thảm đỏ. Cũng có bàn ghế nhưng không hề được xếp ngay ngắn. Khung cảnh như vậy giống như bị bỏ hoang hơn là một bữa tiệc.

Ngay cả Giang Phúc Hải và Hồng Đan cũng vô cùng bất ngờ

- Nương nương. Thế này....

Kỳ Phượng Nhi ngay tức khắc nói với Hồng Đan:

- Đi tìm hiểu xem Hoàng hậu đang làm gì và ở đâu? Nhanh lên.

Chỉ một lát sau nàng liền nhận được tin tức Hoàng hậu mở tiệc tại Diên Xuân các, có mời phi tần và Thượng cung cục.

Kỳ Phượng Nhi khẽ nhếch môi: Nàng đã sớm đoán được Hoàng hậu sẽ không dễ gì để nàng ngồi vào vị trí Tần một cách dễ dàng như vậy.

Hoàng hậu làm như thế là muốn ngầm báo với Hậu cung rằng: Nàng chẳng là cái gì cả. Hoàng hậu mới là chủ nhân chân chính.

Kỳ Phượng Nhi liền quay gót đến Diên Xuân các. Giờ nàng cũng không cần và cũng không muốn nhịn Hoàng hậu nữa.

Vừa bước vào khuôn viên của Diên Xuân các, Kỳ Phượng Nhi đã nghe thấy tiếng nói của Hoàng hậu:

- Hôm nay bổn Hoàng hậu mời các phi tần và Thượng cung cùng với các ty cấp đến thưởng trà mong các vị tiếp tục dốc sức cho Hậu cung.

Chung thượng cung liền đứng lên kính trà:

- Nô tỳ đa tạ Hoàng hậu nương nương. Thượng cung cục chắc chắn sẽ vì Hậu cung mà dốc hết sức lực.

Ngay sau đó, Lưu ty nhạc cũng đứng lên:

- Hôm nay Ty nhạc phòng đã chuẩn bị vài tiết mục dâng lên để Hoàng hậu cùng các vị phi tần thưởng thức.

Các nhạc công còn chưa lên biểu diễn thì Kỳ Phượng Nhi liền bước vào trước sự ngỡ ngàng của nhiều con mắt.

Nàng nhẹ nhàng hành lễ với Hoàng hậu:

- Xin Hoàng hậu thứ lỗi cho thần thiếp tới trễ. Vì thần thiếp đã đến nhầm nơi tổ chức yến tiệc.

Chưa để Hoàng hậu nói gì, Kỳ Phượng Nhi vẫn tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Nàng nhìn xung quanh rồi nói:

- Nhưng bữa tiệc mừng thần thiếp thăng cấp có vẻ đã quá trang trọng rồi.

- Ngươi vừa nói cái gì cơ?

Hoàng hậu bất ngờ trước thái độ của Kỳ Phượng Nhi.

- Thần thiếp đã đến Phong Lộ đài nhưng không có ai. Hóa ra tất cả mọi người đều ở đây.

- Ý của ngươi là Bổn Hoàng hậu phải mở tiệc chúc mừng cho ngươi sao?

Lúc này Kỳ Phượng Nhi không cười nữa. Nàng lạnh giọng nói:

- Trước mặt bao nhiêu người mà Hoàng hậu nương nương lại sỉ nhục thần thiếp như vậy. Chẳng lẽ Người lại muốn ta phải cảm tạ vì đã cho ta nhận được nhiều nỗi nhục như vậy sao?

- Sao ngươi lại dám dùng cái giọng đó để nói chuyện với Hoàng hậu chứ? Người đâu lôi cô ta đi.

Hoàng hậu vừa dứt lời liền có hai cung nữ tiến lên định lôi nàng xuống.

Bỗng nhiên một giọng nói đanh thép vang lên:

- Các ngươi đang dám động tay vào người ai đấy hả?

Một thân Hoàng bào quen mắt bước tới, tất cả mọi người đều quỳ xuống

- Thần thiếp/ Nô tỳ tham kiến Hoàng thượng. Hoàng thượng vạn phúc kim an.

Minh Trạch tiến lại gần Kỳ Phượng Nhi, thấy nàng mang theo khuôn mặt ủy khuất. Hắn liền nắm lấy tay nàng.

- Trẫm thật sự không ngờ: Nàng thân là Hoàng hậu mà lại làm ra những việc như vậy?

Bạch Trân Ly không ngờ tới rằng Hoàng thượng lại vì một phi tần nhỏ nhoi mà trách phạt nàng.

- Nếu Hoàng hậu còn tiếp tục bạc đãi nàng ấy thì Trẫm sẽ không bỏ qua đâu.

Nói rồi Hoàng thượng nắm tay Kỳ Tần rời đi trước bao nhiêu con mắt.

Minh Trạch đưa Kỳ Phượng Nhi trở về Tử Hoa điện. Hắn kêu người dọn đồ ăn lên.

- Hôm nay nàng không sao chứ?

Kỳ Phượng Nhi vẫn mang một gương mặt ủy khuất trả lời:

- Thần thiếp không sao nhưng còn Hoàng hậu nương nương....

Chưa nói hết câu thì Minh Trạch đã chặn lời nàng:

- Không phải lo cho nàng ta. Chuyện của Hoàng hậu Trẫm sẽ có cách xử lí.

Kỳ Phượng Nhi thấy Hoàng thượng không vui cũng không nói lại chuyện đó nữa.

Nhưng trong lòng nàng lại cười thầm. Hoàng hậu nghĩ rằng bản thân có thể ra oai nhưng ngược lại đã khiến nàng ta mất mặt trước nhiều người.

Thức ăn nhanh chóng được bày lên. Món ăn gồm: Cá Anh Vũ hấp, canh nấm cùng rong biển, trứng cá tầm, bào ngư, cháo nấm linh chi.

Hôm nay là ngày nàng phong Tần Hoàng thượng ở lại Tử Hoa điện cũng là điều dễ hiểu. Vương công công còn mang lên một bình Trúc Diệp Thanh. Một trong những loại rượu mà Hoàng thượng hay uống.

Thấy Kỳ Phượng Nhi không động đũa. Hắn tưởng nàng vẫn buồn vì chuyện không được tổ chức yến tiệc mừng sắc phong nên gắp thức ăn vào bát cho nàng.

- Mau dùng bữa đi. Cả ngày hôm nay phải dời cung nên chắc nàng cũng mệt rồi.

- Thần thiếp không sao. Hoàng thượng cũng dùng bữa đi.

Không hiểu sao hôm nay nàng lại có hứng uống rượu. Tửu lượng của nàng không phải quá tồi.

Nhưng mới uống có mấy chén mà gương mặt đã khẽ phiếm hồng. Có lẽ vì thế mà khiến cho Hoàng thượng động tình.

Hắn kéo nàng vào lòng.

- Phượng nhi, thật ngọt quá!

Hắn phủ lên đôi môi đỏ mọng của nàng, đem đầu lưỡi tham nhập vào bên trong, khiêu khích đầu lưỡi của nàng, nhấm nháp hơi thở hòa lân của nhau.

Đầu lưỡi của hắn di chuyển thám hiểm từng mọi ngóc ngách của miệng nàng, vừa cắn mút vuốt ve, hai lưỡi giao triền xúc cảm làm cho nàng nhịn không được thân thể mềm nhũn.

Khi thì nhanh, khi thì chậm, lập tức mút, lập tức lại cùng đầu lưỡi của nàng chơi đùa.

Cao siêu kỹ xảo, thế công biến hóa như mây, luôn làm cho nàng khó có thể tưởng tượng, bất ngờ kinh ngạc.

Biết rằng không thể chống cự hắn được, nàng chỉ có thể vô lực khuất phục......

Hắn tiến tới ôm nàng tiến về phía giường. Bắt đầu động thủ thoát đi quần áo trở ngại, không bao lâu, trên người Kỳ Phượng Nhi đã không còn vật gì che đậy, đều bị hắn thoát sạch sẽ quăng vung vãi.

Tiếp theo, hắn bắt đầu di chuyển đôi tay vừa âu yếm bờ ngực. Lúc này, hắn cũng bắt đầu lướt lưỡi xuống nhấm nháp cái cổ mềm mại trắng mịn của nàng, thân thể nàng đột nhiên run rẩy một chút

Hắn tiến dần xuống đường cong nơi eo nhỏ nhắn, lướt qua bụng bằng phẳng, đi vào vùng tam giác đen bí hiểm của nàng.

Hắn tách đôi chân dài ra của nàng, cọ xát bên trong đùi của nàng, làm cho thân thể hai người dán thật sát vào nhau không một kẽ hở.

- Nói, muốn sao?

Tiếng nói dễ nghe, tà mị ở bên tai nàng nỉ non.

Nhè nhẹ xoa nắn nụ hoa bên trong của nàng, đã sớm ướt đẫm, nàng vì hắn động tình.

- Thiếp nóng quá!.... Thật muốn....

Thần chí có chút mê ly, không biết chính mình đang nói cái gì, chỉ cảm thấy thân mình càng phát ra nhiệt, lại có chút cảm giác trống rỗng hư không khó nhịn.

- Nàng thật ẩm ướt!

Truyện Chữ Hay