Kỳ Phượng Nhi đang say giấc nồng bỗng nghe thấy tiếng gọi:
- Tiểu chủ, có chuyện rồi.
Kỳ Phượng Nhi vẫn còn ngái ngủ. Hiếm hoi lắm mới có một ngày không phải thỉnh an Hoàng hậu. Hơn nữa, bữa tiệc tối hôm qua làm nàng có chút mệt mỏi.
- Có việc gì?
Kỳ Phượng Nhi ngồi dậy. Hồng Đan liền bước vào, trên tay là chậu rửa mặt.
- Hồi Tiểu chủ, hiện giờ Vũ Chiêu nghi đang làm loạn ở trước Khôn Ninh cung. Giờ mọi phi tần đều tập trung ở đó.
- Cái gì???
Trên đường đến Khôn Ninh cung. Hồng Đan kể cho Kỳ Phượng Nhi nghe toàn bộ câu chuyện. Sáng sớm, Vũ Chiêu nghi đến Ngự hoa viên đi dạo. Khi đến hồ Bán Nguyệt liền muốn cho cá ăn sai cung nữ đi lấy. Lúc cung nữ chạy đi lấy thì đụng phải Lệ Tần. Lệ Tần liền sai người tát cô ta. Lúc đó Vũ Chiêu nghi đi đến nói:" Ai dám tát nàng thì đến tát ta trước"
Sau đó Lệ Tần cứ đòi tát cung nữ kia còn Vũ Chiêu nghi lại lấy thân phận phi tử có phẩm cấp cao nhất hậu cung nên không ai dám động vào cung nữ kia. Hai bên giằng co, cuối cùng đánh tìm đến chỗ Hoàng hậu.
Các phi tần từ Chính tứ phẩm- Tần trở lên phải làm lễ sắc phong và nhận lời chúc của Hoàng thượng và Hoàng hậu xong mới được coi là hoàn thành lễ sắc phong.
Lệ Tần mới được hạ chiếu sắc phong chưa được làm lễ sắc phong nên chưa thể coi là Lệ Phi.
Lúc Kỳ Phượng Nhi đến Khôn Ninh cung thì cũng có vài vị phi tần ở đó. Hoàng hậu còn chưa thức giấc nên mọi việc vẫn chưa được giải quyết.
- Muội thấy: Đây chỉ là việc nhỏ, đâu cần phải làm lớn chuyện.
Thấy không khí có phần căng thẳng, An thường tại liền lên tiếng.
- Lệ muội muội. Ta thấy muội đang làm lớn chuyện rồi đấy. Lam Nhi chỉ là vô ý đụng phải muội thôi.
Lệ Tần nắm chặt khăn tay. Cung nữ bên cạnh nàng ta thấy vậy liền nói:
- Xin Vũ Chiêu nghi cẩn thận lời nói. Hoàng thượng đã hạ chiếu sắc phong Lệ Tần thành Lệ Phi rồi.
Cung nữ bên cạnh Lệ Tần vừa dứt lời, Vũ Chiêu nghi cười mỉa mai:
- Hoàng thượng mới chỉ hạ chiếu phong thôi. Chứ chưa chính thức sắc phong đâu. Ngươi không cần phải gấp như vậy.
Lệ Tần nghe xong câu này vô cùng bức xúc, nước mắt suýt nữa trào ra.
Vũ Chiêu nghi thấy Lệ Tần như vậy, trong lòng vô cùng vui sướng tự nhủ thầm.
Dương Ngọc ơi. Ngươi cũng chỉ đến thế thôi. Ngươi được phong Phi thì có làm sao? Ngươi vốn không xứng với nó.
Kỳ Phượng Nhi thở dài trong lòng. Nữ nhân hậu cung có chuyện gì cũng chỉ biết khóc.
Không có tâm trạng xem kịch hay. Kỳ Phượng Nhi cáo lui trước. Nàng muốn đến thăm Phúc Yên Nhi.
Đến Hương Noãn các nhưng không thấy ai canh chừng. Kỳ Phượng Nhi đành đứng ngoài cửa gọi:
- Yên Nhi. Muội có ở trong đó không?
Không thấy ai trả lời, Kỳ Phượng Nhi liền xông vào.
Phúc Yên Nhi nằm trên giường. Khuôn mặt tái nhợt. Kỳ Phượng Nhi liền lao tới chỗ nàng, sờ lên trán xong liền kêu:
- Yên Nhi, muội bị cảm rồi.
Phúc Yên Nhi từ từ mở mắt. Môi nàng mấp máy:
- N... Nước..c...c
- Hồng Đan, đi lấy cho Phúc Tiểu chủ một chén nước rồi gọi Thái y đến đây
Trong lúc Thái y khám cho Phúc Yên Nhi, Hồng Đan quay sang nói với Kỳ Phượng Nhi:
- Có cung nữ ở chỗ chúng ta đến báo: Hoàng thượng sai Vương công công đến mời nương nương tới Cam Lộ điện.
Kỳ Phượng Nhi giật mình. Hoàng đế tự dưng đến tìm nàng để làm gì?
( Au: Chị hỏi hay thật! Hoàng đế tìm hậu cung để làm gì?)
- Nói với phía Hoàng thượng là: Chiều ta sẽ tới.
- Nhưng mà....
Hồng Đan vẫn còn e ngại.
- Không sao đâu. Về phía Hoàng thượng ta sẽ có cách xử lý riêng.
Đúng lúc đó, Thái y khám xong. Kỳ Phượng Nhi liền hỏi:
- Muội ấy sao rồi?
- Hồi tiểu chủ. Phúc Tiểu chủ chỉ bị động thai nhẹ. Thần đã kê đơn thuốc rồi.
Sai Hồng Đan tiễn Thái y xong. Kỳ Phượng Nhi liền vào thăm Phúc Yên Nhi.
- Kỳ tỷ tỷ. Đa tạ tỷ đã ra tay giúp đỡ muội.
Phúc Yên Nhi khó nhọc nói. Kỳ Phượng Nhi thấy vậy liền vỗ lên mu bàn tay nàng:
- Không có gì. Vừa nãy ta đã sai Hồng Đan dặn Thái y không truyền việc này ra ngoài.
- Đa tạ tỷ.
Khách sáo vài câu. Kỳ Phượng Nhi liền hỏi vào vấn đề chính.
- Sao trong các của muội lại không có ai canh gác vậy? Thanh Lam đâu?
- Thanh Lam hôm nay sức khỏe không tốt nên đã xin nghỉ. Còn những người khác....
Phúc Yên Nhi ngập ngừng không nói tiếp nhưng Kỳ Phượng Nhi đủ thông minh để hiểu ra vấn đề.
Chủ tử không được sủng ái nên nô tài cũng không cung kính. Chả ai lại đi muốn hầu hạ một chủ tử bị ghẻ lạnh cả.
Trong cung vốn dĩ là nơi không có tình người, chỉ toàn sống vì lợi ích cá nhân, gió chiều nào theo chiều ấy.
- Để hôm sau ta sẽ sai hai cung nữ lanh lợi từ Giáng Vân các đến đây cho muội.
- Làm phiền tỷ tỷ rồi.
Buổi chiều, Phượng Nhi liền đến Ngự Thư Phòng một chuyến. Lúc nàng đến, Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương.
Ngự Thư Phòng của Hoàng đế đặc biệt rộng rãi. Trên cao kê tràng kỷ là nơi Hoàng đế ngồi phê tấu chương
- Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.
- Đến rồi à? Ngồi xuống đi.
Sau khi an vị, Hoàng thượng quay sang hỏi nàng:
- Sáng nay, Trẫm sai Vương Đức đến nhưng hắn về hồi báo, nói là: nàng không có ở Giáng Vân các.
Kỳ Phượng Nhi nghe vậy liền tỏ vẻ áy náy:
- Sáng nay, Thần thiếp đến Ngự Hoa viên. Vì ham ngắm cảnh nên mãi không trở về Giáng Vân các.
Hoàng đế không nói gì nữa chỉ chuyên tâm phê duyệt tấu chương
Thấy Hoàng thượng không nói gì, Kỳ Phượng Nhi liền lên tiếng:
- Vậy.... Hoàng thượng tìm thiếp có việc gì không?
Hoàng thượng không nói gì đến việc hồi sáng, chỉ hỏi:
- Nàng có biết mài mực không? Qua đây giúp Trẫm đi.
Kỳ Phượng Nhi tuy không hiểu vì sao Hoàng thượng lại nói như vậy nhưng nàng vẫn cứ làm theo.
Chương này đặc biệt dài hơn các chương khác nha.
Mọi người tiếp tục ủng hộ mik nhé!