Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

chương 71-1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Long Vân Thấm đang trong giấc ngủ say, đột nhiên giật mình bừng tỉnh.

Cảm giác trong chăn đột nhiên nhiều ra một người, loại cảm giác này phi thường không tốt, nàng trực tiếp rút ra chủy thủ giấu trong người đâm thẳng, đôi mắt mông lung buồn ngủ âm thầm nhíu chặt, nàng thế nào có thể ngủ quên như thế!

Lăng Triệt dùng một chiêu đẩy ra chủy thủ của nàng, quay đầu buồn cười nói: “Nếu đợi nàng phát hiện ra, kết cục đã định rồi!”

Hắn ở cạnh nàng đã hơn một canh giờ, nếu thực là thích khách, chỉ sợ đã đem tất cả xử lí tốt rồi, nơi nào còn đợi nàng lấy ra chủy thủ.

Ngực Long Vân Thấm phập phồng lợi hại, tiếng cười trầm thấp bên tai của nam nhân ở trong đêm tối thập phần rõ ràng, nàng nắm chặt quần áo của hắn, thân thể mạnh mẽ tiến về phía trước lọt vào trong lòng hắn.

Cả ngày hôm nay tinh thần đều phải căng thẳng buộc chặt, nàng quả thật có chút thở không nổi. Không ngờ chính mình lại buông lỏng cảnh giác mà ngủ say, hiện tại trong lòng đột nhiên cảm thấy sợ, nếu thực là thích khách đến, chỉ sợ nàng đã sớm không toàn mạng rồi.

Cảm nhận được nàng bất an, Lăng Triệt nhẹ nhàng vỗ lưng nàng an ủi: “Ảnh lúc nào cũng bí mật bảo hộ nàng, nếu có người dám không sợ chết ám sát, làm gì tiến vào được chỗ này.”

Long Vân Thấm nghe vậy không khỏi bật cười, vẻ mặt nam nhân tự tin đến mức phô trương kia vậy mà làm trong lòng nàng ấm áp: “Đúng vậy, ngoại trừ nhiếp chính vương ngươi, nơi này của ta làm gì có ai tiến vào được.”

Đúng thật vậy! Thân thủ của Ảnh làm Lăng Triệt thật yên tâm, bàn về công phu, Ảnh cùng Mị tuyệt đối không phân cao thấp, có hắn bảo hộ Thấm Nhi, an toàn của nàng không ngại.

“Ngươi đến bao lâu rồi?”

Long Vân Thấm lúc này mới phát giác chính mình chủ động nhào vào trong ngực hắn, gò má nhất thời nóng lên, thuận miệng hỏi.

Cảm giác mềm mại trong lòng đột nhiên rời đi, trong lòng nam nhân nào đó thầm kêu một tiếng không thú vị, lại vẫn nghiên tíc nói: “Hơn một canh giờ rồi, nguyên bản muốn đến nhìn ngươi một lát.”

Vuốt suối tóc mềm mại của nàng, mặc dù ban ngày tinh thần của hắn đều tập trung vào xử lí chính sự, nhưng hiện tại xúc cảm ôn nhu không ngừng tử đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ trong lòng hắn, bàn tay hắn lướt qua gương mặt nhẵn mịn của nàng, xúc cảm đó chọc cho tâm thần hắn không ngừng rung động.

“Thấm Nhi, ta nhớ ngươi a…”

Kì thực hắn luôn nghĩ đến nàng, mặc dù không nhìn thấy nhưng trong lòng đều không nhịn được tương tư.

Trong lòng Long Vân Thấm tràn đầy ngọt ngào, tùy ý để hắn nhìn mình tựa vào trên giường.

Ngón tay Lăng Triệt rời khỏi hai cánh môi của Long Vân Thấm, nhìn thấy bên trên còn lưu lại vết cắn mờ nhạt thì thở dài: " Ta lúc nào đều muốn cắn nó.. " Chưa đợi dứt lời, Lăng Triệt liền tìm đến địa phương không ngừng cắn cắn…

Đôi môi đỏ mọng trong sáng, dấu vết dần dần hiện lên càng chọc người mơ màng. Lăng Triệt lúc này mới vừa lòng buông ra, thanh âm có chút khàn khàn: " Ngọt quá! "

Oanh…

Đầu óc Long Vân Thấm ông một tiếng nổ tung, khuôn mặt nàng đỏ tựa hồ vắt ra máu, lời này của hắn thật là câu nhân a!

" Đừng nói. "

Nàng thực không quen nghe những lời đường mật, nhất là Lăng Triệt, nam tử mình thích ở bên tai mình nói những lời như vậy, nàng làm sao biết phải phản ứng như thế nào chứ.

Mỗi lần Lăng Triệt thân mật, trong đầu Long Vân Thấm lại ảo não không thôi, rõ ràng cả hai đều lần đầu tiên yêu đương, nàng ngây ngô bao nhiêu thì hắn càng lợi hạ bấy nhiêu, lúc nào cũng trêu đùa nàng.

Lăng Triệt cảm thấy đến giời hạn, âm thầm nén nhịn dục vọng chính mình, lập tức hắn chuyển sang đề tài khác: " Yến hội đêm mai, ngươi nhớ chú ý Thượng Quan Phược Vân, tiểu tử kia so với Long Hách Tường âm hiểm hơn nhiều. "

Lăng Triệt đối với quốc sự của Xích Viêm quốc vốn không có nhiều quan tâm, nhưng dù vậy, tình báo điều tra của hắn cư nhiên đối với người này có đánh giá phi thường cẩn thận.

Thượng Quan Phược Vân sáu tuổi trở về trước đều biểu hiện là người bình thường, nhưng là sau năm đó, tốc độ trưởng thành trong tâm hồn của hắn phi thường kinh điển, hắn dường như là một hiện tượng lạ ở đại lục này. Ánh mắt Lăng Triệt có chút nhíu lại, tinh quang lóe qua, Thượng Quan Phược Vân cư nhiên cũng đi từ luyện ngục mà ra.

Cái gọi là luyện ngục, chính là nơi bồi dưỡng ám vệ hoàng gia, là địa phương chém chém giết giết, sau khi Thượng Quan Phược Vân sáu tuổi thì bị Xích Viêm hoàng đế ném vào luyện ngục, rất ít khi xuất hiện trước mặt thế nhân, nhưng mỗi lần hắn xuất hiện đều sẽ có một loại biến hóa kinh người, cho đến một năm trước, hắn mới thật sự từ luyện ngục trở về.

Kiếp sống mười năm trong luyện ngục, đủ để thay đổi hoàn toàn một người.

Lăng Triệt đối với Thượng Quan Phược Vân có vài phần kiêng kị, hắn không nghĩ cho Long Vân Thấm tiếp xúc với loại người như vậy.

Long Vân Thấm lên tiếng đáp lại, nhưng không có nói một đoạn thời gian nàng chạm mặt Thượng Quan Phược Vân cho hắn. Nàng cảm nhận được tâm tư khẩn trương của Lăng Triệt, hắn đang lò lắng cho nàng.

Thực ra, cái Lăng Triệt lo chính là Thượng Quan Phược Vân.

" Ta sẽ chú ý mà, người Xích Viêm quốc đã có Tam ca lo liệu. "

Lăng Triệt lại xích một tiếng, vừa nhắc đến ba chữ Long Thanh Dương thì sắc mặt hắn trở nên xanh mét: " Hắn phục trách? Hắn khi nào thì phụ trách? "

Long Vân Thấm ngạc nhiên hỏi: " Tam ca làm sao? "

Lăng Triệt không nói, chính là sắc mặt khó coi kia hòa dịu xuống một chút, khuôn mặt đen như đáy nồi thật lâu mới ổn định lại, Long Thanh Dương đột nhiên không thấy tăm hơi, làm việc luôn luôn không báo gì cho hắn, làm hắn không cách nào nắm bắt tâm tư của Long Thanh Dương, càng mất đi ít nhiều thông tin về Xích Viêm quốc.

" Không có việc gì, chính là cùng hoàng tử Xích Viêm quốc kia trộn lẫn lợi hại. "

Nhìn bộ dáng Lăng Triệt không muốn nói đến chuyện này, Long Vân Thấm liền không hỏi nữa, nghĩ lại cũng cảm thấy kì lạ, nàng đã mấy ngày nay không nhìn thấy Tam ca, hy vọng có thể gặp hắn trên yến hội để biết thêm chút sự tình.

Lăng Triệt vừa rời đi, Long Vân Thấm rốt cuộc không cách nào ngủ lại, hai người ngủ cùng chung quy vẫn ấm áp hơn ngủ một mình nhiều, hắn rời đi làm ổ chăn của nàng trống một khoảng lớn, gió lạnh không ngừng lùa vào làm nàng có chút giật mình.

Nghĩ nghĩ, nàng liền lấy từ trong người ra một cái túi gấm, bên trong chính là ba đồng tiền của Dịch Tương đưa nàng. Long Vân Thấm tìm một sợi dây hồng đem toàn bộ ba đồng tiền cố định vào nhau, lại làm ra cái kết thật chặt, nhìn qua giống như một món đồ trang trí.

Sáng sớm, Tào công công đột nhiên đến Trọng Hoa cung tuyên triệu Long Vân Thấm.

Mỗi lần đi gặp Long Hạo Thiên nàng đều chỉ đi một mình, lần này cũng không ngoại lệ. Bất quá lần này Tào công công không đưa nàng đến Ngọc Quỳnh điện, mà đi đến một phương hướng khác…

" Phụ hoàng đang ở chỗ Hoa phi nương nương? "

Đây là đường đến chỗ của Hoa phi, trí nhớ của Long Vân Thấm tuyệt không kém.

Sắc mặt Tào công công không chút thay đổi, liếc mắt nhìn nữ tử bên cạnh nói: " Hoàng thượng sau khi hạ triều liền tới chỗ của Hoa Phi nương nương, vừa vặn hai người nhắc đến công chúa điện hạ, vì thế mới sai nô tài mời người đi qua. "

Tâm tư Long Vân Thấm vừa chuyển, đoán không ra chủ ý của hai người kia, cuối cùng vẫn là im lặng đi theo.

Thời điểm đến Cẩm Hoa cung, quả nhiên nhìn thấy đế phi hai nói giỡn với nhau, nhìn ở xa như vậy quả thật là một không khí hòa hợp.

Tào công công sai người thông báo, sau đó dẫn nàng đi vào, mấy người liền chuyển tới ngồi ở trong điện.

Nàng hành lễ rồi sau đó chỉ ngồi yên lặng không nói chuyện, ngồi đối diện nàng chính là Hoa phi!

Long Hạo Thiên nhìn Hoa Phi, nàng ta lập tức hiểu ý, tươi cười mở miệng: " Công chúa điện hạ nhiều ngày nay vất vả rồi, tự mình tiếp đãi sứ thần Bắc Tề quốc, nge nói hôm qua còn dẫn Phong tướng quân đi ra ngoài cung? "

Long Vân Thấm ứng thanh, " Phong tướng quân đối với phong cảnhkinh thành náo nhiệt của Nam Hoàng ta nhưng rất thích, cho nên ngỏ ý muốn đi nhìn xem một chút, mặt trời lặn liền hồi cung. "

" Phải không? Hai người giống như cảm tình rất tốt, dù saocông chúa điện hạ một nửa mang dòng máu Bắc Tề, vẫn nên đối với hắn cảm tình một chút. "

" Lời này của Hoa phi quá rồi, bản cung từ khi ra đời đã mang danh công chúa Nam Hoàng quốc, lớn lên cũng tại hoàng cung Nam Hoàng quốc, phụ hoàng sủng ái bản cung cả Nam Hoàng quốc đều biết. Bắc Tề quốc cùng bản cung, chính là một nước láng giềng mà thôi! Còn nữa, mẫu hậu cũng qua đời rồi. "

Quan hệ gì đó, sớm đã chặt đứt.

Long Hạo Thiên nghe Long Vân Thấm trôi chảy đáp lại, dường như hắn muốn nghe ra trong lời nói đó một cái gì đó, cuối cùng vẫn là nhíu mày bỏ qua. Một phen biệng giải của Long Vân Thấm từ đầu tới cuối đều vô cùng hợp lí, hơn nữa lập trường của nàng phi thường rõ ràng.

Hoa phi còn muốn nói cái gì lại bị Hoàng đế đánh gãy, hắn đảo mắt về phía Long Vân Thấm nói: " Hoàng nhi nói không sai, ngươi là công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, cùng Bắc Tề quốc không quan hệ. Bất quá lần này đại tướng quân Phong Hạ dù sao cũng cũng là sứ thần đến thăm Nam Hoàng ta, vẫn cần có hoàng nhi đứng ra tiếp đón. "

" Việc này tự nhiên theo ý phụ hoàng. "

Truyện Chữ Hay