Nghe thấy Kha Ngôn Thần khen ngợi, Thẩm Thu Hoa chỉ cười nói: "Cảm ơn đã khen."
Kha Ngôn Thần chờ Thẩm Thu Hoa đáp lời lại thấy nàng nói xong thì im lặng, rõ ràng không muốn tiếp tục trò chuyện. Hắn hơi nghiêng đầu nhìn Thẩm Thu Hoa, chỉ thấy cô gái này thật đẹp. Thông qua lớp trang điểm, hắn nhìn thấy ngũ quan tinh xảo, khí chất cao hoa. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thẩm Thu Hoa, nhưng cũng động tâm với mị lực của nàng.
"Nghe nói gần đây Thẩm tiểu thư đang quay một bộ phim văn nghệ, xem ra là muốn lấy giải." Kha Ngôn Thần tiếp tục nói.
Thẩm Thu Hoa quay đầu nhìn hắn, ánh mắt xinh đẹp đầy sự xa cách, nàng không muốn trở mặt với người khác nhưng cũng không muốn phí lời ứng phó với người lạ: "Chỉ là muốn trải nghiệm kiểu nhân vật khác thôi."
Kha Ngôn Thần nhìn nàng, có thể kiếm ăn trong giới giải trí đều là người có ánh mắt. Hắn nhìn thấy Thẩm Thu Hoa đáp lời hơi mất kiên nhẫn, gật đầu: "Cũng phải." Hắn không tiếp tục nói khiến Thẩm Thu Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Trên sân khấu đã bắt đầu trao giải. Thẩm Thu Hoa nhìn các tiền bối công thành danh toại đang trao giải lại nhìn một nhóm diễn viên cố gắng như mình lên nhận giải. Có rất nhiều giải thưởng hầu hết là giải cá nhân. Nàng nhớ Tề Duyệt chia loại giải thưởng này là "phân thịt heo", nói cách khác, hầu hết những diễn viên được mời lên đều sẽ đoạt giải. Nghĩ vậy, nàng cũng ít thích thú hơn với nó nhưng không tham gia lại không được.
Giới giải trí này cần danh lợi. Có đôi lúc, dù là người không màng danh lợi nhưng ở trong giới này cũng phải cần tranh giành một chút. Vì tất cả mọi người trong giới này đều không phải cá thể độc lập. Kể cả nàng, vì không bị công ty quản lý khống chế, để có quyền lên tiếng nhiều hơn, nàng chấp nhận mất một ít tài nguyên cũng không ký hợp đồng với công ty quản lý, chỉ tìm một người đại diện là Lư Tự. Dù vậy, giúp đỡ nàng còn có nhiều người như Dương Quỳnh, Lư Tự, Liễu Du, Tề Duyệt. Hơn nữa nàng cũng được xem là một minh tinh tiết kiệm. Nhiều người dựa vào nàng thế này, nàng đương nhiên không thể quá không màng danh lợi. Nói cách khác, không cần danh lợi thì vì sao lại muốn vào giới giải trí?
Đang nghĩ ngợi, tên nàng bỗng nhiên được gọi. Cùng lúc đó, nhiều máy quay nhắm vào nàng. Thẩm Thu Hoa bất ngờ không kịp ứng phó, may mắn dù nàng xuất thần vẫn giữ dáng vẻ rất tốt, lúc này chỉ cần mỉm cười là được. Nàng đứng lên, dưới sự vỗ tay của mọi người xung quanh bước lên sân khấu. Nàng đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của năm, tác phẩm đoạt giải là "Năm Xưa Không Đổi".
Sau khi nhận được cúp từ hai diễn viên tiền bối, Thẩm Thu Hoa đứng trước microphone nói lên cảm nghĩ khi đoạt giải của mình: "Tôi rất vui khi có thể nhận được giải thưởng này. Cảm ơn ban tổ chức đã khẳng định tôi. Đây là giải thưởng đầu tiên từ khi làm diễn viên của tôi. Cảm ơn các thầy cô, bạn bè và fans đã luôn giúp đỡ tôi, là mọi người nhìn tôi trưởng thành, hy vọng sau này tôi có thể tạo ra nhiều tác phẩm tốt hơn. Cảm ơn mọi người."
Cảm nghĩ ngắn gọn này đương nhiên đã sớm được chuẩn bị. Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không biết hình ảnh minh diễn của mình đã được nhân dân cả nước biết đến thông qua phát sóng trực tiếp. Vẻ đẹp đêm nay của nàng kinh diễm rất nhiều người. Công lao lớn nhất trong chuyện này chính là ngày thường nàng không thích lăng xê, lại luôn có danh hiệu "mỹ nữ cổ trang". Cho nên mọi người cho rằng nhan sắc cổ trang của nàng rất khó có thể đánh bại nhưng hình tượng hiện đại đêm nay của nàng lại khác. Phát sóng trực tiếp đêm nay khiến rất nhiều người không biết nàng lập tức nhớ kỹ nữ diễn viên xinh đẹp này.
Người chính là vậy, một khi thấy cô đẹp thì cô thở thôi cũng đẹp.
Khi kết thúc lễ trao giải, hot search "nhan sắc của Thẩm Thu Hoa" nằm top bảng hot search của Weibo. Các fans, truyền thông không ngừng spam trên Weibo. Hình tượng của Thẩm Thu Hoa từng chút được người người biết đến, nhà nhà biết đến.
Giờ phút này nhóm của Thẩm Thu Hoa và Nguyên Hương, Như Quyên đang ăn cơm, trò chuyện trong nhà hàng. Người đại diện của Nguyên Hương và Như Quyên cũng muốn đến nhưng các nàng đã nghĩ cách thoát khỏi.
Thẩm Thu Hoa lo lắng các nàng về không thể nói chuyện rõ ràng nhưng cả hai lại hoàn toàn không để tâm.
"Chị Thu Hoa, chị đừng lo. Bọn em có tiếng không tuân theo kỷ luật trong công ty nhưng vì bọn em là người xuất đạo có thành tích tốt nhất. Sau khi xuất đạo hơn một năm, bọn em đã hiểu được một chuyện chính là không hot mới có tội. Chỉ cần hot rồi chuyện gì cũng không thành vấn đề." Như Quyên ngại Liễu Du và Tề Duyệt ở đây, chỉ đành sửa lại xưng hô.
"Hai đứa không sao là được. Nhưng đừng làm căng với người đại diện, như vậy với ai cũng không có lợi." Thẩm Thu Hoa nói rồi gắp thức ăn cho cả hai: "Chị còn chưa chúc mừng hai đứa đạt giải ca khúc nhạc phim truyền hình được yêu thích nhất."
Hai người khẽ nhìn nhau, cười: "Chị Thu Hoa, so với đoạt giải, nhìn thấy chị mới là thu hoạch lớn nhất ngày hôm nay của bọn em."
Liễu Du nhìn Nguyên Hương và Như Quyên, cảm thấy hai em gái này còn fans hơn cả mình. Tề Duyệt ngồi trên sô pha chỉ Dương Quỳnh làm sao tra địa chỉ IP của người khác trên điện thoại.
Lễ trao giải hôm nay, nhan sắc của Thẩm Thu Hoa đã đả động người xem cả nước đồng thời làm đám antifans cảm nhận được áp lực. Các antifans rất muốn đăng một vài tin tức trái chiều của Thẩm Thu Hoa để quấy nhiễu ấn tượng của mọi người về nàng. Nhưng tìm thật lâu cũng không tìm được khuyết điểm nào hài lòng. Chuyện này cũng nhờ vào Thẩm Thu Hoa không thích lăng xê, không thường lộ diện, do đó ảnh chụp về nàng không nhiều. Mặt khác cũng nhờ vào Tề Duyệt. Công tác của Thẩm Thu Hoa cho Tề Duyệt không nhiều nên Tề Duyệt rảnh rỗi không làm gì sẽ lên mạng tra các tin tức bất lợi của Thẩm Thu Hoa, có thể xóa sẽ xóa.
Nếu không thể nói về chuyện nhan sắc, vậy thì nhóm antifans sẽ nói về chuyện khác. Vì thế cùng lúc đó, có tin Thẩm Thu Hoa là nữ phụ lại đoạt diễn, khi dễ nữ chính, bị đạo diễn quy tắc ngầm, câu dẫn nam chính không thành bị nam chính ghét bỏ, cùng với tin đồn vì thượng vị mà đóng phim đồng tính được truyền khắp các trang mạng. Trên mạng có người chặn video Thẩm Thu Hoa bước lên thảm đỏ và nhận thưởng, còn có một loạt bức ảnh chỉ ra chỗ nào của nàng bất ổn, chỗ nào khó coi, còn nêu cảm nghĩ xuyên tạc về việc nàng đoạt giải, tóm lại hàng loạt động tác nhanh chóng, gọn gàng như thế, bảo không ai đứng sau sai sử căn bản không ai tin.
Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không biết chuyện này. Nàng không thích dùng điện thoại, trước kia nàng còn lên mạng tìm những nội dung mình thấy hứng thú. Sau khi làm minh tinh, nàng gần như không xem những nội dung có liên quan đến mình. Dù sao nàng muốn biết tin nào cũng sẽ có Dương Quỳnh và Tề Duyệt nói cho nàng, sao còn cần phải tự mình xem những tin đó?
Dương Quỳnh lại luôn chú ý đến hoạt động ngày hôm nay. Kết quả nhìn thấy Thẩm Thu Hoa vừa lên hot search, đã có những tin tức mắng nàng liên tiếp được đăng trên các diễn đàn, Weibo.
Tề Duyệt xuống tay sớm hơn Dương Quỳnh, còn có sự chuẩn bị. Là fan của ảnh đế Lạc Hoa, lại là một hacker, nàng là fans chiến đấu thâm niên. Chỉ là nàng có nguyên tắc sẽ không vì theo đuổi thần tượng mà đi làm việc trái pháp luật. Không liên quan đến thiện ác, nàng chỉ không muốn bản thân phạm sai lầm ảnh hưởng đến hình tượng của thần tượng.
Tề Duyệt luôn để tâm đến chuyện của Thẩm Thu Hoa. Cho nên tin tức trái chiều vừa xuất hiện, nàng đã bắt đầu thử khống chế. Nhưng rất nhanh nàng phát hiện không thể khống chế được. Dù nàng đã liên hợp với admin bên fandom của Thẩm Thu Hoa cùng fan khống tràng nhưng vẫn không được. Cho nên nàng và Dương Quỳnh đang thương lượng đối sách.
"Không khống được sẽ thế nào?" Đây là lần đầu tiên Dương Quỳnh gặp phải cảnh này.
"Cũng sẽ không thế nào, nhưng chị Thu Hoa sẽ bị mắng rất thảm." Tề Duyệt bình tĩnh nói.
Dương Quỳnh nhíu mày, suy tư trong chốc lát, nói: "Chị có ý này, nếu không được vậy cứ giúp họ một tay đi."
Tề Duyệt ban đầu không hiểu là ý gì, nàng chớp mắt vài cái, lập tức hiểu: "Chị Quỳnh, chị thật là."
"Chị cũng là bị ép mới vậy thôi. Còn nữa, em cần phải tìm ra người đứng sau vụ này, ít nhất tìm được một người bằng không chúng ta nên đi bước tiếp theo thế nào?" Dương Quỳnh bất đắc dĩ nói. Chuyện ngươi lừa ta gạt này không phải sở trường của cô mà là của Thẩm Thu Hoa. Nhưng những chuyện này lẽ nào muốn nói cho Thẩm Thu Hoa sao? Cô không muốn vậy.
"Chuyện này cứ giao ở em. Ừm..... em về trước đây. Em sẽ liên hệ với fans để làm chuyện này." Trong mắt Tề Duyệt đầy sự hưng phấn.
Tề Duyệt và Liễu Du cùng nhau đi về. Liễu Du có lẽ vì gió lạnh thổi, hơi cảm, vừa lúc đi theo trở về nghỉ ngơi.
Phòng chỉ còn lại bốn người, không khí hài hoà hơn. Nguyên Hương và Như Quyên không còn cố kỵ, lập tức gọi "nương nương".
Thẩm Thu Hoa tỉ mỉ hỏi chuyện hai người huấn luyện ở nước ngoài. Chủ yếu hỏi một số việc vặt trong sinh hoạt. Nàng không lo lắng về sự nghiệp của hai người chỉ quan tâm cả hai có vui hay không.
"Nương nương, hai bọn em rất không có tiền đồ. Mỗi ngày chỉ nghĩ làm sao có thể trở lại bên cạnh người." Nguyên Hương nói.
"Sẽ có cơ hội mà, chỉ là không nên gấp gáp."
Mọi người ăn uống đến khuya. Nguyên Hương và Như Quyền mới lưu luyến về. Ngồi trong xe, Thẩm Thu Hoa tựa đầu vào cửa sổ xe. Dương Quỳnh lo lắng hôm nay nàng mặc ít, có thể sẽ bị cảm. Cô đưa tay sờ trán Thẩm Thu Hoa, bị tay Thẩm Thu Hoa ngăn cản.
"Em không sao. Ban nãy Tiểu Duyệt về khách sạn trước là vì trên mạng có tin không lạc quan sao?" Đầu nàng tựa cửa sổ, mắt nhìn Dương Quỳnh.
Dương Quỳnh nắm chặt tay lái, hỏi: "Em lại biết?"
Thẩm Thu Hoa bật cười: "Dương Quỳnh, không phải đổi thời đại thì lòng người sẽ đổi. Kiếp trước ngươi lừa ta gạt, kiếp này vẫn thế. Chín người mười ý. Có người nói chị tốt đương nhiên sẽ có người nói chị không tốt." Nàng ngồi thẳng lại, nhìn đèn xe phía trước: "Nếu có một lúc tất cả mọi người đều khích lệ chị, đó là lúc chị nên chú ý nhất. Vì điều này có nghĩa không phải có người đang hại chị mà là đang chuẩn bị hại chị."
Dương Quỳnh thầm thở dài. Tuy cô công nhận lời của Thẩm Thu Hoa không sai nhưng vẫn hơi không phục. "Nói như em vậy không lẽ chỉ cần ưu tú, sẽ được khích lệ, chỉ cần được khích lệ thì sẽ bị hại sao."
"Chị cảm thấy không đúng sao? Có lẽ sẽ có ngoại lệ nhưng đó là vì không tranh giành lợi ích. Chỉ cần liên quan đến lợi ích tất nhiên sẽ có chuyện này. Giới giải trí là chốn danh lợi. Em thượng vị có nghĩa sẽ có người không thể thượng vị. Cho nên tranh đấu sẽ mãi không ngừng nghỉ, trừ phi có một ngày em không ở chốn danh lợi này nữa."