Khuynh từ trong nhà xem màn phim xuất sắc của nhà mình ,cô chỉ biết lắc lần đầu chán ngán
- Em biết kiểu gì cũng phải có kiểu này !
- Em không định ra can thiệp à ?
- Để họ tự trải nghiệm đi ! Đó là hậu quả của việc cãi lời em ! Hừ, không ngờ tới tên đần này lại gọi ba em là em trai ,phì ! Ba à ,giờ thì hết rể quý !
Cô khinh bỉ
Ngoài cổng , cả nhà Khuynh dường như bất lực tòng tâm ,mẹ Khuynh bà có giỏi đàm phán cỡ nào cũng không thể nào nói nổi , cuộc nói chuyện giữa người tỉnh và người say lại đi theo hướng của thằng say .
Chị cả của Khuynh bị hắn chửi mắng sỉ vả đến độ bưng mặt mà khóc .
- Em gọi công an tới rồi ! Bên chị thế nào rồi ?
- Chị cho phong sát hắn rồi ,và ..bên chị kiểm tra thẻ của hắn còn tỷ triệu , có duyên nhỉ !
- Cả vừa đủ cả thiếu ! Well , Just have a debt to pay!
có nợ có trả
- Mình vào ngủ tiếp đi ! Chị mệt rồi ! Oáp ~!
Hoàng Vi uể oải ngáp
- Mình đi !
Tử Khuynh ôm Hoàng Vi cưng chiều đi về phòng ngủ tiếp
phút sau ,một xe công an đã tới và giải quyết ồn ào , tên Tiệp bị dẫn độ lên phường lúc h sáng ,ca này của hắn căng thẳng hơn bao giờ hết ,vì hắn mà các anh công an phải mệt mỏi đây .
Mọi người ngoài cổng giải tán còn không ngớt lời bàn tán
- Rể quý rể giàu rể ngoan đó ! Chậc , đúng là nhà không có phúc !
- Cái mặt thằng đó thì phúc phận đâu ra !
Cả nhà Khuynh tâm trạng cảm xúc hỗn lại tắt đèn vào giường đi ngủ , chẳng nói ai cũng biết giờ này thì ai còn chợp mắt nổi .
Bùng một cái đã h sáng , ngồi vào bàn ăn ai cũng rũ rượi cả ra , Khuynh vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy đến , Kỳ Đông để ý đến Khuynh
- Chị Khuynh , đêm hôm qua chị không ra đúng không ?
- Chị ra làm gì ? Đó không phải chuyện của chị !
Cạch !
- Chị nói vậy là sao ? Không liên quan ? Chị cũng là người nhà cả đấy !
- Em nên tập trung ăn đi , không phải chuyện của em Kỳ Đông , em có là người nhà đi chăng nữa nên nhớ em cũng không làm được gì cả ! Im lặng và ăn đi !
Bị nói trúng ngược lại , Kỳ Đông ấm ức nhưng không phản bác được, mẹ Khuynh đập bàn
- CON NGHE LỜI CHỊ ĐI ! ĐỪNG LÀM LOẠN LÊN NỮA !
Kỳ Đông bị quát ngoan ngoãn ngồi im ăn cơm
- Ngày mai là ra tòa rồi ! Chúng ta thậm chí không biết có thắng được tên đó không chứ !
Chị Giang nói
- Tên đó khó nhằn lắm ,muốn thắng hắn phải có tiền !
- Khó đấy !
Lúc này chị Lam với ánh mắt ái ngại nhìn Khuynh
- Khuynh , em xem ! Em có kế hoạch ..gì không ?
- Không , và ..hừ ! Buồn cười là giờ cod rắc rối mọi người lại hỏi ý em ? Sao lúc đầu em khuyên lại không chịu nghe !?
- Chuyện này...
- Khuynh việc đó không ai ngờ tới, giờ có muốn quay lại cũng không làm được !
- Việc này , em không thể giúp gì thêm ! Có cách thì cũng không nói được !Quyền nuôi con về tay ai em không biết đâu !
- Khuynh ! CHỊ XIN LỖI LÀ CHỊ CÓ LỖI ! LÀM ƠN ..Con bé là niềm hi vọng của chị !
Chị cả Oanh im lặng từ nãy giờ cuối cùng cũng phải đứng lên cầu cô
- Nó là con chị , chị không thấy bản thân mình rất ... Vô dụng ?
- Khuynh ,đủ rồi !
Mẹ cô nói
- MẸ NÊN NGỒI ĐÓ ĐI , ĐẾN CẢ MẸ CŨNG KHÔNG LÀM GÌ RỒI ! CON ĐÃ NÓI RỒI ,GIỜ THÌ..phù ! Giờ thì xin ai ?
- Nó là cháu em đó , ..em biết hắn sẽ đối xử không tốt với con bé mà !
Chị Oanh nói
- Xin lỗi , em không thể ! Chị đã dựa vào người khác quá nhiều rồi ! Lần này chị phải tự bản thân mình làm đi !
Khuynh rời bàn ăn , biết là nó sẽ tàn nhẫn nhưng họ đâu biết được rằng cô làm vậy là vì họ .
- Lần này chị phải mạnh mẽ lên chị gái , hãy là một người mẹ !
Theo hẹn em lại đến , xin mời!!