Trong hội trường đông đúc , nhiều người bàn tán về một loại cổ vật được đánh giá là chỉ có một và đắt giá nhất mới được tìm thấy .
Thông tin về nó nghe rất thú vị nhưng không làm thú vị nổi những người tu tiên như Khuynh , Long hay Vi .
- Đồ gì vậy nhỉ ? Em thấy mỗi lần có bàn tán là y rằng đồ đó ..đều là đồ bỏ !
Tử Khuynh nói
- Anh không trông mong gì về buổi đấu giá " Từ thiện " này ,nghe nó thậm chí còn không hợp lý! Anh chỉ đến vì Thiên muốn thôi ! Phải không em !
Thiên liếc anh chán ghét lắc đầu
- Em thì vì Jonh mời! Cậu ta có vẻ bận!
- Em có vẻ làm tốt mục đích mất tích của mình đấy nhỉ !
Thế Long nghẹo cô
- Cũng một chút !
- Chị cũng không ngờ tới em có thể chữa cho nhân vật đặc biệt như cậu ta luôn ,lại là nhân vật lớn là đằng khác!
- Em không quan trọng lắm, vả lại em thậm chí còn không biết gia thế nhà cậu ta như thế nào nữa !
- Cậu giỏi thật đấy ! Cậu biết chữa bệnh luôn sao ?
Thiên tán thưởng Khuynh ,ánh mắt ngưỡng mộ của cậu nói lên tất cả thật.
- Chỉ biết châm vài đốt ,không có gì cả !
Khuynh cười cho lệ ,cô không muốn tán dóc về mình quá
- Mà này ,em nghe nói là có nhân vậy đặc biệt tới từ thành phố không ca đây đâu ! Họ là người có quyền lực lắm! Em nghe bố kể có một vụ thanh trừng cách đây không lâu vì có kẻ phản bội lại họ nữa ! Tin đó ai cũng biết trong giới nhà giàu nhưng tuyệt nhiên không nghe báo chí hay công an vào cuộc !
Tử Khuynh nghe quen quen giống vụ của cô quá .
" Loa loa , chào mừng các khách quý đã đến buổi đấu giá thường niên của viện bảo tàng J , xin mời mọi người vào chỗ ngồi đã được định trước "
Mọi người cập rập lui về chỗ của mình
" Và sau đây chúng ta sẽ chào đón vị khách mời lớn của đêm nay "
Tiếng MC vừa dứt ,tiếng vỗ tay đã nồng nhiệt vang lên , người khách quý mà MC nhắc tới bước vào khán đài làm ngạc nhiên Tử Khuynh
- Haha đoán không sai mà !
Cô cười thầm
- Xin chào các quan khách ,chúng tôi là thành chủ thành phố Q , được ..ơ..
Ông Vọng đang phát biểu thì bị ông Quân gia kéo áo sau giật giật
- Sao vậy ?
- Nhìn lên khán đài !
Ông Vọng liếc lên khán đài ,mắt ông dùng trước Khuynh ,cô đang nhìn ông ,mồ hôi của ông không biết làm sao lại toát ra ướt hết áo sau , việc cô xuất hiện ở đây nằm ngoài dự kiến của ông .
Khuynh biết bị nhìn ra ,cô ra hiệu bằng mắt cứ tiếp tục ,cô không làm gì cả liên quan gì tới cô chứ .
Ông Vọng Hào nuốt nước bọt ,lấy lại khí thế tiếp tục bài phát biểu khai mạc buổi đấu giá .
Kết thúc bài phát biểu ,MC cho truyền đưa đồ vào .
người về chỗ ngồi của mình ,ông Vọng đi đến chỗ mình ngồi không quên quay người lại chào cô bí mật .
- Thưa quý vị khách quý , món đồ quý đầu tiên của hôm nay " VUỐT RỒNG "
Khăn đỏ mở ra ,một chiếc móng to bự trắng sáng được bày ra trong chiếc lồng kính dày
- Thưa quý vị ,chiếc vuốt rồng được các nhà khảo cổ tìm thấy ở..bla..bla..
Tử Khuynh và hai người còn lại ngồi ngáp không thấy ruồi đâu . Cái gì mà hiếm cái gì mà bảo vệ ,cô chắc mẩm chỉ là chiếc móng bị con rồng ngáo nào đó thay da đổi thịt nên mới rớt xuống thôi ,có cho cô cũng không thèm .
Và loạt món đồ được đưa ra ,nhìn nhiều kẻ vung tiền mua đồ không có giá trị mà xem như báu vật , người cười không hết .
Có cái tấm vải trắng lấp lánh bình thường mà MC tung lên thành của các nàng tiên để lại , người biết nó là cái tấm giẻ lau bàn mà thôi , thế mà có kẻ bỏ ra chục tỷ mua về làm may ,nó lại hay .
- Và món đồ tiếp theo thưa quý vị !