Sư gia hỏi cô
- Con có chuyện gì cần chia sẻ sao ?
Kết hôn ..ấy !
Tử Khuynh ngượng muốn độn thổ mất ,cô liếc Hoàng Vi với ánh mắt hình viên đạn như muốn trao cho cô một chưởng gϊếŧ cô vậy . Hóa ra đây là bẫy của Hoàng Vi
- Sư gia ! À..về ngai vị..
- Ta đã nói với con rồi ! Không thể chuyển giao ngai vị cho ai hết !
- Nếu ..con kết hôn thì được phải không ?
- Không..con nói cái gì cơ?
Ông hỏi lại cô
- Nếu..con ..kết hôn thì sao ?
- Với ai ? Ai mà lại thành người con muốn kết hôn nhanh như vậy chứ ?
- Sư gia trả lời con đi , kết hôn rồi thì con có thể chuyển ngai vị cho người đó phải không ?
Sư gia im lặng
- Đúng vậy ! Nhưng con không thể cưới một người tùy tiện được !
Nói xong ông liếc sang Hoàng Vi ám chỉ cho cô điều đó
- Con cưới Long vẫn được đúng không !
Thế Long giật mình khi nghe cô nói thế , Hoàng Vi há mồm không tin được vào tai mình những gì Tử Khuynh vừa mới nói, bên dưới ai cũng xì xào bàn tán về việc này
- Chẳng phải họ là anh em sao ?
- Chỉ là kết nghĩa thôi , có thể cứu mà !
- Chậc ,drama ghê !
Khuynh vẫn nhìn ông chờ câu trả lời
- Được !
Ông gật đầu
- Vậy nhé , Long
- KHÔNG THỂ ĐƯỢC !
- KHÔNG KHÔNG KHÔNG ANH KHÔNG ĐỒNG Ý ! KHÔNG CÓ CHUYỆN ĐÓ !
Hoàng Vi cùng Thế Long ra sức biện minh cho mình , Tử Khuynh nhìn hai người trước mặt đang nháo nhào lên thì cười thầm
- Quyết vậy nhé anh Long ! Em và anh !
- KHÔNG ĐƯỢC !
Hoàng Vi hét lên can ngăn
Khuynh nhìn cô
- Tại sao lại không được ? Có vấn đề sao ?
Hoàng Vi lúc này mất bình tĩnh nói
- Hắn là anh của em đấy , anh em kết nghĩa mà hắn không có yêu em ! Sao em có thể làm vậy chứ !
- Tôi có thể ! Cô có quyền gì ngăn cản chứ !
- Em ..
Cô kéo Tử Khuynh hôn cô , màn hành động táo bạo này lại tráng sạch con mắt của tất cả mọi người trong hội trường sư gia già huýt gió một hơi quý mặt đi
- ôi trời, đúng là người trẻ !
Khuynh đẩy cô ra hỏi
- Chị đang làm cái gì vậy ,có nhiều người lắm đấy !
- Làm điều chị cần phải làm , em làm được thì chị cũng làm được ! Khuynh ..chị không cần ngai vàng , chị cần em ! Làm ơn, đừng ...đừng làm vậy !
Tử Khuynh nhìn sâu trong mắt Hoàng Vi ngập tràn sự thống thiết chân thành ,cô cười nhẹ
- Vậy em cưới chị được không ?
Hoàng Vi ngớ người
- Hả..?!
- Em hỏi lại là ..em cưới chị được không ?
Hoàng Vi lúc này mới nhận ra mình bị bẫy từ nãy đến giờ mà không biết ,cô vui sướng cười tít mắt
- Có , chị đồng ý ! ĐỒNG Ý !
Sư gia nghe vậy bất ngờ ngăn vội
- Này này hai đứa , Nữ đế ! Con có ..nhầm lẫn gì không ! Cô ta..là người làm tổn thương con đấy !
- Đó là kiếp trước rồi , kiếp này con thấy .. Chị ấy đã trao trái tim cho con nắm giữ rồi !
Ông lắc đầu
- Nhưng nếu có mệnh hệ gì xảy ra tiếp theo thì sao ? Không ai gánh cả được đâu ? Mà ..con vẫn chưa thể kết hôn được , cần đến ngày cụ thể !
- Vậy ..lúc chờ cho đến thời điểm đó ,con ..có lẽ sẽ tìm hiểu người này chút ! Để chắc chắn hơn thôi !
Hoàng Vi nghe vậy , miệng không ngậm được cười suốt .
- Cảm ơn em ! Cảm ơn em nhiều !
Nước mắt của Hoàng Vi rơi xuống má
- Đừng cảm ơn làm gì , coi như là một thử thách đi ! Mà ...ban nãy chị coi mặt Long chưa ,nó mới là thử thách của anh ấy đấy !
- Hì , không ..đây là hạnh phúc của chị rồi ,thử thách kiểu này chị chấp hết !
- Mà..có điều kiện !
- Em cứ nói ?
- Lần sau mà còn đánh ghen như hôm trước nữa á. Em cho chị thành bụi luôn đấy !
- Cho em gϊếŧ luôn ! Không có chuyện đó nữa đâu ..tại..cũng vì ghen quá thôi !
Chụt
Tử Khuynh chủ động hôn lên má Hoàng Vi một cái làm cô ngớ người
- Kết thúc chuyện này sớm và về nhà thôi !
- Ừ, mình về nhà thôi !