Càng về sau Phương Sinh càng bám người, nói trắng ra là bám Tử Khuynh, Phương Sinh đến trường đầy đủ không nghỉ ngày nào ngoại trừ chủ nhật ra , cô dần len vào nhóm bạn của Tử Khuynh mà chơi, cũng không đáng nhau nữa ,Ban Giám hiệu trường biết được còn in giấy khen thưởng Tử Khuynh vì đã khuyên nhủ bạn đồng lứa thay đổi bản thân thành người tốt , Tử Khuynh đâu nghĩ tới là sẽ nhận được nó đâu , nên cô không quan tâm mà tặng nó cho nhà trường , ai dè việc đó lại bị người ta hiểu thành cô khiếm tốn càng được quý mến trong mắt nhà trường hơn, cô được bãi miễn các bài kiểm tra trong tháng học , Tử Khuynh buồn cười lắm, cô có bao giờ cần phải làm bài kiểm tra đâu mà , chỉ có mấy môn thôi nhưng được cái này thì đỡ đi nhiều rồi.
Qua một tuần lễ , Tử Khuynh không phát hiện ra gì thêm , là vì cô chẳng quan tâm mấy chuyện bé bẻo này, qua thời gian cô thấy bản thân mình cũng trải qua nhiều "vở diễn " do quần chúng tạo dựng lên làm cô hài lòng một chút ,quyết định vào đây học che giấu bản thân quả nhiên vẫn là quyết định đúng đắn cho tới hiện tại.
Buổi tối Tử Khuynh đều đặn gọi cho Hoàng Vi, biết được cô luyện tu vi quá lực nên mệt mỏi, nhưng vẫn tỏ ra bình thường khi nói chuyện với cô.
Tử Khuynh đau lòng nói
- Chị xanh xao quá rồi!? Hoàng Vi, chị đâu cần phải cố ép bản thân quá mức như thế ?
- Ưm , cái này có là gì chứ ? Hì hì ! Em đừng lo quá !
Giọng Hoàng Vi lệch nhịp run lên vô thức ,Tử Khuynh không muốn nói thêm gì nhiều
- Chờ em chút nhé !!?
- Hả ?
Tử Khuynh tắt điện thoại đột ngột , Hoàng Vi không hiểu cô nói gì mệt mỏi thở không ra hơi , cả cơ thể mềm nhũn không nghĩ ra được gì nữa.
Xoạch!
Tiếng cửa sổ phòng Hoàng Vi mở ra , một bóng người nhảy vào bên trong phòng Hoàng Vi, cô khó khăn cố gắng ngồi dậy thì mùi hương thơm mà cô nhớ nhung đến xuất hiện ở đây , bàn tay mát lạnh chạm vào người cô khiến cô khẽ rùng người thoải mái
- Khuynh ..?!
Cô bất giác gọi tên người trước mặt, hình bóng quen thuộc hiện ra ,Khuynh đã lập tức bay từ Nam quốc sang đây vì cô , Tử Khuynh trực tiếp nhìn người con gái trong tay mình gầy xanh xao đến đau lòng . Cô nhẹ nhàng hôn lên trán Hoàng Vi an ủi
- Có em ở đây rồi ! Chị an tâm nghỉ ngơi!
Hoàng Vi cười ,mắt muốn rũ xuống
- Ráng chút nhé !
Tử Khuynh nâng cô ngồi dậy vào tư thế thiền ,Hoàng Vi gắng giữ tư thế không để bản thân gục ngã thở dốc ,Tử Khuynh nhanh chóng lấy viên đan xanh dương ngọc nuốt vào người
- Sẽ đau lắm đấy , chị chịu khó nhé !
Tử Khuynh vận nội công vận động toàn bộ linh khí của viên đan hóa ra luồng khí xanh lạnh truyền vào người Hoàng Vi , Hoàng Vi cả người luyện tu vi quá mức dẫn đến cơ thể không thải ra được khí nóng dồn động lại gây ra nguy hiểm cho cơ thể vật chủ , viên đan xanh này là viên đan Lệ Băng , bản chất của nó là giải nhiệt , rất mạnh rất khó lường .
Cơ thể Hoàng Vi nhận vào luồng khí lạnh , cả người xung khắc thể nhiệt khác xông vào trong người ,lửa đốt đau đớn bấu chặt cả bàn tay đến bật máu đỏ , khí lạnh khí nóng như muốn vàu nát cô, Hoàng Vi kìm tiếng lại đẩy khí ra khỏi người , tiếng trôi qua , cơ thể Hoàng Vi không còn tồn đọng khí nóng trong người nữa , Tử Khuynh lâm vào tình trạng cạn kiệt năng lượng vì truyền linh khí quá nhiều, Hoàng Vi đỡ cô nằm xuống , người Tử Khuynh và Hoàng Vi đổ mồ hôi vã như tắm , Hoàng Vi khỏe hơn nhiều bản thân đi giặt khăn lau mồ hôi cho Tử Khuynh, Tử Khuynh tiếp nhận hơi lạnh , tỉnh lại thở một hơi dài ra , tay móc trong túi áo viên đan màu cam và hồng nhạt
- Chị uống viên màu cam đi ! Nó sẽ điều ..ư...hòa nhiệt trong cơ thể !
- Viên còn lại thì sao ?
- Ực !
Tử Khuynh nuốt viên còn lại vào người ,Hoàng Vi cũng nhận lấy viên đan cam nuốt , quả nhiên viên đan của bậc thầy có khác , có hiệu quả nhanh chóng. Hoàng Vi như lấy lại sức sống , cơ thể cảm thấy nhẹ nhõm rất phiêu , Tử Khuynh uống viên đan bồi khí chất lấy lại được năng lượng .
Hai người nằm cạnh nhau
- Cảm ơn em ! Phì ~ ! Đêm nay mà không có em chắc chị chết mất !
Tử Khuynh nắm tay cô cười
- Thành ra đêm nay là em cứu chị phải không ?
- Haha , đúng là vậy !? Mà sao em bay được nhanh vậy ? Em mới cúp điện thoại chưa đến phút ? Lại cả đan nữa ?
- Em là ai chứ ? Nhờ cái túi không gian vạn hóa chứa tất cả mọi loại đan nên khi cần em mới nhanh chóng đưa đi như vậy !?
- Em mất sức như vậy hay là ...đêm nay ở lại đây một ngày đi !
- Mai em còn đi học ! Ưʍ..nghỉ một ngày cũng chẳng sao ?
Tử Khuynh nói
- Ở lại nhé ! Nhé !!
Hoàng Vi phấn khởi ngồi dậy hỏi, Tử Khuynh làm sao cưỡng lại được cô mèo con này đây , Tử Khuynh yêu chiều véo má cô
- Đêm nay em ở lại với chị ! Em còn muốn xem Thế Long làm cái gì mà chẳng gọi em gì cả ! Cái đồ vô tình!!
- Khì ! Được rồi , vậy mai mình cùng đi !
- Em muốn đi tắm!? Cả người toàn mồ hôi không ! Nhớp quá!?
- Em vẫn còn quần áo trong phòng của em mà , ừ chị cũng đi tắm luôn !
Tử Khuynh lật đật về phòng của mình lấy quần áo đi tắm. Đang chuẩn bị vào phòng tắm, Hoàng Vi gõ cửa phòng cô ,Tử Khuynh ra mở cửa thấy Hoàng Vi trên tay quần áo ,Tử Khuynh thắc mắc hỏi
- Chị chưa đi tắm? Còn đến đây làm gì ?
Hoàng Vi ngại ngùng nói
- Chúng ta...tắm chung được không ?
- Hả !!???
Tử Khuynh sốc óc trước câu nói ban nãy , cô ngượng ngùng đỏ mặt lên
- Tắ...tắm chung ?? Với em ?
Hoàng Vi gật đầu rồi bộc bạch
- Cũng lâu rồi , chúng ta không trực tiếp gặp nhau như vậy ? Chị sẽ kì lưng cho em ? Chị còn có dầu thơm nữa !
Hoàng Vi cầm chai dầu tắm lắc lắc, Tử Khuynh chớp chớp mấy cái thuận lợi đồng ý. Hai người vào trong nhà tắm, thay quần áo mà không dám nhìn nhau , dù cũng "sờ soạng " con nhà người ta suốt nhưng đây là lần đầu tiên hai người khỏa thân trước mặt nhau , khói sương từ hơi nóng lan tỏa trắng xóa cả căn phòng tắm , tiếng nước chảy cũng không thể xóa đi được tình huống ngượng ngùng này .
Tử Khuynh bật vòi hoa sen tắm gội trước , Hoàng Vi một bên cũng lau người , xong việc Tử Khuynh ngồi xuống để kì cọ người , cô với tay chỗ để cục đá chà người , với mãi chẳng thấy nó đâu , cô quay người sang Hoàng Vi, ai dè Hoàng Vi từ lúc nào đã ngồi sau cô , Tử Khuynh như con nít lúng túng đỏ mặt quay người lại không dám nhìn ,ấp úng hỏi
- Chị...chị..chị có cầm..à...cục đá kì người không ?!
- Có !
Sau câu đáp Tử Khuynh cảm thấy ngay viên đá đó đang chà sau lưng cô , Hoàng Vi đang kì lưng cho cô ,Tử Khuynh không dám nhúc nhích cả cơ thể như muốn đông đá lại
Hoàng Vi bỗng bật cười
- Kì cục thật phải không ?
Khuynh thắc mắc hỏi lại
- Sao chị lại nói vậy ?
Hoàng Vi vẫn kì nhẹ nhàng nói chuyện tiếp
- Ý chị là , chúng ta á ! Lúc gần nhau , chúng ta ..rất gần gũi với nhau ! Em và chị bản thân chúng ta cũng không phải là không chạm vào cơ thể của nhau. Vậy tại sao ..lúc này ..chúng ta lại cư xử xấu hổ thế này ?
Khuynh bỗng bừng tỉnh, ngẫm nghĩ lại bản thân cũng tự cười bản thân cô
" Chị ấy nói đúng , mình ngốc thật đấy !”
Hoàng Vi thả viên đá xuống ,quấn khăn dưới rồi rời chỗ đi đến bồn tắm đã pha nước ngồi vào đó , Tử Khuynh vào sau cùng , cô ngồi sau lưng Hoàng Vi để cô tựa người vào mình ,Hoàng Vi thả người nhẹ nhõm dựa người Tử Khuynh, khoảng cách giữa hai người được xóa bỏ ,không còn ngượng nghịu nữa .
- Chị nói đúng , mùi dầu này quả thực rất thơm!
- Là chị chế tạo ra đó !
- Bảo sao !
Tử Khuynh để ý có mấy sợi tóc sau gáy Hoàng Vi bị bung ra khỏi búi tóc Hoàng Vi, chỉ có ý là vớt nó lên không ngờ vô ý tay đụng phải gáy Hoàng Vi, chỗ nhạy cảm bỗng bị chạm vào Hoàng Vi rùng mình rướn người lên , hai vành tai sau của cô đỏ au lên
" aaaaaa , sao chị ấy lại có thể dễ thương thế được chứ "
Tử Khuynh không kìm nén được , cúi đầu hôn lên cổ Hoàng Vi
- A ! Khuynh ! Không được ! A !
Hoàng Vi rêи ɾỉ, Tử Khuynh càng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ ôm lấy Hoàng Vi hôn lên vành tai nóng kia cắи ʍút̼ , tiếng rêи ɾỉ vang cả phòng tắm
- Xoay người lại với em đi !?
Hoàng Vi nghe câu đề nghị thoáng mất hồn , s sau cô thả lỏng người xoay ngang người lại , Tử Khuynh cười nhẹ đưa tay giữ lấy mặt Hoàng Vi hôn lên môi cô . Hơi nóng trong phòng tắm cùng hơi nóng từ hai cô gái trẻ hòa lẫn với nhau , gian phòng tắm im ắng ,những giọt mồ hôi lấm tấm từ trên má Tử Khuynh rơi xuống làn nước vang lên âm thanh ái muội , hai người không gặp nhau tháng nhớ đối phương muốn phát điên lên , Hoàng Vi mạnh bạo xoay người đối diện với Tử Khuynh, quỳ đứng lên áp đảo đối phương , phút trôi qua ,hô hấp không còn đủ Hoàng Vi thả người từ từ luyến tiếc kéo mảnh chỉ bạc rời , Tử Khuynh chẳng khác gì nhìn thấy xuân về trên gương mặt Hoàng Vi, hai má hồng , làn da trắng bóc ,đôi mắt gợϊ ȶìиɦ , Tử Khuynh kéo eo người lại sát mình không cho Hoàng Vi phản ứng liều lĩnh cô hôn lên cổ Hoàng Vi, mơn trớn chọc nghẹo đối phương .
Hoàng Vi cười quyến rũ hai mắt cong lại không rời mắt đối phương, quyến luyến hôn lên trán Tử Khuynh ,cô ôm cổ Tử Khuynh thủ thỉ bên tai đối phương
- Chị ước gì lúc nào cũng được như vậy !
Tử Khuynh hôn ấn lên môi cô
- Chúng ta đâu thể ở mãi trong bồn tắm được ,cảm lạnh mất !
- Em thì..!
Tử Khuynh chọc Hoàng Vi cười , bản thân hai người trong đêm đó có xảy ra chuyện gì thì mị không nói thêm nữa !
Chúc đọc truyện và Imagine tiếp nhé !
Tui đi tìm bịch máu đã ;)