Sủng Mị

chương 1817: ngươi là ma thần sao?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hỏa diễm nhào tới trên người Giao Nhân cổ lão, không có nước biển màu đen bảo vệ lân phiến Giao Nhân cổ lão lập tức bị nung đỏ lên, cái hình thể dài thòng của Ác Long ma thần cuối cùng cũng không còn phần cuồng ngạo như lúc trước, thân thể nó đang điên cuồng dãy dụa, ra sức đụng chạm cái Cửu diệu luyện ngục này!

Hỏa diễm màu đỏ chập chờn trên khuôn mặt Sở Mộ, biểu tình Sở Mộ không chút thay đổi nhìn hình thể to lớn của Giao Nhân cổ lão.

Giao Nhân cổ lão phát ra tiếng gầm thét kinh thiên địa, dưới diệu nhật chi hỏa cường liệt, thân thể Giao Nhân cổ lão đang từ từ tan rã.

Không biết qua bao lâu, bên trong diệu nhật luyện ngục đã không còn thân ảnh của Giao Nhân cổ lão, chỉ còn lại một thứ gì đó giống như thi phấn.

Sở Mộ tuyệt sẽ không cho rằng Giao Nhân cổ lão bị mình đốt thành tro tàn dễ như vậy.

Tên này thực lực xa xa không đơn giản như vậy, nó nhất định dùng một phương thức nào đó để đào thoát.

Sở Mộ đem cảm giác buông ra, tìm kiếm chỗ ẩn thân của Giao Nhân cổ lão.

Cảm giác Sở Mộ bao trùm vài cương giới, trên người Giao Nhân cổ lão nhất định có khí tức hỏa diễm đốt hiện rất rõ ràng, Sở Mộ có thể rất nhanh cảm giác nơi hắn ẩn núp.

Thế nhưng, để cho Sở Mộ kinh ngạc chính là, Giao Nhân cổ lão thế nhưng lại hướng chỗ xa nhất bơi đi.

Sau lưng của nó còn kéo theo một đoàn hỏa diễm rất dài, có thể nhìn ra Cửu Diệu luyện ngục đối với nó tạo thành thương thế không nhỏ.

Hỏa diễm vẫn đang còn bốc cháy trên người của nó, cho dù nhảy vào bên trong nước biển như cũ không cách nào dập tắt được.

Sở Mộ đứng ở xa xa nhìn Giao Nhân cổ lão, nhưng không có đuổi theo.

Giao Nhân cổ lão bây giờ hướng biển sâu lặn xuống, Sở Mộ nếu như xuống nước cùng chiến đấu với nó mà nói, chắc chắn bị hắn cắn vài hớp ngược lại.

Nước biển như cũ vẫn quấy nhiễu ở trên đất bằng, Sở Mộ có thể làm bốc hơi cuồng hàng bạo vũ, nhưng mà hải dương màu đen trôi ngang qua Hằng Hải thì Sở Mộ không cách nào ngăn cản được.

Lúc trước, mọi người đều tiên đoán qua, Giao Nhân cổ lão sau khi thức tỉnh, Tranh Minh đại địa rất có thể sẽ bị đại dương mênh mông kia nuốt mất đi một nửa thổ địa...

Nơi bị nuốt mất trước nhất nhất định là Tân Nguyệt chi địa, gắt gao tận lực bồi tiếp sau đó chính lãnh thổ cương giới Tây bộ Tranh Minh đại địa, không một ai có thể ngăn cản con Ác Long Ma Thần này thống trị Hắc Hải.

Quả nhiên, Giao Nhân cổ lão sau khi thức tỉnh, mặt biển Hằng Hải lại không ngừng dâng cao lên, lấy khuynh hướng này mà nói, không tới một tháng thời gian, một phần tư lãnh thổ Tranh Minh đại địa sẽ bị biến thành đại dương mênh mông.

"Xôn xao!!!!!!!!!!!!!"

Sóng biển ngập trời, dập tắt hỏa diễm, Giao Nhân cổ lão một lần nữa bay vọt lên không trung, thân thể quanh co như sơn mạch chiếm cứ mặt biển và đám mây.

Như cũ trên khuôn mặt hắn vẫn nở nụ cười dối trá, Giao Nhân cổ lão có chút thẹn qua hóa giận nhìn vào Sở Mộ. Nó không có mạo muội phát động công kích đến Sở Mộ, Sở Mộ nắm giữ lực lượng hỏa diễm chính là hỏa diễm Xích hỏa diệu nhật, ngoại trừ Hắc hỏa diệu nhật ra, đây là loại hỏa diễm mạnh nhất trên cái thế giới này. Giao Nhân cổ lão lúc nãy vì quá đáng tự tin nên khiến cho nó gặp phải tổn thương không nhẹ.

Tên này rất giảo hoạt, biết sự lợi hại Xích hỏa diệu nhất của Sở Mộ, nó định chiếm cứ phía trên Hắc Hải, một khi có loại kỹ năng giống như Cửu Diệu luyện lô xuất hiện, nó có thể kịp thời chui vào trong hải dương, khiến cho Sở Mộ đối với nó thúc thủ vô sách.

Sở Mộ dẫn động một chút hỏa diễm hướng đại dương mênh mông Giao Nhân cổ lão oanh kích qua.

Giao Nhân cổ lão không ra khỏi đại dương. Mặc cho hỏa diễm màu đỏ thiêu đốt trong hải dương màu đen.

Đại dương màu đen tự nhiên không phải là loại nước bình thường, đổi lại là đại dương bình thường khác, Xích hỏa diệu nhật tại trong nước cũng có thể dễ dàng vẫn duy trì nhiệt độ và thiêu đốt.

Nước biển màu đen này đầy dẫy độc tính, xích hỏa Sở Mộ tại trong hải dương chỉ dừng lại khoảng chừng chốc lát sau đó tắt ngóm.

Như thế, một ở trên không trung, một ở trong biển sâu, lúc này mượn hỏa diễm và đại dương tiến hành đánh một trận đối kháng nguyên tố.

Cho dù Thiên Cung ở tại xa xa cũng có thể nhìn thấy nước biển màu đen giao phong với hỏa diễm màu đỏ, lại càng không nói đến những địa phương khác trên lãnh thổ nhân loại.

Nhân loại có vô số thành trì, trong thành lại có vô số người. Giờ phút này bọn họ chỉ cần hướng về phương hướng Tân Nguyệt chi địa nhìn lại, cũng có thể nhìn thấy thiên băng địa liệt, thấy một màn va chạm rung động giữa nước và lửa.

Nhật Thực, mang đến hắc ám cho mọi người, nhưng ở trong bóng tối đó vậy mà có ma thần chúa tể vạn vật quấy nhiễu cái thế giới này.

Một cái thế giới, đối với bất cứ người nào mà nói đều căn bản là không có tư cách đi rung chuyển nó.

Nhưng mà, dưới lực lượng kinh khủng của Ma Thần trào ra, bọn họ thật có thể chi phối một cái thế giới. Mọi người nên may mắn, chiến trường thần ma không lan tới nơi này của bọn hắn. Không lan tới thành thị của bọn hắn, chẳng qua ai lại dám cam đoan hỏa diễm Xích hỏa diệu nhật cùng với hải dương màu đen thôn thiên không địa tại thời khắc không biết trước nuốt sạch nơi này của bọn họ?

Nhật Thực, vốn là một đám quỷ thường lui tới, cuồng ma loạn vũ.

Mọi người không dám chạy ra khỏi thành, tu luyện giả không dám tiến vào Mê giới lịch lãm, thậm chí cho dù ở tại bên trong thành cũng mang đến cho người một cảm giác bất an.

Hàn khí lạnh buốt bỗng dưng tràn tới nơi này. Đánh vào nhân loại đang co rúc trong một tòa thành thị bóng tối bao phủ...

Sở Mộ và Giao Nhân cổ lão chiến từ Tân Nguyệt chi địa đến Hằng Hải, lại từ Hằng Hải đến cương giới nhân loại, tận sức bóp ép chà đạp rất nhiều sinh mệnh.

Nhưng mà, liên quan đến thuộc tính tương khắc, Sở Mộ mỗi khi dùng Xích hỏa làm tổn thương đến Giao Nhân cổ lão. Ác Long giảo hoạt này liền trốn vào trong hắc thủy.

Trong Nhật Thực không có phân chia ngày và đêm, Sở Mộ lại biết chiến cuộc này kéo dài rất nhiều thời gian, nếu như Giao Nhân cổ lão mỗi lần bị thương liền trốn vào trong hải dương mà nói, như vậy cuộc chiến đấu này căn bản không thể nào kết thúc được.

Đại dương vẫn như cũ cắn nuốt sạch đại địa nhân gian, mặt biển càng ngày càng cao, Giao Nhân cổ lão tại trên bầu trời sẽ bị hỏa diễm Sở Mộ thương tổn, nó định không hề chạy ra khỏi biển nữa, hoặc là Sở Mộ chui xuống biển và cùng đánh với nó một trận, nếu không tuyệt đối sẽ không đi đụng chạm cái hỏa diễm đáng ghét ở trên người Sở Mộ.

"Thiếu gia, nó chạy trốn xuống biển sâu tu luyện, ngươi cũng không cần chấp nhất, sinh vật cấp Bất Tử có lẽ có thể phân ra thắng bại, nhưng muốn giết đối phương cơ hồ là không có khả năng, nếu không cũng sẽ không xưng là Bất Tử."

Ly lão nhi nói.

"Nhưng cũng không thể khiến cho nó muốn làm gì thì làm."

Sở Mộ nhìn nước biển không ngừng dâng cao.

"Hải vực của nó hiện tại đã hướng Ô Bàn đại địa khuếch trương ra, xem ra nó đối với ngươi cũng có chút ít kiêng kỵ."

Ly lão nhi nói.

Lấy tốc độ hải dương cắn nuốt của Giao Nhân cổ lão mà xem, trong khoảng một tháng là có thể đem một phần tư Tranh Minh đại địa nuốt mất, thế nhưng trên khối Tranh Minh đại địa này có một vị cấp Bất Tử vừa mới đản sanh, Giao Nhân cổ lão từng bước xâm lấn nhất định gặp phải trở ngại.

Có thể thấy rõ ràng, phương hướng đại dương màu đen có điều biến chuyển, chính là hướng về phía Ô Bàn đại địa bao phủ lấy.

Trên toàn bộ lãnh thổ Ô Bàn đại địa đều đã di chuyển toàn bộ, chỉ còn lại là từng tòa thành trống không, Giao Nhân cổ lão tạm thời lui lại, mà mục tiêu chuyển hướng chính là Ô Bàn đại địa.

Ô Bàn đại địa có đường biên giới biển rất lớn tương liền với Hằng Hải, Sở Mộ đuổi theo đến nơi nào thì đồng dạng đến địa bàn của Giao Nhân cổ lão, ở đó khắp nơi đều là đại dương, Sở Mộ quả quyết không phải là đối thủ của Giao Nhân cổ lão.

"Bây giờ nó không dám ở Tranh Minh đại địa tùy ý giương oai nữa rồi, thiếu chủ hay là ổn định lại lực lượng của mình cái đã, sau đó đi thương lượng đối sách với chủ nhân Hằng Hải Hoàng Tuyền đại đế. Lấy lực lượng một mình thiếu chủ muốn giết chết Giao Nhân cổ lão là khả năng không lớn, nhưng có thể liên thủ với Hoàng Tuyền đại đế."

Ly lão nhi nói.

Lời Ly lão nhi nói cũng có đạo lý, Sở Mộ hiện tại quả thật đối với việc Giao Nhân cổ lão trốn xuống biển sâu lại không có một chút biện pháp nào.

Mà nếu như liên thủ cùng Hoàng Tuyền đại đế, Hoàng Tuyền đại đế sẽ cùng lý luận với hắn ai mới là người chúa tể đại dương.

Sở Mộ tản đi hỏa diễm màu đỏ Xích hỏa diệu nhật, bay về phía Thiên Hạ thành.

Thiên Hạ thành thánh điện như cũ vẫn được bảo vệ, mặc dù chung quanh đã là một mảnh đại dương mênh mông màu đen.

Sở Mộ niệm chú ngữ, mạnh mẽ đem nước biển trực tiếp hút vào bên trong hắc động, để cho Thiên Hạ thành khôi phục lại bộ dáng như cũ.

Đến thánh điện, Sở Mộ thấy được những tên lãnh tụ như nhà có tang núp trong thánh điện.

Khi Sở Mộ hạ xuống thánh điện, Trữ Vương, Tiêu Tuyết Ngang, tông chủ Ám Tông giờ phút này đều đem ánh mắt nhìn đến Sở Mộ, không chút nhúc nhích.

Sở Mộ đối kháng với Giao Nhân cổ lão bọn họ cũng đã thấy được, bọn họ vốn cho rằng Vũ Sa sẽ trở nhân loại chi thần trong Vạn Niên Luân Bàn.

Không nghĩ tới chính là. Đến cuối cùng cái vị trí thần này lại rơi vào trên người một gã Ma quỷ Sở Mộ.

Truyện Chữ Hay