CHAPTER 17 – Đọc thì đọc được nhưng hiểu thì…
「Fhaa~h」(Lily)
Ánh sáng ấm áp của bình minh chiếu qua khe cửa sổ nhẹ nhàng đánh thức tôi. Đã bao lâu rồi buổi sáng lại trong lành thế này nhỉ? Ở kiếp trước, tôi thường đi ngủ vào chiều hoặc làm cốc cà phê, ngủ buổi tối và thức dậy sáng hôm sau là điều xa xỉ trong một thời gian dài.
Sau khi chạy trốn khỏi hang ổ lũ cướp, tôi đã phải chịu đựng cơn đói. Đến cái lần du hành cùng Grim March, tôi đã quá phấn khích khi cắm trại ngoài trời khiến mọi người xung quanh chỉ cười trừ tính trẻ con của mình.
Có vẻ chủng 'Ác Mộng' như loài 'Succubi' không cần phải ngủ .Sự tồn tại của tôi đã là một nửa của giấc mơ, Dù tôi có ngủ hay thức thì vẫn như nhau mà thôi. Tất nhiên, nếu như cơ thể tôi nhận một thương tích đáng kể, tôi vẫn cần nghỉ ngơi để hồi phục, nên thỉnh thoảng tôi sẽ ngừng cử động. Nhưng, nếu mệt mỏi, tôi có thể hồi hoàn toàn bằng cách hút 'Bản chất sự sống' của người khác,
Ăn, ngủ và thỏa mãn ham muốn 'Bản chất sự sống', Ác mộng là loài rất tuyệt vời. Ba điều đó không phải quan trọng như nhau, chỉ cần dâm dục là đủ. À không, tôi không nghĩ vậy, dâm dục cũng không thực sự cần thiết. Bởi vì, tôi hiện là một Succubus, nhưng tôi vẫn chưa làm gì dâm dục cả…
Nói thật là, tôi vẫn chưa hiểu cảm giác muốn ăn Sức sống của người khác. Bằng cách nào đó, tôi biết rằng. Đầu tiên, phải làm cho cộng sự thấy kích thích rồi mới hút sức sống của họ. Nhưng, tôi không có một cộng sự nào. Trước kia tôi là đàn ông nên không cảm thấy bản thân muốn làm điều đó với một thằng đực rựa. Nhưng mặt khác, nếu ép một cô gái nào đó làm chuyện này thì, umm, nói nào nhở, kiểu tôi không thích như vậy cho lắm.
Trước hết, những cô gái mà tôi biết là Lysha, người đã có bạn đời, và tiếp tân của Guild mạo hiểm giả, Petra, người tôi không biết nhiều lắm. Arisa hả?… Có lẽ tôi mới là người bị ăn nên quên chuyện đó đi.
Ma~, tôi vẫn có thể bảo toàn 'Bản chất sự sống' bằng cách ăn ngủ điều độ. Tôi không cần phải tìm bạn tình làm gì. Gọi tôi là người theo chủ nghĩa lãng mạng cũng được, tình yêu phải đến từ cả hai phía mới sinh ra hạnh phúc được chứ..
À quên chưa giới thiệu, đây là “Quán trọ Mèo xám” theo lời gợi ý cô gái tiếp tân, như tên gọi chủ quán là một chị gái tai mèo màu xám. Giá cả khá rẻ với một đồng bạc mỗi đêm, phòng ở khá sạch sẽ và gọn gàng.Thức ăn rất tuyệt vời, món súp pot-au-feu ngon đến mức tôi đã ăn hai suất hôm qua. Giá lại khá đắt, 5 đồng bạc mỗi tô. Chắc họ kiếm lời từ việc bán thức ăn hơn thuê nhà trọ.
[note29500]
Và bất khả thi khi không mua thức ăn ở đây. Tại sao ư? Ngay cả hiện tại một mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ nhà bếp đến tận trong phòng, kích thích dạ dày trống rỗng của tôi. Thật là quá đáng… cô hãy nhớ điều này, Chủ quán….
Chuyển quần áo lại thành Ma thuật và sử dụng "Rửa" để làm sạch cơ thể. Như mong đợi, nó là ma thuật để rửa thứ gì đó nhưng nếu tập trung, tôi có thể rửa cơ thể, quần áo, và gần như mọi thứ. Hình như cũng có thể làm vậy với thiết bị điện, nhưng vì chúng không tồn tại ở đây nên quên đi.
「Bà chủ, buổi sáng tốt lành! Một suất ăn làm ơn!」
「Aye, buổi sáng tốt lành! Cháu thật năng động hôm nay đó, Lily!」
Không kém cạnh, bà chủ quán trả lời tôi với giọng hứng khởi. Tôi đã hỏi chị ấy tên của mình nhưng bà cô trả lời rằng 「Ta là chủ quán trọ nên cứ gọi vậy đi, thế nhé!」 và không nói thêm nữa. Nhân tiện, cô có một đôi tai mèo trên đầu nhưng lại có khuôn mặt giống một con người. Cả vóng dáng cũng giống con người luôn, điểm khác biệt duy nhất là cô có một cái đuôi. Chủng tộc tai mèo có vẻ không khác người bình thường là bao.
「Mm~, mùi thơm quá. Cảm ơn vì bữa ăn!」
Thực đơn hôm nay là cá nướng, súp thập cẩm các món thừa hôm qua, và bánh mì nướng. Có một câu chuyện rằng thức ăn của thế giới khác tệ và thiếu hương vị, nhưng tôi mừng đó không phải thế giới này. Đặc biệt là món pot-au-feu, nguyên liệu là thức ăn còn của ngày hôm qua, nhưng gia vị đã khiến nó trở nên rất khác biệt. Điều này làm tôi rất vui.
「Lily, hôm nay cháu định làm gì?」(Chủ quán)
「Hmm~ Tôi nghĩ mình sẽ đến Guild và nhận vài nhiệm vụ. Vì chưa có nhiều kiến thức lắm nên tôi sẽ làm gì đó.」(Lily)
「Ha ha ha! Tốt lắm. Con người trưởng thành qua suy nghĩ! Cháu còn trẻ nên đừng nhận nhiệm vụ gì quá nguy hiểm đâu đấy!」(Chủ quán)
Sau khi chia tay, tôi mới biết chủ cửa hàng từng là mạo hiểm giả hạng B trước khi nghỉ hưu và mở quán trọ. Bên cạnh đó, tuy dạ dày của tôi chỉ có thể ăn một lượng nhỏ thức ăn, nhưng đồ ăn ở đây đẩy thực sự nó đến giới hạn.
◆◇◆◇◆
Cuối cùng, tôi cũng đến được Guild. Vì là D- Rank, nên tôi đang tìm vài nhiệm vụ tầm đó nhưng….
「Không hiểu gì hết.」
Không phải là tôi không hiểu nội dung. Tiêu diệt quái vật, Thu thập cỏ, điều tra khu vực, quái vật, và rất nhiều thứ viết chi chít trên giấy. Nhưng, vấn đề là tôi không biết chỗ nào và cũng không thể tưởng tượng hình dáng chỉ qua tên của quái vật.
「Hmmm~…… Growleu là gì vậy…? Ranpol có phải tên cây nào đó không…?」(Lily)
「Growleu là một con sói lớn sống trong Rừng mê cung, Ranpol là một loại cây dại gần đó.」
「Hm? Ai thế?」(Lily)
Khi tôi đang vắt óc suy nghĩ trước Bảng nhiệm vụ, có một giọng nói nữ tính vang lên cạnh tôi. Ai vậy nhỉ? Tôi nhìn về phía giọng nói và thấy một cô gái tai chó.
「Tớ là Urania. Cũng như bạn, D- Rank」
「Mm? Cô biết tôi?」
「Ai cũng đều nói về bạn. Một phù thủy làm cho Ma thuật sư Philip ngất xỉu.」
Tôi thực sự đánh ngất anh ấy, nên không thể phủ nhận được. Nhưng mà hình như có gì đó sai sai…?
[note29501]